Đan Vũ Càn Khôn

Chương 254: Chiến Linh Vũ


Cổ Mặc lần nữa nói ra, sau đó hắn bày ra một huyền trọng vực giúp Tần Phàm tạm thời ngăn cản đường đi của đối phương.


- Ta còn quá yếu.


Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi dâng lên một cảm giác vô lực, loại cảm giác này hắn thập phần không thích. Lúc này nếu như không phải là vì Đao Vương lưu lại đạo đao khí kia, như vậy hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng xa vời.


Bành!


Tần Phàm gần kề chỉ chạy ra khoảng cách trăm mét, nam tử tóc trắng ngân giáp ở đằng sau cũng đã phá vỡ đem huyền trọng vực do Cổ Mặc bố trí.


Bất quá Tần Phàm đoán chừng tốc độ của mình và hắn không sai biệt nhiều, đã có khoảng cách trăm mét này, cũng đủ hắn ly khai thông đạo này rồi.


- Một ngày nào đó chỉ có ta đuổi theo người khác chạy, sẽ không để cho người ta đuổi ta chạy!


Trong nội tâm Tần Phàm rống giận, dùng hết toàn lực rốt cục chạy ra khỏi thông đạo thật dài, ở cuối cùng còn thiếu một chút nữa liền bị kiếm khí của nam tử tóc trắng ngân giáp kia chém trúng.


- Đến đây đi!


Tần Phàm cố ý phát ra một tiếng cho người chú ý, sau đó chạy về hồ lớn kia.


Lúc này ở trên hồ lớn xa xa kia, Tạo Hóa Kim Liên kim quang đại phóng, chiếu rọi toàn bộ hồ nước thành kim quang rực rỡ.


- Hắc hắc, lúc này lão tửu quỷ kia quả nhiên không có gạt chúng ta, Tạo Hóa Kim Liên này quả nhiên thật là năm nay nở rộ, may mắn chúng ta vừa vặn tới kịp.


Mà mấy người bên hồ thủ hộ kia, một người trong đó nhìn xem kim quang của kim liên càng ngày càng thịnh, mặt không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, mở miệng nói.


- Hừ, nhi tử của lão tửu quỷ kia bị chúng ta chế trụ, hắn còn dám nói dối?


Một Đại Hán khác mặt mũi tràn đầy kinh thường hừ lạnh một tiếng nói ra:


- Bất quá cũng không khỏi phục lão tửu quỷ này, Truyền Tống Trận ẩn nấp như vậy cũng bị hắn phát hiện ra, nhưng lại tiện nghi chúng ta.


- Hắc hắc, lúc này lão tửu quỷ khai ra điều kiện muốn một hạt Tạo Hóa Liên Chủng, chúng ta có cho hắn hay không?


Một nam tử áo lam mở miệng nói.


- Lâm Hồng, đầu óc ngươi là cho yêu thú ăn rồi sao? Vấn đề ngu ngốc như vậy còn muốn hỏi! Chúng ta buông tha một nhà hắn đã xem như tạo hóa của lão tửu quỷ rồi, còn muốn Tạo Hóa Liên Chủng? Nếu không phân phần của ngươi cho hắn a!


Một gã nam tử sắc mặt âm lãnh, hung ác nham hiểm nhìn nam tử áo lam nói.


- Hàn Đương, lời này của ngươi là có ý gì?


Nam tử áo lam gọi là Lâm Hồng kia bất mãn trừng mắt nhìn nam tử sắc mặt âm lãnh.


- Ngươi nói có ý tứ gì chính là ý tứ đó.


Nam tử âm hiểm gọi là Hàn Đương kia khinh thường nói.



- Ngươi…


Trên mặt Lâm Hồng không khỏi có chút xấu hổ.


- Đừng cãi rnữa, để tâm chú ý một chút, ta tựa hồ nghe đến bên kia có thanh âm truyền đến, nhìn xem là yêu thú gì.


