Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1471: Gặp mặt các đảo chủ (2)


- Tần Phàm hắn nói không sai, chúng ta cũng chỉ là muốn hỏi hắn mà thôi, nhưng hắn không phải phạm nhân, tối đa chỉ là có hiềm nghi mà thôi. Huống chi trước kia ngươi cũng đã nói, để cho con của ngươi cùng một chỗ đến đây tiếp nhận thẩm vấn, nếu như ta cũng đem con của ngươi kéo đến như vậy, không biết ngươi có ý kiến hay không.


Nhưng Yêu Thần chỉ là nhàn nhạt mở lời nói ra.


- Hừ.


Trên mặt Hư Thần âm trầm biến sắc, nhưng lại không có cách nào phản bác, cuối cùng nhất chỉ là hừ lạnh một tiếng.


- Tần Phàm, ngươi lên đây đi.


Thấy vậy, Yêu Thần mỉm cười, giải khai trói buộc củaTần Phàm, sau đó ôn hòa mở lời nói ra.


- Cái gì?


Nghe thanh âm đối thoại như thế, Tần Phàm ở phía dưới trong nội tâm rất là chấn động.



- Vừa rồi người muốn bắt ta là Hư Thần, nhưng người nói chuyện thay ta... Dĩ nhiên là Yêu Thần? Làm sao có thể?


Hắn không thể tin được lỗ tai của mình. Lúc này trong nội tâm các loại tâm tư phức tạp hiện lên, có chút khó có thể tiếp nhận.


Hắn cho tới nay đều xem Yêu Thần là đại địch.


Nhưng hiện tại, đối phương vậy mà giúp hắn nói chuyện, hơn nữa giọng điệu này vẫn là ôn hòa như vậy, giống như là một trưởng bối bảo hộ hậu bối của mình.


- Bất quá, Yêu Thần khả năng còn không biết ta đến từ Vũ Thiên đại lục, không biết ta sớm muộn sẽ lên Yêu Thần Đảo, hơn nữa đã nhìn thấy quan hệ của ta cùng Tiểu Chiến, cho nên mới giúp ta nói chuyện? Như vậy... ta phải dặn dò Tiểu Chiến. Để cho hắn ngàn vạn lần không thể nói cho Yêu Thần sự tình ta tới từ Vũ Thiên đại lục.


Trong nội tâm Tần Phàm trong khoảng thời gian ngắn, đã hiện lên các loại tâm tư cực kỳ phức tạp.


Trong lòng của hắn âm thầm cho rằng, coi như là Yêu Thần giúp hắn nói chuyện, nhưng nếu có thể xác định Tần Li là bị hắn bắt đi, như vậy cuối cùng bọn hắn cũng là địch nhân.


Lúc này, hắn âm thầm hít một hơi, để cho tất cả suy nghĩ của mình đều toàn bộ bình tĩnh lại.


- Nếu các vị đảo chủ cho mời, Tần Phàm tự nhiên tuân mệnh.



Oanh!


Mà vừa tiến vào đến trong cung điện kim quang có bảy mươi hai đảo chủ này, lập tức cảm giác được một loại uy áp vô hình ngăn cách hư không mà đến, giống như là có từng tòa Đại Sơn, có nguyên một đám đại dương mênh mông, phô thiên cái địa hướng hắn áp đi.


Thực lực chênh lệch thật sự quá lớn, tuy những đảo chủ này đều không có chủ động phát ra khí thế như thế nào, nhưng nơi này chính là bảy mươi hai đảo chủ tề tụ, cơ hồ có thể nói là đại biểu cho bảy mươi hai cường giả cường đại nhất trong toàn bộ Tân Thế Giới.


Đoán chừng cho dù thay đổi Bát kiếp Bán Thần khác đến, ở trước mặt những người này cũng là đại khí cũng không xuất ra thoáng một phát.


Mà Tần Phàm cũng không biết bao lâu không có cảm thụ qua loại cảm giác này rồi, trước đó lần thứ nhất đoán chừng vẫn là ở Vũ Thiên đại lục gặp mặt mấy vị Thánh Tôn. Bất quá kai chỉ là mấy vị Thánh Tôn, so sánh với loại khí thế trước mắt này, cũng còn kém hơn rất xa.


Huống chi hiện tại hắn cũng đã là Lục kiếp Bán Thần, cũng không phải là một Linh Vũ Sư nho nhỏ lúc trước rồi.


Nhưng vẫn là một loại vô lực cảm giác kia, ở trước mặt những người này, Tần Phàm cảm giác được mình căn bản không có sức phản kháng chút nào, hắn có một loại cảm giác, bên trong bảy mười hai người này, tùy tiện một cái chỉ cần động ngón tay cũng có thể tru sát mình.


