Đan Vũ Càn Khôn

Chương 139: Tần Tiến, đến chiến!


Khi Tần Phàm vững vàng đứng trên đài tỷ võ, mọi người có thể càng nhìn rõ thanh y thiếu niên từng sáng tạo qua kỳ tích kia, chuyện đã qua hơn một năm, nhưng khí thế của hắn hôm nay vẫn trầm ổn như núi, không hề có một tia dao động, lại làm cho người ta căn bản không cách nào nhìn thấy rõ được thực lực của hắn.


- Hiện tại ngươi đã tới cảnh giới gì?


Tần Trữ lạnh lùng hỏi, vừa đang hỏi chuyện thì toàn thân hắn đã giống như đao mang lao ra khỏi vỏ, chẳng khác gì một đầu liệp báo rình rập tùy thời chuẩn bị nhào về phía trước.


- Điều này không quan trọng, nếu như ngươi đã lựa chọn ta làm đối thủ, như vậy ngươi nhất định cảm thấy được ta có thực lực cùng ngươi đối chiến, như vậy là đủ rồi.


Tần Phàm thản nhiên nói, lúc này hắn vẫn không hề cử động, tựa hồ như dù có sóng gió động trời ở phía trước nhưng hắn vẫn sừng sững đứng yên. Trước khi Tần Tiến xuất hiện, hắn không muốn bại lộ thực lực của mình quá nhiều.


- Rốt cục Tần Phàm đã tới cảnh giới gì?


Thật nhiều tộc nhân lúc này cũng đang âm thầm suy đoán thực lực của Tần Phàm.


- Hơn một năm thời gian hắn vừa đột phá võ giả cảnh giới, hiện tại hẳn là võ giả ngũ cấp đi!


Một tộc nhân nói, đối với hắn hơn một năm thời gian vượt qua bốn tiểu cảnh giới đã là việc không thể tưởng tượng. Nhưng khi nghĩ tới là thanh y thiếu niên trên sân đấu, từng dùng thời gian ba tháng sáng tạo kỳ tích từ tam cấp võ đồ lên tới cảnh giới võ giả, vì vậy hắn mới dám làm ra phỏng chừng lớn mật như vậy.


- Hơn một năm trước Tần Phàm dùng Trúc Cơ luyện dược mới đột phá tới cảnh giới võ giả, hiện tại làm sao có thể đột phá lên ngũ cấp võ giả, ta xem tối đa chừng tam cấp võ giả mà thôi.


Cũng có một chút tộc nhân tồn tại lòng đố kỵ đối với Tần Phàm, cảm thấy được lúc trước sở dĩ hắn có thể đột phá nhanh như vậy chỉ là do may mắn, cho nên trong lòng hơi có chút khinh thường.


- Tần Trữ đã là cảnh giới võ sư, vậy Tần Phàm không phải nhất định sẽ thua? Vậy còn so đấu cái gì?



Lời này vừa nói ra lập tức có tộc nhân nói.


- Ha ha, chỉ có ánh mắt các ngươi mới nông cạn như vậy. Không sai, Tần Phàm đích xác có thể thông qua Trúc Cơ luyện dược đột phá tới cảnh giới võ giả, nhưng các ngươi có còn nhớ rõ lúc trước hắn lấy nhất cấp võ giả thực lực đánh bại bát cấp võ giả Tần Trữ!


Một tộc nhân thoạt nhìn có vẻ cơ trí sờ cằm nói.


- Hừ, ngươi cũng đừng có không hiểu gì mà giả hiểu! Khi đó Tần Phàm có thể thắng là vì sử dụng bí pháp lợi hại, sau ta nghe thúc phụ nói, khi đó thực lực của Tần Phàm cũng chỉ tạm thời đạt tới cảnh giới bát cấp võ giả như Tần Trữ mà thôi. Nhưng thực lực đích thật của hắn cũng chỉ là nhất cấp võ giả. Hiện tại Tần Trữ đã đạt tới võ sư cảnh giới, coi như Tần Phàm có sử dụng bí pháp gì còn có thể vượt qua thực lực võ sư hay sao?


Lập tức liền có người phản bác.


- Dù sao chúng ta chỉ muốn nhìn xem Tần Phàm rốt cục cường đại tới mức nào, cũng không nhất định phải xem hắn thắng. Ha ha, hơn nữa thời gian chỉ mới qua hơn một năm, cho dù hắn thật may mắn có thể đánh bại Tần Trữ, nhưng cũng không khả năng đánh thắng Tần Tiến, Tần Tiến ở hơn một năm trước đã là nhị cấp võ sư! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn


Cũng có tộc nhân nói.


Dưới đài nghị luận sôi nổi, mà trên đài lúc này không cần trọng tài tuyên bố, Tần Trữ cùng Tần Phàm đã chiến đấu.


