Đan Vũ Càn Khôn

Chương 256: Kim liên khai mở


Lúc này Cổ Mặc cũng truyền âm nói ra, tuy Tần Phàm ở trong nước có thể phát huy vài lần chiến lực, nhưng dù sao vẫn là Tiên thiên Võ sư mà thôi, đối phó một Linh Vũ sư đã cảm ngộ Băng Nguyên khí là thập phần khó khăn! Kỳ thật hắn đã chuẩn bị tùy thời ra tay giúp trợ Tần Phàm rồi.


- Băng Nguyên khí đúng không... nguồn


Nhưng vào lúc đó Tần Phàm lại đột nhiên nhắm mắt, lẳng lặng cảm ngộ, bởi vì Hàn Đương khống chế nguyên khí trong không khí biến hóa, hắn cảm ngộ chính là Hỏa nguyên khí!


Nhưng mà vì đã luyện hóa được Thủy Nguyên Ma chủng, thời điểm trong nước hắn lại có thể cảm ứng được Thủy nguyên khí tồn tại!


Hơn nữa bên trong cánh tay Kỳ Lân cũng có một đạo năng lượng Thủy hệ, ngày đó trợ giúp Kỷ Huyên Nhi chữa thương, hắn đã từng thử qua đem đạo năng lượng Thủy hệ này, chuyển hóa thành năng lượng Băng Hệ rồi!


Hiện tại hắn đã là Tiên thiên Võ sư, đã cảm ngộ được Nguyên mạch tồn tại, đối với đạo năng lượng Thủy hệ này, chưởng khống càng thêm dễ dàng rồi! Tăng thêm vừa rồi Hàn Đương cảm ngộ đến Băng Hệ nguyên khí, cái này càng làm cho Tần Phàm nhiều hơn một chút tham khảo.


Hàn Đương kia trông thấy Tần Phàm đột nhiên nhắm mắt lại, cũng không khỏi khẽ giật mình, không biết đối phương có mê hoặc gì, trong khoảng thời gian ngắn lại chẳng biết tại sao chậm chạp không dám động thủ, mà thời điểm hắn vừa mới quyết định muốn đánh lén, Tần Phà lại mở mắt lần nữa.


- Ta cũng biết.


Hai con ngươi của Tần Phàm bình tĩnh nhìn Hàn Đương đối diện, trong miệng thản nhiên nói, nháy mắt sau đó, một đạo nước chảy từ trên mặt hồ bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, sau đó hóa thành một đóa băng hoa sáng long lanh.


- Cái này... làm sao có thể!


Hàn Đương không thể tin được mở to hai mắt nói ra:


- Ngươi chỉ là Tiên thiên Võ sư, làm sao có thể cảm ngộ đến Băng Nguyên khí! Hơn nữa vừa rồi ngươi sử dụng rõ ràng là Hỏa nguyên khí! Điều đó không có khả năng!


- Sự thật ngay trước mắt, ngươi còn muốn không tin sao?


Tần Phàm khẽ cười nói, kỳ thật hiện tại hắn chỉ là mượn năng lực của cánh tay Kỳ Lân, ngưng hóa ra băng khí, nếu như thoát ly nguồn nước, hắn sẽ không thể sử dụng năng lực này.


- Tiểu tử này đến tột cùng là người nào?


Trên bờ, mấy đồng bạn của Hàn Đương kia, lúc này đồng dạng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bọn hắn như thế nào cũng nghĩ không thông, một Tiên thiên Võ sư tại sao lại có thể cảm ngộ đến Băng Nguyên khí, nhưng trong nội tâm cũng đều không hẹn mà cùng nhiều thêm vài phần kiêng kị.


- Tiểu tử, ngươi... cái này cũng quá khoa trương đi!


Lúc này Cổ Mặc cũng kinh ngạc không thôi, không thể tưởng được Tần Phàm vào lúc này vậy mà thật sự huyễn hóa ra băng khí!



