[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 1146: Một đêm này, nhất định rất tốt đẹp
Lam Kim Thụ tộc đã ra tay, Cận Miểu Sâm dùng 1600 tử kim tệ mua lại nó, giá tiền thậm chí còn vượt qua Thiên Dương Pháo trước đó, đồng thời cũng nhấc lên cao trào một lần nữa.
Tiếp theo, các Hoàng Giả lần lượt ra tay. Có tấm gương của mấy vị Hoàng Giả trước đó, hầu như tất cả Hoàng Giả đều xuất ra bản lĩnh xuất chúng, ghi lại lạc ấn các kỹ năng cường đại của mình vào Chư Pháp Chi Thư của Đường Tam, mỗi tờ đều có giá không rẻ.
Trong đó, giá cao nhất là niết bàn trùng sinh của Bất Tử Đại Yêu Hoàng. Cũng chỉ có Phượng Hoàng Yêu tộc cấp Bất Tử Đại Yêu Hoàng mới có thể phóng xuất năng lực niết bàn trùng sinh để Đường Tam ghi lại.
Hắn không phát động công kích, mà trực tiếp rót năng lực đó vào trang sách xoè ra trên tay Đường Tam. Có đảm bảo của Bất Tử Đại Yêu Hoàng, hiển nhiên bên dưới đã điên cuồng tranh đoạt.
Cuối cùng chỉ còn lại Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.
Đường Tam ở trên không mỉm cười nhìn về phía Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, "Thiên Hồ miện hạ, xin mời."
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng nhẹ nhàng đứng lên, đến đối diện Đường Tam, nhìn hắn với ánh mắt đầy thâm ý, cười nói: "Tộc ta không am hiểu công kích, vậy ta sẽ để ngày vui hôm nay thêm một chút may mắn." Nói xong, hai tròng mắt hắn đã toả ra vầng sáng màu trắng nhạt.
Nhìn vào mắt hắn, không biết vì sao Đường Tam đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, lập tức, hắn dường như nhìn thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ cực lớn giữa thiên địa, mà trừ Cửu Vĩ Thiên Hồ không còn vật gì khác.
Khoảnh khắc tiếp theo, một tia sáng màu trắng noãn lặng yên rơi xuống trên Chư Pháp Chi Thư.
Chư Pháp Chi Thư khẽ run lên, mặt ngoài trong chớp mắt đã bùng lên sáng chói. Trên đó có khắc lạc ấn đôi mắt toả ra ánh sáng trắng, ánh sáng trắng dịu nhẹ lăn tăn gợn sóng.
Đến lúc này, Đường Tam mới từ trong hoảng hốt dần khôi phục lại, chỉ nghe Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng nói: "Đây là chúc phúc của ta, có thể thêm may mắn trong một thời gian. Ừm, vì ta không có năng lực công kích nên lạc ấn của ta sẽ có hiệu quả mạnh hơn một chút, hẳn là có thể tiến vào cánh cửa Hoàng Giả. Thần Khí này của Chuẩn Hoàng Cận Miểu Lâm hoàn toàn có thể thừa nhận nó."
Thiên Hồ chúc phúc cấp Hoàng Giả?
Khách mời phía dưới lập tức hoan hô. Ai cũng biết điều này có nghĩa là gì.
Lúc này Đường Tam đã hoàn toàn tỉnh táo lại, hơi khom người với Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, nói: "Vậy đa tạ miện hạ."
Quá trình đấu giá đã gần một canh giờ, khi Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng trở về coi như đã kết thúc.
Đường Tam thống kê số tiền đấu giá, khoảng 18.000 tử kim tệ, đây tuyệt đối là một con số trên trời. Cho dù chia đều cho toàn thành, mỗi người dân đều có rất nhiều nếu đổi thành nguyên tố tệ.
Trong thời gian ngắn, Tổ đình đã trở thành hải dương suиɠ sướиɠ, tiếng hoan hô vang lên liên tiếp. Vì vậy số mệnh của Tổ đình dường như cũng tăng lên vài phần.
Đường Tam lần nữa trở lại bàn chính, nâng ly rượu lên, mời rượu các Hoàng Giả.
Các vị Hoàng Giả cũng đứng dậy, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng nói: "Hôm nay là ngày vui, chúng ta cũng không làm chậm trễ cảnh đẹp ngày vui của hai Chuẩn Hoàng. Lấy ly này chúc phúc một lần nữa, cũng cầu chúc hai vị Chuẩn Hoàng thuận lợi thành Hoàng, thổi một làn gió mới vào những lão gia hoả chúng ta, cũng như hội nghị Tổ đình."
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cười nói: "Cạn ly."
Uống cạn ly rượu, các Hoàng Giả tự mình rời đi. Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, người không nói gì trong buổi lễ, khi đi ngang qua bên người Đường Tam và Mỹ công tử, bước chân thoáng dừng lại, mỉm cười gật đầu với bọn họ, trong ánh mắt tràn đầy tình cảm nồng đậm.