Lúc này một trung niên nhân uy nghiêm mặc áo xám mở miệng nói.


Thanh âm của trung niên nhân này vừa ra, Lâm Hồng cùng Ngô Đương kia liền không dám lên tiếng nữa, đều trở nên trận địa sẵn sàng đón quân địch, cảnh giác nhìn xem bốn phía, tâm cẩn thận thủ hộ bên hồ.


Mà cũng vào lúc này, Tần Phàm vừa vặn từ trong núi lao ra, hô to một tiếng, sau đó chạy về hồ lớn kia.


- Có người!


Nghe được thanh âm của Tần Phàm, mấy người bên hồ thoáng chốc thay đổi sắc mặt. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn


- Vòng trong của Yêu Thú hoang nguyên sao mà to lớn, không thể tưởng được địa phương ẩn nấp như vậy cũng có người xuất hiện!


Nam tử áo lam gọi là Lâm Hồng kia kinh ngạc nói.


- Nói không chừng là ngươi mật báo đấy.


Hàn Đương âm trầm nói.


- Hàn Đương, ngươi nhất định phải cùng ta phân cao thấp đúng không! Việc này xong rồi, ta không để yên cho ngươi!


Bị Hàn Đương nói móc như vậy, Lâm Hồng kia cũng không khỏi giận tím mặt, nhưng cân nhắc đến đại cục, lại không có động thủ lúc này.


- Tất cả im miệng cho ta, nếu không đừng trách ta vô tình!


Trung niên nhân áo xám kia quét mắt hai người, sau đó lạnh nhạt nói:


- Xem một chút đối phương có bao nhiêu người, tùy thời chuẩn bị động thủ.


- Không sai biệt lắm là lúc này.


Lúc này Tần Phàm nhảy đến trên một cây đại thụ, nhìn lại bên kia hồ, phát hiện Tạo Hóa Kim Liên đã đến nở rộ cuối cùng, mà vài tên Linh Vũ sư bên hồ kia, lúc này cũng đều thập phần cảnh giác.


Sau đó hắn nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện nam tử Ngân giáp kia cũng đã đuổi tới, đang trực tiếp chém tới mình.


- Ha ha, tới tốt.


Tần Phàm cười cười, sau đó trực tiếp từ đại thụ nguyên lai nhảy đến trên một cây đại thụ khác, chạy về phương hướng bên kia hồ, một bên nhảy lên, trong miệng giả bộ như trịnh trọng kêu lên:


- Nhanh lên, Tạo Hóa Kim Liên kia sắp nở rộ rồi, trước giải quyết hết những người kia!


- Dư ca, đối phương giống như không chỉ một người.


Lúc này Đại Hán kia cẩn thận mở miệng nói.



- Hừ, chúng ta nơi này có sáu người, tăng thêm dùng thực lực của Dư ca, trừ khi đối phương đến là Võ Tôn, nếu không chúng ta sợ cái gì.


Hàn Đương lại hừ lạnh một tiếng nói.


- Đều đi ra.


Đợi cách bên hồ chưa đủ trăm mét, Tần Phàm nghe thấy mấy người Trấn Yêu thành sau lưng cũng toàn bộ đuổi tới, trong nội tâm hơi âm trầm, sau đó trong miệng tiếp tục giả vờ kêu lên:


- Một tên cũng không để lại! Nhất định không thể để cho bọn hắn chạy trốn!


Mà những người Trấn Yêu thành kia đều như khôi lỗi, nơi nào sẽ đi phân biệt, bọn hắn chỉ biết là phải giết chết Tần Phàm, mặt khác đều hờ hững.


Cái này cũng là cho Tần Phàm cơ hội.


- Động thủ!


Trung niên nhân họ Dư kia thấy đối phương đã mở miệng nói muốn một tên cũng không để lại, sắc mặt không khỏi trầm xuống, ý bảo người mình chuẩn bị động thủ.


