Đan Vũ Càn Khôn

Chương 177: Thu hoạch nho nhỏ (2)


Vì vậy, Tần Phàm quyết định trước lưu tại nguyên chỗ, yên lặng theo dõi kỳ biến. Tuy hắn không muốn chủ động chém giết Triêu Thánh giả, đoạt chiến lợi phẩm của bọn họ, bất quá ở trong rừng rậm này vốn chính là mạnh được yếu thua, nếu như người nào đó nhãn lực không tốt chọc hắn, hắn sẽ không để ý thu hoạch 10 điểm.


- Ồ? Đây không phải đầu Hồng Ảnh Lang ta đuổi giết kia sao?


Người tới trông thấy Hồng Ảnh Lang đã chết, hai mắt khẽ động, giả trang ra một bộ kinh ngạc:


- Đầu Hồng Ảnh Lang này đã bị ta đánh trọng thương, các hạ ngược lại là nhặt được tiện nghi, thi thể Hồng Ảnh Lang ngươi có thể lưu lại, bất quá tinh hạch của Hồng Ảnh Lang, ngươi tất phải trả lại cho ta.


Tần Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triêu Thánh giả kia, bất đắc dĩ lắc đầu, thì thào nói:


- Ta cảm thấy ngươi vẫn là trực tiếp một chút, nói ngươi cần tinh hạch cùng Thánh lệnh của ta, để ta đều lưu lại là được, không cần nói nhãm nhiều như vậy.


Triêu Thánh giả kia thoáng nao nao, lập tức nhe răng cười:


- Ngươi ngược lại là rất biết điều, không sai, lưu lại tinh hạch, giao ra Thánh lệnh, ta tha cho ngươi khỏi chết!



Triêu Thánh giả này chính là đến từ Chân Vũ thế gia Bát phẩm, hắn trông thấy quần áo Tần Phàm bình thường, đoán chừng hắn chỉ là đến từ Chân Vũ thế gia Cửu phẩm, thực lực cũng có hạn, hơn nữa vừa rồi Tần Phàm lộ ra bộ dạng bất đắc dĩ, đối với hắn cũng có được tác dụng nói dối nhất định.


- Bất quá đáng tiếc, ta cũng có chủ ý đồng dạng.


Tần Phàm lại lắc đầu, vừa dứt lời, ngay sau đó thân hình của hắn đột nhiên lóe lên, bằng tốc độ kinh người đi tới trước mặt Triêu Thánh giả kia.


Nháy mắt sau đó, Linh Hàn quyền sáo lạnh như băng đã đặt lên cổ hắn, sau đó nhàn nhạt nói:


- Giao Thánh lệnh ra, ta tha cho ngươi khỏi chết.


- Tốc độ nhanh như vậy!


Triêu Thánh giả kia thấy Tần Phàm đột nhiên đi tới trước mặt, cảm giác được cổ truyền đến cảm giác mát lạnh, không khỏi cả kinh, trong miệng vội vàng kinh hoảng nói:


- Đừng giết ta, ta cho ngươi Thánh lệnh.


Tần Phàm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn xem hắn.



- Ha ha, trên người của ta là có võ giáp ẩn hình! Ngươi đi chết đi!


Triêu Thánh giả kia làm bộ sợ hãi muốn từ trong ngực lấy Thánh lệnh ra, nhưng trên thực tế hắn lại ngưng kết tốt võ giáp ẩn hình, trên người có võ giáp ẩn hình bao trùm, hắn cũng không còn sợ hãi Tần Phàm, lại càng không thật sự muốn giao Thánh lệnh, chỉ là muốn thừa cơ hội này, một quyền đánh tới lồng ngực của Tần Phàm.


Triêu Thánh giả này hết sức tự tin, võ giáp ẩn hình trên người hắn là võ giáp cao cấp! Lực phòng ngự kinh người! Coi như là công kích của Võ sư cấp tám cũng đừng muốn đánh tan võ giáp của hắn!


Hắn cho rằng Triêu Thánh giả nghèo nàn trước mắt này, không có khả năng có thực lực rất cao!


Nhưng mà, cái này là chỗ tàn khốc của Triêu Thánh, không chỉ có khảo nghiệm thực lực, còn khảo nghiệm định lực cùng sức phán đoán, nhất thời giữ không được tham niệm nho nhỏ trong nội tâm, một phán đoán sai lầm sẽ chôn vùi tánh mạng của mình!


Cảm giác được yết hầu đột nhiên khô héo, Triêu Thánh giả kia mở to hai mắt, có chút không dám tin. Nhưng trên thực tế, võ giáp ẩn hình mà hắn thập phần tự tin kia, lúc này lại lập tức bị đánh tan, móng tay sắc bén trực tiếp cắm vào cổ họng của hắn, võ khí mãnh liệt bạo phá khí quản.


Trước khi tánh mạng của hắn dập tắc, hắn chỉ thấy được một cặp mắt hờ hững, ánh mắt này nói cho hắn biết, kiếp sau không thể trông mặt mà bắt hình dong, phải học nhìn người.


