Đan Vũ Càn Khôn
Chương 202: Mê cung
- Người này tên là Hồng Quỳnh, lần này trong Triêu Thánh giả của Đại Khôn quốc, thực lực có thể xếp vào Top 10, sử dụng hai Lưu tinh đại chuỳ, rất là lợi hại.
Thái Hiên chậm rãi giải thích nói, sau đó hắn nhìn hai gã Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc khác, tiếp tục nói:
- Người mặc quần áo da hổ kia tên là Đoạn Vân, sử dụng một thanh Cửu Hoàn đại đao, có một môn tuyệt kỹ tên là Ngũ Hổ đoạn môn đao, uy lực cực lớn.
- Người bận áo tơ xanh kia tên là Chu Xương, am hiểu công phu quyền cước, cận thân công kích rất lợi hại, đều là nhân vật có thể xếp nhập Top 3 của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc.
- Không ngờ Thái huynh đối với Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc biết tinh tường như thế, thật khiến người bất ngờ ah!
Tần Phàm hơi có chút kinh ngạc, năng lượng của Lạc thành Thái gia thật sự là kinh người.
- Ha ha, Thái gia chúng ta cùng Đại Khôn quốc có chút sinh ý lui tới.
Thái Hiên cười nói.
Lúc này, những Triêu Thánh giả nơi đây, vô luận là người Đại Càn quốc hay là Đại Khôn quốc, đều ăn ý lựa chọn tạm thời hòa bình ở chung, không có phát ra xung đột, chỉ là đều lén lút quan sát thực lực đối thủ.
...
Ở bên ngoài thí luyện chi địa, trên một lầu cao của Chân Vũ Thánh điện.
Ở trong đại sảnh, có một Thủy Tinh Cầu cực lớn đứng sửng ở trung ương, đường kính tiếp cận ba mét, mà lúc này, trên Thủy Tinh Cầu đang hiển hiện một vài hình ảnh thần bí.
- Bẩm báo Thánh chủ, tất cả Triêu Thánh giả có tư cách tranh đoạt quán quân Triêu Thánh thí luyện đều đã đi tới khu vực hạch tâm rồi.
Thần tôn áo bào tím mà ngày đó dẫn đầu Triêu Thánh giả, cung kính đứng ở một bên nói.
Thánh chủ bận áo bào trắng thánh khiết, lúc này xoay người lại, tùy ý nhìn thoáng qua Thủy Tinh Cầu, sau đó đầu lông mày hơi động một chút, chỉ vào trên người một thiếu niên mặc áo bào xanh trong Thủy Tinh Cầu, đạm mạc hỏi:
- Người nọ là đến từ thế gia nào?
- Khởi bẩm Thánh chủ, thuộc hạ không có thông tri cho người này về sự tình tranh đoạt chiến, cho nên tạm thời không có tư liệu của hắn, bất quá người này hẳn là đến từ Triêu Thánh giả Chân Vũ thế gia hạ phẩm, xin cho thuộc hạ điều tra rõ lại báo cáo sau.
Thần tôn áo bào tím cũng liếc nhìn bóng người kia, sau đó cung kính đáp.
- Bắt đầu đi.
Thánh chủ nhàn nhạt nói, sau đó nhẹ nhàng phất ống tay áo, Thủy Tinh Cầu thoáng hiện một đạo bạch quang, sau đó đánh tới khu vực hạch tâm của thí luyện chi địa.
...
- Ầm ầm…
Đúng lúc này, tại thí luyện chi địa, Tần Phàm cảm giác bốn phía trận trận chấn động, sau đó tất cả cây cối bắt đầu chậm rãi di động, tựa hồ là hình thành một cái mê cung cự đại.
Rống…
Sau một khắc, một bóng đen cực lớn như thiên thạch từ trên trời giáng xuống, đụng vào địa phương trung ương nhất của khu vực hạch tâm, đại địa cũng chịu chấn động!