- Hừ, bổn thiếu gia khuyên các ngươi vẫn là không nên làm phản kháng vô vị, nghểnh cổ chịu chết, ngược lại có thể lưu toàn thây!


Tần Phàm cố ý hừ lạnh một tiếng nói ra.


Nhưng vào lúc này, nam tử Ngân giáp ở sau lưng Tần Phàm kia cách hắn chỉ còn lại chừng ba mươi thước, trong khoảng cách này, kiếm khí hoàn toàn có thể công kích tới!


Cho nên vào lúc này, nam tử Ngân giáp kia chém ra một kiếm, một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén chém tới Tần Phàm, trên đường tất cả cây cối ngăn cản đều bị chém ngang lưng!


Mà này lúc đám người bên hồ cách Tần Phàm cũng đã rất gần, liền lợi dụng cơ hội này, Tần Phàm linh hoạt đánh ra một đạo kiếm khí, để cho công kích của hắn đi tới trước.


- Tốt, tên trang phục áo xám nọ giao cho ngươi, những người còn lại, giết sạch những người khác cho ta!


Bởi như vậy, đối phương càng tin tưởng người Trấn Yêu thành là cùng mình một phe, trong miệng Tần Phàm lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp giơ Hỏa Vân đao lên, một đao chém tới nam tử tên là Hàn Đương kia, cũng cố ý kéo ra khoảng cách.


Như thế, song phương liền đại chiến!


Tần Phàm thành công kéo hai bên vào cùng một chỗ!


- Tiểu tử, ngươi rất có gan, cũng dám chống lại Hàn gia ta, thật sự là tự tìm đường chết!


Tên Hàn Đương kia sắc mặt lạnh lùng cười cười, trong tay xuất hiện một lợi kiếm cổ quái giống như độc xà.


Hắn xem Tần Phàm trẻ tuổi như vậy, hơn nữa từ một đao vừa rồi kia của Tần Phàm xem ra, tuy Bá Đạo, nhưng không có linh khí hóa thực, kai chính là không có đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư, cho nên có chút khinh thường.


- Móa, cái này thật sự là Âm Hồn Bất Tán!


Nhưng vào lúc này, Tần Phàm phát hiện nam tử Ngân giáp kia tựa hồ còn không muốn buông tha mình, tuy bị trung niên nhân họ Dư ngăn đón, nhưng y nguyên tiếp tục đuổi về cạnh mình.


- Bạch Y, ngươi không cần tới! Yên tâm đi, mặt hàng như vậy thiếu gia ta còn có thể đối phó, ngươi trước giải quyết tên kia rồi nói sau.


Tần Phàm giả bộ như khinh thường nói, sau đó như sợ nam tử Ngân giáp kia tới phá đám mình, hắn thi triển Lưu Tinh bộ tiến đến bên hồ, nhìn Hàn Đương nói ra:



- Hừ, ở nơi nào ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết!


Hàn Đương kia hừ lạnh một tiếng, đuổi đi theo.


Rất nhanh, người song phương đều phân biệt chiến lại với nhau.


Đạp vào mặt hồ, Tần Phàm rốt cục cũng thở dài một hơi, sau đó mỉm cười nhìn Hàn Đương đối diện. Hắn biết rõ người này đại khái là Linh Vũ sư cấp hai, trong nước, cho dù hắn không thắng được, nhưng tin tưởng cũng chết không được.


Hơn nữa hắn đối với vị trí này cũng tương đối thoả mãn, nếu như Tạo Hóa Kim Liên kia nở rộ, hắn sẽ là người thứ nhất đến!


Lúc này Hàn Đương kia cũng nhảy đến trên mặt hồ, hơn nữa một cái chớp mắt cũng không ngừng lại, bàn chân trực tiếp hung hăng đạp mạnh mặt hồ, theo một tiếng nổ mạnh vang lên, thân hình của hắn lao nhanh đến Tần Phàm.


