Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1419: Thân phận thật sự của Đinh Hồng Lệ
Thật ra lúc trước sau gặp đại quân Thần Đình phương đông, Đinh Đồng là Đinh Hạo đã có dự cảm có lẽ sẽ thấy Ngụy Thần Đế trong ngạ quỷ đạo. Lúc trước Đinh Hạo nghe tiếng gầm tức giận, cơ bản xác định suy đoán của mình nên hắn không quá kinh ngạc khi thấy Ngụy Thần Đế.
Tuy nhiên khi Đinh Hạo nhìn Ngụy Thần Đế thì ngơ ngẩn.
Bởi vì trạng thái của Ngụy Thần Đế không quá tốt, hoặc nên nói là gã sắp chết.
Vốn nên là tình huống giằng co nhưng lúc này đám người Đinh Hạo, Đinh Hồng Lệ, cường giả thần cảnh Bắc Vực không khiến người khác chú ý, bởi vì dù là mười chí tôn Vô Tận đại lục hay mười người mặc giáp đen cao thâm khó dò đều nhìn Ngụy Thần Đế.
Một lũ thần mâu lóe ánh lửa lam nhạt ở vị trí trái tim Ngụy Thần Đế, thoạt trông dịu dàng mà mộng ảo.
Nhưng đối với Ngụy Thần Đế thì thanh thần mâu giống lửa này đâm thủng người gã.
Lửa xuyên thấu lồng ngực Ngụy Thần Đế từ sau lưng đâm xuyên trái tim, đầu kia thần mâu lửa xanh âm u nằm trong tay một nam nhân mặc chiến bào cao tầng Thần Đình phương đông. Nam nhân có thực lực rất cường đại, toàn thân dâng trào hơi thở lửa nóng cháy. Đinh Hạo biết nam nhân này, chính là Hỏa Quân thống lĩnh Nam Thiên quân đoàn tấn công Vô Tận đại lục.
Cuộc đánh lén từ sau lưng này dù là Ngụy Thần Đế cũng không thoat khỏi.
Ngọn lửa lam chớp lóe chiếu rọi khuôn mặt Hỏa Quân có chút yêu dã mà bình tĩnh.
Tiếng gầm tức giận chất vấn của Ngụy Thần Đế không đọng lại trong lòng Hỏa Quân.
Hỏa Quân thả lỏng thần mâu lửa xanh, gã lùi một bước. Hỏa Quân không giải thích cái gì, mặt gã không biểu tình như thể ám sát kiêu hùng Thần Ân đại lục là chuyện nhỏ bé không đáng kể.
Người Ngụy Thần Đế run run, động tác nhỏ này nói lên gã sắp đến dầu hết đèn tắt.
Trước kia Đinh Hạo có gặp Ngụy Thần Đế trên tiên đạo phong.
Ngụy Thần Đế khi đó dù mặc đồ rất bình thường, trường bào đen nhạt, vải thô, khuôn mặt vĩnh viễn kiêu ngạo cao cao tại thượng như thể núi có sụp xuống cũng không làm gã căng thẳng. Nhưng vào lúc này, Ngụy Thần Đế kiêu ngạo, tự phụ, chú ý hình tượng không thể kiềm được run rẩy, có thể thấy gã sắp chết.
Thần mâu lửa xanh có ma lực cực độ như là vũ khí độc nhất thế giới, chớp mắt cắt dứt hy vọng sống sót của một cường giả thần cảnh cao giai.
- Tại sao?
Ngụy Thần Đế cúi đầu nhìn thần mâu lửa xanh chậm rãi co rút hoàn toàn nhập vào cơ thể mình, ngẩng đầu nhìn Hỏa Quân hỏi.
Ngụy Thần Đế hỏi:
- Trẫm vô cùng tin tưởng ngươi, tự hỏi lòng chưa từng bạc đãi ngươi, tại sao phản bội trẫm?
Lần đầu tiên Hỏa Quân nghiêm túc ngẩng đầu nhìn nam nhân chúa tể Thần Đình phương đông, mắt lóe ánh sáng kỳ dị.
