Đan Vũ Càn Khôn
Chương 44: Thế giới càng lớn
- Hắc hắc, không phải là một thiên giai võ kỹ sao? Tuy rằng tiểu tử ngươi một mực nghĩ đến xảo trá thứ này từ ta, nhưng cũng không đến nổi ngốc thành bộ dạng thế này đấy chứ?
Cổ Mặc thấy Tần Phàm lộ ra bộ dáng này, không khỏi cười trêu nói.
- Lão đầu, nói cho ta một chút sau cảnh giới Tiên Thiên Võ sư là thế nào đi, có phải là có thể ngự vật phi hành không?
Tần Phàm cũng không để ý tới lời giễu cợt của Cổ Mặc, chỉ hứng thú hỏi thăm.
- Hắc hắc, ngự vật là chỉ năng lực cách không khống chế vật thể, cũng giống như dẫn dắt thuật này của ta, khi lực lượng của ngươi đầy đủ thậm chí ngay cả ngươi cũng có thể điều khiển hắn trôi nổi lên... nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể khiến mình trôi nổi được! Nói cách khác cho dù lực lượng của ngươi có đủ lớn, ngươi có thể nắm tóc nhấc thân thể mình lên sao? Cho nên muốn bay nào dễ dàng như vậy? Cái kia ít nhất cũng phải đợi đến cảnh giới Võ Thánh a!
Cổ Mặc cười nói.
- Vậy không thể lợi dụng năng lực ngự vật nhấc người lên không trung sao?
Tần Phàm có chút nghi hoặc.
- Đúng vậy, chỉ cần người bám vào trên vật thể, sau đó có thể lợi dụng năng lực khống vật ngự vật để mang ngươi lên... nhưng vậy thì thì phải cần tiêu hao bao nhiêu năng lượng đâu? Dùng lượng võ khí của Tiên Thiên chi cảnh căn bản không đủ để khiến người tự do phi hành trên trời, bất quá tạm thời bay một chút thì có thể được.
Cổ Mặc cũng phát triển tinh thần thích lên mặt dạy đời của hắn, kiên nhẫn giải thích cho Tần Phàm:
- Kỳ thật khi người bay đến trên bầu trời sẽ phải chịu sự ảnh hưởng của Thiên địa quy tắc, càng thêm khó khăn trùng trùng điệp điệp, cho nên ngự vật kỳ thật cũng không thể khiến người phi hành, muốn tự do tự tại phi hành trên không trung vậy thì còn phải cảm ngộ được thiên địa pháp tắc nhất định, mới có thể ngự không phi hành! Khi có năng lực này rồi thì bình thường đều đã đạt tới cảnh giới Võ Thánh, bất quá lấy thực lực ngươi bây giờ cũng quá xa xôi, nói ngươi cũng không hiểu.
- Ta muốn biết kỹ càng hơn một chút.
Tần Phàm có chút chờ mong nói, dù sao một trong những ước mơ lớn nhất của nhân loại là bay trên không trung, trong nội tâm hắn cũng thập phần khát vọng một ngày kia có thể tự do tự tại phi hành trên bầu trời. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Tần Phàm cố tình ham học hỏi, Cổ Mặc cũng đành nhẹ gật đầu tiếp tục chậm rãi nói:
- Được rồi, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Tiên Thiên Võ sư trong nhận thức của người tập võ bình thường đã có thể làm tộc trưởng, thậm chí là cường giả một phương, nhưng trong mắt của cường giả chân chính thì Tiên Thiên chỉ là nhập môn chi cảnh thôi! Chúng ta cũng xưng là thoát phàm, ý chính là vừa thoát ly phàm thai, nhưng cách cường giả chân chính vẫn còn khoảng cách rất lớn.
- Về phần cảnh giới Võ Tôn, lại xưng là Quy Nguyên chi cảnh, một thân võ khí cũng bắt đầu hoàn toàn đồng hóa thành Thiên địa nguyên khí, phẩm chất năng lượng đề cao cũng không chỉ có vài lần! Lúc này có lẽ cũng có thể ngự vật phi hành một thời gian ngắn a, nhưng tuyệt đối không hề nhẹ nhàng... Kế tiếp chính là Võ Thánh chi cảnh rồi, đối với cái này ta cũng biết rất ít, chỉ biết là Võ Thánh cũng không phải là điểm cuối của tu hành, chỉ là một cái chuyển hướng thôi... Bất quá tới lúc đó có thể nói là lên trời xuống biển, không chỗ nào không thể đi.
Nghe Cổ Mặc êm tai nói, Tần Phàm bắt đầu là có chút khiếp sợ, nhưng tiếp theo tròng mắt nổi lên trận trận thần thái, Cổ Mặc nói thế giới rất lớn, cũng rất rất đặc sắc, tràn đầy khiêu chiến!