- Thủy Kỳ Lân chính là vương giả trong nước, ngay cả Huyền Vũ Ma Tôn lúc trước cũng thua trong tay nó, trong nước, có được cánh tay Kỳ Lân, ta đây không có gì làm không được.


Tần Phàm tự tin nói.


- Cái này nhất định là ảo thuật! Ở đâu có Tiên thiên Võ sư có thể sử dụng Băng Nguyên khí, tiểu tử, ngươi không lừa được ta đâu!


Hàn Đương kia vào lúc này đỏ mắt, hắn dần dần tỉnh táo lại, sau trầm giọng nói ra.


Ảo thuật thật ra là một loại có thể công kích tinh thần cường đại, có thể ảnh hưởng đến ngũ giác đối thủ, làm cho người ta sinh ra nghe nhầm, ảo giác, thậm chí tưởng tượng! Cho nên Hàn Đương mới có thể nói như vậy.


- Có phải ảo giác hay không, thử xem chẳng phải sẽ biết sao?


Tần Phàm tiếp tục mĩm cười nói, sau đó băng hoa trong tay bỗng nhiên biến đổi, lập tức biến thành một thanh phi đao, tiện tay hất lên, bay về phía Hàn Đương.


Nhìn xem phi đao băng hàn kia càng ngày càng gần, Hàn Đương từ ban đầu kiên định tin tưởng đây là ảo giác, nhưng đến lúc cảm giác được hàn khí lạnh như băng kia, liền có chút biến sắc, đến cuối cùng khi băng đao kia cách trán hắn còn có nửa trượng, rốt cục vẫn phải nhịn không được nghiêng người né qua.


PHỐC!


Băng đao kia cắm lên trên người một con cá đang bơi, con cá kia quẩy người một cái, lập tức mặt mước nổi lên một đóa huyết hoa đỏ tươi.


- Ngươi không phải nói đây là ảo giác sao? Sao cuối cùng lại sợ hãi?


Trên mặt Tần Phàm mang theo một vòng trêu tức, cố ý dùng cái này đến kích nộ Hàn Đương, đánh vỡ tâm bình tĩnh của hắn.


Nhìn thoáng qua con cá đã chết kia, lúc này Hàn Đương mới tin tưởng cái này không phải là ảo giác, lập tức sắc mặt lần nữa trở nên dữ tợn, lạnh lùng nói ra:


- Không biết ngươi sử dụng biện pháp gì có thể ngưng nước thành băng, nhưng mà ngươi chỉ là một Tiên Thiên Võ sư, nắm giữ Băng Nguyên khí cũng muốn so sánh với ta? Tiểu tử, vô luận như thế nào, ngươi đều phải chết!


- Thật sao? Hình như vừa rồi ngươi cũng đã nói như vậy, bất quá còn không phải bị ta đánh trọng thương, thiếu chút nữa chết mất sao?


Thấy cảm xúc của Hàn Đương đã có một ít thay đổi, Tần Phàm cười nói.


- Tiểu tử, ta biết rõ ngươi đang kích nộ ta, rất tốt! Ngươi thành công rồi!


Hàn Đương âm độc ngẩng đầu nhìn Tần Phàm, lập tức hắn giơ Kim Xà kiếm trong tay lên, dùng tay còn lại nhẹ nhàng lau lau, trong miệng lại tiếp tục âm hàn nói ra:


- Một chiêu vũ kỹ này của Hàn gia ta, đã tu luyện mười năm, nhưng nó cần cảm ngộ đến Băng Nguyên khí mới có thể phát huy ra uy lực chân chính, cho nên một mực không có sử dụng qua trước mặt người khác, hôm nay ngươi là người thứ nhất kiến thức đến, ngươi cần phải cảm thấy vinh hạnh!



- Ồ?