Hỏa Quân nói:
- Bởi vì ta đã từng là tiên phong quân tây chinh.
Ngụy Thần Đế hiểu ra.
Quân tây chinh là quân đội Đinh Thánh Thán từng thống lĩnh, một trong những quân đội thép bách chiến bách thắng của Thần Đình phương đông.
Hỏa Quân nói câu đó đã biểu lộ hết tất cả.
Thì ra Hỏa Quân không tiếc giết đồng liêu thân như huynh đệ của mình là cái đinh đâm sâu vào Thần Đình phương đông, những gì gã làm là biểu hiện giả.
Cho đến nay Hỏa Quân không trung thành với Thần Đình phương đông mà là Đinh Thánh Thán.
Vì điều này, Hỏa Quân không tiếc chịu tiếng xấu.
Ngụy Thần Đế nở nụ cười nhạt không cam lòng.
- Ngươi làm thuộc hạ quân tây chinh của hắn chỉ một năm còn làm việc với trẫm đã mười tám năm. Gần hai mươi năm nay trẫm đối xử với ngươi như thế nào? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi lòng đi. Lúc trước trong quân tây chinh có bao nhiêu người đầu vào trẫm, trong đó không thiếu người thực lực mạnh hơn ngươi, công lao lớn hơn ngươi, hiểu lòng người hơn ngươi, nghe lời hơn ngươi. Nhưng trẫm không chú trọng bọn họ bằng ngươi, trẫm liên tục cho ngươi cơ hội lập công, dù ngươi phạm sai lầm cũng chưa từng trách phạt. Trẫm bồi dưỡng ngươi làm đại soái quân thần tiếp theo của Thần Đình. Dù ngươi nhận dân bản xứ Vô Tận đại lục không rõ lai lịch làm đồ đệ trẫm cũng gạt hết ý kiến phản đội, cho hắn vào hộ khẩu Thần Đình. Lần này vào luân hồi chi vực là tiên duyên hiếm thấy, trẫm ngoại lệ mang ngươi vào. Ngươi... Không lẽ hai mươi năm qua đối xử chân thành không bằng một năm bên hắn sao?
Hỏa Quân cúi đầu, gã lộ biểu tình xấu hổ.
Người Ngụy Thần Đế run bần bật, nhưng dù đau đớn thấu xương gã vẫn kiêu ngạo đứng, ánh mắt như đao gằn từng chữ, hỏi:
- Tại sao không nói chuyện? Hỏa Quân, ngươi hãy nói đi, trẫm có nói sai câu nào không? Trẫm đối xử với ngươi như thế nào?
Hỏa Quân khẽ thở dài:
- Bệ hạ đối xử với thần như ơn tái tạo. Bệ hạ nói đúng, hai mươi năm nay chưa từng có ai được trọng dụng, nâng đỡ như thần. Nếu không có bệ hạ tài bồi thì Hỏa Quân làm sao có thể bước vào thần cảnh, tăng tiến nhanh như vậy?
- Nếu vậy tại sao phản bội trẫm?
Ngụy Thần Đế lớn tiếng quát:
- Chẳng lẽ hai mươi năm nay trẫm ban cho ngươi không bằng thời gian một năm hắn cho ngươi sao?
Hỏa Quân im lặng.
Một lúc lâu sau Hỏa Quân ngẩng đầu lên, biểu tình xấu hổ biến mất, nhấn mạnh từng chữ:
- Bởi vì đầu tiên Hỏa Quân là chiến tướng quân tây chinh sau đó mới là bề tôi của bệ hạ.
Ngụy Thần Đế ngây người, muốn nói gì nhưng không nói nên lời.
Đám người xung quanh nghe đoạn đối thoại, biểu tình cực kỳ phức tạp.
Nói đến đây mọi người đã hiểu ý của Hỏa Quân.
