Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 713: Cuộc quyết đấu số mệnh
hiên Hàn Tuyệt phong, hai đỉnh núi.
Mục Thiên Dưỡng đứng ở hướng nam, toàn thân một màu trắng, hơi thở lạnh băng như băng phong vĩnh viễn không tan.
Đinh Hạo đứng phái bắc, hơi thở kỳ dị lượn lờ quanh thân, trong vòng mười thước gió tuyết không xâm nhập.
Mục Thiên Dưỡng nhìn Đinh Hạo, cảm thán rằng:
- Không ngờ một con kiến ngày xưa bây giờ trưởng thành đến trình độ này.
Không ai biết Mục Thiên Dưỡng có hối hận không.
Năm xưa trong rừng rậm nguyên thủy Mục Thiên Dưỡng tha cho Đinh Hạo, cái gọi là ước hẹn ba năm ngay từ đầu đã không đặt trong lòng gã. Mục Thiên Dưỡng chưa từng nghĩ đến đệ tử ký danh nho nhỏ của Vấn Kiếm tông ngày xưa không thể chịu nổi khí thế của gã bây giờ trở thành cao thủ danh tiếng nổi khắp Tuyết Châu thậm chí là Bắc vực, đứng ngang ngửa với Mục Thiên Dưỡng.
Nay toàn Tuyết Châu còn nghi ngờ kinh nghiệm của Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh.
Nhưng Mục Thiên Dưỡng tự mình trải qua, gã biết rõ Đinh Hạo bây giờ khủng bố cỡ nào.
Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Nói nhiều vô ích, đấu đi.
- Nếu biết như vậy đã chém ngươi một nhát, không để hôm nay cánh chim ngươi đầy đặn. Trước là giết huynh của ta, lại giết sư tôn của ta. Đinh Hạo, giữa ngươi và ta thù sâu như biển, hôm nay không chết không ngừng, ta thề với trời phải giết ngươi!
Lục Phi Hùng là sư phụ của Mục Thiên Dưỡng, trên quảng trường chiến thần chết trong tay Đinh Hạo, đây đúng là huyết thù.
Nhưng ân oán giữa Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng đã không phải một câu nói có thể nói rõ ràng.
Mặt Đinh Hạo bình tĩnh, mắt trong suốt không chút áy náy, bình tĩnh nói:
- Kẻ giết người ngàn người giết. Mục Địa Sinh, Lục Phi Hùng làm nhiều chuyện bất nghĩa, đều là tự tìm chết. Ta giết bọn họ, không thẹn với lòng, bọn họ đều đáng chết. Nhưng hôm nay ngươi nói nhảm hơn nhiều, đây không phải phong cách của ngươi.
- Nhiều năm qua võ đạo nhân tộc Tuyết Châu khó khăn lắm mới xuất hiện một người cùng thế hệ có tư cách chiến đấu cùng ta. Ta nói là cho những người có tư cách nghe, ngươi miễn cưỡng xem như một người.
Vẻ mặt Mục Thiên Dưỡng không kiêu căng, đương nhiên nói:
- Đáng tiếc sau trận chiến hôm nay trên đời không còn Đinh Hạo, dù nói nhiều mấy câu cũng là đưa tiễn ngươi, là vinh diệu cho ngươi.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ngươi quá tự tin. Lúc chuyện Thanh Bình học viện tấn công Vấn Kiếm tông thì ngươi còn ở trong chiến trường bách thánh nên chắc không biết gì, không lún sâu vào. Nhưng năm xưa trong cuộc chiến Thiên Nhân cốc ngươi giết sư huynh Mã Nhất Phi của ta, đây là một món nợ máu.
Đinh Hạo không bị chọc giận, nghiêm túc ngẫm nghĩ nói:
- Ngày xưa ta giết huynh trưởng của ngươi, mặc kệ bắt nguồn như thế nào, ngươi giết ta để báo thù là nên. Ân oán giữa ngươi và ta tích lũy lâu ngày khó tính rõ, hôm nay đánh bại ngươi ta chỉ chặt đứt một tay xem như chừa một đường sống, lần sau gặp lại sẽ giết ngươi.