Bóng dáng cực lớn kia vừa mới rơi xuống, Tần Phàm liền cảm giác được tốc độ di động của cây cối bốn phía càng lúc càng nhanh.
Trong nháy mắt, hai người Thái Hiên cùng Thái Ngọc còn cách mình không xa, nhưng trong nháy mắt, liền bị một loạt cây cối cao lớn ngăn cách, chỉ nghe được thanh âm Thái Ngọc gọi mình, nhưng mà nhìn không tới bong người rồi.
Lại nhìn địa phương rơi xuống bóng dáng cực lớn kia, nhưng lúc này cũng bị từng dãy cây cối cao lớn tạo thành tường cây che tầm mắt, đến tột cùng là yêu thú gì cũng không có nhìn rõ ràng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Cái này toàn bộ khu vực hạch tâm của thí luyện chi địa, đã biến thành một mê cung cực lớn, hơn nữa cây cối cứ qua một thời gian ngắn lại di động lần nữa, hiện tại có khả năng còn không có ai biết được yêu thú cấp năm thượng giai kia đến tột cùng là loại gì.
Biến cố đột nhiên sinh ra này, khiến cho tất cả Triêu Thánh giả ở đây không nghĩ tới.
- Đây chẳng lẽ là Chân Vũ Thánh điện cố ý sao? Nhưng điều này cần bao nhiêu năng lực mới có thể cải biến toàn bộ địa vực?
Trong tâm Tần Phàm rung động, hắn hướng bốn phía nhìn lại, phát hiện đều là từng dãy cây cối thẳng tắp cao lớn, mọc rất là chặt chẽ, mà thông đạo ở giữa thì rộng khoảng 5~6 mét, hai phương hướng đều có một cửa ra, tất nhiên là cho Triêu Thánh giả tự chọn.
Đây quả thực là một cái mê cung mà!
Trong lòng Tần Phàm có chút đoán không ra chú ý của Chân Vũ Thánh điện, bất quá lòng hắn nghĩ:
- Muốn vào trung tâm săn giết, chặt hết cây cối, trực tiếp mở ra một con đường không được sao?
- Ồ, sao những cây cối này cứng rắn như vậy!
Nhưng rất nhanh đã có người giống như đáp lại cho hắn, bên tường kia cây truyền đến tiếng kêu kinh ngạc.
Tần Phàm nhướng mày, một quyền oanh lên một cây đại thụ, quả nhiên chỉ là lưu lại một chút cháy đen ở phía trên mà thôi.
- Vậy mà cứng rắn đến trình độ này!
Trong tâm Tần Phàm lần nữa khẽ chấn động, hắn biết uy lực một quyền này của mình, coi như là Tiên Thiên võ giáp cao cấp cũng có thể đơn giản phá vỡ, nhưng cơ hồ toàn lực bộc phát vậy mà không có hiệu quả quá lớn đối với thân cây này.
Có thể kiến tạo một thí luyện chi địa như vậy, cái kia là đại thủ bút như thế nào? Tần Phàm cảm thấy Chân Vũ Thánh điện càng ngày càng thần bí.
Ầm ầm…
Nhưng vào lúc này, đại địa lần nữa chấn động lên, rất nhanh Tần Phàm liền cảm giác thân thể của mình trầm xuống!
- Chuyện gì xảy ra?
- Thân thể của ta như thế nào trở nên nặng như vậy?
- Ta cảm giác hành động rất gian nan!
Rất nhanh liền có thanh âm của Triêu Thánh giả từ bốn phía truyền đến.
- Loại cảm giác này là gì? Huyền trọng vực?
Lúc này Tần Phàm cũng hơi biến sắc, bởi vì mình còn không có sử dụng Huyền Trọng Quyền, hơn nữa càng không có kia năng lực bao phủ khu vực lớn như vậy! Nói cách khác nơi này có mặt người khác, hoặc là... là yêu thú kia cải biến toàn bộ trọng lực của địa vực!