Đường Tam và Mỹ công tử cùng gật đầu với hắn, Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng thở sâu, toàn thân dường như đều tràn đầy sức sống mà bước nhanh rời đi.
Các Hoàng Giả rời đi, yến tiệc cũng không chấm dứt, Đường Tam và Mỹ công tử lại đi mời rượu một vòng.
"Thời gian hẳn là đủ, phải không?" Mỹ công tử truyền âm hỏi hắn.
Đường Tam mỉm cười nói: "Hẳn là không có vấn đề."
Bằng vào cuộc đấu giá tạm thời này, sự chú ý của toàn đại lục đều tập trung trên người bọn họ, cũng tranh thủ cho nhân loại đủ thời gian.
Lúc này đảo Nguyệt Nha đang phân luồng ra biển, số lượng nhân loại trong Vô Tận Lam Hải bạo tăng.
Yến hội kéo dài đến chạng vạng tối mới xem như kết thúc. Đường Tam và Mỹ công tử đưa tiễn tất cả các Tộc trưởng rồi mới trở lại Cung Lam Kim.
Trong Cung Lam Kim, Tiêu Hà đang chờ bọn họ.
"Thủ tướng, thế nào rồi?" Đường Tam nắm tay Mỹ công tử, đóng cửa Cung Lam Kim, lập tức hỏi Tiêu Hà.
Tiêu Hà cười rất tươi, "May mắn không làm nhục mệnh, theo kế hoạch ban đầu, tất cả đều hoàn thành. Hiện tại hơn 70% nhân loại đã tập trung ở Kiến Mộc Quốc. Chuyện tiếp theo ngươi không cần quản, ta sẽ an bài thoả đáng. Ước chừng một tháng nữa sẽ hoàn thành phân phối, cuộc sống mới của nhân loại sắp bắt đầu."
"Quá tốt rồi." Mỹ công tử hưng phấn nói.
Đường Tam mỉm cười nói: "Đúng vậy! Đây chính là lễ vật kết hôn tốt nhất của chúng ta."
Tiêu Hà nói: "Mấy trang sách bán đấu giá hôm nay ta sẽ cố gắng hết sức thu mua lại cho ngươi, chuyện này đã được sắp xếp rồi."
Không sai, tham dự cạnh tranh hôm này hầu như đều là người có liên quan đến Lam Kim Thụ tộc và Khổng Tước Yêu tộc, cũng do Lam Kim Thụ tộc xuất tiền. Chủng tộc như Hoàng Kim Sư Tử tộc đương nhiên là được lợi từ Đại Miêu. Hắn đã mua lại một số trang sách một cách bất hiển sơn bất lộ thuỷ.
So với việc di cư thành công của nhân loại, tiêu hơn một vạn tử kim tệ có tính là gì?
Tiêu Hà cảm khái nói: "Vì nhân loại, các ngươi đã có cống hiến quá lớn. Nhân loại có các ngươi thật sự là bước ngoặt lịch sử. Được rồi, không quấy rầy đêm động phòng của các ngươi. Nhưng mà nơi này của các ngươi thật sự rất rất tốt."
Hắn xem như là vị khách thứ hai của Cung Lam Kim, tất nhiên đã lĩnh hội diệu dụng của tiên linh khí. Tu vi của hắn không bằng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nên đắm chìm trong tiên linh khí phiên bản đơn giản, hiệu quả so với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng tốt hơn nhiều, thân thể có cảm giác sảng khoái rõ ràng. Hắn là trùng sinh, thân thể và thần thức có chút không phù hợp, được tiên linh khí ôn dưỡng, độ phù hợp đã tăng lên rất nhiều, cơ thể được cải thiện không nhỏ. Mệt mỏi những ngày này đều bị cuốn trôi.
Sau khi tiễn Tiêu Hà, trong Cung Lam Kim chỉ còn lại Đường Tam và Mỹ công tử.
Cung Lam Kim cũng trở nên an tĩnh.
Mỹ công tử cúi đầu, tay chân có chút luống cuống, nàng lúc này còn căng thẳng hơn lúc ban ngày.
Đường Tam nắm tay nàng, kéo nàng vào lòng mình, nhẹ nhàng ôm lấy, "Cuối cùng cũng đợi đến ngày hôm nay. Những năm này, cố gắng của ta không có uổng phí, rốt cuộc cũng cùng nàng danh chính ngôn thuận ở bên nhau. Tiểu Mỹ, nàng biết không? Ta rất hạnh phúc."
Mỹ công tử nói khẽ: "Ta cũng vậy."
Nép mình trong vòng tay ấm áp của Đường Tam, lúc này trong lòng nàng tràn ngập cảm giác hạnh phúc khó tả, vẻ căng thẳng dần rút đi, thân thể mềm mại của nàng dần được cơ thể hắn sưởi ấm.
Ngân quang lập loè, bọn họ đã biến mất trong đại sảnh.
Một đêm này, nhất định không ngủ.
Một đêm này, nhất định rất tốt đẹp.
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam