Đạo Quân
Chương 1858: Phong mang tận liễm
109@-Đụng phải ca ca như thế, Thiệu Liễu Nhi áp lực rất lớn, nữ quyến trong hoàng thất châm chọc là chưa bao giờ dừng lại.
Đối với cái này, Thiệu Liễu Nhi cũng hận chết Thiệu Bình Ba, hạ độc ngay cả trượng phu của mình cũng không buông tha, nàng lại không tin chuyện ma quỷ của Thiệu Bình Ba, nói cái gì lúc trước để nàng gả tới Tề quốc là vì muốn tốt cho nàng.
...
Đại hôn của công chúa, bách quan đến chúc, toàn bộ kinh thành Tấn quốc cực kỳ náo nhiệt.
Sau quá trình rườm rà, là động phòng hoa chúc.
Tất cả lễ nghi bình tĩnh lại, trong phòng ngồi hai người, tân nương tử xinh đẹp, Thiệu Bình Ba thì dường như không thích hợp mặc y phục màu đỏ.
Kỳ thực tuổi của Thiệu Bình Ba cũng không nhỏ, gần như Lan quý phi. Đương nhiên so với Trần Trường Công thì nhỏ hơn nhiều, cũng đẹp hơn nhiều, trên tướng mạo, Trần Trường Công là không có biện pháp so sánh với Thiệu Bình Ba.
Thái Thúc Hoan Nhi không nói được bản thân là cái tâm tình gì, còn có mấy phần thấp thỏm và khẩn trương, cũng có loại cảm giác nằm mơ, liên tục nhiều lần, bản thân lại thật gả cho Thiệu Bình Ba.
Ở dưới đèn hoa chúc chiếu rọi, Thiệu Bình Ba đột nhiên hỏi:
“Công chúa hận ta không?
Thái Thúc Hoan Nhi đối chọi gay gắt.
“Vậy ngươi chân tâm nguyện ý cưới ta không?
Thiệu Bình Ba:
“Nếu như ngươi không hận, ta chân tâm đối xử.
Thái Thúc Hoan Nhi cắn môi không nói, đột nhiên một cánh tay duỗi đến, nâng cằm nàng lên, chỉ thấy một khuôn mặt anh tuấn tập hợp đến, hôn lên môi nàng, tim đập gia tốc thuận thế ngã xuống...
Sáng sớm hôm sau, Thiệu Bình Ba nắm tay Thái Thúc Hoan Nhi đi ra phòng tân hôn, trong tiếng chúc mừng, dưới ánh mắt của mọi người, tân nương tử vẻ mặt e thẹn, trong một đêm liền bị hàng phục, cũng không biết bị lời ngon tiếng ngọt gì dụ dỗ, dường như đã tiêu tan chuyện cũ.
Ánh mắt Thiệu Tam Tỉnh phức tạp, có chút không biết đại công tử là nghĩ như thế nào, bất quá xem ra, đại công tử đối đãi với Thất công chúa rất tốt.
Thiệu Bình Ba cũng thật tốn tâm tư ở trên người Thái Thúc Hoan Nhi, cũng nhất định phải làm như vậy, đã trả giá rất nhiều, hiện tại mục đích của hắn là muốn bình định tất cả nội hoạn, tránh khỏi tình huống hai mặt thụ địch xuất hiện lần nữa.
Thử hỏi Thái Thúc Hoan Nhi sao có thể là đối thủ của hắn, Thiệu Bình Ba thật muốn dùng thủ đoạn ở trên người nàng mà nói, bãi bình nàng căn bản không có bất kỳ vấn đề.
Hạ nhân trong phủ đều đến bái kiến nữ chủ nhân, cung nữ thái giám trong cung nghe theo Lan quý phi phân phó, phát lì xì, ra tay rất hào phóng.
Thiệu Bình Ba cũng bảo Thiệu Tam Tỉnh phát lì xì, bên này ra tay so với Lan quý phi thì giản dị hơn nhiều, Thiệu Bình Ba cũng không có bao nhiêu tiền nha.
Ứng phó xong, đôi tân nhân rời phủ đệ, đi tới hoàng cung.
Còn không có tiến cung, trong cung đã biết sự tình bên này.
Trong hoàng cung, bất kể là Thái Thúc Hùng hay Lan quý phi, vẫn từ đầu tới đuôi quan tâm động tĩnh, đều muốn biết Thiệu Bình Ba đối đãi nữ nhi của mình thế nào.