- Hắc hắc, bất quá hiện giờ ngươi chỉ là một võ giả nho nhỏ, nói cho ngươi nhiều như vậy cũng vô dụng, ngươi vẫn nên nhanh chóng tăng thực lực lên đã rồi nói tiếp!
Trông thấy bộ dáng Tần Phàm như vậy, Cổ Mặc nhịn không được đả kích hắn một chút.
- Đúng vậy, thực lực mới mới là tất cả, không có thực lực cho dù thế giới có đặc sắc hơn cũng vô duyên với ta, bước vào Tiên Thiên, mới chỉ là thoát phàm, vẫn chưa được xem là cường giả! Giờ mình chỉ là một võ giả nhỏ nhỏ, không thể nghi ngờ trong mắt các cường giả chẳng khác gì con sâu cái kiến! Chẳng những không cách nào khống chế vận mệnh của mình, thậm chí còn có thể tùy thời bị người dùng một ngón tay đã bóp chết!
Trong nội tâm Tần Phàm sáng như gương, rất rõ ràng vị trí của mình, đồng thời cũng lần nữa cảm nhận thấy sự nhỏ bé của mình!
Nhưng vào lúc này, Tần Phàm thần sắc khẽ động, bỗng cảm nhận được trận trận sóng nhiệt từ trong cơ thể truyền đến, sau đó còn có thể cảm giác được các tế bào của mình đang kịch liệt nhúc nhích, tiếp theo có một cỗ lực lượng chậm rãi sinh sôi trong khiếu huyệt!
Hiệu quả của linh dịch đã bắt đầu phát huy rồi!
Tần Phàm vốn khẽ giật mình, sau đó lại khẽ giật mình, mặt lộ vẻ vui mừng! Vội vàng ngồi xếp bằng xuống, hảo hảo luyện hóa lấy cổ lực lượng này.
Bởi vì vừa rồi chống cự lấy đủ loại thống khổ do linh dịch mang lại nên năng cũng không chú ý cảm nhận khí lực bản thân, mà vào lúc này, Tần Phàm rốt cục kinh hỉ phát hiện thân thể mình như tràn đầy sức sống vậy! Còn có một cỗ lực lượng mang tính bạo tạc chạy khắp nơi nữa!
- Hắc hắc, hảo tiểu tử, hiệu quả này so với ta phỏng đoán còn tốt hơn nhiều, có thể là có quan hệ đến ý chí mạnh mẽ của ngươi, một mực giữ vững ba giờ, dược lực đã hoàn mỹ rót vào cốt cách và kinh mạch trong cơ thể ngươi một cách hoàn mỹ, khiến thể phách của ngươi được tăng cường không ít! Ân, dùng suy đoán của ta, thể phách của ngươi hiện giờ trực tiếp phục dụng cố nguyên hoàn cũng hoàn toàn không có vấn đề gì rồi
Cổ Mặc nhìn xem biến hóa của Tần Phàm, không khỏi hai mắt phát ra một đạo tinh quang, cảm thấy rất ngoài ý muốn.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, xuất ra cố nguyên hoàn vừa mới luyện tốt, để vào trong miệng, sau đó ngũ tâm triều thiên, chờ đợi dược lực chậm rãi phát huy.
Dược lực bành trương bắt đầu tiến vào trong cơ thể, ngay sau đó một cỗ năng lượng khổng lồ tân sinh chợt nổ tung trong người, không ngừng trùng kích lấy thể phách của Tần Phàm, như có vô số dã thú gầm thét muốn xông ra ngoài cơ thể vậy!
Tần Phàm chăm chú giữ vững tâm thân, không dám có một tia sơ sẩy, may mắn là vừa rồi ngâm linh dịch nên khiến thể phách hắn được tăng cường rất nhiều, nếu không lúc này thật sự đã không chịu nổi dược lực cường đại trùng kích, thân thể nổ tung cũng rất có khả năng!
Đã qua hồi lâu, Tần Phàm rốt cục mới thở phào nhẹ nhõm, lau đi mồ hôi trên trán, lập tức cảm thấy tinh thần trở nên sảng khoái.
Một khỏa cố nguyên hoàn này phục dụng rất đúng thời cơ, tuy rằng vẫn chưa khiến hắn thoáng cái cái đột phá đến cảnh giới Võ Giả nhị cấp, nhưng vẫn có tịnh tiến, đạt đến Võ Giả nhất cấp đỉnh phong, mà càng quan trọng hơn là, một chút cảm giác lỗ mãng do đột phá quá nhanh tạo thành đã hoàn toàn biến mất, khiến võ khí của hắn càng thêm phong phú hùng hậu!
Đan Vũ Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn
Story
Chương 44: Thế giới càng lớn
10.0/10 từ 45 lượt.