Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1429: Danh Sách Top 10 (1)


- Muốn cho tất cả mọi người nghe được?


Lúc này Vũ Văn Tài cảm giác được thập phần biệt khuất, thậm chí có chút ít khó có thể thừa nhận, nhưng hiện tại hắn đã là thịt cá trên thớt gỗ, căn bản không có khả năng phản kháng, hắn biết rõ nếu mình không đáp ứng, đối phương trong nháy mắt tiếp theo có thể triệt để phá hủy phòng ngự của hắn, cũng mang đi tính mệnh hắn. Hắn tuy có thần kỹ, nhưng căn bản không có cơ hội thi triển.


Hắn không có khả năng thắng nữa rồi!


Top 10 ở ngay trước mắt, nhưng hắn đã không có cơ hội bước qua!


- Ta Vũ Văn Tài… nhận thua…


Bất quá chỉ là do dự một chút, hắn liền có quyết định, dùng hết khí lực cuối cùng của mình rống lớn nói. Hắn cuối cùng nhất còn là thấy tính mệnh của mình trọng yếu, lưu lại tính mệnh, về sau mới có những khả năng khác.


Lúc này đây thanh âm của Vũ Văn Tài thật lớn, toàn bộ chiến trường Thần Đảo Thiên Tài Chiến cũng có thể nghe thấy.


Mà lập tức, cơ hồ tất cả ánh mắt người xem đều đã rơi vào trên chiến trường của Tần Phàm cùng Vũ Văn Tài.



Rất rõ ràng, Vũ Văn Tài ở trong trận đấu phía trước, thông qua đánh bại Hách Kiếm biểu hiện, đã để cho không ít người xem nhớ kỹ tên của hắn, còn đã từng bị coi như là hắc mã lớn nhất. Bây giờ nghe đến hắn nhận thua, đều không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc.


- Vũ Văn Tài nhận thua!


- Vũ Văn Tài nhận thua? Hắn còn không có thi triển vũ kỹ mạnh nhất kia đây này...


- Ha ha, vừa rồi ngươi không phải đã nói rồi sao? Hai người đối chiến vốn chính là như vậy, có đôi khi chưa hẳn thực lực cường sẽ thắng được, còn phải chú ý kỹ xảo chiến đấu, bất quá hiện tại điều đi qua, là Tần Phàm thắng!


Bên trong người xem, không thiếu đối thoại thú vị.


- Trận chiến hắc mã này, vẫn là Tần Phàm thắng, hắn mới là hắc mã lớn nhất.


- Một Ngũ kiếp Bán Thần đến từ không phải danh xưng Thần Đảo, có thể đánh bại nhiều thiên tài cùng Lục kiếp Bán Thần danh xưng Thần Đảo như vậy đi đến nơi đây... thật sự là kỳ tích a.


Ngay cả bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ, lúc này cũng đều nhao nhao tiến hành chú ý đối với Tần Phàm. Đương nhiên, trong đó kích động nhất tự nhiên là Mạc Lợi Đảo chủ, nghe được Vũ Văn Tài nhận thua, hắn biết rõ Tần Phàm thắng cục đã định.


Tiến vào Top 10 rồi!



Mạc Lợi Thần Đảo hắn thật sự xuất hiện một người có thể tiến vào Top 10 Thần Đảo Thiên Tài Chiến! Hồi tưởng lại lúc trước Tần Phàm hứa hẹn, hắn còn tưởng là Tần Phàm khẩu phóng cuồng ngôn, hắn vốn ý định đối phương có thể tiến vào một ngàn tên đã rất hài lòng.


Hiện tại, Tần Phàm không chỉ có một lần lại một lần hoàn thành kỳ vọng lớn nhất của hắn. Hơn nữa cũng sảng khoái thực hiện lời hứa lúc trước.


- Hắn thật sự làm được! Khá lắm, không hổ là Kỳ Tích Chi Tử a!


Mà Mạc Thiên Dương lúc này cũng có chút thất thố hoa chân múa tay vui sướng, hưng phấn đến giống như người tiến vào Top 10 là hắn. Cái này là lòng trung thành đối với Thần Đảo, như quang vinh chung yên.


Lúc này Lăng Cầm cũng là hai mắt sáng ngời, nhìn thân ảnh thanh sắc phía dưới.


Kỷ Huyên Nhi khó được lộ ra mỉm cười động nhân tâm, tâm lo lắng cũng triệt để buông lỏng xuống. Tuy nàng tin tưởng Tần Phàm, nhưng y nguyên vẫn còn có chút lo lắng.


Lúc này Mộ Thanh Thanh tựa hồ là không có quá nhiều biểu lộ. Nhưng chỉ có chính nàng mới biết được, đôi bàn tay trắng như phấn của nàng giấu ở trong tay áo đang run nhè nhẹ. Người nam nhân kia cuối cùng là làm được rồi.