Được biết Thái Thúc Hoan Nhi rất tốt, Thái Thúc Hùng và Lan quý phi vẫn có chút không yên lòng.
Đợi thấy Thái Thúc Hoan Nhi, dáng vẻ ngượng ngùng hạnh phúc của nữ nhi làm hoàng đế và quý phi đều thở phào nhẹ nhõm, mới biết người phía dưới mật báo không giả.
Nữ nhi cao hứng, Thái Thúc Hùng xem như bỏ đi một tâm bệnh, hoàng đế dù sao cũng là người, là có tình cảm, bởi vậy khá vui mừng, ban thưởng rất lớn!
Hoàng hậu cũng có thưởng.
Lan quý phi càng cười đến không ngậm mồm được, đối với con rể là càng xem càng thoả mãn, chỉ lo chọc con rể không cao hứng ngược đãi nữ nhi của mình, chu đáo không cần nói nhiều, quay đầu lại còn phân phó người đưa một đống lễ vật tới Thiệu phủ.
Đương nhiên, Thái Thúc Hùng là người như thế nào? Có chút hoài nghi Thiệu Bình Ba làm bộ làm tịch, nên lệnh Hắc Thủy Đài bí mật giám thị.
Mặt khác, trước đó Thiệu Bình Ba lợi dụng sự tình Thái Thúc Hoan Nhi, Thái Thúc Hùng rốt cục động thủ với đại thần trong triều, mục tiêu tuyển chọn là Nội sử Triệu Công Quyền!
Về công, là lần trước bức cung, Thái Thúc Hùng nhịn rất lâu, sớm đã có tâm chấn nhiếp.
Triệu Công Quyền không biết một cuộc bức hôn rước lấy họa sát thân cho mình.
Đại hôn của công chúa qua không được mấy ngày, Hắc Thủy Đài liền nắm được một chút bằng chứng phạm tội của Triệu Công Quyền, lén lúc giao cho chính địch của Triệu Công Quyền, vì Hắc Thủy Đài không tiện nhảy ra.
Bằng chứng phạm tội vừa vạch trần ra, triều chính chấn động, Triệu Công Quyền bị ném vào tù, Triệu phủ bị xét nhà.
Khí Vân Tông có người ra mặt cầu tình, nhưng Thái Thúc Hùng có bằng chứng, sau lưng lại là chưởng môn Khí Vân Tông Thái Thúc Phi Hoa, sự tình vạch trần ở trên Kim Loan Điện, có thể bảo đảm được sao? Đều như vậy mà nói, còn muốn quy củ hay không? Người ra mặt cũng chỉ có thể cứu được nữ nhi và ngoại tôn của mình mang về Khí Vân Tông chiếu cố, những người còn lại bị chém sạch!
Thiệu Bình Ba muốn hóa giải quan hệ thù địch với cả triều, duy chỉ có mối thù giết con với Triệu Công Quyền là nan giải, để tránh hậu hoạn, giết!
Tháng ngày sau đó Thiệu Bình Ba và Thái Thúc Hoan Nhi cực kỳ thân mật ân ái, thực làm người ngoài ao ước.
Cưỡi ngựa ngắm hoa, đồng thời lên thuyền du ngoạn, cùng nhau đi học, đồng thời đánh đàn, Thiệu Bình Ba còn tay cầm tay dạy Thái Thúc Hoan Nhi vẽ tranh, có thể nói sớm chiều không rời.
Thiệu Bình Ba dường như biến thành người khác, như say mê vào trong ôn nhu hương, Thái Thúc Hoan Nhi nào chịu nổi thủ đoạn của Thiệu Bình Ba, đã hạnh phúc không tìm ra phương hướng, những nữ tử hoàng tộc vốn chế giễu kia cũng ước ao không gì sánh được.
Nhưng như vậy, Thái Thúc Hùng lại phiền muộn, hắn đối đãi Thiệu Bình Ba như quốc sĩ, là mong Thiệu Bình Ba lấy quốc sĩ báo đáp.
Lan quý phi cũng bắt đầu bất an, nàng ước gì con rể quyền cao chức trọng làm chỗ dựa, bây giờ trở nên không cầu tiến tới sao được?
Đào Lược chạy đến Thiệu phủ ám chỉ nhắc nhở mấy lần, nên làm việc rồi!
