Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Chương 21
297@-“ID có danh tiếng xấu”
Vệ Tam cũng không biết cơ giáp mô hình mình tiện tay đăng lên sẽ bị người ta lấy đi kiểm tra phân tích. Cuối tuần vừa đến, cô vội vàng đi tới Xưởng Đen thi đấu kiếm tiền, nhân tiện học hỏi kinh nghiệm chiến đấu.
Trận cuối cùng của tuần trước cô đụng phải Chuyển Lên Bờ Tây, dẫn đến điểm tích lũy không đủ. Thế là sáng sớm tuần này cô đã tới bắt đầu thi đấu, sau khi lấy được 3,000 điểm tích lũy bèn lập tức khiêu chiến vượt cấp.
Sân khiêu chiến cấp L1 nằm ở tầng hai dưới lòng đất. Vệ Tam dùng quang não lựa chọn khiêu chiến vượt cấp xong, thì thẻ đen đã có thể quẹt thang máy xuống tầng hai dưới lòng đất.
Tầng hai có cơ cấu như tầng một, dù số sân thì ít đi một chút, nhưng mỗi không gian của sân đấu lại lớn hơn. Vệ Tam căn cứ vào số sân được phân phối ngẫu nhiên rồi đi tới khu chờ đợi. Đối phương cũng là L2 vừa thăng cấp, so sánh với Chuyển Lên Bờ Tây pk trước đó thì cô gần như dễ dàng đánh bại đối thủ.
Nhưng mà cơ giáp của đối thủ đã được cải tạo, nên rõ là Vệ Tam nổi lên hứng thú, cô không vội vàng thắng mà là chậm rãi hủy đi cơ giáp của người ta, hủy chỗ kia một chút rồi sang chỗ này một chút.
Xưởng Đen mở cuộc thi ngầm dướt mặt đất nhiều năm như vậy, làm gì có ai thấy qua có người ở trên đài PK phá cơ giáp người khác?
“Mẹ kiếp, người đến thi đấu bây giờ càng ngày càng bi3n thái.”
“Tranh tài thì tranh tài, bắt nạt người ta như vậy làm gì?”
“Tôi nhớ cái người tên Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt này. Một vài ngày trước có một người bạn đã đề cập với tôi, cô ấy thích làm như thế ở tầng một.”
“Đây là ỷ vào thực lực của mình cao một chút, cố ý chơi trò này. Không làm tổn thương người khác mà làm chiến thuật tâm lý, chèn ép lòng người ta, ai có thể chấp nhận sự sỉ nhục này chứ?”
“Phụt, không biết xấu hổ!”
Vệ Tam trên sân đang hủy sung, hoàn toàn không biết mình bị nghị luận như thế nào, chờ sau khi cô hủy không còn gì nhiều lắm mới đánh người trên sân.
Chúc mừng Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt khiêu chiến vượt cấp thành công, thăng cấp lên L2, tinh tệ x100,000, điểm tích lũy x10,000
Vệ Tam xuống đài kiểm tra số dư của mình, kế đó hai mắt tỏa sáng. Thắng một trận L2 được mười vạn tinh tệ, tiền này dễ kiếm vậy trời!
Cô muốn làm chiến sĩ độc lập cả đời!!!
Thăng cấp thành công, Vệ Tam không vội vàng lập tức thi đấu mà lại đi tìm khu ăn uống. Cô muốn ăn chút gì đó trước, không biết tầng hai dưới đất có cái gì ngon.
“Xin chào, xin hãy xuất trình thẻ đen.”
Khu ăn uống có thêm hai nhân viên phục vụ, khom lưng nói lời khách sáo xin thẻ đen với Vệ Tam.
Vệ Tam cho rằng để xác minh thân phận thì cô vươn cổ tay quét lên máy của bọn họ một chút, phía trên lập tức hiển thị: ID: Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt, trừ điểm tích lũy: 200
Trơ mắt nhìn điểm tích lũy của mình lõm mất hai trăm, tất nhiên Vệ Tam phải hỏi tới. Kết quả là người phục vụ đối diện mỉm cười nói: “Ăn uống tự phục vụ tầng hai dưới lòng đất cần khấu trừ điểm tích lũy tương ứng mới có thể tiến vào.”
“...... Mỗi lần tiến vào đều bị trừ điểm tích lũy?”
“Vào sảnh nhà hàng cần trừ một lần điểm tích lũy, có thể tùy ý ra vào trong vòng hai mươi bốn giờ.”
Thắng một trận L2 sẽ có 10,000 điểm tích lũy, nay Vệ Tam nhìn điểm tích lũy còn lại trên thẻ của mình, cô cảm thấy mình còn có thể ăn được, cùng lắm thì thi đấu nhiều thêm vài lần.
Tuy nhiên, bản chất gian thương của ông chủ Xưởng Đen đã rõ rành rành ngay đó.
Người cấp L2 có thể quay trở lại tầng một nhưng chỗ ở ăn uống không còn miễn phí nữa, chỉ có thể đổi điểm ở tầng hai dưới lòng đất.
Vệ Tam quẹt xong điểm tích lũy thì đi vào, cô thấy bên trong rõ ràng cao hơn một bậc so với tầng một, những loại đồ ăn cũng nhiều hơn gấp đôi. Kế đo cô bèn bưng một mâm thức ăn lớn tìm một chỗ ngồi xuống.
Trong phòng ăn có rất nhiều màn ánh sáng lơ lửng chiếu các trận đấu với thời gian thực trong khu vực sân thi đấu. Vệ Tam vừa lấp đầy bụng, vừa ngẩng đầu nhìn các màn ánh sáng đang phát sóng trực tiếp, cô phát hiện một chuyện: Cơ giáp thi đấu ở tầng hai đều được cải tạo, tăng thêm các loại vũ khí, làm thực lực cơ giáp được tăng lên trên phạm vi lớn.
“Chuyển Lên Bờ Tây.”
“Đúng là anh ta thật rồi!”
“Sáng sớm hôm nay anh ta đã thắng liền mười lăm trận, dùng luôn cơ giáp nguyên thủy của Xưởng Đen.”
Nghe thấy nghị luận sôi nổi, Vệ Tam bèn quay đầu nhìn về phía nguồn âm thanh. Người ta cũng liếc mắt một cái là nhìn thấy cô nên bưng đĩa đi thẳng tới.
“Xin hỏi nơi này có ai ngồi chưa?”
Vệ Tam kéo đĩa về phía mình, sau đó cho hay: “Không có.”
Chuyển Lên Bờ Tây ngồi xuống yên lặng ăn cơm, dù anh ấy đổi mặt nạ nhưng vẫn là màu bạc, cơ mà cũng giống như Vệ Tam khi chỉ che nửa khuôn mặt.
Một lát sau, Chuyển Lên Bờ Tây mở miệng trước: “Cô là sinh viên?”
“Không phải.” Vệ Tam quyết định phủ định thật nhanh. Vừa nghe đấu trường đen đã biết nơi đây cũng không phải là nơi người đứng đắn nên đến thì làm sao cô làm lộ thân phận của mình. Để chuyển đề tài, cô nhìn phía đối diện của Chuyển Lên Bờ Tây: “Tại sao anh không vượt cấp thi đấu?”