- Không thể tưởng được chỉ là ngắn ngủn nửa giờ, ta liền lấy được 30 điểm tích lũy, như vậy lấy thêm bảy mươi điểm, ta có thể bảo vệ phẩm rồi.


Tần Phàm thu hồi Linh Hàn quyền sáo, nhàn nhạt nhìn thi thể trên đất, đem Thánh lệnh vừa mới đạt được cùng tinh hạch bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.



30 điểm tích lũy này đối với Tần Phàm mà nói, nhìn như có chút dễ dàng, mà trên thực tế đối với toàn bộ Triêu Thánh giả lần này mà nói, tổng cộng hơn ba nghìn người, có hơn phân nửa đến từ Chân Vũ thế gia cấp thấp, trong bọn họ, đại bộ phận chỉ là Võ sư bốn năm cấp, thậm chí còn có rất nhiều Võ sư hai ba cấp, muốn một mình săn giết một đầu yêu thú cấp bốn là độ khó rất lớn.


Mà Triêu Thánh giả có năng lực một mình săn giết yêu thú cấp bốn, Tần Phàm đoán chừng sẽ không vượt qua một nửa!


Mà có thể săn giết dễ dàng như hắn, càng sẽ không vượt qua một trăm người!


Cho dù là Điền Mông cùng Tiết Tuấn, nếu như một mình chống lại Hồng Ảnh Lang biến dị vừa rồi kia, cũng phải phí khí lực rất lớn, chớ nói chi là những Võ sư chỉ có hai ba cấp.


Đương nhiên, nếu như sử dụng võ phù thì khác, chỉ là những Chân Vũ thế gia cấp thấp kia, có bao nhiêu người có được võ phù?


Giống như Nam Phong Tần gia của Tần Phàm, trong gia tộc thực lực cao nhất cũng chỉ là Tiên Thiên Võ sư cấp chín, căn bản không có năng lực chế tạo võ phù, mà Tần Hồng đưa cho Tần Phàm hai cái võ phù kia, cũng là hắn bỏ ra một cái giá lớn mới cầm trở về. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn


Cho nên, trước khi Triêu Thánh bắt đầu, mới có thể khiến cho nhiều Triêu Thánh giả khắp nơi liên lạc kết minh như vậy, đánh đúng là chủ ý nhiều người lực lượng mạnh này.


Chỉ là hiện tại bởi vì quy tắc thí luyện là tùy cơ hội tiến vào, mỗi người đều không biết mình hiện ra ở chỗ nào, tăng độ khó hợp tác lên, hơn nữa bởi vì Thánh lệnh của Đại Càn quốc cũng là giá trị 10 điểm tích lũy, rất nhiều người cũng không dám thật tình hợp tác cùng người khác rồi.


Như vậy Chân Vũ Thánh điện liền tăng khả năng Triêu Thánh giả đấu đá, càng có thể khảo thí ra năng lực cá nhân.



Bất quá Tần Phàm tinh tường thực lực của mình là như thế nào, cho nên hắn không có nghĩ qua đem mục tiêu đặt ở trên người những Triêu Thánh giả cấp thấp, hơn nữa cũng không phải những yêu thú cấp bốn giá trị hai mươi điểm tích lũy kia.


Mục tiêu của hắn là yêu thú cấp năm trong thí luyện chi địa!


Đối thủ của hắn là thập đại Triêu Thánh giả, là những tinh anh đến từ Đại Khôn quốc kia!


...


Gặt hái được 30 điểm tích lũy, Tần Phàm không hề dừng lại, dưới chân đá đá lá rụng, che đậy thi thể Triêu Thánh giả kia qua loa thoáng một phát, sau đó thân hình lóe lên, liền tiếp tục chạy về phía đông.


Hắn và Điền Mông,Tiết Tuấn đã hẹn gặp mặt ở phía đông thí luyện chi địa, hắn đã từng nói qua muốn giúp bọn hắn, cái kia sẽ không dễ dàng nuốt lời.


Hơn nữa hiện tại Tần Phàm cũng không vội trực tiếp tiến vào vòng trong, dù sao mới vừa đến nơi đây, cũng nên quen thuộc địa hình nơi đây, đến lúc đó mới dễ làm việc.


Dù sao những Triêu Thánh giả khác cũng không có năng lực từ trên cao nhìn xuống dưới như hắn, bọn hắn cũng không có thể tìm được vòng trong nhanh như vậy, cho nên Tần Phàm không sợ bọn họ đoạt trước một bước.


Đảo mắt đã đến thời điểm hoàng hôn, Tần Phàm tiến vào thí luyện chi địa này cũng hơn nửa ngày thời gian, trên đường đi hắn lại thuận tay giết chết ba đầu yêu thú cấp bốn, dùng thực lực của hắn bây giờ mà nói, là vô kinh vô hiểm lấy được 60 điểm này, thậm chí bản thân cũng không có thụ qua tổn thương gì.



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 177: Thu hoạch nho nhỏ (2)
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...