Nhưng rất nhanh Tần Phàm liền lộ ra thần sắc nhẹ nhõm, bởi vì đối với hắn, như vậy ngược lại là gia tăng ưu thế của hắn, dù sao hắn sớm đã quen tu luyện trong trọng lực gấp mấy chục lần. Hiện tại trọng lực bốn phía đại khái là ở khoảng gấp 30 lần.
- Ở dưới huyền trọng vực gấp 50 lần, không biết có bao nhiêu người còn có thể hành động tự nhiên?
Tần Phàm lộ ra mỉm cười, hắn ở trong huyền trọng vực gần 40 lần của Cổ Mặc tu luyện thật lâu, hơn nữa đột phá đến Tiên Thiên, tốc độ đã đạt đến trình độ phi thường khủng bố.
Mà Tần Phàm đột phá Tiên Thiên, bản thân cũng có thể phóng xuất ra huyền trọng vực gấp 30 lần. Nếu như thi triển đi ra, cho dù hắn cũng không dám nói có thể hành động tự nhiên, nhưng nhất định là chiếm rất nhiều ưu thế so với những người khác.
Kỳ thật tuy hiện tại thông đạo đã thành mê cung, nhưng mà Tần Phàm vẫn có thể lợi dụng Chu Tước chi dực trực tiếp bay vào nơi yêu thú cấp năm thượng giai rơi xuống kia, nhưng mà dùng thực lực của hắn bây giờ, còn không có hoàn toàn nắm chắc một mình giết chết yêu thú cấp năm thượng giai.
Dù sao yêu thú cấp năm thượng giai ở đây tương đương với yêu thú cấp sáu bên ngoài, thực lực tương đương với Linh Vũ sư!
- Thiên Sí Hổ cũng là yêu thú cấp sáu, bất quá là yêu thú cấp sáu thượng giai.
Tần Phàm chợt nhớ tới ở Yêu Thú sơn mạch gặp được tràng cảnh ngũ Hổ phệ Long, trong nội tâm hết sức kiêng kỵ, đây chính là một móng vuốt cũng có thể làm ình vạn kiếp bất phục.
Yêu thú cấp sáu rất lợi hại, cho dù chỉ là sơ giai cũng không kém!
Nếu như đến trước, cùng yêu thú kia liều đến lưỡng bại câu thương, sẽ để cho người ta nhặt được tiện nghi, cho nên Tần Phàm vẫn là quyết định ngoan ngoãn tìm thông đạo trước, hơn nữa hắn cũng không muốn nhanh như vậy liền bạo lộ lá bài tẩy của mình.
- Xem ra lúc này đây, Chân Vũ Thánh điện khảo thi không chỉ là thực lực Triêu Thánh giả, còn khảo thí tài trí, kinh nghiệm, năng lực xử sự, năng lực ứng biến..., thậm chí còn khảo nghiệm số mệnh.
Trong nội tâm Tần Phàm minh bạch, duới tình huống như thế, trừ khi là thực lực vượt qua những người khác quá nhiều, nếu không chỉ có thể động đầu óc.
- Cũng là thời điểm gặp lại những thiên tài kia rồi.
Tần Phàm mỉm cười, liền tìm một lối đi xông vào.
...
- Ồ? Là Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc?
Vừa mới chuyển qua thông đạo thứ hai, Tần Phàm liền ở tiền phương phát hiện một đại hán khôi ngô.
Từ quần áo và trang sức có thể thấy được không phải Triêu Thánh giả Đại Càn quốc, còn nữa, tuy tuổi thọ hai quốc gia tương tự, nhưng mà người Đại Khôn quốc lại cao hơn người Đại Càn quốc rất nhiều, cơ hồ từng cái đều là thân cao 2m trở lên.
- Giết.
Sắc mặt Tần Phàm lạnh lẽo, lúc này Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia còn không có phát hiện mình, nhưng mà người hai quốc gia vừa thấy mặt là thế như như nước lửa, không bằng tiên hạ thủ vi cường, cho nên tốc độ của hắn không giảm, trực tiếp phóng về phía người kia.