- Có thể đạt tới Linh Vũ sư quả nhiên không phải thế hệ đơn giản, người này đối với vận dụng võ khí đã cực kỳ thành thạo, ở trên mặt nước cũng không chậm hơn ta, hơn nữa thập phần vững vàng. xem tại


Tần Phàm trông thấy Hàn Đương này như vậy, trong nội tâm không khỏi cẩn thận thêm vài phần.


Bất quá bởi vì có cánh tay Kỳ Lân, trong nước Tần Phàm có thể nói là chiếm hết ưu thế, cho nên hắn cũng không sợ, cánh tay phải chấn động, hiện ra trạng thái cánh tay Kỳ Lân mạnh nhất, sau đó giơ Hỏa Vân đao lên, lạnh lùng nhìn thân ảnh bay nhanh mà đến.


- Ồ?


Trông thấy Tần Phàm đột nhiên lộ ra cánh tay Kỳ Lân dữ tợn, Hàn Đương kia cũng không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng mà dưới chân không ngừng, Kim Xà kiếm trong tay hào quang nhanh chóng ngưng tụ, năng lượng hùng hồn, phóng thích ra ba động nhàn nhạt, như đang chuẩn bị một kích cường lực.


- Bá Vương đao!


Tần Phàm nhìn Hàn Đương kia càng ngày càng tới gần, quyết định xuất thủ trước, Hỏa Vân đao trong tay hắn vẽ một cái, lập tức hồ nước quay cuồng, nước trợ đao thế, đao khí vô cùng khí phách chém tới Hàn Đương.


Bất quá Hàn Đương kia cũng không lui lại, hắn am hiểu nhất tựa hồ cũng là chiến đấu cứng đối cứng, cho nên không thể né tránh, nhảy tới một bước, Kim Xà kiếm trong tay mang theo kiếm khí hùng hồn, hung hăng nghênh đón đao khí mãnh liệt kia.


Oanh!


Theo một tiếng chấn động truyền ra, một vòng kình khí hung mãnh khiến cho bốn phía hồ nước quay cuồng, khắp nơi nước bay tung tóe, Tần Phàm không khỏi lui lại mấy bước, mà trái lại Hàn Đương kia chỉ lui về phía sau nửa bước, liền đứng vững thân thể.


- Nguyên lai là Tiên thiên Võ sư mà thôi, dĩ nhiên cũng dám khiêu chiến Hàn gia ta, thật sự là không biết sống chết.


Trải qua tiếp xúc vừa rồi, hắn đã khẳng định thực lực của Tần Phàm đúng như mình suy đoán, Hàn Đương nhếch miệng, khinh thường cười nói.


- Hắc, Linh Vũ sư cũng chỉ như vậy a.


Tần Phàm cũng không cam chịu yếu thế nói, vừa rồi một chiêu kia hắn là có chỗ giữ lại. Dùng cảm ngộ của hắn hôm nay đối với Thủy Nguyên Ma chủng, hoàn toàn có thể đem đao khí dung nhập đến trong hồ nước chung quanh, như vậy công kích của hắn có thể gia tăng vài lần! Nhưng vừa rồi một đao kia cũng chỉ xem như thăm dò, cho nên không có làm như vậy.


- Tiểu tử, bớt sàm ngôn đi, sớm nạp mạng a!


Hàn Đương kia hừ lạnh một tiếng, huy động Kim Xà kiếm trong tay, sau đó liền thấy hồ nước đột nhiên dâng lên, hóa thành mấy con thủy xà cực lớn, sau đó mũi kiếm của hắn chỉ về phía Tần Phàm!


Vù vù vù!


Mấy con thủy xà này ở trong nước lao nhanh, tựa hồ muốn quấy động toàn bộ hồ nước, thanh thế cực kỳ to lớn, Tần Phàm có thể cảm giác được lực lượng ẩn chưa bên trong rất mạnh.