Trung thần không thờ hai chúa, bởi vì đầu tiên Hỏa Quân là tướng tiên phong của quân tây chinh nên đã kiên quyết đi theo Đinh Thánh Thán, sau này gã tham gia vào Thần Đình phương đông của Ngụy Thần Đế chỉ vì nằm vùng. Ngay từ đầu Hỏa Quân đã kiên quyết đứng về một phe, sau này Ngụy Thần Đế có đối xử tốt với gã thể nào vẫn không khiến Hỏa Quân thay lòng đổi dạ.
Giải thích này nói lên một điều khác.
Nếu năm xưa Hỏa Quân đầu tiên trung thành với Ngụy Thần Đế rồi mới đến Đinh Thánh Thán thì mọi chuyện hôm nay hoàn toàn trái ngược, gã sẽ thề sống chết đi theo Ngụy Thần Đế. Cái này không liên quan đến sức hấp dẫn cá nhân của 12, Thập Tam Thần Tử, ích lợi quan hệ khác, đó đơn thuần là thứ tự trước sau.
Nghe thì con nít nhưng nói từ miệng Hỏa Quân rất có sức thuyết phục.
Lý do thật đơn giản.
Ngọn lửa xanh âm u vươn ra từ mỗi phần cơ thể Ngụy Thần Đế như rắn độc liếm người gã.
Với thực lực của Ngụy Thần Đế nhưng không cách nào áp chế lực lượng hủy diệt này.
Đinh Hạo nhìn mà giật mình, ngọn lửa xanh âm u đó là cái gì mà có thể làm được một kích tất sát, đưa nhân vật như Ngụy Thần Đế xuống suối vàng? Có thể thấy Hỏa Quân vì chuẩn bị cho ngày hôm nay đã trả giá lớn, chuẩn bị đầy đủ biết bao.
Sau lưng Ngụy Thần Đế là những cường giả hắc ám mặc chiến giáp đen, dâng trào khí thế cường đại đang tức giận gầm rống. Nhưng dưới chân mỗi người chớp lóe hoa văn vàng, lực lượng kỳ dị đóng đinh bọn họ tại chỗ, không thể bước ra dù chỉ một bước.
Ngụy Thần Đế ngoái đầu nhìn những người đó, trong lòng có nhiều cảm xúc ngổn ngang.
Đao Kiếm Thần Hoàng
Tuy nhiên khi Đinh Hạo nhìn Ngụy Thần Đế thì ngơ ngẩn.
Bởi vì trạng thái của Ngụy Thần Đế không quá tốt, hoặc nên nói là gã sắp chết.
Vốn nên là tình huống giằng co nhưng lúc này đám người Đinh Hạo, Đinh Hồng Lệ, cường giả thần cảnh Bắc Vực không khiến người khác chú ý, bởi vì dù là mười chí tôn Vô Tận đại lục hay mười người mặc giáp đen cao thâm khó dò đều nhìn Ngụy Thần Đế.
Một lũ thần mâu lóe ánh lửa lam nhạt ở vị trí trái tim Ngụy Thần Đế, thoạt trông dịu dàng mà mộng ảo.
Nhưng đối với Ngụy Thần Đế thì thanh thần mâu giống lửa này đâm thủng người gã.
Lửa xuyên thấu lồng ngực Ngụy Thần Đế từ sau lưng đâm xuyên trái tim, đầu kia thần mâu lửa xanh âm u nằm trong tay một nam nhân mặc chiến bào cao tầng Thần Đình phương đông. Nam nhân có thực lực rất cường đại, toàn thân dâng trào hơi thở lửa nóng cháy. Đinh Hạo biết nam nhân này, chính là Hỏa Quân thống lĩnh Nam Thiên quân đoàn tấn công Vô Tận đại lục.
Cuộc đánh lén từ sau lưng này dù là Ngụy Thần Đế cũng không thoat khỏi.
Ngọn lửa lam chớp lóe chiếu rọi khuôn mặt Hỏa Quân có chút yêu dã mà bình tĩnh.
Tiếng gầm tức giận chất vấn của Ngụy Thần Đế không đọng lại trong lòng Hỏa Quân.