Cái thực lực sai biệt to lớn này, coi như là thực lực của hắn có thể so với Thất Kiếp Bán Thần đại năng cường giả cũng vu sự vô bổ.


Đặc biệt là thời điểm ánh mắt uy nghiêm tôn quý của bảy mươi hai người kia đều rơi vào trên người hắn, hắn càng cảm giác được một loại uy áp vô cùng cường đại, hắn cảm giác được tất cả bí mật của mình phảng phất giống như trong nháy mắt bị xuyên thủng.



Sau khi hắn tiến vào cung điện kim quang này, toàn thân cứng ngắc, lúc này bảy mươi hai đảo chủ là vây quanh một cái bàn tròn mà ngồi, hắn cách bàn tròn đại khái còn có 30m, nhưng rốt cuộc không cách nào tái tiến một bước rồi.


Thậm chí là nhúc nhích cũng thập phần khó khăn.


Thẳng đến bốn khỏa Ma chủng cùng Bạch Hổ châu trong thân thể chấn động phát ra chống cự, lúc này hắn mới cảm giác khá hơn một chút.


Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn đến hai đảo chủ lúc này ngồi cách hắn gần nhất.


Một đảo chủ mặc Tử Kim bào, xem tôn quý uy nghiêm vô cùng, hai đầu lông mày mang theo một cổ khí lạnh, trong ánh mắt nhìn xem Tần Phàm, nhất là đạo ánh mắt này cho người áp lực lớn nhất.


Cái đảo chủ khác là một trung niên nhân ôn nhã, ở trong một đám đảo chủ ngược lại là lộ ra tương đối tuổi trẻ, hắn ăn mặc một thân áo đen, tóc dài màu đen một mực rủ xuống đến bên hông, làn da thì cơ hồ trong suốt, mang trên mặt một nụ cười ôn hòa nhìn xem Tần Phàm.


Tần Phàm trực giác cảm thấy, hai người này có lẽ là Hư Thần cùng Yêu Thần, vừa rồi bởi vì hắn mà tiến hành qua một lần giao thủ.


- Tần Phàm bái kiến các vị đảo chủ.


Cố gắng để cho tinh thần của mình trấn định lại, lúc này Tần Phàm có chút khom người, có chút cung kính hướng về bảy mươi hai đảo chủ hành lễ nói ra.



- Tần Phàm, chúng ta đã biết rõ thân phận của ngươi là Thiên Thần dư nghiệt, còn không mau thừa nhận!


Bỗng nhiên, thanh âm của Hư Thần ở trong cung điện kim quang vang lên, như là chân lôi, bí mật mang theo uy áp cuồn cuộn cơ hồ muốn cho Tần Phàm quỳ xuống tại chỗ.


- Thiên Thần dư nghiệt?


Nghe được tiếng quát của Hư Thần, trong nội tâm Tần Phàm lập tức chấn động, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc... Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn


Hắn ở chỗ Long Thần biết được qua Thiên Thần cùng Nhân Thần tầm đó phát sinh đấu tranh, tự nhiên là nghe được ý tứ của Thiên Thần dư nghiệt này, nhưng hắn là như thế nào cũng không nghĩ ra mình vậy mà sẽ bị coi như là Thiên Thần dư nghiệt!


- Hư Thần Đảo chủ nói đùa, tại hạ làm sao có thể sẽ là Thiên Thần dư nghiệt.


Sau một lát, Tần Phàm chính sắc nói ra.


Hắn tuy không biết những đảo chủ này trước kia tiến hành thảo luận qua đối với mình như thế nào, nhưng từ chỗ Long Thần lấy được tin tức Thiên Thần cùng Nhân Thần đại chiến đã biết rõ, Thiên Thần dư nghiệt có thể nói là công địch của nhân loại, một khi thân phận này bị gán vào đầu của mình, vậy khẳng định là mỗi người sẽ tru diệt.


- Ngươi còn muốn nói xạo! Đảo chủ chúng ta sẽ không oan uổng ngươi, đủ loại chứng cớ cho thấy, ngươi là Thiên Thần dư nghiệt! Ngươi nói xạo đều sẽ vô dụng thôi.


Nghe Tần Phàm phủ nhận, hai mắt Hư Thần nhìn chằm chằm vào Tần Phàm, khí thế tăng cường, như là một tòa Đại Sơn vô hình trấn áp mà đi, muốn ở tinh thần bức bách Tần Phàm thừa nhận.



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 1471: Gặp mặt các đảo chủ (2)
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...