Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 633: Rút hết huyết mạch
Dường như Trảm Niên Kiếm này đâm vào trong thân thể, còn không khiến hắn đau lòng bằng những lời nói này của Bát thần tử Đinh Xuất Lâm.
- Ngươi nên biết, cho dù phải không Thần Đế, ta vẫn có năng lực bảo vệ các ngươi.
Đinh Thánh Thán lẳng lặng nói.
- Ha ha ha, đã muộn rồi. Thật sự đã muộn rồi. Trên thế giới này, không có người nào có thể đối đầu với Thần Đế, ngươi cũng không thể!
Bát thần tử cười ha ha, thân hình lắc một cái, trong nháy mắt đã lùi đến ngàn mét, đứng ở phía xa bên cạnh Thập Tam Thần Tử.
- Năm tháng như đao chém thiên kiêu! Chém!
Bát thần tử hét lớn một tiếng, thúc giục Trảm Niên Kiếm.
Trảm Niên Kiếm vốn chưa tiến vào trong cơ thể Đinh Thánh Thán chợt lóe lên vạn đạo kim quang, phóng ra lực lượng đáng sợ. Nó chấn động mãnh liệt vang lên những tiếng ong ong, muốn nổ nát thân thể Đinh Thánh Thán...
Đinh Thánh Thán lại giống như không nhận thấy giống như có điều gì suy nghĩ nói:
- Ta vốn vẫn cảm thấy kỳ quái. Đại Thần Tử Phủ phòng thủ kiên cố, Khuynh Thành nàng lại là cường giả Vũ Thánh. Lão thập tam không có khả năng cướp được hài tử. Hiện tại ta mới hiểu được, tất cả những điều này đều do lão bát ngươi âm thầm làm ra. Ta và Khuynh Thành tín nhiệm ngươi như vậy, tuy rằng ngươi không ở đế đô, lại có biện pháp lén đưa hài tử ra...
Lời còn chưa dứt, Đinh Thánh Thán đột nhiên đánh vào ngực mình một chưởng, trực tiếp đánh Trảm Niên Kiếm trong cơ thể bắn ra ngoài.
Thần kiếm thoát khỏi thân thể bay ra, hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía xa...
- Kiếm tới đây!
Đinh Thánh Thán trở tay đánh một chiêu.
Thanh thần kiếm cấp thần khí lập tức nhẹ nhàng rơi vào trong tay của hắn.
- Làm sao có thể như vậy được?
Bát thần tử Đinh Xuất Lâm thất kinh, toàn lực thôi động. Thần kiếm giãy dụa kịch liệt, muốn thoát khỏi.
Nhưng khi Đinh Thánh Thán dung ngón day gạt lên trên thân kiếm một cái, thần kiếm lập tức giống như chuột gặp mèo, cũng không tiếp tục giãy dụa nữa, trở nên lặng lẽ.
- Kiếm này, lấy sắt tiên thái cổ tại cấm địa thần tiêu Đại lục Thần Ân làm ra. Chính ta đã tự tay xử lý thần thiết, lấy chín chín tám mươi mốt loại thần liệu hiếm có, mời thần sư Âu Dương, đệ nhất đúc khí Thần Đình cũng thúc thúc hao tốn một năm, mới hình thành được.
Ngón tay Đinh Thánh lướt qua thân kiếm, nói:
- Năm đó ta tặng ngươi thanh kiếm này, từng nói, nó mặc dù trân quý, cũng không nghĩ tình huynh đệ giữa ta và ngươi, ngày hôm nay giống như thanh kiếm này, đứt đoạt.
Lời còn chưa dứt, cổ tay Đinh Thánh Thán run lên. Thân thần khí kiếm tiên nhất thời gãy thành từng đoạn một, hóa thành một trận quang vũ, biến mất ở trong hư không.
- Oa...
Phía xa Bát thần tử Đinh Xuất Lâm phun ra một búng máu.
Hắn cùng với Trảm Niên Kiếm Thần hồn đã tương liên. Thoáng cái kiếm bị hủy, nhất thời nhận phải sự phản phệ, trong lòng hoảng sợ đến cực điểm.