Chuyển Lên Bờ Tây sửng sốt: “Vượt cấp?”
Vệ Tam thấy anh không rõ liền nói: “Góp đủ tích lũy điểm tích lũy tương ứng từ L0 tới L3 đều có thể khiêu chiến vượt cấp, không cần cứ phải đánh thắng trăm trận. Người trung gian đưa anh đi đăng ký không nói à?”
Chuyển Lên Bờ Tây chẳng nói chẳng rằng thật lâu: “... Có lẽ tôi đã quên.”
Trên thực tế là phía Chuyển Lên Bờ Tây có một bộ dáng đại ca rất hiểu rõ nơi này, làm cho người trung gian không dám nói nhiều.
“L2 khiêu chiến vượt cấp L3 thì chỉ cần thắng 49 trận, điều kiện tiên quyết là anh không dùng nhiều điểm tích lũy.”
Chuyển Lên Bờ Tây đã thắng mười lăm trận đấu, dựa theo tiết tấu này thì nếu không có gì khác lạ thì ngày mai có thể vượt cấp khiêu chiến.
Nói xong câu này, hai người ở cùng một bàn rơi vào trầm lặng, chỉ có tiếng bát đũa va nhau.
Vệ Tam ăn cũng kha khá thì mở giao diện thi đấu, tiến vào PK ngẫu nhiên. Cô đứng dậy khi lấy được số sân: “Đi thi đấu đây, tạm biệt.”
“Tạm biệt.” Chuyển Lên Bờ Tây cũng khách khí trả lời một câu y vậy.
......
Cơ giáp cải tạo có sự khác biệt tương đối lớn với cơ giáp nguyên thủy. Cơ giáp đi ra từ dưới tay các cơ giáp sư khác nhau dù vũ khí không khác là bao cơ mà sức mạnh lại không như thế. Vệ Tam dùng chiếc cơ giáp nguyên thủy đúng là càng về sau thì càng gian nan thật nhưng sự nghiệp tháo cơ giáp vĩnh viễn không bị dập tắt.
Đối diện là cơ giáp hạng nặng, thể tích còn hơn gấp đôi cơ giáp của Vệ Tam. Cô tránh thoát đòn tấn công, tiếp đó vung roi quấn lấy cánh tay đối thủ, nhân cơ hội này nhanh chóng tiếp cận rồi đưa tay dùng một loại góc độ lạ lùng phá hủy lớp giáp phòng ngự trên bụng đối phương, đoạn lui cực nhanh về phía sau.
Người ta cúi đầu nhìn bụng mình, hiển nhiên không ngờ giáp phòng ngự có thể bị người lạ tháo ra dễ như vậy.
Trong lúc hắn ngây người, Vệ Tam đã vòng ra phía sau, lần này roi trực tiếp quấn quanh cổ đối thủ. Nhưng mà đối thủ phản ứng lại ngay đấy, hai tay kéo roi, mượn lực xoay, một chân đá về phía đầu Vệ Tam, linh hoạt đến mức nhìn hoàn toàn không giống cơ giáp hạng nặng.
Đầu tiên bị đòn tấn công quá mức linh hoạt của hắn làm sợ hãi, sau đó cô dùng sức vung lên nhưng đầu roi một lần nữa đứt gãy. Cô nắm nửa đoạn roi, cho nửa trên cơ giáp ngửa ra sau chín mươi độ, tránh được một cước của đối phương. Cùng lúc đó, cô dùng một tay chống đất làm một cú lộn nhào, nương theo người đối thủ, dùng nửa đoạn roi còn lại quất vào bụng hắn.
Hai người hoặc đánh hoặc lui, Vệ Tam nhân cơ hội nắm giáp phòng ngự vừa mới tháo ra trong tay, lấy giáp làm đao, chiến đấu cận thân. Cuối cùng giáp phòng ngự đâm trúng động cơ hắn, dẫn đến cơ giáp của hắn thua trận vì bị hư.
Trận đấu kết thúc, đối thủ cũng không thèm liếc mắt nhìn giáp phòng ngự của mình dù chỉ một cái khi thu hồi cơ giáp, hắn cứ thế xuống sân rời đi.
“Ui này, đồ của anh.” Vệ Tam ở trên đài hô với theo và cầm giáp phòng ngự bị tháo ra.
Bước chân rời đi của người nọ nhanh hơn, hiển nhiên không muốn cái giáp phòng ngự này làm mình bị thương.
Đối thủ không cần, Vệ Tam đành phải “miễn cưỡng” nhận lấy.
Đến cấp L2 dễ thường thấy rõ ràng thực lực đối thủ bắt đầu mạnh lên, Vệ Tam dùng một cái cơ giáp nguyên thủy rách nát không dễ sử dụng thật. Lần thi đấu PK này làm cho cô sinh ra linh cảm, không còn chỉ biết cố chấp với tháo cơ giáp, mà là tháo xong để mình dùng.
Đối thủ vừa lên sân, cô trước tiên soi mói một phen, nhìn trúng cái gì thì đợi lúc nữa tìm cơ hội tháo ra, sau đó dùng chính nó đánh bại đối thủ.
Có một số đối thủ có lòng tự trọng cao, khi thu hồi cơ giáp thì cũng không còn muốn linh kiện đã bị tháo ra và tấn công lại mình. Từ đó Vệ Tam được hưởng lợi, rác rưởi vật liệu vụn vặt gì đó đều được lượm xong cất hết. Đợi tới đêm khuya hôm đó đi tới tầng một, cô tìm người chủ tiệm lúc trước để thuê địa điểm và dụng cụ; rồi cả đêm không chợp mắt, hứng thú cải tạo toàn bộ đống đổ nát này lên cơ giáp của mình.
Vừa không cần tiền lại có thể đề cao lực tấn công của cơ giáp.
Tuyệt vời!
Bốn giờ sáng chủ tiệm tới mở cửa, nhìn cơ giáp của cô một lúc lâu: “Cô... thu mua ve chai à?”
Vệ Tam nghiêm túc đáp: “Ông chủ, đừng xem thường đồ nát, không cần tiền cho những thứ này, là thứ tốt đấy.”
Chủ tiệm: “...”
Vệ Tam thu cơ giáp lại, chuẩn bị nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ rồi mới đi thi đấu. Phải tích góp đủ điểm tích lũy, vượt cấp khiêu chiến, cô thèm tiền thưởng L3 lâu lắm rồi.
Trước khi đi chủ tiệm còn hỏi một câu đã giấu trong lòng rất lâu: “Làm sao cô phá cơ giáp của bọn họ trên sân được?”
Vệ Tam với vẻ cao thâm khó lường đến gần bên tai chủ tiệm: “Tôi mang theo dụng cụ đấy.”
Dù có cải tạo cơ giáp thế nào thì chúng đều ở phạm vi hợp lý, miễn là anh biết cơ giáp sư và có đủ tiền để tiêu, nói tóm lại là nạp tiền là ngon.
Vệ Tam không có tiền để mua vũ khí, cho nên làm một chút sửa đổi trong lòng bàn tay cơ giáp của mình bằng cách cài mấy công cụ tháo rời tự chế. Chỉ cần tốc độ tay nhanh thì cô hoàn toàn có thể thừa dịp đối phương không chú ý mà tháo đồ xuống.