Tần Phàm thấy biểu hiện này của Hàn Đương, cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn, mà nghe được tự tin trong lời nói của hắn, lại cảm giác được khí tràng bốn phía đột nhiên biến hóa, trong lòng hắn cũng không khỏi cẩn thận thêm vài phần, truyền âm nói với Cổ Mặc:


- Lão đầu, nếu như một hồi ta chịu không được, ngươi ra tay.


- Yên tâm đi, có bản Võ Thánh ở đây, ngươi chết không được.


Cổ Mặc nói.


Lúc này Hàn Đương giống như độc xà nhìn Tần Phàm, sau đó Kim Xà kiếm trong tay vung lên về phía trước.


- Cuồng Xà loạn vũ!


Theo Hàn Đương kia quát khẽ một tiếng, toàn bộ mặt hồ ở lúc này lần nữa bốc lên, hơn nữa Tần Phàm có thể cảm giác được những nước hồ này trở nên rét lạnh thấu xương, tựa hồ cũng muốn kết thành khối băng.


Oanh! Oanh! Oanh!...


Vài tiếng nổ vang, đột nhiên có hơn mười cột nước cực lớn từ trong nước lao ra, sau đó ở trên không trung ngưng kết hóa thành hơn mười đầu băng xà dài hơn 10m, xà lân của băng xà này đều là băng nhọn kết thành, xem ra giống như cả người là đao, vô cùng dữ tợn.


Mấy băng xà này ở trên mặt hồ múa lấy, phát ra thanh thế to lớn giống như phiên giang đảo hải, chợt cao chợt thấp, giúp nhau giao thoa, loạn vũ phóng về phía Tần Phàm, mà trong quá trình phi hành, hơn mười đầu băng xà cực lớn này uốn éo lấy thân thể, lân giáp băng nhọn trên người kia cũng bắt đầu giống như hạt mưa, rậm rạp chằng chịt lao tới Tần Phàm.


- Hàn Đương này vậy mà cất dấu một chiêu lợi hại như vậy!


Trên bờ Lâm Hồng một mực cùng Hàn Đương có khoảng cách kia, trông thấy công kích thanh thế to lớn này, thầm nghĩ mình nhất định là ngăn không được.


Mà đồng bạn của hắn đối với cái này cũng nhiều thêm vài phần tin tưởng, chỉ cần Hàn Đương giải quyết tiểu tử trên hồ kia, sau đó lại đến bên này hỗ trợ, như vậy rất nhanh là có thể giải quyết nhóm khách không mời mà đến này, như vậy Tạo Hóa Kim Liên kia vẫn là của đám bọn hắn đấy.


Mà Tần Phàm ở trong hồ, lúc này đối mặt một kích cuồng bạo như thế của Hàn Đương, trong nội tâm cũng không khỏi nghiêm nghị, vô luận là hơn mười đầu băng xà kia, hay là vô số băng nhọn phô thiên cái địa lao đến, cũng đều ẩn chứa khí lực không thể xem thường, nếu để cho trực tiếp kích ở trên thân thể, vẫn là sẽ bị thương không nhẹ.


- Lúc này ta nhìn ngươi ngăn cản như thế nào.


Hàn Đương biểu lộ dữ tợn, giống như nhìn người chết nhìn xem Tần Phàm.


Bồng!


Vào lúc này, hồ nước kết thành một cái lồng năng lượng bao trùm ở trên đầu Tần Phàm cả người, hắn đều giấu ở trong hồ nước, sau đó vô số mũi băng nhọn không ngừng lao vào lồng năng lượng.



Nhưng mà, trên hồ nước kia cũng không có máu tươi tràn ra!


Tiểu tử thực lực chỉ là Tiên Thiên kia, dưới một công kích cuồng bạo như thế, vậy mà không có bị thương?


Tất cả mọi người ở đây không thể tin được.


- Điều đó không có khả năng.


