Đan Vũ Càn Khôn

Chương 289: Thẳng thắn


- Đúng vậy, đan phương này là sư phụ hài nhi cung cấp, hơn nữa có sư phụ chỉ đạo, đã có thể miễn cưỡng luyện chế ra, chỉ là xác xuất thành công còn không cao lắm.


Tần Phàm nói ra, lời này ngược lại là nói nửa thật nửa giả, đan phương này đích thật là Cổ Mặc giết chết lão giả họ Lưu kia mang tới, hơn nữa hiện tại xác xuất thành công hắn luyện chế Cửu Chuyển Chân Vũ đan cũng là khoảng hai ba phần mười.


Nhưng kỳ thật xác suất này nếu để cho những luyện dược sư khác biết rõ, cũng phải đố kỵ muốn chết rồi, bình thường Luyện Đan Sư nếu như luyện chế Cửu Chuyển Chân Vũ đan, có thể có một phần mười đã coi như lợi hại rồi, có chút luyện chế một trăm lần cũng chưa hẳn thành công một lần.


- Trời ạ... Đa tạ liệt tổ liệt tông che chở Nam Phong Tần gia ta!


Tam trưởng lão gần đây trầm mặc nghiêm túc, lúc này cũng không khỏi kích động mà nhìn trời thở dài nói.


Những trưởng lão khác nghe được Tần Phàm chính miệng thừa nhận có thể luyện chế ra Cửu Chuyển Chân Vũ đan, cũng đều kích động không hiểu.


- Hảo nhi tử! Tốt hài nhi!


Tần Hồng càng là thiếu chút nữa nước mắt tuôn rơi, có một nhi tử Luyện Đan Sư, vậy thì thật là quang vinh Vô Thượng.


- Chúng ta nhất định phải tăng nhân thủ bảo vệ Tần Phàm chất nhi mới được, hiện tại Càn Kinh Tần gia kia đã bắt đầu đối phó Tần Phàm chất nhi, nếu như Tần Phàm chất nhi thật sự xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ là tội nhân thiên cổ của Nam Phong Tần gia!



Lúc này Ngũ trưởng lão tính tình nóng nảy đứng dậy nói ra.


- Đúng, vô luận như thế nào cũng phải nhất định bảo đảm an toàn cho Tần Phàm chất nhi!


Những trưởng lão khác cũng lập tức phụ họa nói, một Luyện Đan Sư đối với một gia tộc trọng yếu, bọn hắn đều thập phần tinh tường.


- Ách.


Tần Phàm không khỏi lộ ra thần sắc có chút khó xử, hắn cũng không muốn cả ngày để cho người đi theo chung quanh, hơn nữa hiện tại Nam Phong Tần gia chỉ có hắn là Linh Vũ sư, lại để cho ai đến bảo hộ hắn?


- Ha ha, đã biết Tần Phàm chất nhi là Luyện Đan Sư, chúng ta ở đâu còn lo lắng tài liệu linh dược gì, chỉ cần thả ra tin tức, ta thấy tranh nhau đưa linh dược cho Nam Phong Tần gia chúng ta còn nhiều, rất nhiều!


Nhưng Tần Phàm vừa muốn cự tuyệt, Ngũ trưởng lão lập tức hưng phấn nói ra.


- Lão Ngũ, việc này chúng ta còn cần bàn bạc kỹ hơn.


Tần Hồng thì là trầm giọng nói ra.


- Này là làm sao vậy?



- Nam Phong Tần gia chúng ta sinh ra một Luyện Đan Sư, truyền đi chính là sự tình làm rạng rỡ tổ tông, coi như là đại thế gia cũng phải đến nịnh bợ chúng ta, chẳng lẽ còn không thể nói?


- Ách, Ngũ trưởng lão, hôm nay Tần Phàm không muốn vấn đề này truyền ra nhanh như vậy, hi vọng các vị trưởng lão giữ bí mật, tìm một thời cơ thích hợp lại công bố. nguồn TruyenFull.vn


Lúc này Tần Phàm không thể không nói, hôm nay thực lực của hắn còn chưa đủ để ứng phó một ít biến hóa.


- Đúng vậy, lão Ngũ, chuyện này chúng ta vẫn là trước không công bố cho thỏa đáng.


Lúc này Đại trưởng lão cũng mở miệng nói ra:


- Bởi vì nếu như một khi công bố Tần Phàm chất nhi trở thành Luyện Đan Sư, địa vị của Nam Phong Tần gia chúng ta hoàn toàn chính xác sẽ tăng lên rất lớn, nhưng đồng thời cũng sẽ rước lấy một chút phiền toái.