- Hắn vậy mà lĩnh ngộ Thủy hệ nguyên khí! Trách không được dám đến mặt hồ chiến đấu cùng ta.



Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ.


- Hừ, bất quá tuy là như thế, ngươi bì kịp Thủy Kỳ Lân là vương giả trong nước sao?


Oanh!


Lập tức hắn cũng đem hết toàn lực chém ra một đao về phía trước, đồng dạng thanh thế cực lớn, thậm chí đưa tới mọi người trên bờ chú ý.


- Tiểu tử kia bất quá là Tiên thiên Võ sư, như thế nào đánh ra công kích cường hoành như vậy?


Lúc này vài tên đồng bạn của Hàn Đương kia, đáy lòng cũng không khỏi khiếp sợ.


Ở hai người Tần Phàm cùng Hàn Đương đồng dạng đánh ra công kích có thanh thế to lớn kia, toàn bộ hồ lớn sóng nước ngập trời, thân ảnh hai người đều bị nhấn chìm bên trong; lúc này bên trong đối bính cường lực, thắng bại như thế nào?


Bởi vì nước hồ cản trở tầm mắt mọi người, cho dù lúc này đang chiến đấu kịch liệt, nhưng cũng không khỏi phân ra một ít tâm thần đi chú ý đến nơi đây.


Sau một lát, nước hồ thối lui, thân ảnh hai người chậm rãi lộ ra.


PHỐC!


Rất nhanh, Tần Phàm đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.


Mà thấy một màn này, chút ít đồng bạn kia của Hàn Đương đáy lòng không khỏi thở dài một hơi.


Nhưng mà nháy mắt sau đó, Hàn Đương ở đối diện Tần Phàm lại là sắc mặt chậm rãi trở nên tái nhợt, sau đó toàn thân chảy ra vài cột máu đỏ tươi, thân hình chậm rãi bay ngược về sau.


Máu nhuộm đỏ nước hồ, cùng lúc đó, ở cách đó không xa kim quang đại phóng...


- Hàn Đương thất bại? Làm sao có thể! Tiểu tử kia chỉ là Tiên thiên Võ sư ah!


Lúc này ở trên bờ, Lâm Hồng cùng Hàn Đương một mực có mâu thuẫn kia cũng không khỏi trong nội tâm kinh ngạc, tuy hắn và Hàn Đương có tranh chấp, nhưng trên thực tế bàn về thực lực, hai người bọn họ đều là hiểu rõ, không kém bao nhiêu.


- Đừng phân tâm, nhanh giải quyết bọn hắn!


Lúc này trung niên nhân họ Dư kia quát to một tiếng, mặc dù hắn đối với việc Hàn Đương bại bởi Tần Phàm cũng cảm thấy thập phần ngoài ý muốn, nhưng hắn phải khống chế đại cục!


Lập tức trường kiếm trong tay trung niên họ Dư kia chém tới nam tử Ngân giáp.


Phanh!


Trường kiếm hai người phân biệt đụng vào cùng một chỗ, phát ra thanh âm Kim Thạch giao kích.


Bồng!


Cũng vào lúc này, trên trường kiếm của nam tử Ngân giáp kia đột nhiên nổi lên mảng lớn âm hàn chi khí đánh tới trung niên nhân họ Dư.


- Hừ!


Trung niên nhân họ Dư hừ lạnh một tiếng, thân hình nhanh chóng thối lui, nháy mắt sau đó, đột nhiên ở dưới chân Ngân võ tóc trắng kia xuất hiện một đôi bàn tay do bùn đất biến ảo mà thành, chộp tới Ngân võ tóc trắng kia, nhưng liền bị hắn tránh được.


- Xem ra hai người mạnh nhất song phương đều đấu được không chia trên dưới, tạm thời không phân thân đến bên ta.



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 254: Chiến Linh Vũ
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...