Trảm Niên Kiếm có lai lịch bất phàm, có thể xem là một trong những thần binh đứng đầu trong Thần Đình, lại có thể bị Đinh Thánh Thán dung đầu ngón tya hủy diệt. Thực lực như vậy, thật sự quá khủng khiếp.
Thập Tam Thần Tử vẫn lẳng lặng đứng nhìn cảnh tượng này diễn ra, đột nhiên vỗ tay cười nói:
- Được. Đại ca quả nhiên vẫn là đại ca. Mặc dù bản thân bị trọng thương, cũng thể hiện uy phong như vậy. Bát ca còn lâu mới là đối thủ của ngươi. Chỉ có điều không biết, tình trạng của ngươi bây giờ còn có thể tiếp được mấy chưởng của ta?
Lời còn chưa dứt, một biến cố khác thường lại phát sinh.
Phía xa đột nhiên xuất hiện một đạo lưu quang sáng chói, giống như mặt trăng rơi xuống, mang theo một đuôi ánh sáng chói mắt không gì sánh kịp, bay vụt về phía chiến trường.
Đinh Thánh Thán cảm ứng được điều gì, sắc mặt thoáng vui mừng.
Trong nháy mắt ánh sáng này tiến tới gần. Một lực lượng khủng bố giống như đại dương mênh mông, rơi xuống bên cạnh người Đinh Thánh Thán, hóa thành một vị thiếu phụ thân hình tuyệt mỹ.
Nàng tiên tư ngọc cốt, thu thủy như thần, giống như một vị mỹ nhân được khắc bằng ngọc dương chi, phong hoa tuyệt đại, độc nhất vô nhị. Nàng đứng ở nơi đó, có một loại mị lực truy hồn đoạt phách, giống như một phong cảnh tuyệt thế, mặc dù là ở giữa thận thế hai quân đang giương cung bạt kiếm, bởi vì nàng xuất hiện, trong nháy mắt đã trở nên hòa hoãn.
Trong lòng mỹ nữ tuyệt thế này ôm một nam hài tử ba tuổi.
Nam hài tử mi thanh mục tú, một thân mặc thanh y, đang chìm trong hôn mê, khí tức hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt, hơi thở mong manh. Nhưng trong miệng hắn vẫn đứt quãng nhắc:
- Mẫu thân, mẫu thân đừng có gấp. Hạo nhi không đau...
- Đại tẩu!
Tam thần tử và Tứ thần tử vội vàng hành lễ.
Vị thiếu phụ tuyệt mỹ này chính là Vũ Khuynh Thành, người kết tóc xe tơ với Đại thần tử Đinh Thánh Thán, đã từng là thiên nữ thần tộc.
Đinh Thánh Thán vừa nhìn nam hài tử trong lòng Vũ Khuynh Thành, vừa sợ vừa giận nói:
- Khuynh Thành... Hạo nhi thế nào? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?
- Thánh Thán ca ca, muội... có lỗi với ca ca... Không bảo vệ tốt cho Hạo nhi... Muội... liều mạng với bọn họ.
Trên mặt Vũ Khuynh Thành lộ vẻ bi thương tuyệt vọng, một câu còn chưa dứt, đã lệ rơi đầy mặt.
Nàng bỗng nhiên xoay người, thân hình lắc một cái, hóa thành một đạo lưu quang, toàn thân bắt đầu khởi động khí tức khủng khiếp cấp Vũ Thánh, ra tay đánh một đòn. Chiến hạm lớn đỗ ở phía trước của hạm đội Ma Kha nhất thời hóa thành ngàn vạn mảnh nhỏ. Cho dù là cường giả võ đạo bên trong, cũng không có bất kỳ một người nào trốn thoát...
- Giết!
Vũ Khuynh Thành tức giận quát một tiếng, hóa thân thành một vị sát thần, một đường công kích phá nổ các chiến hạm của hạm đội Ma Kha. Nàng giống như lưu tinh mang theo lửa bay về phía đại chiến hạm nơi đám người Thập Tam Thần Tử đang trốn.