Mục Thiên Dưỡng cười to, tiếng cười chất chứa lạnh băng.
- Đinh Hạo, ngươi quá ngây thơ. Ngươi không biết bây giờ ta có thực lực gì, còn thực lực của ngươi thì ta đã thấy trong chiến trường bách thánh. Ngươi ngoài sáng, ta trong tối.
Đinh Hạo vô cùng tự tin:
- Thực lực quyết định hết thảy, xem như là thần cũng chém!
Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng đối thoại không cố ý giấu nên rõ ràng lọt vào tai vô số người. Các cường giả, thế lực đến từ châu ngoài biết chiến tích hiển hách của Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh nên không quá giật mình, đám võ giả bản địa Tuyết Châu thì mờ mịt.
Nghe thì Mục Thiên Dưỡng không quá nắm chắc khi đấu với Đinh Hạo, không lẽ trong chiến trường bách thánh thật sự xảy ra chuyện gì khó tin sao?
Mục Thiên Dưỡng không nói gì nữa.
Mục Thiên Dưỡng dùng ngôn ngữ thăm dò, trái tim võ đạo của Đinh Hạo đã đúc thành, gã không thể áp đảo hắn bằng khí thế.
Bao nhiêu năm nay chỉ có một cường giả cùng thế hệ có khí thế và tư thế này đứng trước mặt Mục Thiên Dưỡng.
Không hiểu sao mắt Mục Thiên Dưỡng lướt qua băng phong phía xa, thiếu nữ áo đỏ toàn thân lượn lờ lửa phượng hoàng. Trong mắt lạnh băng ngàn năm lóe qua tia dịu dàng.
Mục Thiên Dưỡng nhanh chóng thu lại tầm mắt.
Một tấc một tấc ánh sáng lạnh trắng tinh như nước lũ khoảnh khắc trút ra từ vỏ kiếm.
Cùng phun ra còn có khí thế, sát khí của Mục Thiên Dưỡng.
Mỗi khi trường kiếm lạnh lẽo rút ra một tấc là khí thế của Mục Thiên Dưỡng tăng mạnh một phần, toàn thân gã tràn ngập sát ý càng lạnh lẽo hơn.
Trong khoảnh khắc Mục Thiên Dưỡng phát ra khí thế vượt qua đỉnh Võ Vương cảnh tiến vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.
Không ngời dự đoán của Đinh Hạo, quả nhiên Mục Thiên Dưỡng đã vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.
Khí cơ mạnh mẽ không gì sánh được như bão tố tuôn ra từ người Mục Thiên Dưỡng, tràn ngập khắp núi nam, khuấy động bông tuyết. Trông như Mục Thiên Dưỡng là trung tâm cõi thiên địa này.
Những người quan sát trận chiến rung động trước sự cường đại của thiên tài trẻ Mục Thiên Dưỡng. Đặc biệt là những võ giả Tuyết Châu, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận lực lượng trình độ đó. Sâu trong linh hồn run rẩy, từng cặp mắt chất chứa sợ hãi như thấy cảnh tượng đáng sợ nhất thế giới.
Đây mới là lực lượng thật sự của thần đồng Mục Thiên Dưỡng sao?
Lực lượng cấp hoàng.
Tuyệt đối đứng trên đỉnh võ giả Tuyết Châu.
Nhiều người vào lúc này ra kết luận, Mục Thiên Dưỡng vẫn là nhân vật đỉnh cao, tiêu chí không thể khiêu khích, cao cao tại thượng, nhìn xuống tất cả.
Đinh Hạo hít sâu, hai tay xòe ra chộp hư không.
Thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng xuất hiện trong tay hắn.
