Đan Vũ Càn Khôn

Chương 190: Gia tộc Thần thú? (2)


Hắn biết rõ đối phương sử dụng một kích vừa rồi cũng là tiêu hao rất lớn, đặc biệt là tiêu hao nguyên khí. Tiên Thiên Võ sư có thể sử dụng nguyên khí là thập phần có hạn, mà không có nguyên khí, uy lực của Tiên Thiên Võ sư sẽ giảm phân nửa.


Bất quá ngay cả như vậy, đối phương nói như thế nào cũng là Tiên Thiên Võ sư, mặc dù chỉ là Tiên Thiên Võ sư cấp một, nhưng một cái đã đủ khó đối phó rồi, hôm nay lại có ba cái! Nếu như đối phương lại dùng phương pháp liên kích, vậy hắn càng là không thể nào chịu đựng được!


Cho nên, hắn trước hết phải giải quyết một người trong ba người đối phương, khiến cho đối phương không cách nào sử dụng được phương pháp liên kích nữa.


Lúc này Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc ở đối diện cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Tần Phàm, thật không ngờ Tần Phàm có thể chịu đựng được ba người liên kích, mà chứng kiến cánh tay Tần Phàm kia, cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.


- Ngươi là người Gia tộc Thần thú?


Lúc này Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc cầm đầu kia trầm giọng nhìn Tần Phàm hỏi.


- Đúng thì như thế nào, không đúng thì như thế nào.


Tần Phàm cười lạnh nói, hắn chưa từng nghe qua cái gọi là Gia tộc Thần thú này, bất quá mấy người kia tựa hồ đã nhìn qua cánh tay Kỳ Lân của mình, hắn cũng không khỏi có chút tò mò.


- Nếu như là người của Gia tộc Thần thú, đó chính là người Đại Khôn quốc chúng ta, hơn nữa là gia tộc mà Đại Khôn quốc chúng ta tôn kính nhất, ta có thể cùng ngươi hoà giải.



Sắc mặt người nọ biến hóa nói.


- Hoà giải? Tại sao các ngươi muốn hòa giải?


Tần Phàm vẫn không trả lời thẳng, chỉ là kéo dài thời gian hỏi.


- Đại ca, bộ dáng của hắn căn bản không giống như là người Gia tộc Thần thú, không nên cùng hắn dong dài, nhanh giết hắn đi.


Tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc mặt thẹo lúc này lại nói ra, nói xong dẫn đầu xung phong liều chết giết tới.


- Đúng, đại ca, không nên chần chờ, người Gia tộc Thần thú căn bản không có khả năng ăn mặc quần áo và trang sức Đại Càn quốc, người này chỉ là tu tập vũ kỹ đặc biệt mà thôi, đừng cho hắn mê hoặc, hắn là kéo dài thời gian mà thôi, nhanh giết hắn đi!


Tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc còn lại kia cũng nói, nói xong liền xông ra ngoài.


Cũng đúng vào lúc này, khoảng cách ba người có chênh lệch!


Cơ hội tốt! Con mắt Tần Phàm sáng ngời.


- Đúng vậy, ta không phải.



Huyền Trọng Quyền!


Thời điểm cách người gần nhất chưa đủ năm mét, Tần Phàm đánh ra một quyền, huyền trọng vực lập tức bao phủ ba người ở bên trong.


Cơ hội của Tần Phàm chỉ có một lần!


Hiện tại, chỉ cần có thể giết chết một người, hắn sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều rồi.


Cảm giác được thân thể trở nên trầm trọng, ba người này giống như đối thủ trước kia của Tần Phàm, đều không khỏi khẽ giật mình, mà thời gian nao nao như vậy, là cơ hội tốt nhất của Tần Phàm!


Khoảng cách năm mét trong nháy mắt liền đến! Còn đối phương vẫn chưa kịp phản ứng trong huyền trọng vực!


Tần Phàm dốc hết toàn lực, nắm đấm tay phải gào thét mà ra, trong không khí cũng vang lên trận trận thanh âm bạo phá. Một quyền này, đồng thời dùng tới cánh tay Kỳ Lân cùng Linh Hàn quyền sáo, uy lực so với Tiên Thiên công kích là một chút cũng không kém!


- Chết đi!


Nắm đấm của Tần Phàm rốt cục oanh ở trên lồng ngực người nọ, Tiên Thiên võ giáp kia bị một cỗ khí lưu nóng rực phá vỡ, nắm đấm đến thịt, lồng ngực người nọ lập tức lõm xuống, hơn nữa trở nên một mảnh cháy đen.