Trở lại tầng hai dưới lòng đất, Vệ Tam bỏ hai trăm điểm chọn chỗ ở rẻ nhất, đoạn ở bên trong nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ.
Không thể không nói, ông chủ Xưởng Đen vô cùng gian trá. Tầng một có chỗ ở miễn phí, không gian giường vừa lớn lại mềm mại; đến tầng hai dưới lòng đất, không những trừ điểm tích lũy mà phòng rẻ nhất chỉ có một cái giường cứng và phòng tắm nhỏ.
Nghỉ ngơi hai tiếng, Vệ Tam với tinh thần phấn chấn tiếp tục đi tới khu sân thi đấu. Cô vừa đi ra, người dưới sân đều ngây ngẩn cả người.
Không ngoài gì khác, những người này trước giờ chưa từng thấy cơ giáp xấu xí “ngũ sắc sặc sỡ” như vậy.
Cơ giáp được sơn màu là chuyện không thể bình thường hơn, nhưng cái dạng đông một khối tây một khối, màu sắc gì cũng đặt trên người cơ giáp, đúng thật cho tới bây giờ bọn họ chưa từng thấy.
Đợi đến khi trận đấu bắt đầu, người dưới sân có bộ dạng càng bị thương nghiêm trọng hơn.
Người gọi là Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt có đao laser lại không dùng, cứ dùng một mảnh cơ giáp được mài sắc như một cây đao. Kiếm laser được dùng chất liệu đặc thù để tạo nên, khi không cần hoàn toàn có thể thu vào lòng bàn tay, khi dùng chỉ cần tinh thể xám trong cơ giáp cung cấp năng lượng. Mà thanh “đao” cô dùng thì tịnh không thu lại được, cứ dựng thẳng dính sau cánh tay cơ giáp, thoạt nhìn kỳ quái lại vụng về.
Chiếc cơ giáp này xấu đến chói lóa, dị đến lạ thường, theo mỗi lần cử động của cô đã đánh sâu vào mấy tâm hồn nhỏ yếu dưới sân.
Nếu Vệ Tam có thể làm được loại chuyện này thế tất không thèm để ý ánh mắt của người khác, cơ giáp muốn đẹp thì có ích lợi gì, có thể đánh mới là đạo làm vua.
Mảnh đao bằng cơ giáp chắc chắn không có lực tấn công mạnh như đao laser, nhưng cũng may tính phòng ngự cũng được. Cô dựa vào thành quả nỗ lực cả đêm của mình, ở trên sân càng thêm kiêu ngạo, phá cơ giáp không chút nhẹ tay.
“Tôi nhớ rồi!”
Dưới sân có người đột nhiên hô.
“Cái cây "đao" trên cánh tay trái của Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt nọ chính là là mảnh giáp phòng ngự mà cô ta đã tháo ra từ cơ giáp người khác ngày hôm qua.”
“Mảnh trên đầu gối cô ấy cũng quen mắt.”
“Người này hủy bỏ cơ giáp của người khác rồi dán vào trên người mình à?”
“Cô ấy tuyệt đối coi những thứ này là vinh dự, giống như bọn tội phạm sưu tầm đồ đạc của nạn nhân vậy.”
“Bi3n thái vậy trời!”
......
Theo bước Vệ Tam không ngừng lên đài PK, không quá một ngày, miệng truyền miệng, tên xấu của ID Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt đã vang xa toàn bộ tầng hai dưới lòng đất, còn nổi danh hơn so với Chuyển Lên Bờ Tây thắng năm mươi trận.
Những thứ này thì Vệ Tam này cũng không biết, cô đánh không tính là nhanh quá, có đôi khi gặp phải đối thủ khó giải quyết sẽ càng chậm hơn; cô cố ra công né tránh đòn đánh chết người, từng chút một học theo cách tấn công của đối phương để nâng cao bản thân nên có vài trận cô đều thắng hiểm.
Hết lần này tới lần khác trong mắt những người khác thì Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt đang cố ý, cô đang trêu chọc đối thủ. Hiện tại người ở tầng hai thấy ID của cô mang ý trào phúng, muốn bọn họ cúi đầu trước sinh hoạt.
Vệ Tam nào có biết tí gì, buổi tối trước khi tới nhà hàng ăn cơm, cô lại đụng phải Chuyển Lên Bờ Tây.
Hiển nhiên Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt nay đã “danh tiếng ngời ngời”, ngay cả Chuyển Lên Bờ Tây cũng nghe được tin tức.
“Cơ giáp của cô rất... độc đáo.” Dường như Chuyển Lên Bờ Tây muốn tìm lời khen ngợi để kéo gần mối quan hệ giữa hai người, nhưng cuối cùng chỉ tìm thấy từ này.
Vệ Tam nhận lời khen: “Cảm ơn.”
Chuyển Lên Bờ Tây nhìn về phía người đối diện thông qua mặt nạ mình. Từ giọng nói và tư thái phán đoán, cô rõ ràng rất trẻ tuổi, đại khái không khác lắm với tuổi của mình, theo lý thuyết hẳn là người của trường quân sự nhưng cô nói không phải.
Trường quân sự ở sao Sa Đô có chiến sĩ cơ giáp độc lập cấp S chỉ có trường quân sự Damocles. Chuyển Lên Bờ Tây đã gặp qua tất cả chiến sĩ độc lập cấp S trong trường nhưng không có ai phù hợp với Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt, cho nên anh tin lời người này nói.
Có lẽ là người của gia tộc thần bí gì đó.
“Xem chừng tuần sau tôi sẽ đi xuống tầng ba.” Chuyển Lên Bờ Tây hỏi cô, “Cô có biết ở đâu trong Xưởng Đen có thể cải tạo cơ giáp không?”
“Có thị trường giao dịch, đi bên kia chắc là được.” Vệ Tam chưa từng đi qua thị trường giao dịch tầng hai dưới lòng đất.
Chuyển Lên Bờ Tây gật đầu, sau đó hỏi: “Cô có muốn cải tạo cơ giáp một lần nữa không?”
Tầng ba dưới lòng đất đã là cấp L3, cả thảy mấy người bên trong đều là tay lão luyện, vũ khí cũng trải qua nhiều lần cải tạo nên không dễ dàng đối phó. Cho nên hôm nay Chuyển Lên Bờ Tây không vượt cấp khiêu chiến luôn, mà muốn cải tạo tốt cơ giáp nguyên thủy, tuần sau lại bắt đầu.
“Tạm thời không có kế hoạch này.” Vệ Tam thuận miệng hỏi, “Ngân sách của anh là bao nhiêu?”
Chuyển Lên Bờ Tây ngẩn người, từ “ngân sách” chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của anh. Anh do dự đưa ra một con số: “Năm ngàn vạn tinh tệ?”
“Khụ, Khụ!”
Nghe thấy con số này, Vệ Tam như có cơn nghẹn trong cổ họng, cô ngẩng đầu khó có thể tin được: “Bao nhiêu?”
“Năm ngàn vạn.” Chuyển Lên Bờ Tây thấy cảm xúc cô hơi kích động, liền nói, “Bằng không để bớt? Tôi có thể...”
Vệ Tam ngay cả cơm cũng không ăn, hai tay giữ chặt tay Chuyển Lên Bờ Tây thật thân thiết: “Anh muốn cải tạo thành loại cơ giáp gì?”