Hỏa Quân thả lỏng thần mâu lửa xanh, gã lùi một bước. Hỏa Quân không giải thích cái gì, mặt gã không biểu tình như thể ám sát kiêu hùng Thần Ân đại lục là chuyện nhỏ bé không đáng kể.
Người Ngụy Thần Đế run run, động tác nhỏ này nói lên gã sắp đến dầu hết đèn tắt.
Trước kia Đinh Hạo có gặp Ngụy Thần Đế trên tiên đạo phong.
Ngụy Thần Đế khi đó dù mặc đồ rất bình thường, trường bào đen nhạt, vải thô, khuôn mặt vĩnh viễn kiêu ngạo cao cao tại thượng như thể núi có sụp xuống cũng không làm gã căng thẳng. Nhưng vào lúc này, Ngụy Thần Đế kiêu ngạo, tự phụ, chú ý hình tượng không thể kiềm được run rẩy, có thể thấy gã sắp chết.
Thần mâu lửa xanh có ma lực cực độ như là vũ khí độc nhất thế giới, chớp mắt cắt dứt hy vọng sống sót của một cường giả thần cảnh cao giai.
- Tại sao?
Ngụy Thần Đế cúi đầu nhìn thần mâu lửa xanh chậm rãi co rút hoàn toàn nhập vào cơ thể mình, ngẩng đầu nhìn Hỏa Quân hỏi.
Ngụy Thần Đế hỏi:
- Trẫm vô cùng tin tưởng ngươi, tự hỏi lòng chưa từng bạc đãi ngươi, tại sao phản bội trẫm?
Lần đầu tiên Hỏa Quân nghiêm túc ngẩng đầu nhìn nam nhân chúa tể Thần Đình phương đông, mắt lóe ánh sáng kỳ dị.
Hỏa Quân nói:
- Bởi vì ta đã từng là tiên phong quân tây chinh.
Ngụy Thần Đế hiểu ra.
Quân tây chinh là quân đội Đinh Thánh Thán từng thống lĩnh, một trong những quân đội thép bách chiến bách thắng của Thần Đình phương đông.
Hỏa Quân nói câu đó đã biểu lộ hết tất cả.
Thì ra Hỏa Quân không tiếc giết đồng liêu thân như huynh đệ của mình là cái đinh đâm sâu vào Thần Đình phương đông, những gì gã làm là biểu hiện giả.
Cho đến nay Hỏa Quân không trung thành với Thần Đình phương đông mà là Đinh Thánh Thán.
Vì điều này, Hỏa Quân không tiếc chịu tiếng xấu.
Ngụy Thần Đế nở nụ cười nhạt không cam lòng.
- Ngươi làm thuộc hạ quân tây chinh của hắn chỉ một năm còn làm việc với trẫm đã mười tám năm. Gần hai mươi năm nay trẫm đối xử với ngươi như thế nào? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi lòng đi. Lúc trước trong quân tây chinh có bao nhiêu người đầu vào trẫm, trong đó không thiếu người thực lực mạnh hơn ngươi, công lao lớn hơn ngươi, hiểu lòng người hơn ngươi, nghe lời hơn ngươi. Nhưng trẫm không chú trọng bọn họ bằng ngươi, trẫm liên tục cho ngươi cơ hội lập công, dù ngươi phạm sai lầm cũng chưa từng trách phạt. Trẫm bồi dưỡng ngươi làm đại soái quân thần tiếp theo của Thần Đình. Dù ngươi nhận dân bản xứ Vô Tận đại lục không rõ lai lịch làm đồ đệ trẫm cũng gạt hết ý kiến phản đội, cho hắn vào hộ khẩu Thần Đình. Lần này vào luân hồi chi vực là tiên duyên hiếm thấy, trẫm ngoại lệ mang ngươi vào. Ngươi... Không lẽ hai mươi năm qua đối xử chân thành không bằng một năm bên hắn sao?
Hỏa Quân cúi đầu, gã lộ biểu tình xấu hổ.
