Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1004: Người ở, tháp ở

Đinh Hạo cảm giác lực lượng trong cơ thể điên cuồng tuôn hướng thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá, sắp hút khô hắn. Cảm giác như sắp héo khô thành hạt cát, dù Đinh Hạo không chết cũng sẽ bị nguyên khí đại thương, thực lực cảnh giới giảm sút.

Nhưng là Đinh Hạo đã không có lựa chọn nào khác.

Chính lúc này xảy ra biến dị không ai ngờ.

Hai lực lượng khủng bố đến không thể hình dung xuất hiện trên chiến trường, không khí đông lại. Hai bên chiến đấu, bao gồm các cường giả thánh nhân cảnh đùng ngừng lại như thời gian bị đóng băng. Bọn họ như ốc sên rơi vào keo nhựa, liều mạng vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi lực lượng khủng bố, hùng hồn trói buộc cơ thể.

Hình ảnh bị đông lại.

Đinh Hạo giật mình kêu lên:

- Đây là...

Loại lực lượng này giống như Sở Cuồng Đồ gần vô địch trong Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp, sinh linh giống như thần.

Một thanh âm vang bên tai mọi người:

- Trước hội minh không được chiến đấu.

Thanh âm khác nói:

- Tốt.

Thanh âm thứ ba hỏi:

- Độn Thiên Thạch Thi thuộc về ai?


Thanh âm thứ bốn nói:

- Người có duyên.

- Tốt.

Hai thanh âm một hỏi một đáp vang vọng bên tai mọi người, có uy nghiêm, lực lượng không tha nghi ngờ. Dù là đám người kiệt ngạo bất thuần như Tống Khuyết, Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy, Hoàng Tuyền Yêu Thánh, Thanh Giao Yêu Thánh đều biến sắc mặt, bọn họ biết điều gì.

Khi câu nói cuối cùng chấm dứt, cơn gió nhẹ thổi qua tốc lên tóc dài, vạt áo mọi người.

Lực lượng hùng hồn đông mọi thứ chợt biến mất như chưa từng xuất hiện, tất cả cường giả lấy lại tự do, biểu tình rất kỳ dị. Bọn họ vội lùi ra sau, không chiến đấu nữa cũng không dám chiến đấu.

- Cung chủ!

Hoàng Tuyền Yêu Thánh lộ biểu tình vui mừng xa xa bái hướng tây bắc.

Chỉ một người đợc Hoàng Tuyền Yêu Thánh gọi là cung chủ, kẻ cai quản Yêu Thần cung thế lực số một yêu tộc Bắc Vực.

Không ngờ chuyện này kinh động chủ Yêu Thần cung. Trong truyền thuyết vị này là cường giả Chiến thần cảnh trăm phần trăm, không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng, cường đại không thể nghĩ bàn. Dù gì cảnh giới thần chỉ đếm trên đầu ngón tay, vị này thống trị Yêu Thần cung vô số năm, là một trong các thủ hộ thần của yêu tộc Vô Tận đại lục.

Đinh Hạo giật nảy mình.

Thì ra cường giả Chiến thần cảnh đã buông xuống, vậy bốn người vừa rồi nói chuyện với chủ Yêu Thần cung không lẽ cũng là cường giả Chiến thần cảnh?

Chỉ cường giả Chiến thần cảnh mới có tư cách đối thoại cùng chủ Yêu Thần cung.



Chẳng lẽ là Bắc vực Huyền Sương Chiến thần?

Một ý nghĩ xẹt qua đầu Đinh Hạo, mắt hắn sáng lên.

Năm cường giả Chiến thần cảnh của nhân loại, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần nghe nói đã chết trong cuộc chiến Siêu Thiên Nhai. Lúc này cường giả nhân loại Chiến thần cảnh xuât hiện tại Bắc Vực rất có thể là Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, thủ hộ thần Bắc Vực Vô Tận đại lục.

Bắc vực Huyền Sương Chiến thần còn sống?

Đối với nhân loại thì đây là tin đáng giá chú mừng.

Nhưng mới rồi có ít nhất hai nhân loại nói chuyện, trè Bắc vực Huyền Sương Chiến thần ra một người khác là ai? Không lẽ là Chiến thần nhân loại Nam Hoang hoặc Đông Cương?

Trong đầu Đinh Hạo xẹt qua các loại suy nghĩ.

Thanh âm mở miệng đầu tiên lại vang lên.

- Hoàng Tuyền, hãy mang đệ tử Yêu Thần cung trở về. Trước khi hội minh không được tranh chấp với nhân tộc nữa.