- Hô…


Mà nghe được thanh âm nhận thua của Vũ Văn Tài vang vọng toàn trường, lúc này Tần Phàm mới thu hồi Niết Bàn Hắc Viêm bao vây lấy toàn thân, thân hình lui về phía sau nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, bình tĩnh nhìn xem Vũ Văn Tài lúc này vẻ mặt tan hoang. Trên thực tế, nếu thời gian đi qua một ít, có lẽ hắn cũng duy trì không được rồi. Chu Tước đề thiên uy lực càng lớn, đối với hắn tiêu hao càng lớn.



Cũng may mắn một trận chiến này của Tần Phàm chính là tốc chiến tốc thắng, ngay từ đầu xuất kỳ bất ý chiếm trước tiên cơ, nếu không đánh bại đối phương một chút cũng không dễ dàng.


Bất quá vô luận như thế nào, hôm nay kết quả đã định.


Hắn thắng, Vũ Văn Tài thua.


- Ta tiếp nhận ngươi nhận thua.


Tần Phàm vững vàng đứng ở trên mặt đất trấn định tự nhiên nói, trên người còn có Niết Bàn Hắc Viêm quấn quanh, hắn y nguyên còn không có buông lỏng chú ý, nếu như lúc này Vũ Văn Tài phản công, hắn nhất định là hội lần nữa một kích trí mạng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m


Lúc này trên mặt Vũ Văn Tài thập phần tái nhợt, còn mang theo vài phần ảm đạm.


- Cảm ơn.


Sau khi Tần Phàm triệt hồi công kích, hắn mới thở dài một hơi, sau đó hắn nhắm mắt lại, một hồi lâu mới mở ra, sau đó nhìn Tần Phàm, trong miệng có phần khí độ nói.


Lúc này ánh mắt của Vũ Văn Tài đã lộ ra thập phần bình tĩnh, giống như là từ trọc nước nguyên lai, hiện tại ở bên trong dĩ nhiên là lộ ra ít đi tạp chất rất nhiều. Trọng yếu hơn là, trở nên kiên định rất nhiều.



Đối với đối phương biểu hiện, Tần Phàm lại một lần nữa cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng hắn cũng chỉ là nhàn nhạt nói ra:


- Không có gì, ngươi cùng ta vốn không có thù oán gì, ta cũng không nhất định phải lấy tính mệnh của ngươi.


- Tần Phàm, nói thực ra ta rất cảm kích ngươi, một trận chiến này mặc dù ta thua, nhưng ta lấy được ích lợi rất nhiều.


Lúc này trên mặt Vũ Văn Tài khó được lộ ra vẻ mĩm cười, một tia mỉm cười thập phần có khí độ, tự tin thong dong, êm tai nói tới:


- Đúng vậy, ta vừa rồi đích thật là thập phần không cam lòng, bất quá ngay vừa rồi sau khi ta trải qua sinh tử một đường, ta rốt cục nghĩ thông suốt. Chiến đấu vốn sẽ không có tuyệt đối công bình đáng nói, tuy ta còn có thần kỹ chưa thi triển, nhưng nếu như chúng ta thật sự có sinh tử thù hận, vừa rồi ta đã chết, có thần kỹ càng lợi hại cũng vô dụng.


- Đây đều là cơ duyên của ngươi mà thôi.


Tần Phàm chỉ là cười nhạt một tiếng, xem ra lúc này đây Vũ Văn Tài này trải qua một trận chiến, ngược lại là gặt hái được không ít, loại thu hoạch tâm tình này thập phần khó được, về sau đối với võ đạo của đối phương sẽ có ảnh hưởng rất lớn.


-Ha ha, Tần Phàm, không thể không nói, ngươi là một đối thủ hết sức lợi hại, ngươi bây giờ mới Ngũ kiếp Bán Thần đã có được thực lực như vậy, ta tin tưởng, sau khi ngươi đột phá đến Lục kiếp Bán Thần, đoán chừng dù là Bạch Trường Thiên cũng không phải là đối thủ của ngươi.


Lúc này Vũ Văn Tài cười sang sảng một tiếng, sau đó trực tiếp quay người đi đến cổng truyền tống rời đi, vì để cho Tần Phàm yên tâm, hắn là đi vào cổng truyền tống mới triệu hồi ngân sắc trường kiếm của mình, lại nói:


- Bất quá sau khi ta trở về cũng sẽ tiếp tục cố gắng tu luyện, nếu chúng ta có cơ hội gặp lại sẽ tái chiến...



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 1429: Danh Sách Top 10 (1)
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...