Khí lưu nóng rực kia là Tần Phàm kích hoạt Chu Tước chi dực công kích! Đây là ngày đó hắn cùng Bành Đông đối chiến bên vách núi ngộ được, cũng chính là chỗ dựa để hắn có can đảm khiêu chiến Tiên Thiên! Đã có nó, liền có thể phá vỡ Tiên Thiên võ giáp!



Hai Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc còn lại nhìn tên mặt thẹo ngã xuống, trong miệng bi thiết nói, đồng thời trừng mắt nhìn Tần Phàm.


- Kế tiếp!


Tần Phàm đạp mạnh thi thể của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc này xuống dưới, mượn lực phóng tới trước mặt tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc thứ hai, lúc này hắn lại đột nhiên tiến nhập một trạng thái huyền diệu, công kích hành vân lưu thủy.


- Bá Vương quyền!


Ở bên trong huyền trọng vực, tuy tốc độ chậm lại rồi, nhưng mà công kích lại không có ảnh hưởng, tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc thứ hai rống giận phát ra Tiên Thiên vũ kỹ mạnh nhất của mình.


- Man Ngưu Nghịch Xông!


Tần Phàm cũng hét to một tiếng, nắm đấm lửa nóng trực tiếp đánh tới. Nguyên khí đến từ Chu Tước ma chủng cùng năng lượng của nguyên khí chính thức, kết quả như thế nào, trong lòng của hắn cũng không có ngọn nguồn.


Lúc này nắm đấm của Tần Phàm giống như là một đại hỏa cầu, nóng hừng hực, một đầu kình khí hình trâu điên đang gào thét sinh ra, ánh mắt đỏ bừng, liều lĩnh đánh về phía đối phương, làm như không thôn phệ địch nhân thề không bỏ qua.


Mà lúc này khí thế của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia cũng rất bất phàm, cả người như Chiến thần hàng lâm, nắm đấm đánh ra, tùy theo kình khí liền biến ảo thành một cây Bá Vương Thương màu vàng, phá kim đoạn thiết, như Mãnh Long ra biển, thẳng tắp đánh tới trâu điên.


Oanh!



Tương xứng!


Tần Phàm bị một cỗ lực trùng kích cường đại xông đến, liên tiếp lui về phía sau, vì ngừng thân hình, hai chân dùng sức đạp trên mặt đất, khiến mặt đất nứt ra khe hở.


Mà trái lại đối phương, cũng bị khí kình trâu điên kia xông đến làm lui lại mấy bước, mà bởi vì khí lực của hắn không bằng Tần Phàm, sau va chạm liền phun ra một ngụm máu tươi.


- Lại đến!


Tần Phàm vừa ngừng thân hình lập tức xông về trước lần nữa, bởi vì vừa rồi đối bính, hai người đều như đem hết toàn lực, cho nên vô luận là Tần Phàm hay là Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia, lúc này đều không có thể tái sử dụng đại lượng võ khí, nhưng mà lực lượng thân thể Tần Phàm vốn không thua võ khí công kích của hắn!


Lần thứ hai công kích này cách lần thứ nhất chưa đủ một cái chớp mắt, Tần Phàm phi thân nhảy lên, nắm đấm từ trên xuống dưới đập về phía Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia, lúc này cơ hồ không có mang theo võ khí công kích, là lực lượng thân thể công kích thuần túy, chất phác tự nhiên, nhưng uy lực đồng dạng kinh người!


Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia vừa mới phun ra một ngụm máu tươi, còn chưa kịp ngưng kết võ giáp lần nữa, không thể tưởng được Tần Phàm công kích nhanh như vậy, muốn né tránh, nhưng ở trong huyền trọng vực bị hạn chế tốc độ. Cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng tụ một chút võ khí bao vây lấy nắm đấm của mình, lần nữa đối oanh!


Bành!


Ở bên trong tiếng vang nặng nề, lúc này nắm đấm của hai người lần nữa đụng vào nhau, nhưng thanh thế tạo thành lại không có to lớn như vừa rồi.


Rắc...!


Một tiếng xương cốt vỡ vụn đột nhiên vang lên, sau đó sắc mặt Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia lập tức trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ cực kỳ thống khổ, mà đồng thời toàn bộ cánh tay của hắn cũng lập tức mềm nhũn!



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 190: Gia tộc Thần thú? (2)
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...