Thanh kiếm rỉ sét lấm tấm vết rỉ sét, ma đao trông như từ mười mấy mảnh sắt ghép lại, rách rưới như đồng nát. Nếu nằm trong tay người khác sẽ chịu vô số người cười nhạo, nhưng Đinh Hạo ănms giữ nó lại có lực lượng kỳ dị, bí hiểm khó lường. Trái tim mọi người rung lên.
Lực lượng kỳ dị đó phát ra từ người Đinh Hạo ngay khi thanh kiếm rỉ sét, ma đao xuất hiện.
Lực lượng không mạnh mẽ bá đạo nhưng cứng chắc như đá không thể di chuyển, như cột chống không thể lung lay. Trong vòng xoáy khí cơ Mục Thiên Dưỡng phát ra, Đinh Hạo như cột trời vĩnh hằng trong thiên địa không nhúc nhích một ly, thoải mái ngang hàng.
Có người kinh kêu:
- Loại lực lượng này... Cũng là lực lượng cấp hoàng?
Bây giờ Tuyết Châu đồn rất nhiều suy đoán xoay quanh thực lực của Đinh Hạo. Có người nói Đinh Hạo sớm vô địch Tuyết Châu, có người nói thật ra hắn rất yếu. Trong khoảnh khắc này mọi bí ẩn đều bị đánh tan, Đinh Hạo thể hiện khí cơ càn quét võ đạo Tuyết Châu.
Khí thế của hai thiên kiêu đang từ từ dâng lên.
Mọi người cảm nhận được áp lực từ hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong.
Mắt thấy trận long tranh hổ đấu sắp diễn ra, mọi người ngừng thở, kích động đến linh hồn run rẩy. Đây là cuộc ước chiến thần thoại nhất mấy ngàn năm qua của Tuyết Châu, không khí làm người hoảng loạn. Mỗi người chờ đợi một kích trời long đất lở.
Ngay lúc đó, biến dị xảy ra.
Đao Kiếm Thần Hoàng
Mục Thiên Dưỡng đứng ở hướng nam, toàn thân một màu trắng, hơi thở lạnh băng như băng phong vĩnh viễn không tan.
Đinh Hạo đứng phái bắc, hơi thở kỳ dị lượn lờ quanh thân, trong vòng mười thước gió tuyết không xâm nhập.
Mục Thiên Dưỡng nhìn Đinh Hạo, cảm thán rằng:
- Không ngờ một con kiến ngày xưa bây giờ trưởng thành đến trình độ này.
Không ai biết Mục Thiên Dưỡng có hối hận không.
Năm xưa trong rừng rậm nguyên thủy Mục Thiên Dưỡng tha cho Đinh Hạo, cái gọi là ước hẹn ba năm ngay từ đầu đã không đặt trong lòng gã. Mục Thiên Dưỡng chưa từng nghĩ đến đệ tử ký danh nho nhỏ của Vấn Kiếm tông ngày xưa không thể chịu nổi khí thế của gã bây giờ trở thành cao thủ danh tiếng nổi khắp Tuyết Châu thậm chí là Bắc vực, đứng ngang ngửa với Mục Thiên Dưỡng.
Nay toàn Tuyết Châu còn nghi ngờ kinh nghiệm của Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh.
Nhưng Mục Thiên Dưỡng tự mình trải qua, gã biết rõ Đinh Hạo bây giờ khủng bố cỡ nào.
Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Nói nhiều vô ích, đấu đi.
- Nếu biết như vậy đã chém ngươi một nhát, không để hôm nay cánh chim ngươi đầy đặn. Trước là giết huynh của ta, lại giết sư tôn của ta. Đinh Hạo, giữa ngươi và ta thù sâu như biển, hôm nay không chết không ngừng, ta thề với trời phải giết ngươi!
Lục Phi Hùng là sư phụ của Mục Thiên Dưỡng, trên quảng trường chiến thần chết trong tay Đinh Hạo, đây đúng là huyết thù.
Nhưng ân oán giữa Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng đã không phải một câu nói có thể nói rõ ràng.