Đinh Thánh Thán không ngăn cản, mà cẩn thận bảo vệ hài tử trong lòng. Đây là Đinh Hạo, đứa con đầu của hắn, là hài tử được Thần Đế chính miệng tán dương có thể chất đao kiếm hai thánh thể, thiên phú độc nhất vô nhị. Hắn chỉ mới hơn ba tuổi đã liên tục sáng lập kỷ lục tu luyện. Lúc này, hắn lại giống như bị bệnh nguy kịch, suy nhược tới cực điểm, một hồi mơ hồ, một hồi tỉnh táo, trong miệng thỉnh thoảng lại lẩm bẩm điều gì...
- Phụ thân, Hạo nhi đau quá. Phụ thân, Hạo nhi nhớ người...
- Phụ thân, Hạo nhi có thể sắp chết rồi. Hình như có ngàn vạn con kiến đang cắn ta... Phụ thân, người đang ở đâu...
- Phụ thân, người không nên trách mẫu thân. Là do Bát nương mang ta đi ra ngoài. Không nên trách mẫu thân...
- Phụ thân...
- Phụ thân...
Đinh Hạo ở tình trạng cực kỳ không ổn, thần chí không rõ ràng, trong miệng nói những lời hàm hồ. Con mắt to đen láy giống như bảo thạch nửa mở, dường như đã không thấy rõ cảnh vật trước mắt.
- Hạo nhi, Hạo nhi, Hạo nhi ngoan, phụ thân... phụ thân có lỗi với con!
Đinh Thánh Thán ôm nhi tử, tim như bị đao cắt. Lúc này hắn đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Bởi vì huyết mạch toàn thân nhi tử lại có thể bị lấy ra không còn chút gì. Rõ ràng đã lấy ra hết.
Không cần hỏi, tất cả những điều này đều do Thập Tam Thần Tử gây nên.
Phía đối diện, cuộc chiến đấu đáng sợ đã bắt đầu.
Đao Kiếm Thần Hoàng
- Ngươi nên biết, cho dù phải không Thần Đế, ta vẫn có năng lực bảo vệ các ngươi.
Đinh Thánh Thán lẳng lặng nói.
- Ha ha ha, đã muộn rồi. Thật sự đã muộn rồi. Trên thế giới này, không có người nào có thể đối đầu với Thần Đế, ngươi cũng không thể!
Bát thần tử cười ha ha, thân hình lắc một cái, trong nháy mắt đã lùi đến ngàn mét, đứng ở phía xa bên cạnh Thập Tam Thần Tử.
- Năm tháng như đao chém thiên kiêu! Chém!
Bát thần tử hét lớn một tiếng, thúc giục Trảm Niên Kiếm.
Trảm Niên Kiếm vốn chưa tiến vào trong cơ thể Đinh Thánh Thán chợt lóe lên vạn đạo kim quang, phóng ra lực lượng đáng sợ. Nó chấn động mãnh liệt vang lên những tiếng ong ong, muốn nổ nát thân thể Đinh Thánh Thán...
Đinh Thánh Thán lại giống như không nhận thấy giống như có điều gì suy nghĩ nói:
- Ta vốn vẫn cảm thấy kỳ quái. Đại Thần Tử Phủ phòng thủ kiên cố, Khuynh Thành nàng lại là cường giả Vũ Thánh. Lão thập tam không có khả năng cướp được hài tử. Hiện tại ta mới hiểu được, tất cả những điều này đều do lão bát ngươi âm thầm làm ra. Ta và Khuynh Thành tín nhiệm ngươi như vậy, tuy rằng ngươi không ở đế đô, lại có biện pháp lén đưa hài tử ra...
Lời còn chưa dứt, Đinh Thánh Thán đột nhiên đánh vào ngực mình một chưởng, trực tiếp đánh Trảm Niên Kiếm trong cơ thể bắn ra ngoài.
Thần kiếm thoát khỏi thân thể bay ra, hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía xa...
- Kiếm tới đây!