Nhưng Thiệu Bình Ba lấy thân thể khó chịu khéo léo từ chối, không đi làm việc lại có thể làm gì hắn, hiện tại hắn cưới Thái Thúc Hoan Nhi, Thái Thúc Hùng nhất thời cũng khó phát tác được.
Thái Thúc Hoan Nhi bị đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn nghe nói trượng phu ở tiền tuyến mệt đến thổ huyết, sợ đến không nhẹ, cái thứ nhất không đáp ứng để trượng phu đi tiền tuyến, Thái Thúc Hùng và Lan quý phi vốn còn muốn nàng khuyên nhủ Thiệu Bình Ba, nhưng ai ngờ được nha.
Khuyên cái gì? Thái Thúc Hoan Nhi cảm thấy hiện tại rất tốt, không cần đi.
Sau đó Lan quý phi cũng ra mặt khuyên Thiệu Bình Ba, ra hiệu hắn phải cầu tiến.
Thiệu Bình Ba nghe tai này qua tai kia, quay đầu lại nên làm gì thì làm, kéo Thái Thúc Hoan Nhi la cà tới nhà các vị đại thần tán gẫu.
Những đại thần kia vốn không muốn phản ứng hắn, nhưng ngươi có thể không ưa Thiệu Bình Ba, tổng không thể không ưa công chúa a? Tuy trong lòng không coi công chúa là chuyện to tát gì, nhưng bề ngoài vẫn phải thủ quy củ.
Lúc đăng môn bái phóng các đại thần, Thiệu Bình Ba thổ lộ tiếng lòng, quyết ý làm Phò mã yên vui, coi như có công cũng không nhận, hy vọng chư vị đại nhân có thể ở trên triều chống đỡ.
Hắn nguyện ý từ bỏ tranh quyền với mọi người, chư vị đại thần tự nhiên rất vui mừng, đã không có tranh đấu lợi ích, thì cần gì phải trêu đến hoàng đế không cao hứng, nên quan hệ song phương cấp tốc hòa hợp, rất nhanh thì bỏ hết hiềm khích lúc trước, thường mời lui tới.
Nhưng loại sự tình này nào giấu diếm được tai mắt của Hắc Thủy Đài, Thái Thúc Hùng biết được giận dữ, triệu Thiệu Bình Ba tiến cung quát mắng.
Đạo Quân
Đối với cái này, Thiệu Liễu Nhi cũng hận chết Thiệu Bình Ba, hạ độc ngay cả trượng phu của mình cũng không buông tha, nàng lại không tin chuyện ma quỷ của Thiệu Bình Ba, nói cái gì lúc trước để nàng gả tới Tề quốc là vì muốn tốt cho nàng.
...
Đại hôn của công chúa, bách quan đến chúc, toàn bộ kinh thành Tấn quốc cực kỳ náo nhiệt.
Sau quá trình rườm rà, là động phòng hoa chúc.
Tất cả lễ nghi bình tĩnh lại, trong phòng ngồi hai người, tân nương tử xinh đẹp, Thiệu Bình Ba thì dường như không thích hợp mặc y phục màu đỏ.
Kỳ thực tuổi của Thiệu Bình Ba cũng không nhỏ, gần như Lan quý phi. Đương nhiên so với Trần Trường Công thì nhỏ hơn nhiều, cũng đẹp hơn nhiều, trên tướng mạo, Trần Trường Công là không có biện pháp so sánh với Thiệu Bình Ba.
Thái Thúc Hoan Nhi không nói được bản thân là cái tâm tình gì, còn có mấy phần thấp thỏm và khẩn trương, cũng có loại cảm giác nằm mơ, liên tục nhiều lần, bản thân lại thật gả cho Thiệu Bình Ba.
Ở dưới đèn hoa chúc chiếu rọi, Thiệu Bình Ba đột nhiên hỏi:
“Công chúa hận ta không?
Thái Thúc Hoan Nhi đối chọi gay gắt.
“Vậy ngươi chân tâm nguyện ý cưới ta không?
Thiệu Bình Ba:
“Nếu như ngươi không hận, ta chân tâm đối xử.
Thái Thúc Hoan Nhi cắn môi không nói, đột nhiên một cánh tay duỗi đến, nâng cằm nàng lên, chỉ thấy một khuôn mặt anh tuấn tập hợp đến, hôn lên môi nàng, tim đập gia tốc thuận thế ngã xuống...