Trông thấy một màn này, sắc mặt Hàn Đương thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi, sau đó Kim Xà kiếm trong tay lần nữa chém về phía trước, hơn mười đầu băng xà cực lớn kia, vào lúc này toàn bộ đánh tới mặt hồ.


Oanh!


Thanh thế vô cùng to lớn, cơ hồ khiến nửa cái hồ nhộn nhạo, trong khoảng thời gian ngắn tạo thành kinh đào vỗ bờ, phá tan mảng lớn bờ hồ, rất nhiều cá bơi vào lúc đó bị sóng lớn hất lên mặt nước, dốc sức liều mạng giãy dụa.


Rốt cục, hồ nước kia hoàn toàn hỏng mất, một ít huyết hoa đỏ tươi cũng bắt đầu tách ra ở trên mặt hồ, nhưng thật lâu không có bất kỳ động tĩnh khác phát sinh.


- Cuối cùng cũng chết a.


Nhìn xem huyết thủy trên mặt hồ, Hàn Đương rốt cục lộ ra một tia cười lạnh, bị thụ một kích như vậy, cho dù thay đổi chính hắn khẳng định cũng không cách nào chịu đựng được.


Sau đó hắn nhìn lại trên bờ, nhìn xem hai phe đánh nhau kịch liệt, đang định đi hỗ trợ, hắn lại đột nhiên kịp phản ứng, sắc mặt lại biến:


- Thi thể kia đâu?


- Hắc hắc, hương vị rắn nước này cũng không tệ lắm.


Ở phía sau, thân hình Tần Phàm chậm rãi từ trong hồ bay lên, toàn thân ướt sũng, nhưng trên người thoạt nhìn không có bị tổn thương nhiều.


Vừa rồi hoàn toàn chính xác có không ít mũi băng nhọn rơi vào trên người của hắn, nhưng đại bộ phận bị Cổ Mặc dùng hắc hỏa hòa tan, mà tiểu bộ phận rơi vào trên người hắn cũng bị hắn dùng cánh tay Kỳ Lân ngăn trở, cho nên thời điểm mũi băng nhọn công kích, hắn không có bị bao nhiêu tổn thương, hơn nữa hắn còn thừa dịp hồ nước tráo kia che chắn, thân thể cực nhanh chìm xuống đáy hồ.


Mà thời điểm bản thể băng xà kia xông lại, hắn không ngừng khống chế Thủy Nguyên đi ngăn cản, mà ở dưới đáy hồ, tuy hơi có chút chật vật, nhưng mà lại tránh được đại bộ phận công kích, có chỉ là trên vai, lưng thụ một tí tổn thương, cũng không phải rất nặng.


Công kích này lại nói tiếp giống như rất chậm, nhưng kỳ thật chỉ ở trong nháy mắt, nếu như không phải cánh tay Kỳ Lân của Tần Phàm khống chế Thủy Nguyên thành thạo, hắn tuyệt đối không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn hình thành băng tráo bảo vệ mình.


Hơn nữa nếu như không có Cổ Mặc giúp hắn triệt tiêu đại bộ phận băng nhọn công kích, như vậy hắn ở vòng công kích thứ nhất của Hàn Đương cũng bị trọng thương rồi, càng không có cơ hội có thể lẻn vào đáy hồ.


Cho nên nếu quả thật là một mình Tần Phàm chống lại Hàn Đương này, như vậy hắn còn không có phần thắng gì đấy.



- Thậm chí ngay cả bị thương cũng không có? truyện được lấy tại TruyenFull.vn


Tần Phàm bình yên vô sự xuất hiện, tất cả mọi người đều ngoài ý liệu.


Cười nhạt một tiếng, Tần Phàm vừa muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này, lại phát hiện sau lưng Kim quang bừng sáng, đem trọn mặt hồ chiếu lên ánh vàng rực rỡ.


Hắn có cảm ứng, quay đầu lại xem xét, lập tức con mắt bị kim quang kia đâm vào không mở ra được.