Đinh Thánh Thán trở tay đánh một chiêu.
Thanh thần kiếm cấp thần khí lập tức nhẹ nhàng rơi vào trong tay của hắn.
- Làm sao có thể như vậy được?
Bát thần tử Đinh Xuất Lâm thất kinh, toàn lực thôi động. Thần kiếm giãy dụa kịch liệt, muốn thoát khỏi.
Nhưng khi Đinh Thánh Thán dung ngón day gạt lên trên thân kiếm một cái, thần kiếm lập tức giống như chuột gặp mèo, cũng không tiếp tục giãy dụa nữa, trở nên lặng lẽ.
- Kiếm này, lấy sắt tiên thái cổ tại cấm địa thần tiêu Đại lục Thần Ân làm ra. Chính ta đã tự tay xử lý thần thiết, lấy chín chín tám mươi mốt loại thần liệu hiếm có, mời thần sư Âu Dương, đệ nhất đúc khí Thần Đình cũng thúc thúc hao tốn một năm, mới hình thành được.
Ngón tay Đinh Thánh lướt qua thân kiếm, nói:
- Năm đó ta tặng ngươi thanh kiếm này, từng nói, nó mặc dù trân quý, cũng không nghĩ tình huynh đệ giữa ta và ngươi, ngày hôm nay giống như thanh kiếm này, đứt đoạt.
Lời còn chưa dứt, cổ tay Đinh Thánh Thán run lên. Thân thần khí kiếm tiên nhất thời gãy thành từng đoạn một, hóa thành một trận quang vũ, biến mất ở trong hư không.
- Oa...
Phía xa Bát thần tử Đinh Xuất Lâm phun ra một búng máu.
Hắn cùng với Trảm Niên Kiếm Thần hồn đã tương liên. Thoáng cái kiếm bị hủy, nhất thời nhận phải sự phản phệ, trong lòng hoảng sợ đến cực điểm.
Trảm Niên Kiếm có lai lịch bất phàm, có thể xem là một trong những thần binh đứng đầu trong Thần Đình, lại có thể bị Đinh Thánh Thán dung đầu ngón tya hủy diệt. Thực lực như vậy, thật sự quá khủng khiếp.
Thập Tam Thần Tử vẫn lẳng lặng đứng nhìn cảnh tượng này diễn ra, đột nhiên vỗ tay cười nói:
- Được. Đại ca quả nhiên vẫn là đại ca. Mặc dù bản thân bị trọng thương, cũng thể hiện uy phong như vậy. Bát ca còn lâu mới là đối thủ của ngươi. Chỉ có điều không biết, tình trạng của ngươi bây giờ còn có thể tiếp được mấy chưởng của ta?
Lời còn chưa dứt, một biến cố khác thường lại phát sinh.
Phía xa đột nhiên xuất hiện một đạo lưu quang sáng chói, giống như mặt trăng rơi xuống, mang theo một đuôi ánh sáng chói mắt không gì sánh kịp, bay vụt về phía chiến trường.
Đinh Thánh Thán cảm ứng được điều gì, sắc mặt thoáng vui mừng.
Trong nháy mắt ánh sáng này tiến tới gần. Một lực lượng khủng bố giống như đại dương mênh mông, rơi xuống bên cạnh người Đinh Thánh Thán, hóa thành một vị thiếu phụ thân hình tuyệt mỹ.
Nàng tiên tư ngọc cốt, thu thủy như thần, giống như một vị mỹ nhân được khắc bằng ngọc dương chi, phong hoa tuyệt đại, độc nhất vô nhị. Nàng đứng ở nơi đó, có một loại mị lực truy hồn đoạt phách, giống như một phong cảnh tuyệt thế, mặc dù là ở giữa thận thế hai quân đang giương cung bạt kiếm, bởi vì nàng xuất hiện, trong nháy mắt đã trở nên hòa hoãn.
Trong lòng mỹ nữ tuyệt thế này ôm một nam hài tử ba tuổi.