Sáng sớm hôm sau, Thiệu Bình Ba nắm tay Thái Thúc Hoan Nhi đi ra phòng tân hôn, trong tiếng chúc mừng, dưới ánh mắt của mọi người, tân nương tử vẻ mặt e thẹn, trong một đêm liền bị hàng phục, cũng không biết bị lời ngon tiếng ngọt gì dụ dỗ, dường như đã tiêu tan chuyện cũ.
Ánh mắt Thiệu Tam Tỉnh phức tạp, có chút không biết đại công tử là nghĩ như thế nào, bất quá xem ra, đại công tử đối đãi với Thất công chúa rất tốt.
Thiệu Bình Ba cũng thật tốn tâm tư ở trên người Thái Thúc Hoan Nhi, cũng nhất định phải làm như vậy, đã trả giá rất nhiều, hiện tại mục đích của hắn là muốn bình định tất cả nội hoạn, tránh khỏi tình huống hai mặt thụ địch xuất hiện lần nữa.
Thử hỏi Thái Thúc Hoan Nhi sao có thể là đối thủ của hắn, Thiệu Bình Ba thật muốn dùng thủ đoạn ở trên người nàng mà nói, bãi bình nàng căn bản không có bất kỳ vấn đề.
Hạ nhân trong phủ đều đến bái kiến nữ chủ nhân, cung nữ thái giám trong cung nghe theo Lan quý phi phân phó, phát lì xì, ra tay rất hào phóng.
Thiệu Bình Ba cũng bảo Thiệu Tam Tỉnh phát lì xì, bên này ra tay so với Lan quý phi thì giản dị hơn nhiều, Thiệu Bình Ba cũng không có bao nhiêu tiền nha.
Ứng phó xong, đôi tân nhân rời phủ đệ, đi tới hoàng cung.
Còn không có tiến cung, trong cung đã biết sự tình bên này.
Trong hoàng cung, bất kể là Thái Thúc Hùng hay Lan quý phi, vẫn từ đầu tới đuôi quan tâm động tĩnh, đều muốn biết Thiệu Bình Ba đối đãi nữ nhi của mình thế nào.
Được biết Thái Thúc Hoan Nhi rất tốt, Thái Thúc Hùng và Lan quý phi vẫn có chút không yên lòng.
Đợi thấy Thái Thúc Hoan Nhi, dáng vẻ ngượng ngùng hạnh phúc của nữ nhi làm hoàng đế và quý phi đều thở phào nhẹ nhõm, mới biết người phía dưới mật báo không giả.
Nữ nhi cao hứng, Thái Thúc Hùng xem như bỏ đi một tâm bệnh, hoàng đế dù sao cũng là người, là có tình cảm, bởi vậy khá vui mừng, ban thưởng rất lớn!
Hoàng hậu cũng có thưởng.
Lan quý phi càng cười đến không ngậm mồm được, đối với con rể là càng xem càng thoả mãn, chỉ lo chọc con rể không cao hứng ngược đãi nữ nhi của mình, chu đáo không cần nói nhiều, quay đầu lại còn phân phó người đưa một đống lễ vật tới Thiệu phủ.
Đương nhiên, Thái Thúc Hùng là người như thế nào? Có chút hoài nghi Thiệu Bình Ba làm bộ làm tịch, nên lệnh Hắc Thủy Đài bí mật giám thị.
Mặt khác, trước đó Thiệu Bình Ba lợi dụng sự tình Thái Thúc Hoan Nhi, Thái Thúc Hùng rốt cục động thủ với đại thần trong triều, mục tiêu tuyển chọn là Nội sử Triệu Công Quyền!
Về công, là lần trước bức cung, Thái Thúc Hùng nhịn rất lâu, sớm đã có tâm chấn nhiếp.
Triệu Công Quyền không biết một cuộc bức hôn rước lấy họa sát thân cho mình.
Đại hôn của công chúa qua không được mấy ngày, Hắc Thủy Đài liền nắm được một chút bằng chứng phạm tội của Triệu Công Quyền, lén lúc giao cho chính địch của Triệu Công Quyền, vì Hắc Thủy Đài không tiện nhảy ra.
Bằng chứng phạm tội vừa vạch trần ra, triều chính chấn động, Triệu Công Quyền bị ném vào tù, Triệu phủ bị xét nhà.