Hoàng Tuyền Yêu Thánh cung kính quỳ dưới đất vâng dã, hành lễ xong mới chậm rãi đứng lên. Hoàng Tuyền Yêu Thánh liếc Đinh Hạo, mang theo cường giả, cao thủ Yêu Thần cung hóa thành luồng sáng rời đi, không chút do dự, chậm chạp. Thanh âm kia chính là pháp chỉ không thể làm trái đối với đám Hoàng Tuyền Yêu Thánh, đệ tử Yêu Thần cung.

Cùng lúc đó...

Thanh âm kia lại vang lên:

- Các bộc tộc yêu tộc lập tức rời đi, Độn Thiên Thạch Thi thuộc về ai sẽ có quyết định riêng.



Không người nào dám làm trái ý chí của một yêu thần, không chỉ vì sức mạnh của yêu thần có thể nháy mắt hủy thiên diệt địa, càng bởi vì tồn tại đến cảnh giới này là thần, người thủ hộ che chở chủng tộc, đại biểu khí vận, ý chí một chủng tộc.

Cuộc tranh chấp do chúa tể chí tôn hai tộc quyết định kết cục, không người nào dám làm trái.

Chớp mắt xung quanh Thanh Giang trấn trống trơn.

Yêu khí, yêu vân đầy trời tan biến, mấy trăm thế lực yêu tộc, gần ngàn cao thủ, cường giả yêu tộc đều rút đi.

Nếu không phải không khí vẫn đậm đặc mùi máu, sót lại các loại lực lượng rối loạn. Mọi thứ đã xảy ra như cơn ác mộng kỳ lạ.

Đinh Hạo không thể ngờ cuộc chiến đấu mắt thấy sắp sửa hủy diệt tất cả lại kết thúc như vậy.

Đây chính là uy nghiêm của một cường giả Chiến thần cảnh sao?

Một câu nói có thể trấn pá đại thế.

Một ý chí có thể đảo ngược cuộc chiến tranh.

Vạn năm sau nhân tộc lại ra một Đinh Vô Thương.

Giọng chủ Yêu Thần cung chất chứa than thở, dường như thấy hình bóng quen thuộc từ người Đinh Hạo.

Cơ thể Đinh Hạo căng cứng.

Cảm giác kinh dị, khủng bố chưa từng có như thủy triều nhấn chìm Đinh Hạo.



Đinh Hạo cảm giác rõ ràng mặc dù cách thật xa, một ánh mắt của đối phương đã lmà hắn không thể chống cự. Chỉ cần Yêu Thần cung muốn, một ánh mắt, một ý nghĩ đã đủ đập nát Đinh Hạo, dù hắn có khởi động thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá cũng không may mắn sống sót.

Loại lực lượng này quá khủng bố.

Một suy nghĩ xẹt qua đầu Đinh Hạo. Chủ Yêu Thần cung nói Đinh Vô Thương là ai?

Một thanh âm khác vang lên:

- Chuyện quá khứ đã qua, trên thế giới không có hai đóa hoa giống nhau.

Khi thanh âm đó vang lên, Đinh Hạo cảm giác lực lượng khủng bố bao trùm cơ thể biến mất. Hơi thở nhu hòa tiêu trừ thần niệm ánh mắt của chủ Yêu Thần cung. Cùng lúc đó, Đinh Hạo cảm giác được lực lượng rót vào thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá lại trở về cơ thể. Cảm giác mệt mỏi, héo rút biến mất khỏi người Đinh Hạo.

Đinh Hạo không nói chuyện, cất thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá đi.

Rất nhanh Yêu Thần cung và hai cường giả Chiến thần cảnh khác thu thần niệm về, biến mất trong thiên địa.

- Cách vạn năm không chỉ Long Thiên môn hiện thế, truyền thuyết Độn Thiên Thạch Thi cũng nổi lên. Lần này có lẽ là lúc đường tiên mở ra.

Giọng chí tôn nhân loại vang lên như đang thở dài:

- Ra đi.

Chí tôn dứt lời, bỗng có vầng sáng trắng ngà hiện lên từ cơ thể Vương Tiểu Thất cuối cùng đến trước mặt Đinh Hạo, lơ lửng trong không trung. Nhìn kỹ thì thấy đó là một khối đá màu trắng to cỡ nắm tay, trơn bóng lấp lánh, ánh sáng trắng ngà lan tỏa.

Vương Tiểu Thất kêu lên:

- Đây là...

Đao Kiếm Thần Hoàng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đao Kiếm Thần Hoàng Truyện Đao Kiếm Thần Hoàng Story Chương 1004: Người ở, tháp ở
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...