Mặt Đinh Hạo bình tĩnh, mắt trong suốt không chút áy náy, bình tĩnh nói:
- Kẻ giết người ngàn người giết. Mục Địa Sinh, Lục Phi Hùng làm nhiều chuyện bất nghĩa, đều là tự tìm chết. Ta giết bọn họ, không thẹn với lòng, bọn họ đều đáng chết. Nhưng hôm nay ngươi nói nhảm hơn nhiều, đây không phải phong cách của ngươi.
- Nhiều năm qua võ đạo nhân tộc Tuyết Châu khó khăn lắm mới xuất hiện một người cùng thế hệ có tư cách chiến đấu cùng ta. Ta nói là cho những người có tư cách nghe, ngươi miễn cưỡng xem như một người.
Vẻ mặt Mục Thiên Dưỡng không kiêu căng, đương nhiên nói:
- Đáng tiếc sau trận chiến hôm nay trên đời không còn Đinh Hạo, dù nói nhiều mấy câu cũng là đưa tiễn ngươi, là vinh diệu cho ngươi.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ngươi quá tự tin. Lúc chuyện Thanh Bình học viện tấn công Vấn Kiếm tông thì ngươi còn ở trong chiến trường bách thánh nên chắc không biết gì, không lún sâu vào. Nhưng năm xưa trong cuộc chiến Thiên Nhân cốc ngươi giết sư huynh Mã Nhất Phi của ta, đây là một món nợ máu.
Đinh Hạo không bị chọc giận, nghiêm túc ngẫm nghĩ nói:
- Ngày xưa ta giết huynh trưởng của ngươi, mặc kệ bắt nguồn như thế nào, ngươi giết ta để báo thù là nên. Ân oán giữa ngươi và ta tích lũy lâu ngày khó tính rõ, hôm nay đánh bại ngươi ta chỉ chặt đứt một tay xem như chừa một đường sống, lần sau gặp lại sẽ giết ngươi.
Mục Thiên Dưỡng cười to, tiếng cười chất chứa lạnh băng.
- Đinh Hạo, ngươi quá ngây thơ. Ngươi không biết bây giờ ta có thực lực gì, còn thực lực của ngươi thì ta đã thấy trong chiến trường bách thánh. Ngươi ngoài sáng, ta trong tối.
Đinh Hạo vô cùng tự tin:
- Thực lực quyết định hết thảy, xem như là thần cũng chém!
Đinh Hạo và Mục Thiên Dưỡng đối thoại không cố ý giấu nên rõ ràng lọt vào tai vô số người. Các cường giả, thế lực đến từ châu ngoài biết chiến tích hiển hách của Đinh Hạo trong chiến trường bách thánh nên không quá giật mình, đám võ giả bản địa Tuyết Châu thì mờ mịt.
Nghe thì Mục Thiên Dưỡng không quá nắm chắc khi đấu với Đinh Hạo, không lẽ trong chiến trường bách thánh thật sự xảy ra chuyện gì khó tin sao?
Mục Thiên Dưỡng không nói gì nữa.
Mục Thiên Dưỡng dùng ngôn ngữ thăm dò, trái tim võ đạo của Đinh Hạo đã đúc thành, gã không thể áp đảo hắn bằng khí thế.
Bao nhiêu năm nay chỉ có một cường giả cùng thế hệ có khí thế và tư thế này đứng trước mặt Mục Thiên Dưỡng.
Không hiểu sao mắt Mục Thiên Dưỡng lướt qua băng phong phía xa, thiếu nữ áo đỏ toàn thân lượn lờ lửa phượng hoàng. Trong mắt lạnh băng ngàn năm lóe qua tia dịu dàng.
Mục Thiên Dưỡng nhanh chóng thu lại tầm mắt.
Một tấc một tấc ánh sáng lạnh trắng tinh như nước lũ khoảnh khắc trút ra từ vỏ kiếm.
Cùng phun ra còn có khí thế, sát khí của Mục Thiên Dưỡng.