- Hắc hắc, tiểu tử, địa ngục không cửa ngươi lại tới...
Thời điểm Tần Phàm cách hắn còn có hơn mười mét, Đại Hán khôi ngô kia rốt cục phát hiện Tần Phàm, nhìn Tần Phàm không có gì dễ làm người khác chú ý, tuổi trẻ không lớn, tốc độ cũng không phải rất nhanh, trên mặt của hắn lộ ra vui vẻ dữ tợn.
Nhưng lúc này tốc độ của Tần Phàm còn chưa đạt tới nhanh nhất.
Nháy mắt sau đó, hắn đột nhiên phát lực, tốc độ tăng thêm mãnh liệt! So với vừa rồi nhanh hơn gấp đôi!
Bành!
Tiếng va đập trầm thấp mãnh liệt vang lên, Tần Phàm trực tiếp đánh bay người này, sau đó động tác giống như hành vân lưu thủy, lập tức lấn người lên trước, một quyền oanh trên lồng ngực hắn.
Nếu như luận cường độ thân thể, Tần Phàm tự tin ở trong Triêu Thánh giả không có một người nào có thể so sánh với mình!
- Một cái.
Tần Phàm đạm mạc nhìn thoáng qua thi thể dưới mặt đất, sau đó thu trữ vật giới chỉ vào. Những Triêu Thánh giả có thể tới tham gia tranh đoạt chiến này, tất cả đều là săn bắn ở vòng trong, nhất định trên người từng cái đều có không ít điểm tích lũy.
Nghe ngóng, hắn phát hiện địa phương khác cũng đang không ngừng phát sinh chiến đấu, vừa rồi áp lực lâu như vậy, hiện tại rốt cục chính thức bạo phát ra.
Thân hình lại lóe lên, Tần Phàm tiếp tục hướng về một lối đi khác.
- Là ngươi! Ha ha, tốt! Lần này ta nhìn ngươi chạy đi đâu! nguồn
Lúc này, trước mặt của hắn đột nhiên truyền đến tiếng cười sắc lạnh, the thé.
- Hồng Quỳnh Đại Khôn quốc?
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại, phía trước chừng hơn ba mươi thước, một Triêu Thánh giả đầu trọc, hai tay cầm một đôi Lưu tinh đại chuỳ cực lớn, mục lộ hung quang nhìn mình.
- Nghe Thái Hiên nói thực lực của Hồng Quỳnh này ở trong Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc có thể đứng vào Top 10, lần trước hắn muốn giết ta không có giết thành, không thể tưởng được hiện tại lại lần nữa gặp được.
Trong lòng Tần Phàm trầm ngâm:
- Cũng tốt, vậy để cho ta nhìn những thiên tài đứng vào Top 10 như ngươi, đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại!
- Ngày đó ta chỉ có thể chạy trốn, nhưng hôm nay...
Tần Phàm nhìn về phía đối thủ, trong hai tròng mắt ngược lại có một tia hưng phấn, nháy mắt sau đó, hắn khinh miệt nhìn đối phương ngoắc ngón tay.
Lần kia để cho Tần Phàm từ trong tay chạy thoát, Hồng Quỳnh cảm thấy rất khó chịu, hắn ở trong Triêu Thánh giả của Đại Khôn quốc rất có danh tiếng, vậy mà lại để ột Võ sư ở trên tay của mình chạy thoát!
Cái này đối với hắn mà nói là một sự tình không có cách nào tiếp nhận! Nếu để cho chút ít Triêu Thánh giả Top 10 của Đại Khôn quốc biết được, hắn nhất định sẽ trở thành trò cười ọi người!
Cho nên, trong lòng của hắn một mực đều ghi hận Tần Phàm, nhưng không thể tưởng được ở chỗ này có thể trông thấy đối phương!
