Đạo Quân

Chương 1761: Nguyện bồi quận chúa cùng đi (2)

105@-
Hiện tại Phó Quân Lan chủ động đề cập, nàng cũng dễ mở miệng, cười nói:

“Cũng không có sự tình gì, ta quen biết người Mao Lư biệt viện, đều là bằng hữu, đã rất lâu không gặp. Vừa nghe nói bọn hắn đến phủ thành, nhớ tới bạn cũ, muốn đi gặp một chút, công tử có nguyện ý đi cùng không?

Không có giấu đối phương, đầu tiên là không muốn lừa dối người ta, thứ hai là nghĩ đến tương lai phải cùng Phó Quân Lan sống hết đời, muốn dẫn tiến cho người Mao Lư biệt viện nhận thức một chút, tiện thể đề cao tầm mắt của đối phương. Ít nhất sau này tái kiến, cũng có thể không xa lạ.

Nàng cũng không tính sau khi cưới chồng sẽ không lui tới với người Mao Lư biệt viện, ở trong loạn thế có thể để Phó Quân Lan quen biết những người kia, đối với Phó gia không có chỗ xấu, những người kia tương lai có lẽ có thể giúp đỡ Phó gia.

Sau khi gả vào Phó gia, nàng sẽ chân chính thành người Phó gia, còn Phó gia đi theo vương phủ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Vương phủ nắm giữ đại quyền quân chính có lợi ích riêng của mình, đối với Phó gia tối đa chỉ có thể là quan hệ bám váy giúp đỡ, nói cho cùng vương phủ vẫn là vương phủ, Phó gia vẫn là Phó gia, một khi có việc, Phó gia chỉ có thể dựa vào mình, vương phủ sẽ không bởi vì Phó gia mà ảnh hưởng đại cục.

Sự tình tương tự như vậy nàng thấy quá nhiều, thí dụ như ca ca và gia đình tẩu tử năm đó kinh biến, nếu như tẩu tử không đứng ở bên Thương thị, Thương thị là không dung được tẩu tử, năm đó trên dưới vương phủ bức tẩu tử đến mức độ gì?

Đạo lý thả ở trên người mình cũng giống như vậy, một khi cuốn vào quyền thế... cưới mình, Phó gia cũng sẽ bị cuốn vào quyền thế.

Có thể tưởng tượng, bước kế tiếp ca ca tất nhiên sẽ thụ ý Lam tiên sinh an bài Phó Quân Lan làm quan bắt đầu lịch luyện bồi dưỡng, không thể để trượng phu của nàng vĩnh viễn làm bách tính bình dân, về tình về lý đều không nói được. Thời gian lâu dài, đến thời điểm Phó gia cầu mình, nếu như mình không đứng ở bên Phó gia, Phó gia cũng khó dung được nàng!

Này cũng không phải bạc tình bạc nghĩa, gia tộc nào cũng không dung được người tâm hướng ra ngoài, đây là ngoại tặc!

Người đối nhân xử thế thê, nếu như không nghĩ ra đạo lý này, chỉ có thể làm nhà chồng và nhà mẹ đẻ hai đầu không có kết quả tốt.


Nàng ở trong Mao Lư sơn trang nhiều năm, ít nhiều biết một chút phong cách hành sự của những người kia, năng lượng của những người kia không nhỏ, là người có thể đối kháng triều đình, ngự trị ở trên Nam Châu, khống chế thế lực vài châu phủ, kết giao những người này đối với Phó gia có rất nhiều lợi ích!

Trước mắt là đề cao tầm mắt, thí dụ như phương diện quân chính của Nam Châu, nhưng liên quan đến cơ mật của quân chính, không thích hợp mạo muội mang Phó Quân Lan tới kiến thức, quy củ ở đó, nàng cũng không thể làm như vậy, bất quá lại có thể tới kiến thức người Mao Lư biệt viện.

Nếu như Phó Quân Lan rụt rè, không muốn đi gặp, bản thân cũng không miễn cưỡng, nói tới mức độ này, Phó Quân Lan cũng sẽ tự xin cáo lui, tự mình trở về, như vậy cũng không tính là mình có ý gián đoạn hẹn hò bỏ qua hắn.

Tính tình của Phó Quân Lan còn tính rất tốt, rất sảng khoái nói:

“Nguyện bồi quận chúa đi cùng.

Thương Thục Thanh mỉm cười gật đầu, đưa tay nói:

“Xin mời!

Quận chúa muốn xuất hành, cộng thêm Phượng Nhược Nam trước đó thông báo Thương Triêu Tông, Thương Thục Thanh đã biết rồi, Thương Triêu Tông cũng không tiện ngăn cản, chỉ có thể dặn chú ý an toàn, trong vương phủ lập tức điều phối pháp sư và xe ngựa theo bảo hộ.

Xe ngựa là từ cửa sau vương phủ đi ra ngoài, lúc xe ngựa đi ra ngoài, bên trong ngồi là ai, ngoại giới cũng không biết, có thể tránh khỏi mục tiêu ám sát rõ ràng!

Trong xe ngựa, một nam một nữ ngồi đối diện, tương kính như tân, không dám có chút vô lễ vượt qua.


Dù Phó Quân Lan mặt ngoài bình tĩnh, nhưng Thương Thục Thanh vẫn có thể nhìn ra hắn khẩn trương, nên thử hỏi.

“Công tử có biết ngươi ta đi gặp là người nào không?

Phó Quân Lan:

“Có thể cùng quận chúa kết bạn tự nhiên không phải người bình thường.