Nam hài tử mi thanh mục tú, một thân mặc thanh y, đang chìm trong hôn mê, khí tức hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt, hơi thở mong manh. Nhưng trong miệng hắn vẫn đứt quãng nhắc:
- Mẫu thân, mẫu thân đừng có gấp. Hạo nhi không đau...
- Đại tẩu!
Tam thần tử và Tứ thần tử vội vàng hành lễ.
Vị thiếu phụ tuyệt mỹ này chính là Vũ Khuynh Thành, người kết tóc xe tơ với Đại thần tử Đinh Thánh Thán, đã từng là thiên nữ thần tộc.
Đinh Thánh Thán vừa nhìn nam hài tử trong lòng Vũ Khuynh Thành, vừa sợ vừa giận nói:
- Khuynh Thành... Hạo nhi thế nào? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?
- Thánh Thán ca ca, muội... có lỗi với ca ca... Không bảo vệ tốt cho Hạo nhi... Muội... liều mạng với bọn họ.
Trên mặt Vũ Khuynh Thành lộ vẻ bi thương tuyệt vọng, một câu còn chưa dứt, đã lệ rơi đầy mặt.
Nàng bỗng nhiên xoay người, thân hình lắc một cái, hóa thành một đạo lưu quang, toàn thân bắt đầu khởi động khí tức khủng khiếp cấp Vũ Thánh, ra tay đánh một đòn. Chiến hạm lớn đỗ ở phía trước của hạm đội Ma Kha nhất thời hóa thành ngàn vạn mảnh nhỏ. Cho dù là cường giả võ đạo bên trong, cũng không có bất kỳ một người nào trốn thoát...
- Giết!
Vũ Khuynh Thành tức giận quát một tiếng, hóa thân thành một vị sát thần, một đường công kích phá nổ các chiến hạm của hạm đội Ma Kha. Nàng giống như lưu tinh mang theo lửa bay về phía đại chiến hạm nơi đám người Thập Tam Thần Tử đang trốn.
Đinh Thánh Thán không ngăn cản, mà cẩn thận bảo vệ hài tử trong lòng. Đây là Đinh Hạo, đứa con đầu của hắn, là hài tử được Thần Đế chính miệng tán dương có thể chất đao kiếm hai thánh thể, thiên phú độc nhất vô nhị. Hắn chỉ mới hơn ba tuổi đã liên tục sáng lập kỷ lục tu luyện. Lúc này, hắn lại giống như bị bệnh nguy kịch, suy nhược tới cực điểm, một hồi mơ hồ, một hồi tỉnh táo, trong miệng thỉnh thoảng lại lẩm bẩm điều gì...
- Phụ thân, Hạo nhi đau quá. Phụ thân, Hạo nhi nhớ người...
- Phụ thân, Hạo nhi có thể sắp chết rồi. Hình như có ngàn vạn con kiến đang cắn ta... Phụ thân, người đang ở đâu...
- Phụ thân, người không nên trách mẫu thân. Là do Bát nương mang ta đi ra ngoài. Không nên trách mẫu thân...
- Phụ thân...
- Phụ thân...
Đinh Hạo ở tình trạng cực kỳ không ổn, thần chí không rõ ràng, trong miệng nói những lời hàm hồ. Con mắt to đen láy giống như bảo thạch nửa mở, dường như đã không thấy rõ cảnh vật trước mắt.
- Hạo nhi, Hạo nhi, Hạo nhi ngoan, phụ thân... phụ thân có lỗi với con!
Đinh Thánh Thán ôm nhi tử, tim như bị đao cắt. Lúc này hắn đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Bởi vì huyết mạch toàn thân nhi tử lại có thể bị lấy ra không còn chút gì. Rõ ràng đã lấy ra hết.
Không cần hỏi, tất cả những điều này đều do Thập Tam Thần Tử gây nên.
Phía đối diện, cuộc chiến đấu đáng sợ đã bắt đầu.
Đao Kiếm Thần Hoàng
Đánh giá:
Truyện Đao Kiếm Thần Hoàng
Story
Chương 633: Rút hết huyết mạch
10.0/10 từ 16 lượt.