Chuyển Lên Bờ Tây đối với sự nhiệt tình đột nhiên của cô cũng ngu ngơ theo, song vẫn mở lời: “Tôi dùng cơ giáp hạng nhẹ, muốn thêm một đôi cánh phá mây và cây nỏ đen.”
Vệ Tam chân thành đáp: “Nếu chúng ta đã PK thì đây chính là duyên phận. Thật ra tôi biết một vị cơ giáp sư, kỹ thuật của cô ấy rất tốt, không cần năm ngàn vạn tinh tệ, chỉ cần hai ngàn năm trăm vạn tinh tệ là có thể giúp anh cải tạo tốt! “
“Cơ giáp sư mà cô quen…” Chuyển Lên Bờ Tây không hiểu sao nhớ tới cơ giáp đầy màu sắc của đối phương trên màn ảnh ánh sáng mà anh thấy hôm nay, “Là người giúp cô cải tạo cơ giáp vào hôm qua?”
Vệ Tam vừa nghe giọng điệu của anh thì liền biết người này có thành kiến, cô nhiệt tình nói: “Đương nhiên không phải, người hôm qua là do tôi tìm người làm đại, còn cơ giáp sư mà tôi biết rất giỏi đấy!”
Chuyển Lên Bờ Tây cũng chẳng màng chút tiền này, anh vốn có ý định tạo mối quan hệ thân thiết với Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt nên đáp ứng: “Có thể cải tạo tốt vào thứ bảy tuần tới là được.”
“Đương nhiên có thể làm tốt rồi.” Vệ Tam không chút do dự nói.
Chuyển Lên Bờ Tây cúi đầu vẽ cái gì đấy mấy lần trên quang não, Vệ Tam ở đối diện lập tức nhận được một khoản tiền lớn trị giá năm ngàn tinh tệ.
Vệ Tam nhìn số tiền khổng lồ này thì giọng điệu hơi không ổn định: “Hai ngàn năm trăm thôi.”
“Vật liệu dùng tốt một chút là được, không đủ tiền thì có thể liên hệ với tôi.” Chuyển Lên Bờ Tây đứng lên đưa vòng cổ cơ giáp cho Vệ Tam, “Còn phải phiền cô giúp đỡ.”
Vệ Tam trợn mắt há hốc mồm nhìn Chuyển Lên Bờ Tây rời đi, cảm giác bóng lưng của anh còn mang theo mùi tiền.
Đây chính là dạng kẻ giàu nứt vách như người ta gọi à?
Vệ Tam ngồi đến khi tỉnh táo lại mới nhớ tới một chuyện: Học viện quân sự Damocles có người gác cổng từ thứ hai đến thứ sáu, cô nào ra ngoài được.
“......”
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, Vệ Tam quyết định bí quá hóa liều, sẽ leo tường ra khỏi cổng trường vào ban đêm.
Trước khi rời khỏi Xưởng Đen, Vệ Tam lại đi một chuyến tới tầng một. Cô tìm được chủ tiệm rồi thuê năm đêm dùng địa điểm và dụng cụ, thuận tiện thêm cách liên lạc của chủ tiệm.
“Ông chủ, ngày mai tôi sẽ gửi tài liệu cần cho ông, ông giúp tôi thu nha.”
Chủ tiệm nhướng mi: “Được.”
Làm ra thành phẩm cánh phá mây và nỏ đen chắc chắn đắt tiền, Vệ Tam muốn luyện tập cũng như nhân tiện kiếm được giá trung gian, hiển nhiên muốn tự mình làm vật liệu. Hai thứ này trên cơ bản là vũ khí thường dùng của cơ giáp hạng nhẹ, nhưng mà cô chỉ biết đại khái làm thế nào; cụ thể hơn cô phải về trường xem lại tư liệu.
......
Thư viện mặc dù không có tư liệu liên quan đến cấp S nhưng tư liệu về cơ giáp cấp A thì cần cái gì có cái đấy, hơn nữa còn tung ra hoàn toàn cho sinh viên. Vệ Tam vừa tan học liền chạy về phía bên kia, liệt kê một đống tài liệu rồi đưa danh sách cho chủ tiệm để nhờ ông ấy giúp đỡ mình gom về.
Buổi tối.
Vệ Tam đi ra từ ký túc xá, sau đó ẩn thân trong bóng đêm, chờ sinh viên đi ngang qua rồi mới đi ra. Cô đi một mạch thật mau, thoát khỏi camera trong trường quân sự.
Ngay từ đầu đến trường là cô đã ghi nhớ toàn bộ đường đi của trường học và camara gần đó, người ta hay gọi là thăm dò.
Thật ra Vệ Tam chẳng có ý gì khác, chủ yếu là do trước kia ở Sao 3212 bị Lý Bì lừa nên cô chú ý hoàn cảnh bên ngoài nhiều hơn.
Ngoại trừ camera trường học, bất cứ lúc nào cũng có đội bảo vệ tuần tra vào ban đêm, người Vệ Tam trốn chính là bọn họ.
Một đường đi về phía bắc, phòng thủ phía bắc trường quân sự Damocles hơi lỏng lẻo một chút, Vệ Tam vừa định nhảy vào bụi cỏ ở một bên thì có một người bảo vệ đột nhiên xuất hiện đụng phải cô.
Vệ Tam: “... Xin hỏi anh có phải là Dạ Bắc không? Em là đối tượng anh thích trên mạng, bé Cừu Con nè.”
Đột nhiên xảy ra chuyện này làm miệng đội trưởng đội bảo vệ co giật, thời đại nào còn có người tìm người yêu trên mạng. Thế là anh ta dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn Vệ Tam: “Nhận nhầm người rồi, đến trường quân sự lo mà học cho tốt, tranh thủ đi quân khu trong tương lai, đừng suốt ngày chơi mấy cái trò này.”
“Úi dạ anh, em làm phiền rồi, vậy em về đây.” Vệ Tam lộ ra dáng bộ khó xử khi bị vạch trần, cô xoay người rời đi.
Chờ nghe thấy tiếng bước chân của anh gì đó đi xa một chút, Vệ Tam lập tức mò về một lần nữa.
Mượn bóng tối để che giấu, cô thoát khỏi camera, nấp dưới chân tường trong bóng đêm, cảnh giác được nâng lên đến mức tối đa. Sau khi xác nhận xung quanh không có người, cô bèn nhảy lên và vượt khỏi bức tường rồi rời đi.
Coi như khá đơn giản.
Vệ Tam đứng ở ngoài tường cảm thán, đoạn xoay người chạy về phía Xưởng Đen, cô chỉ có năm đêm để cải tạo cơ giáp cho tốt.
......
“Tường trường học bây giờ lại dễ trèo như thế?”
Trong một tòa nhà ở phía bắc trường quân sự Damocles có một người tựa vào cửa sổ, hỏi.
Sau đó, có người lên tiếng trong bóng tối: “Để tôi kêu đội bảo vệ bắt người trở lại.”
Người trước cửa sổ bỗng nhiên cười một tiếng, ý tứ không rõ: “Không vội.”