Khí Vân Tông có người ra mặt cầu tình, nhưng Thái Thúc Hùng có bằng chứng, sau lưng lại là chưởng môn Khí Vân Tông Thái Thúc Phi Hoa, sự tình vạch trần ở trên Kim Loan Điện, có thể bảo đảm được sao? Đều như vậy mà nói, còn muốn quy củ hay không? Người ra mặt cũng chỉ có thể cứu được nữ nhi và ngoại tôn của mình mang về Khí Vân Tông chiếu cố, những người còn lại bị chém sạch!
Thiệu Bình Ba muốn hóa giải quan hệ thù địch với cả triều, duy chỉ có mối thù giết con với Triệu Công Quyền là nan giải, để tránh hậu hoạn, giết!
Tháng ngày sau đó Thiệu Bình Ba và Thái Thúc Hoan Nhi cực kỳ thân mật ân ái, thực làm người ngoài ao ước.
Cưỡi ngựa ngắm hoa, đồng thời lên thuyền du ngoạn, cùng nhau đi học, đồng thời đánh đàn, Thiệu Bình Ba còn tay cầm tay dạy Thái Thúc Hoan Nhi vẽ tranh, có thể nói sớm chiều không rời.
Thiệu Bình Ba dường như biến thành người khác, như say mê vào trong ôn nhu hương, Thái Thúc Hoan Nhi nào chịu nổi thủ đoạn của Thiệu Bình Ba, đã hạnh phúc không tìm ra phương hướng, những nữ tử hoàng tộc vốn chế giễu kia cũng ước ao không gì sánh được.
Nhưng như vậy, Thái Thúc Hùng lại phiền muộn, hắn đối đãi Thiệu Bình Ba như quốc sĩ, là mong Thiệu Bình Ba lấy quốc sĩ báo đáp.
Lan quý phi cũng bắt đầu bất an, nàng ước gì con rể quyền cao chức trọng làm chỗ dựa, bây giờ trở nên không cầu tiến tới sao được?
Đào Lược chạy đến Thiệu phủ ám chỉ nhắc nhở mấy lần, nên làm việc rồi!
Nhưng Thiệu Bình Ba lấy thân thể khó chịu khéo léo từ chối, không đi làm việc lại có thể làm gì hắn, hiện tại hắn cưới Thái Thúc Hoan Nhi, Thái Thúc Hùng nhất thời cũng khó phát tác được.
Thái Thúc Hoan Nhi bị đẩy ra ngoài làm bia đỡ đạn nghe nói trượng phu ở tiền tuyến mệt đến thổ huyết, sợ đến không nhẹ, cái thứ nhất không đáp ứng để trượng phu đi tiền tuyến, Thái Thúc Hùng và Lan quý phi vốn còn muốn nàng khuyên nhủ Thiệu Bình Ba, nhưng ai ngờ được nha.
Khuyên cái gì? Thái Thúc Hoan Nhi cảm thấy hiện tại rất tốt, không cần đi.
Sau đó Lan quý phi cũng ra mặt khuyên Thiệu Bình Ba, ra hiệu hắn phải cầu tiến.
Thiệu Bình Ba nghe tai này qua tai kia, quay đầu lại nên làm gì thì làm, kéo Thái Thúc Hoan Nhi la cà tới nhà các vị đại thần tán gẫu.
Những đại thần kia vốn không muốn phản ứng hắn, nhưng ngươi có thể không ưa Thiệu Bình Ba, tổng không thể không ưa công chúa a? Tuy trong lòng không coi công chúa là chuyện to tát gì, nhưng bề ngoài vẫn phải thủ quy củ.
Lúc đăng môn bái phóng các đại thần, Thiệu Bình Ba thổ lộ tiếng lòng, quyết ý làm Phò mã yên vui, coi như có công cũng không nhận, hy vọng chư vị đại nhân có thể ở trên triều chống đỡ.
Hắn nguyện ý từ bỏ tranh quyền với mọi người, chư vị đại thần tự nhiên rất vui mừng, đã không có tranh đấu lợi ích, thì cần gì phải trêu đến hoàng đế không cao hứng, nên quan hệ song phương cấp tốc hòa hợp, rất nhanh thì bỏ hết hiềm khích lúc trước, thường mời lui tới.
Nhưng loại sự tình này nào giấu diếm được tai mắt của Hắc Thủy Đài, Thái Thúc Hùng biết được giận dữ, triệu Thiệu Bình Ba tiến cung quát mắng.
Đạo Quân
Đánh giá:
Truyện Đạo Quân
Story
Chương 1858: Phong mang tận liễm
10.0/10 từ 48 lượt.