Quả nhiên là bởi vì cái này mà khẩn trương, Thương Thục Thanh cười nói:

“Trước đó công tử chưa từng nghe nói qua Mao Lư biệt viện?

Phó Quân Lan lắc đầu:

“Đích xác là chưa nghe nói qua, chỉ nghe nói qua Mao Lư sơn trang.

Thương Thục Thanh:

“Xin hỏi công tử biết Mao Lư sơn trang bao nhiêu?

Phó Quân Lan nghiêm mặt nói:


“Dân gian có tin đồn, Mao Lư sơn trang là cường viện sau lưng Vương gia, chủ nhân sơn trang Ngưu Hữu Đạo là cao nhân của tu tiên giới, quát tháo phong vân, thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, hơn nữa đối nhân xử thế nhân từ, Nam Châu không có địa phương sưu cao thuế nặng, có thể từ từ hưng thịnh, bách tính có thể an cư lập nghiệp, đồn đại đều là nhờ hắn. Không ít gia đình lập bài vị trường sinh cho hắn, coi hắn là thủ hộ thần của Nam Châu!

Thương Thục Thanh mỉm cười, cảm giác bách tính đều coi Đạo gia là thần thoại, bất quá tổng thể mà nói cũng không sai, đương nhiên, trong này cũng có công lao tuyên dương của đám người ca ca.

Có chút sự tình không thể không làm, dù sao Thương thị cũng là Đạo gia một tay nâng đỡ lên, ăn cơm của người ta, đương nhiên phải bưng bát cơm cho người ta, bách tính có nhu cầu ở phương diện này, trong loạn thế cần một "Thần" đến an ủi nội tâm bất an, lẽ nào còn muốn để bách tính Nam Châu bái thần tiên khác sao?

Đương nhiên, đối với Phó Quân Lan nói hoang đường, Thương Thục Thanh tạm không có quá nhiều giải thích, nhắc nhở:

“Mao Lư biệt viện chính là Mao Lư sơn trang, người trong Mao Lư biệt viện là Mao Lư sơn trang di chuyển địa chỉ đổi tên, kỳ thực đều là một.

Nói rất đơn giản dễ hiểu, không có nhắc tới Tử Kim Động gì gì đó, như vậy đối phương nghe không hiểu, càng giải thích càng nhiều lời, chỉ có thể từ từ.

“A!

Phó Quân Lan giật mình, hắn nào biết những thứ này, gia đình bình thường của Nam Châu sao có thể biết, Mao Lư sơn trang đã xảy ra cái gì, vì sao chuyển tới Tử Kim Động, Tử Kim Động có một biệt viện gọi là Mao Lư biệt viện, này không phải sự tình đặt ở thế tục trắng trợn nghị luận, để bách tính sôi sùng sục thảo luận ai sai ai đúng ai đáng chết sao?

Thế tục nhiều bách tính lắm, nghị luận vô căn cứ sẽ càng đồn càng loạn.

“Quận chúa! Chúng ta muốn đi gặp chủ nhân trong truyền thuyết của Mao Lư sơn trang sao?


Lần này rõ ràng có chút bất an và sốt sắng, chỉ thấy Thương Triêu Tông cũng có thể cảm thấy áp lực và bất an, bây giờ muốn đi gặp người cao hơn Thương Triêu Tông, hắn làm sao có thể không khẩn trương. Có mấy lời không tiện ở trước mặt Thương Thục Thanh nói ra mà thôi, đồn đại Thương Triêu Tông bây giờ hết thảy đều là vị kia cho, loại nhân vật này, mang cho hắn áp lực có thể tưởng tượng được.

Hắn có chút hối hận, nếu như biết là gặp những nhân vật kia, thì không nên tới.

Từ đó hắn cũng càng ngày càng cảm nhận được chênh lệch to lớn với Thương Thục Thanh.

Thương Thục Thanh ôn nhu động viên:

“Đạo gia tạm thời không ở nhân gian, bây giờ đang ở một thế giới khác tu hành, chúng ta muốn gặp là thủ hạ của hắn. Công tử không cần lo lắng, bọn hắn trừ năng lực cao hơn người thường, thì hành sự kỳ thực cũng không khác chúng ta quá lớn, ngôn hành cử chỉ đều giống như người thường, hơn nữa không phải người xấu, sẽ không hung thần ác sát. Công tử bình tâm đối xử, chỉ cần không thất lễ là được.

Nội tâm khẩn trương, không phải tùy tiện một vài lời là có thể động viên, Phó Quân Lan miễn cưỡng vui cười, hiện tại rời đi không tránh khỏi quá nhu nhược, cũng sẽ để quận chúa thấy rõ, nên phải gật đầu.

“Nếu có địa phương làm không đúng chỗ, mong quận chúa đề điểm.

“Sẽ không, công tử hành sự phong độ, không có việc gì, cứ như bình thường là được.

Thương Thục Thanh cười trấn an.

Trong xe ngựa rơi vào bình tĩnh ngắn ngủi, Thương Thục Thanh suy nghĩ một chút, lại lên tiếng:

“Chủ nhân của Mao Lư sơn trang Ngưu Hữu Đạo, người xưng Đạo gia! Sơn trang từ trên xuống dưới, bao quát đám người ca ca ta cũng tôn xưng như vậy.
Đạo Quân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đạo Quân Truyện Đạo Quân Story Chương 1761: Nguyện bồi quận chúa cùng đi (2)
10.0/10 từ 48 lượt.
loading...