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói
Vệ Tam bị theo dõi: Sợ.jpg
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Vệ Tam cũng không biết cơ giáp mô hình mình tiện tay đăng lên sẽ bị người ta lấy đi kiểm tra phân tích. Cuối tuần vừa đến, cô vội vàng đi tới Xưởng Đen thi đấu kiếm tiền, nhân tiện học hỏi kinh nghiệm chiến đấu.
Trận cuối cùng của tuần trước cô đụng phải Chuyển Lên Bờ Tây, dẫn đến điểm tích lũy không đủ. Thế là sáng sớm tuần này cô đã tới bắt đầu thi đấu, sau khi lấy được 3,000 điểm tích lũy bèn lập tức khiêu chiến vượt cấp.
Sân khiêu chiến cấp L1 nằm ở tầng hai dưới lòng đất. Vệ Tam dùng quang não lựa chọn khiêu chiến vượt cấp xong, thì thẻ đen đã có thể quẹt thang máy xuống tầng hai dưới lòng đất.
Tầng hai có cơ cấu như tầng một, dù số sân thì ít đi một chút, nhưng mỗi không gian của sân đấu lại lớn hơn. Vệ Tam căn cứ vào số sân được phân phối ngẫu nhiên rồi đi tới khu chờ đợi. Đối phương cũng là L2 vừa thăng cấp, so sánh với Chuyển Lên Bờ Tây pk trước đó thì cô gần như dễ dàng đánh bại đối thủ.
Nhưng mà cơ giáp của đối thủ đã được cải tạo, nên rõ là Vệ Tam nổi lên hứng thú, cô không vội vàng thắng mà là chậm rãi hủy đi cơ giáp của người ta, hủy chỗ kia một chút rồi sang chỗ này một chút.
Xưởng Đen mở cuộc thi ngầm dướt mặt đất nhiều năm như vậy, làm gì có ai thấy qua có người ở trên đài PK phá cơ giáp người khác?
“Mẹ kiếp, người đến thi đấu bây giờ càng ngày càng bi3n thái.”
“Tranh tài thì tranh tài, bắt nạt người ta như vậy làm gì?”
“Tôi nhớ cái người tên Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt này. Một vài ngày trước có một người bạn đã đề cập với tôi, cô ấy thích làm như thế ở tầng một.”
“Đây là ỷ vào thực lực của mình cao một chút, cố ý chơi trò này. Không làm tổn thương người khác mà làm chiến thuật tâm lý, chèn ép lòng người ta, ai có thể chấp nhận sự sỉ nhục này chứ?”
“Phụt, không biết xấu hổ!”
Vệ Tam trên sân đang hủy sung, hoàn toàn không biết mình bị nghị luận như thế nào, chờ sau khi cô hủy không còn gì nhiều lắm mới đánh người trên sân.
Chúc mừng Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt khiêu chiến vượt cấp thành công, thăng cấp lên L2, tinh tệ x100,000, điểm tích lũy x10,000
Vệ Tam xuống đài kiểm tra số dư của mình, kế đó hai mắt tỏa sáng. Thắng một trận L2 được mười vạn tinh tệ, tiền này dễ kiếm vậy trời!
Cô muốn làm chiến sĩ độc lập cả đời!!!
Thăng cấp thành công, Vệ Tam không vội vàng lập tức thi đấu mà lại đi tìm khu ăn uống. Cô muốn ăn chút gì đó trước, không biết tầng hai dưới đất có cái gì ngon.
“Xin chào, xin hãy xuất trình thẻ đen.”
Khu ăn uống có thêm hai nhân viên phục vụ, khom lưng nói lời khách sáo xin thẻ đen với Vệ Tam.
Vệ Tam cho rằng để xác minh thân phận thì cô vươn cổ tay quét lên máy của bọn họ một chút, phía trên lập tức hiển thị: ID: Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt, trừ điểm tích lũy: 200
Trơ mắt nhìn điểm tích lũy của mình lõm mất hai trăm, tất nhiên Vệ Tam phải hỏi tới. Kết quả là người phục vụ đối diện mỉm cười nói: “Ăn uống tự phục vụ tầng hai dưới lòng đất cần khấu trừ điểm tích lũy tương ứng mới có thể tiến vào.”
“...... Mỗi lần tiến vào đều bị trừ điểm tích lũy?”
“Vào sảnh nhà hàng cần trừ một lần điểm tích lũy, có thể tùy ý ra vào trong vòng hai mươi bốn giờ.”
Thắng một trận L2 sẽ có 10,000 điểm tích lũy, nay Vệ Tam nhìn điểm tích lũy còn lại trên thẻ của mình, cô cảm thấy mình còn có thể ăn được, cùng lắm thì thi đấu nhiều thêm vài lần.
Tuy nhiên, bản chất gian thương của ông chủ Xưởng Đen đã rõ rành rành ngay đó.
Người cấp L2 có thể quay trở lại tầng một nhưng chỗ ở ăn uống không còn miễn phí nữa, chỉ có thể đổi điểm ở tầng hai dưới lòng đất.
Vệ Tam quẹt xong điểm tích lũy thì đi vào, cô thấy bên trong rõ ràng cao hơn một bậc so với tầng một, những loại đồ ăn cũng nhiều hơn gấp đôi. Kế đo cô bèn bưng một mâm thức ăn lớn tìm một chỗ ngồi xuống.
Trong phòng ăn có rất nhiều màn ánh sáng lơ lửng chiếu các trận đấu với thời gian thực trong khu vực sân thi đấu. Vệ Tam vừa lấp đầy bụng, vừa ngẩng đầu nhìn các màn ánh sáng đang phát sóng trực tiếp, cô phát hiện một chuyện: Cơ giáp thi đấu ở tầng hai đều được cải tạo, tăng thêm các loại vũ khí, làm thực lực cơ giáp được tăng lên trên phạm vi lớn.
“Chuyển Lên Bờ Tây.”
“Đúng là anh ta thật rồi!”
“Sáng sớm hôm nay anh ta đã thắng liền mười lăm trận, dùng luôn cơ giáp nguyên thủy của Xưởng Đen.”
Nghe thấy nghị luận sôi nổi, Vệ Tam bèn quay đầu nhìn về phía nguồn âm thanh. Người ta cũng liếc mắt một cái là nhìn thấy cô nên bưng đĩa đi thẳng tới.
“Xin hỏi nơi này có ai ngồi chưa?”
Vệ Tam kéo đĩa về phía mình, sau đó cho hay: “Không có.”
Chuyển Lên Bờ Tây ngồi xuống yên lặng ăn cơm, dù anh ấy đổi mặt nạ nhưng vẫn là màu bạc, cơ mà cũng giống như Vệ Tam khi chỉ che nửa khuôn mặt.
Một lát sau, Chuyển Lên Bờ Tây mở miệng trước: “Cô là sinh viên?”
“Không phải.” Vệ Tam quyết định phủ định thật nhanh. Vừa nghe đấu trường đen đã biết nơi đây cũng không phải là nơi người đứng đắn nên đến thì làm sao cô làm lộ thân phận của mình. Để chuyển đề tài, cô nhìn phía đối diện của Chuyển Lên Bờ Tây: “Tại sao anh không vượt cấp thi đấu?”
Chuyển Lên Bờ Tây sửng sốt: “Vượt cấp?”