Mỗi khi trường kiếm lạnh lẽo rút ra một tấc là khí thế của Mục Thiên Dưỡng tăng mạnh một phần, toàn thân gã tràn ngập sát ý càng lạnh lẽo hơn.
Trong khoảnh khắc Mục Thiên Dưỡng phát ra khí thế vượt qua đỉnh Võ Vương cảnh tiến vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.
Không ngời dự đoán của Đinh Hạo, quả nhiên Mục Thiên Dưỡng đã vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.
Khí cơ mạnh mẽ không gì sánh được như bão tố tuôn ra từ người Mục Thiên Dưỡng, tràn ngập khắp núi nam, khuấy động bông tuyết. Trông như Mục Thiên Dưỡng là trung tâm cõi thiên địa này.
Những người quan sát trận chiến rung động trước sự cường đại của thiên tài trẻ Mục Thiên Dưỡng. Đặc biệt là những võ giả Tuyết Châu, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận lực lượng trình độ đó. Sâu trong linh hồn run rẩy, từng cặp mắt chất chứa sợ hãi như thấy cảnh tượng đáng sợ nhất thế giới.
Đây mới là lực lượng thật sự của thần đồng Mục Thiên Dưỡng sao?
Lực lượng cấp hoàng.
Tuyệt đối đứng trên đỉnh võ giả Tuyết Châu.
Nhiều người vào lúc này ra kết luận, Mục Thiên Dưỡng vẫn là nhân vật đỉnh cao, tiêu chí không thể khiêu khích, cao cao tại thượng, nhìn xuống tất cả.
Đinh Hạo hít sâu, hai tay xòe ra chộp hư không.
Thanh kiếm rỉ sét, ma đao cùng xuất hiện trong tay hắn.
Thanh kiếm rỉ sét lấm tấm vết rỉ sét, ma đao trông như từ mười mấy mảnh sắt ghép lại, rách rưới như đồng nát. Nếu nằm trong tay người khác sẽ chịu vô số người cười nhạo, nhưng Đinh Hạo ănms giữ nó lại có lực lượng kỳ dị, bí hiểm khó lường. Trái tim mọi người rung lên.
Lực lượng kỳ dị đó phát ra từ người Đinh Hạo ngay khi thanh kiếm rỉ sét, ma đao xuất hiện.
Lực lượng không mạnh mẽ bá đạo nhưng cứng chắc như đá không thể di chuyển, như cột chống không thể lung lay. Trong vòng xoáy khí cơ Mục Thiên Dưỡng phát ra, Đinh Hạo như cột trời vĩnh hằng trong thiên địa không nhúc nhích một ly, thoải mái ngang hàng.
Có người kinh kêu:
- Loại lực lượng này... Cũng là lực lượng cấp hoàng?
Bây giờ Tuyết Châu đồn rất nhiều suy đoán xoay quanh thực lực của Đinh Hạo. Có người nói Đinh Hạo sớm vô địch Tuyết Châu, có người nói thật ra hắn rất yếu. Trong khoảnh khắc này mọi bí ẩn đều bị đánh tan, Đinh Hạo thể hiện khí cơ càn quét võ đạo Tuyết Châu.
Khí thế của hai thiên kiêu đang từ từ dâng lên.
Mọi người cảm nhận được áp lực từ hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong.
Mắt thấy trận long tranh hổ đấu sắp diễn ra, mọi người ngừng thở, kích động đến linh hồn run rẩy. Đây là cuộc ước chiến thần thoại nhất mấy ngàn năm qua của Tuyết Châu, không khí làm người hoảng loạn. Mỗi người chờ đợi một kích trời long đất lở.
Ngay lúc đó, biến dị xảy ra.
Đao Kiếm Thần Hoàng
Đánh giá:
Truyện Đao Kiếm Thần Hoàng
Story
Chương 713: Cuộc quyết đấu số mệnh
10.0/10 từ 16 lượt.