- Ân, Đại trưởng lão nói rất đúng, đừng quên lúc Tiểu Phàm trở thành đệ nhất Triêu Thánh kia, rất nhiều gia tộc đến thăm tặng lễ, cũng đã khiến chúng ta bề bộn rồi, chớ nói chi là lúc này Tiểu Phàm trở thành Luyện Đan Sư, hơn nữa đoán chừng một ít cường giả cũng sẽ đến thăm cầu đan, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng tới Tiểu Phàm tu luyện.


Sau đó Tần Hồng cũng nhẹ gật đầu nói ra:


- Lo lắng nhất là Càn Kinh Tần gia kia, nếu như bọn hắn thật sự không từ thủ đoạn, phải biết rằng nội tình của Nam Phong Tần gia chúng ta thật sự quá cạn, thậm chí còn không đủ để bảo hộ Tiểu Phàm.


Kỳ thật trong nội tâm có một câu mà hắn và Đại trưởng lão đều không có nói ra, một Luyện Đan Sư chưa tới mười tám tuổi, cái này quá kinh thế hãi tục rồi, truyền đi ảnh hưởng thật sự quá lớn, hôm nay Cửu phẩm Chân Vũ thế gia nho nhỏ như hắn, là khó có thể chịu đựng được sức ảnh hưởng lớn này.



Ngũ trưởng lão lại hỏi:


- Khi đó làm sao nói chúng ta có đan dược từ đâu?


- Đến lúc đó chúng ta có thể nói đạt được Luyện Đan Sư thần bí ủy thác đấu giá là được rồi, ta đề nghị cử hành ngay tại Nam Phong thành, chúng ta ở ngay quê nhà công bố, có lẽ không có ai dám đến đoạt đan.


Tần Hồng trầm ngân một hồi thầm nghĩ.


- Cái đấu giá hội này không bằng cử hành ngay một tháng sau, một tháng này vừa dễ dàng tuyên truyền thoáng một phát.


Tần Phàm tính toán một chút, cách khảo hạch thăng phẩm còn gần hai tháng, hắn cũng tọa trấn ở gia tộc, để ngừa có người đến làm loạn.


Dùng thực lực của hắn hôm nay, chỉ cần đến không phải cường giả Võ Tôn trở lên, hắn sẽ không lo lắng, huống chi còn có vài đầu Thiên Sí Hổ hỗ trợ, cũng đủ để ứng phó một ít sự kiện đột phát.


- Một tháng sau? Nhưng mà khảo hạch thăng phẩm gia tộc kia là hai tháng sau bắt đầu rồi, không biết như vậy có thể ảnh hưởng tới tộc trưởng tu luyện hay không...


Đại trưởng lão thì lo lắng nói.


- Phụ thân.



- Ai, kỳ thật tự mình cũng biết chuyện của mình, hôm nay còn thừa lại hai tháng, lúc này ta muốn đột phá đến Linh Vũ sư, cơ hội quá mức bé nhỏ, còn không bằng hảo hảo trông nom sinh ý gia tộc, cố gắng tăng cường nội tình gia tộc thoáng một phát, để ột đời tuổi trẻ có hoàn cảnh tu luyện tốt, như vậy ba mươi năm sau Tần gia chúng ta có thể thành công thăng phẩm, cũng coi như không thẹn với liệt tổ liệt tông rồi.


Nhưng lúc này Tần Hồng lại hít một tiếng nói ra.


- Xem ra cũng chỉ có thể như thế.


Những trưởng lão khác cũng lộ ra có chút bất đắc dĩ, bọn hắn biết rõ muốn đột phá đến Linh Vũ sư phi thường khó khăn, không chỉ cần thiên phú, còn cần kỳ ngộ, việc này là không thể trách Tần Hồng.


- Phụ thân, hôm nay tình huống ngài ra sao? Có thể để cho hài nhi nhìn một chút không?


Tần Phàm trầm ngân một hồi, thu lại những lời mình muốn nói trở về, ngược lại hỏi tình huống Tần Hồng.


- Chẳng lẽ Tần Phàm chất nhi có biện pháp?


Nghe thấy Tần Phàm hỏi, các trưởng lão cũng không khỏi được con mắt sáng ngời, Tần Phàm là Luyện Đan Sư! Có lẽ có đan dược để cho tộc trưởng đột phá đến Linh Vũ sư?


Cho dù Tần Phàm không có, có lẽ sư phụ của hắn có a?


Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng của bọn hắn lại nhấc lên một ít hi vọng lần nữa.


Tuy bọn hắn có thể thông cảm cho Tần Hồng, nhưng không có nghĩa là bọn hắn cam tâm đợi ba mươi năm!



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 289: Thẳng thắn
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...