Vệ Tam thấy anh không rõ liền nói: “Góp đủ tích lũy điểm tích lũy tương ứng từ L0 tới L3 đều có thể khiêu chiến vượt cấp, không cần cứ phải đánh thắng trăm trận. Người trung gian đưa anh đi đăng ký không nói à?”
Chuyển Lên Bờ Tây chẳng nói chẳng rằng thật lâu: “... Có lẽ tôi đã quên.”
Trên thực tế là phía Chuyển Lên Bờ Tây có một bộ dáng đại ca rất hiểu rõ nơi này, làm cho người trung gian không dám nói nhiều.
“L2 khiêu chiến vượt cấp L3 thì chỉ cần thắng 49 trận, điều kiện tiên quyết là anh không dùng nhiều điểm tích lũy.”
Chuyển Lên Bờ Tây đã thắng mười lăm trận đấu, dựa theo tiết tấu này thì nếu không có gì khác lạ thì ngày mai có thể vượt cấp khiêu chiến.
Nói xong câu này, hai người ở cùng một bàn rơi vào trầm lặng, chỉ có tiếng bát đũa va nhau.
Vệ Tam ăn cũng kha khá thì mở giao diện thi đấu, tiến vào PK ngẫu nhiên. Cô đứng dậy khi lấy được số sân: “Đi thi đấu đây, tạm biệt.”
“Tạm biệt.” Chuyển Lên Bờ Tây cũng khách khí trả lời một câu y vậy.
......
Cơ giáp cải tạo có sự khác biệt tương đối lớn với cơ giáp nguyên thủy. Cơ giáp đi ra từ dưới tay các cơ giáp sư khác nhau dù vũ khí không khác là bao cơ mà sức mạnh lại không như thế. Vệ Tam dùng chiếc cơ giáp nguyên thủy đúng là càng về sau thì càng gian nan thật nhưng sự nghiệp tháo cơ giáp vĩnh viễn không bị dập tắt.
Đối diện là cơ giáp hạng nặng, thể tích còn hơn gấp đôi cơ giáp của Vệ Tam. Cô tránh thoát đòn tấn công, tiếp đó vung roi quấn lấy cánh tay đối thủ, nhân cơ hội này nhanh chóng tiếp cận rồi đưa tay dùng một loại góc độ lạ lùng phá hủy lớp giáp phòng ngự trên bụng đối phương, đoạn lui cực nhanh về phía sau.
Người ta cúi đầu nhìn bụng mình, hiển nhiên không ngờ giáp phòng ngự có thể bị người lạ tháo ra dễ như vậy.
Trong lúc hắn ngây người, Vệ Tam đã vòng ra phía sau, lần này roi trực tiếp quấn quanh cổ đối thủ. Nhưng mà đối thủ phản ứng lại ngay đấy, hai tay kéo roi, mượn lực xoay, một chân đá về phía đầu Vệ Tam, linh hoạt đến mức nhìn hoàn toàn không giống cơ giáp hạng nặng.
Đầu tiên bị đòn tấn công quá mức linh hoạt của hắn làm sợ hãi, sau đó cô dùng sức vung lên nhưng đầu roi một lần nữa đứt gãy. Cô nắm nửa đoạn roi, cho nửa trên cơ giáp ngửa ra sau chín mươi độ, tránh được một cước của đối phương. Cùng lúc đó, cô dùng một tay chống đất làm một cú lộn nhào, nương theo người đối thủ, dùng nửa đoạn roi còn lại quất vào bụng hắn.
Hai người hoặc đánh hoặc lui, Vệ Tam nhân cơ hội nắm giáp phòng ngự vừa mới tháo ra trong tay, lấy giáp làm đao, chiến đấu cận thân. Cuối cùng giáp phòng ngự đâm trúng động cơ hắn, dẫn đến cơ giáp của hắn thua trận vì bị hư.
Trận đấu kết thúc, đối thủ cũng không thèm liếc mắt nhìn giáp phòng ngự của mình dù chỉ một cái khi thu hồi cơ giáp, hắn cứ thế xuống sân rời đi.
“Ui này, đồ của anh.” Vệ Tam ở trên đài hô với theo và cầm giáp phòng ngự bị tháo ra.
Bước chân rời đi của người nọ nhanh hơn, hiển nhiên không muốn cái giáp phòng ngự này làm mình bị thương.
Đối thủ không cần, Vệ Tam đành phải “miễn cưỡng” nhận lấy.
Đến cấp L2 dễ thường thấy rõ ràng thực lực đối thủ bắt đầu mạnh lên, Vệ Tam dùng một cái cơ giáp nguyên thủy rách nát không dễ sử dụng thật. Lần thi đấu PK này làm cho cô sinh ra linh cảm, không còn chỉ biết cố chấp với tháo cơ giáp, mà là tháo xong để mình dùng.
Đối thủ vừa lên sân, cô trước tiên soi mói một phen, nhìn trúng cái gì thì đợi lúc nữa tìm cơ hội tháo ra, sau đó dùng chính nó đánh bại đối thủ.
Có một số đối thủ có lòng tự trọng cao, khi thu hồi cơ giáp thì cũng không còn muốn linh kiện đã bị tháo ra và tấn công lại mình. Từ đó Vệ Tam được hưởng lợi, rác rưởi vật liệu vụn vặt gì đó đều được lượm xong cất hết. Đợi tới đêm khuya hôm đó đi tới tầng một, cô tìm người chủ tiệm lúc trước để thuê địa điểm và dụng cụ; rồi cả đêm không chợp mắt, hứng thú cải tạo toàn bộ đống đổ nát này lên cơ giáp của mình.
Vừa không cần tiền lại có thể đề cao lực tấn công của cơ giáp.
Tuyệt vời!
Bốn giờ sáng chủ tiệm tới mở cửa, nhìn cơ giáp của cô một lúc lâu: “Cô... thu mua ve chai à?”
Vệ Tam nghiêm túc đáp: “Ông chủ, đừng xem thường đồ nát, không cần tiền cho những thứ này, là thứ tốt đấy.”
Chủ tiệm: “...”
Vệ Tam thu cơ giáp lại, chuẩn bị nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ rồi mới đi thi đấu. Phải tích góp đủ điểm tích lũy, vượt cấp khiêu chiến, cô thèm tiền thưởng L3 lâu lắm rồi.
Trước khi đi chủ tiệm còn hỏi một câu đã giấu trong lòng rất lâu: “Làm sao cô phá cơ giáp của bọn họ trên sân được?”
Vệ Tam với vẻ cao thâm khó lường đến gần bên tai chủ tiệm: “Tôi mang theo dụng cụ đấy.”
Dù có cải tạo cơ giáp thế nào thì chúng đều ở phạm vi hợp lý, miễn là anh biết cơ giáp sư và có đủ tiền để tiêu, nói tóm lại là nạp tiền là ngon.
Vệ Tam không có tiền để mua vũ khí, cho nên làm một chút sửa đổi trong lòng bàn tay cơ giáp của mình bằng cách cài mấy công cụ tháo rời tự chế. Chỉ cần tốc độ tay nhanh thì cô hoàn toàn có thể thừa dịp đối phương không chú ý mà tháo đồ xuống.