- Tạo Hóa Kim Liên khai mở!


Lúc này, tất cả mọi người bị hấp dẫn tới, kể cả mọi người Trấn Yêu thành vốn thần sắc đờ đẫn kia, nhìn đến kim quang kia, lại chẳng biết tại sao đều lộ ra thần sắc động dung.


Tần Phàm cách Tạo Hóa Kim Liên gần nhất, bị kim quang này quét qua thân thể, thoáng chốc cả người đều cảm thấy sảng khoái tinh thần, tựa hồ đột nhiên tràn đầy lực lượng, càng thần kỳ chính là, miệng vết thương trên người hắn vào lúc này vậy mà dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục lại, tốc độ kia thậm chí so với hắn phục dụng đan dược còn muốn nhanh hơn!


- Tạo Hóa Kim Liên này quả nhiên là thiên địa tạo hóa, lúc nở ngay cả kim quang phát ra cũng có được công hiệu vô cùng thần kỳ.


Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi sợ hãi than nói.


Nhìn xem Tạo Hóa Kim Liên cao nửa tầng lầu kia, vào lúc này bắt đầu chậm rãi mở ra, cảm giác nó giống như là một thiếu nữ quốc sắc thiên hương, vào lúc này đang xấu hổ chậm rãi cởi quần áo của mình ra, lập tức sẽ nhìn thấy cảnh đẹp kích động lòng người kia, nhưng sau đó lại chứng kiến bên trong kim liên kia dâng lên trận trận khí vụ, phảng phất như là lụa mỏng, như ẩn như hiện, bất quá càng lộ ra không người nào so được.


Mà theo cánh hoa chậm rãi mở ra, đồng thời từng mùi thơm tươi mát thanh nhã làm cho người ta say lòng lan tràn ra ngoài, để cho người ngửi thấy cũng không khỏi vui vẻ thoải mái, lập tức giống như bực bội diệt hết, tâm tình trở nên bình tĩnh.


Vào lúc này, mọi người trên bờ vậy mà đều tạm thời đình chỉ đánh nhau, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người yên lặng nhìn xem một màn này, quên chính mình nghĩ gì.


Tần Phàm cũng không ngoại lệ, nhìn xem tình cảnh này, trong lòng của hắn rung động thật sâu, chỉ là yên lặng đứng trên mặt nước, nhìn xem cánh kim liên cực lớn phiêu phù ở mặt hồ, giống như đặt mình trong tiên cảnh, còn mình chỉ là tao nhân mặc khách ghé qua nhìn xem.


- Còn đứng đó làm gì! Còn không mau lấy Tạo Hóa Liên Chủng! nguồn


Lúc này thanh âm của Cổ Mặc hét lớn bên tai Tần Phàm.


- Tạo Hóa Kim Liên này quả thật thần kỳ!


Tần Phàm lập tức bị đánh thức, trong nội tâm hưng phấn khó có thể đè nén xuống, đối với công hiệu của Tạo Hóa Liên Chủng này càng là nhiều thêm vài phần chờ mong. Lập tức hắn vội vàng đạp mạnh mặt hồ, tốc độ bay nhanh lao tới kim liên.


- Tiểu tử, mơ tưởng đoạt Tạo Hóa Liên Chủng!


Nhưng vào lúc này, Hàn Đương tu luyện Băng Nguyên khí lại dẫn đầu thanh tỉnh, thấy Tần Phàm muốn chạy về Tạo Hóa Kim Liên, vội vàng hét lớn một tiếng, Kim Xà kiếm trong tay chém về phía trước.


Những người khác nghe thấy Hàn Đương hét lớn, cũng đều bị đánh thức, lập tức kể cả những người Trấn Yêu thành kia cũng đều tạm thời buông tha cho đánh nhau, toàn bộ lao tới trung tâm hồ, tất cả đều công kích về phía Tần Phàm!



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 256: Kim liên khai mở
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...