- Hảo hảo, ngươi chỉ là Võ sư cấp chín đỉnh phong cũng dám đến nơi đây, người Đại Càn quốc, ta không biết là nói ngươi to gan lớn mật, hay là ngây thơ vô tri, bất quá chết ở trên tay Hồng Quỳnh đại gia ta, so với chết ở trong tay yêu thú thì tốt hơn.
Hồng Quỳnh lạnh lùng nhìn Tần Phàm, trên mặt có chút dữ tợn.
Hồng Quỳnh này thân cao khoảng 2m3, hơn nữa một đôi Lưu tinh đại chuỳ trên tay, càng là phi thường uy mãnh, thoạt nhìn rất có khí thế.
Bất quá tâm bình tĩnh của hắn ngược lại là tôi luyện không tệ, cũng không có bởi vì Tần Phàm khiêu khích mà không khống chế được, vẫn là lộ ra thập phần tỉnh táo.
- Ai nói cho ngươi biết ta còn là Võ sư cấp chín đỉnh phong?
Trên mặt Tần Phàm cố ý lộ ra một tia trêu tức.
- Ah?
Hồng Quỳnh kia nao nao, nhưng tùy theo cười lớn một tiếng nói:
- Ha ha, nguyên lai là đột phá đến Tiên Thiên, trách không được dám hung hăng càn quấy như thế! Bất quá ngươi cho rằng đột phá Tiên Thiên là có tư cách tới nơi này sao? Thật đúng là không biết sống chết!
- Là ai không biết sống chết, còn phải đợi tí nữa mới biết được.
Tần Phàm chỉ cười nhạt một tiếng, hắn tôi luyện tâm bình tĩnh tự nhiên không thể kém Hồng Quỳnh.
- Tốt, thống khoái! Người Đại Càn, một đôi Lưu Tinh Chùy này của ta, từng cái nặng 500 cân, đã từng uống qua máu tươi hơn chín trăm người, ngươi sẽ là cái kế tiếp! Bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi chết thống khoái!
Hồng Quỳnh rống to một tiếng, sau đó hai Lưu Tinh đại chuỳ trong tay bắt đầu huy động lên, khiến không khí trận trận chấn động.
Oanh!
Đùi phải của Hồng Quỳnh mạnh mẽ giẫm trên mặt đất, khiến ặt đất lập tức rạn nứt, sau đó thân hình bắt đầu lao tới Tần Phàm. Làm cho Tần Phàm có chút ngoài ý muốn chính là, Hồng Quỳnh này ở dưới trọng lực 30 lần lại vẫn có thể bảo trì tốc độ cực nhanh.
- Tại hạ cũng chính có ý này.
Nhưng Tần Phàm như thế nào sợ hắn, tuy thân thể của hắn ở trước mặt Hồng Quỳnh lộ ra có chút nhỏ gầy, nhưng mà khí thế bạo phát đi ra tuyệt đối không yếu!
Bất quá đáng tiếc chính là, thanh trường đao màu đen kia của Tần Phàm đã vỡ vụn, không thể dùng lại rồi, cho nên chỉ có thể tay không tấc sắt cùng hắn đối chiến. Đồng thời, điều này cũng làm cho Tần Phàm càng thêm hiểu rõ tầm quan trọng của một thanh vũ khí tốt.
Hồng Quỳnh cầm Lưu Tinh Chùy màu đen trong tay, chiều dài khóa sắt gần 1m, mà trên hình cầu hiện đầy gai nhọn, múa giống như quạt gió, như thiểm điện đập tới Tần Phàm.
Hô! Hô! Hô! Hô! Hô!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Trận trận tiếng xé gió truyền đến, Hồng Quỳnh lần lượt cuồng đánh vào Tần Phàm, từng chùy từng chùy như lưu tinh bay múa! Nhanh như thiểm điện! Trọng như núi áp! Nhưng mà bị Tần Phàm lần lượt tránh được, chỉ là nện thành rất nhiều hố to trên mặt đất.
Đan Vũ Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn
Story
Chương 202: Mê cung
10.0/10 từ 45 lượt.