Trở lại tầng hai dưới lòng đất, Vệ Tam bỏ hai trăm điểm chọn chỗ ở rẻ nhất, đoạn ở bên trong nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ.
Không thể không nói, ông chủ Xưởng Đen vô cùng gian trá. Tầng một có chỗ ở miễn phí, không gian giường vừa lớn lại mềm mại; đến tầng hai dưới lòng đất, không những trừ điểm tích lũy mà phòng rẻ nhất chỉ có một cái giường cứng và phòng tắm nhỏ.
Nghỉ ngơi hai tiếng, Vệ Tam với tinh thần phấn chấn tiếp tục đi tới khu sân thi đấu. Cô vừa đi ra, người dưới sân đều ngây ngẩn cả người.
Không ngoài gì khác, những người này trước giờ chưa từng thấy cơ giáp xấu xí “ngũ sắc sặc sỡ” như vậy.
Cơ giáp được sơn màu là chuyện không thể bình thường hơn, nhưng cái dạng đông một khối tây một khối, màu sắc gì cũng đặt trên người cơ giáp, đúng thật cho tới bây giờ bọn họ chưa từng thấy.
Đợi đến khi trận đấu bắt đầu, người dưới sân có bộ dạng càng bị thương nghiêm trọng hơn.
Người gọi là Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt có đao laser lại không dùng, cứ dùng một mảnh cơ giáp được mài sắc như một cây đao. Kiếm laser được dùng chất liệu đặc thù để tạo nên, khi không cần hoàn toàn có thể thu vào lòng bàn tay, khi dùng chỉ cần tinh thể xám trong cơ giáp cung cấp năng lượng. Mà thanh “đao” cô dùng thì tịnh không thu lại được, cứ dựng thẳng dính sau cánh tay cơ giáp, thoạt nhìn kỳ quái lại vụng về.
Chiếc cơ giáp này xấu đến chói lóa, dị đến lạ thường, theo mỗi lần cử động của cô đã đánh sâu vào mấy tâm hồn nhỏ yếu dưới sân.
Nếu Vệ Tam có thể làm được loại chuyện này thế tất không thèm để ý ánh mắt của người khác, cơ giáp muốn đẹp thì có ích lợi gì, có thể đánh mới là đạo làm vua.
Mảnh đao bằng cơ giáp chắc chắn không có lực tấn công mạnh như đao laser, nhưng cũng may tính phòng ngự cũng được. Cô dựa vào thành quả nỗ lực cả đêm của mình, ở trên sân càng thêm kiêu ngạo, phá cơ giáp không chút nhẹ tay.
“Tôi nhớ rồi!”
Dưới sân có người đột nhiên hô.
“Cái cây "đao" trên cánh tay trái của Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt nọ chính là là mảnh giáp phòng ngự mà cô ta đã tháo ra từ cơ giáp người khác ngày hôm qua.”
“Mảnh trên đầu gối cô ấy cũng quen mắt.”
“Người này hủy bỏ cơ giáp của người khác rồi dán vào trên người mình à?”
“Cô ấy tuyệt đối coi những thứ này là vinh dự, giống như bọn tội phạm sưu tầm đồ đạc của nạn nhân vậy.”
“Bi3n thái vậy trời!”
......
Theo bước Vệ Tam không ngừng lên đài PK, không quá một ngày, miệng truyền miệng, tên xấu của ID Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt đã vang xa toàn bộ tầng hai dưới lòng đất, còn nổi danh hơn so với Chuyển Lên Bờ Tây thắng năm mươi trận.
Những thứ này thì Vệ Tam này cũng không biết, cô đánh không tính là nhanh quá, có đôi khi gặp phải đối thủ khó giải quyết sẽ càng chậm hơn; cô cố ra công né tránh đòn đánh chết người, từng chút một học theo cách tấn công của đối phương để nâng cao bản thân nên có vài trận cô đều thắng hiểm.
Hết lần này tới lần khác trong mắt những người khác thì Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt đang cố ý, cô đang trêu chọc đối thủ. Hiện tại người ở tầng hai thấy ID của cô mang ý trào phúng, muốn bọn họ cúi đầu trước sinh hoạt.
Vệ Tam nào có biết tí gì, buổi tối trước khi tới nhà hàng ăn cơm, cô lại đụng phải Chuyển Lên Bờ Tây.
Hiển nhiên Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt nay đã “danh tiếng ngời ngời”, ngay cả Chuyển Lên Bờ Tây cũng nghe được tin tức.
“Cơ giáp của cô rất... độc đáo.” Dường như Chuyển Lên Bờ Tây muốn tìm lời khen ngợi để kéo gần mối quan hệ giữa hai người, nhưng cuối cùng chỉ tìm thấy từ này.
Vệ Tam nhận lời khen: “Cảm ơn.”
Chuyển Lên Bờ Tây nhìn về phía người đối diện thông qua mặt nạ mình. Từ giọng nói và tư thái phán đoán, cô rõ ràng rất trẻ tuổi, đại khái không khác lắm với tuổi của mình, theo lý thuyết hẳn là người của trường quân sự nhưng cô nói không phải.
Trường quân sự ở sao Sa Đô có chiến sĩ cơ giáp độc lập cấp S chỉ có trường quân sự Damocles. Chuyển Lên Bờ Tây đã gặp qua tất cả chiến sĩ độc lập cấp S trong trường nhưng không có ai phù hợp với Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt, cho nên anh tin lời người này nói.
Có lẽ là người của gia tộc thần bí gì đó.
“Xem chừng tuần sau tôi sẽ đi xuống tầng ba.” Chuyển Lên Bờ Tây hỏi cô, “Cô có biết ở đâu trong Xưởng Đen có thể cải tạo cơ giáp không?”
“Có thị trường giao dịch, đi bên kia chắc là được.” Vệ Tam chưa từng đi qua thị trường giao dịch tầng hai dưới lòng đất.
Chuyển Lên Bờ Tây gật đầu, sau đó hỏi: “Cô có muốn cải tạo cơ giáp một lần nữa không?”
Tầng ba dưới lòng đất đã là cấp L3, cả thảy mấy người bên trong đều là tay lão luyện, vũ khí cũng trải qua nhiều lần cải tạo nên không dễ dàng đối phó. Cho nên hôm nay Chuyển Lên Bờ Tây không vượt cấp khiêu chiến luôn, mà muốn cải tạo tốt cơ giáp nguyên thủy, tuần sau lại bắt đầu.
“Tạm thời không có kế hoạch này.” Vệ Tam thuận miệng hỏi, “Ngân sách của anh là bao nhiêu?”
Chuyển Lên Bờ Tây ngẩn người, từ “ngân sách” chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của anh. Anh do dự đưa ra một con số: “Năm ngàn vạn tinh tệ?”
“Khụ, Khụ!”
Nghe thấy con số này, Vệ Tam như có cơn nghẹn trong cổ họng, cô ngẩng đầu khó có thể tin được: “Bao nhiêu?”
“Năm ngàn vạn.” Chuyển Lên Bờ Tây thấy cảm xúc cô hơi kích động, liền nói, “Bằng không để bớt? Tôi có thể...”
Vệ Tam ngay cả cơm cũng không ăn, hai tay giữ chặt tay Chuyển Lên Bờ Tây thật thân thiết: “Anh muốn cải tạo thành loại cơ giáp gì?”