Người Ngụy Thần Đế run bần bật, nhưng dù đau đớn thấu xương gã vẫn kiêu ngạo đứng, ánh mắt như đao gằn từng chữ, hỏi:
- Tại sao không nói chuyện? Hỏa Quân, ngươi hãy nói đi, trẫm có nói sai câu nào không? Trẫm đối xử với ngươi như thế nào?
Hỏa Quân khẽ thở dài:
- Bệ hạ đối xử với thần như ơn tái tạo. Bệ hạ nói đúng, hai mươi năm nay chưa từng có ai được trọng dụng, nâng đỡ như thần. Nếu không có bệ hạ tài bồi thì Hỏa Quân làm sao có thể bước vào thần cảnh, tăng tiến nhanh như vậy?
- Nếu vậy tại sao phản bội trẫm?
Ngụy Thần Đế lớn tiếng quát:
- Chẳng lẽ hai mươi năm nay trẫm ban cho ngươi không bằng thời gian một năm hắn cho ngươi sao?
Hỏa Quân im lặng.
Một lúc lâu sau Hỏa Quân ngẩng đầu lên, biểu tình xấu hổ biến mất, nhấn mạnh từng chữ:
- Bởi vì đầu tiên Hỏa Quân là chiến tướng quân tây chinh sau đó mới là bề tôi của bệ hạ.
Ngụy Thần Đế ngây người, muốn nói gì nhưng không nói nên lời.
Đám người xung quanh nghe đoạn đối thoại, biểu tình cực kỳ phức tạp.
Nói đến đây mọi người đã hiểu ý của Hỏa Quân.
Trung thần không thờ hai chúa, bởi vì đầu tiên Hỏa Quân là tướng tiên phong của quân tây chinh nên đã kiên quyết đi theo Đinh Thánh Thán, sau này gã tham gia vào Thần Đình phương đông của Ngụy Thần Đế chỉ vì nằm vùng. Ngay từ đầu Hỏa Quân đã kiên quyết đứng về một phe, sau này Ngụy Thần Đế có đối xử tốt với gã thể nào vẫn không khiến Hỏa Quân thay lòng đổi dạ.
Giải thích này nói lên một điều khác.
Nếu năm xưa Hỏa Quân đầu tiên trung thành với Ngụy Thần Đế rồi mới đến Đinh Thánh Thán thì mọi chuyện hôm nay hoàn toàn trái ngược, gã sẽ thề sống chết đi theo Ngụy Thần Đế. Cái này không liên quan đến sức hấp dẫn cá nhân của 12, Thập Tam Thần Tử, ích lợi quan hệ khác, đó đơn thuần là thứ tự trước sau.
Nghe thì con nít nhưng nói từ miệng Hỏa Quân rất có sức thuyết phục.
Lý do thật đơn giản.
Ngọn lửa xanh âm u vươn ra từ mỗi phần cơ thể Ngụy Thần Đế như rắn độc liếm người gã.
Với thực lực của Ngụy Thần Đế nhưng không cách nào áp chế lực lượng hủy diệt này.
Đinh Hạo nhìn mà giật mình, ngọn lửa xanh âm u đó là cái gì mà có thể làm được một kích tất sát, đưa nhân vật như Ngụy Thần Đế xuống suối vàng? Có thể thấy Hỏa Quân vì chuẩn bị cho ngày hôm nay đã trả giá lớn, chuẩn bị đầy đủ biết bao.
Sau lưng Ngụy Thần Đế là những cường giả hắc ám mặc chiến giáp đen, dâng trào khí thế cường đại đang tức giận gầm rống. Nhưng dưới chân mỗi người chớp lóe hoa văn vàng, lực lượng kỳ dị đóng đinh bọn họ tại chỗ, không thể bước ra dù chỉ một bước.
Ngụy Thần Đế ngoái đầu nhìn những người đó, trong lòng có nhiều cảm xúc ngổn ngang.
Đao Kiếm Thần Hoàng
Đánh giá:
Truyện Đao Kiếm Thần Hoàng
Story
Chương 1419: Thân phận thật sự của Đinh Hồng Lệ
10.0/10 từ 16 lượt.