Chuyển Lên Bờ Tây đối với sự nhiệt tình đột nhiên của cô cũng ngu ngơ theo, song vẫn mở lời: “Tôi dùng cơ giáp hạng nhẹ, muốn thêm một đôi cánh phá mây và cây nỏ đen.”
Vệ Tam chân thành đáp: “Nếu chúng ta đã PK thì đây chính là duyên phận. Thật ra tôi biết một vị cơ giáp sư, kỹ thuật của cô ấy rất tốt, không cần năm ngàn vạn tinh tệ, chỉ cần hai ngàn năm trăm vạn tinh tệ là có thể giúp anh cải tạo tốt! “
“Cơ giáp sư mà cô quen…” Chuyển Lên Bờ Tây không hiểu sao nhớ tới cơ giáp đầy màu sắc của đối phương trên màn ảnh ánh sáng mà anh thấy hôm nay, “Là người giúp cô cải tạo cơ giáp vào hôm qua?”
Vệ Tam vừa nghe giọng điệu của anh thì liền biết người này có thành kiến, cô nhiệt tình nói: “Đương nhiên không phải, người hôm qua là do tôi tìm người làm đại, còn cơ giáp sư mà tôi biết rất giỏi đấy!”
Chuyển Lên Bờ Tây cũng chẳng màng chút tiền này, anh vốn có ý định tạo mối quan hệ thân thiết với Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt nên đáp ứng: “Có thể cải tạo tốt vào thứ bảy tuần tới là được.”
“Đương nhiên có thể làm tốt rồi.” Vệ Tam không chút do dự nói.
Chuyển Lên Bờ Tây cúi đầu vẽ cái gì đấy mấy lần trên quang não, Vệ Tam ở đối diện lập tức nhận được một khoản tiền lớn trị giá năm ngàn tinh tệ.
Vệ Tam nhìn số tiền khổng lồ này thì giọng điệu hơi không ổn định: “Hai ngàn năm trăm thôi.”
“Vật liệu dùng tốt một chút là được, không đủ tiền thì có thể liên hệ với tôi.” Chuyển Lên Bờ Tây đứng lên đưa vòng cổ cơ giáp cho Vệ Tam, “Còn phải phiền cô giúp đỡ.”
Vệ Tam trợn mắt há hốc mồm nhìn Chuyển Lên Bờ Tây rời đi, cảm giác bóng lưng của anh còn mang theo mùi tiền.
Đây chính là dạng kẻ giàu nứt vách như người ta gọi à?
Vệ Tam ngồi đến khi tỉnh táo lại mới nhớ tới một chuyện: Học viện quân sự Damocles có người gác cổng từ thứ hai đến thứ sáu, cô nào ra ngoài được.
“......”
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, Vệ Tam quyết định bí quá hóa liều, sẽ leo tường ra khỏi cổng trường vào ban đêm.
Trước khi rời khỏi Xưởng Đen, Vệ Tam lại đi một chuyến tới tầng một. Cô tìm được chủ tiệm rồi thuê năm đêm dùng địa điểm và dụng cụ, thuận tiện thêm cách liên lạc của chủ tiệm.
“Ông chủ, ngày mai tôi sẽ gửi tài liệu cần cho ông, ông giúp tôi thu nha.”
Chủ tiệm nhướng mi: “Được.”
Làm ra thành phẩm cánh phá mây và nỏ đen chắc chắn đắt tiền, Vệ Tam muốn luyện tập cũng như nhân tiện kiếm được giá trung gian, hiển nhiên muốn tự mình làm vật liệu. Hai thứ này trên cơ bản là vũ khí thường dùng của cơ giáp hạng nhẹ, nhưng mà cô chỉ biết đại khái làm thế nào; cụ thể hơn cô phải về trường xem lại tư liệu.
......
Thư viện mặc dù không có tư liệu liên quan đến cấp S nhưng tư liệu về cơ giáp cấp A thì cần cái gì có cái đấy, hơn nữa còn tung ra hoàn toàn cho sinh viên. Vệ Tam vừa tan học liền chạy về phía bên kia, liệt kê một đống tài liệu rồi đưa danh sách cho chủ tiệm để nhờ ông ấy giúp đỡ mình gom về.
Buổi tối.
Vệ Tam đi ra từ ký túc xá, sau đó ẩn thân trong bóng đêm, chờ sinh viên đi ngang qua rồi mới đi ra. Cô đi một mạch thật mau, thoát khỏi camera trong trường quân sự.
Ngay từ đầu đến trường là cô đã ghi nhớ toàn bộ đường đi của trường học và camara gần đó, người ta hay gọi là thăm dò.
Thật ra Vệ Tam chẳng có ý gì khác, chủ yếu là do trước kia ở Sao 3212 bị Lý Bì lừa nên cô chú ý hoàn cảnh bên ngoài nhiều hơn.
Ngoại trừ camera trường học, bất cứ lúc nào cũng có đội bảo vệ tuần tra vào ban đêm, người Vệ Tam trốn chính là bọn họ.
Một đường đi về phía bắc, phòng thủ phía bắc trường quân sự Damocles hơi lỏng lẻo một chút, Vệ Tam vừa định nhảy vào bụi cỏ ở một bên thì có một người bảo vệ đột nhiên xuất hiện đụng phải cô.
Vệ Tam: “... Xin hỏi anh có phải là Dạ Bắc không? Em là đối tượng anh thích trên mạng, bé Cừu Con nè.”
Đột nhiên xảy ra chuyện này làm miệng đội trưởng đội bảo vệ co giật, thời đại nào còn có người tìm người yêu trên mạng. Thế là anh ta dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn Vệ Tam: “Nhận nhầm người rồi, đến trường quân sự lo mà học cho tốt, tranh thủ đi quân khu trong tương lai, đừng suốt ngày chơi mấy cái trò này.”
“Úi dạ anh, em làm phiền rồi, vậy em về đây.” Vệ Tam lộ ra dáng bộ khó xử khi bị vạch trần, cô xoay người rời đi.
Chờ nghe thấy tiếng bước chân của anh gì đó đi xa một chút, Vệ Tam lập tức mò về một lần nữa.
Mượn bóng tối để che giấu, cô thoát khỏi camera, nấp dưới chân tường trong bóng đêm, cảnh giác được nâng lên đến mức tối đa. Sau khi xác nhận xung quanh không có người, cô bèn nhảy lên và vượt khỏi bức tường rồi rời đi.
Coi như khá đơn giản.
Vệ Tam đứng ở ngoài tường cảm thán, đoạn xoay người chạy về phía Xưởng Đen, cô chỉ có năm đêm để cải tạo cơ giáp cho tốt.
......
“Tường trường học bây giờ lại dễ trèo như thế?”
Trong một tòa nhà ở phía bắc trường quân sự Damocles có một người tựa vào cửa sổ, hỏi.
Sau đó, có người lên tiếng trong bóng tối: “Để tôi kêu đội bảo vệ bắt người trở lại.”
Người trước cửa sổ bỗng nhiên cười một tiếng, ý tứ không rõ: “Không vội.”
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói
Vệ Tam bị theo dõi: Sợ.jpg
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đánh giá:
Truyện Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Story
Chương 21
10.0/10 từ 46 lượt.