Tần Trữ sử dụng Xuyên Vân Toa Nguyệt thân pháp của gia tộc, mà Tần Phàm sử dụng thân pháp mọi người nhìn vào cảm thấy thật sự xa lạ, nhưng cảm giác không kém hơn Xuyên Vân Toa Nguyệt thân pháp, thậm chí còn muốn lợi hại hơn một ít, bởi vì công kích của Tần Trữ thật khó đánh trúng được Tần Phàm.


- Man Ngưu Trùng Kích!


- Oành!


Tần Phàm nhanh hơn một bước cướp được thời cơ, lập tức một quyền đánh lên trên người Tần Trữ, nhưng nhất thời bị một trận cự lực bắn ngược, tiếp theo trên người Tần Trữ lóe ra một trận cường quang, một quyền của Tần Phàm giống như đánh trúng tấm sắt thép cứng rắn, ngược lại còn làm Tần Phàm cảm thấy nắm tay đau đớn.


- Ẩn hình vũ giáp!



Tần Phàm thầm giật mình, không ngờ võ giáp của Tần Trữ lại là ẩn hình võ giáp. Mà làm được ẩn hình võ giáp nhất định phải đem võ khí vận dụng tới trình độ cực kỳ thuần thục tùy tâm sở dục mới được, hơn nữa phẩm chất võ giáp ít nhất phải ngoài thất trọng võ giáp mới xong. Một khi có được ẩn hình võ giáp, vậy đại biểu có thể tùy thời dùng võ khí ngưng giáp trong nháy mắt biến thành phòng hộ, vô luận là hoàn cảnh nào cũng có thể kịp thời phòng thân. Quan trọng nhất là đối thủ còn không hề hay biết.


Ngay chính bản thân Tần Phàm hiện tại vẫn còn chưa ngưng tụ được ẩn hình võ giáp!


Tần Trữ vừa đột phá võ sư cảnh giới còn chưa đủ một năm, thế nhưng đã có thể ngưng tụ được ẩn hình võ giáp, phần thiên phú này thật sự là quá mức kinh người.


Dưới đài nhất thời lại dẫn phát ra một trận thảo luận nhiệt liệt, đối với thiếu niên thiên tài các tộc nhân đều không chút tiết kiệm lời khen ngợi của mình, mà vẻ mặt những trưởng lão cùng tộc trưởng trên khán đài đều hiện lên vẻ xao động, Tần Trữ thật sự là quá mạnh mẽ! Thậm chí trong những tiền bối như bọn họ, muốn ngưng tụ thành ẩn hình võ giáp cũng phải đạt tới thất bát cấp võ sư, nhưng hiện tại Tần Trữ chỉ mới là nhất cấp võ sư!


- Thật sự là giang sơn luôn có nhân tài ah! Xem ra lần này Tần Phàm thiếu gia dường như khó thủ thắng!


Ngay cả Điền Phong dạo thời gian gần đây luôn có ấn tượng tốt với Tần Phàm cũng không nhịn được than thở, có thể hình thành ẩn hình võ giáp cũng đại biểu trên người Tần Trữ là võ giáp cấp cao, lấy thực lực võ giả trừ phi là có được vũ kỹ thiên giai hoặc là lực công kích cực mạnh, nếu không muốn đánh phá võ giáp cấp cao kia căn bản là chuyện không khả năng.


- Tần Trữ đích xác là không đơn giản.


Ở một bên Tiết Trường Phong gật gật đầu, vân vê râu nói, đối với việc Tần gia có được thiên tài như vậy trong lòng âm thầm hâm mộ.


Ngay cả Ngô Phong đứng bên cạnh Ngô Hồng Thiên hiện tại vẻ mặt cũng không nhịn được biến đổi.


- Xuất ra thực lực chân thật của ngươi đi, nếu không ngươi không phải là đối thủ của ta.


Tần Trữ bị một quyền nhưng sắc mặt không chút thay đổi, trong miệng lại lạnh lùng nói với Tần Phàm.


Tần Phàm thoáng lui ra sau hai bước, hai người tạm thời dừng tay, chỉ đứng nhìn lẫn nhau. Hiện tại Tần Phàm chỉ dựa vào lực lượng chính thân thể chiến đấu cùng Tần Trữ, không hề vận dụng chút võ khí, có được pháp môn che giấu cảnh giới thực sự của Cổ Mặc chỉ dạy, cho nên hiện tại mọi người còn chưa thể nhìn thấu được thực lực chân thật của hắn.


- Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta cũng giống như một năm trước tranh tài, dùng một chiêu định thắng bại đi!



Bởi vì bằng vào khí lực cường đại cộng thêm đã tôi luyện tới thất trọng cấp cao võ giáp, ở cảnh giới võ sư ngoại trừ người tinh thông vũ kỹ tinh thần công kích như Tần Tiến, những người khác đều rất khó trở thành đối thủ của Tần Phàm, bởi vì không có võ sư nào có thể đánh vỡ được phòng ngự của hắn.


- Được!


Tần Trữ lạnh lùng đáp, sau đó dưới chân dùng sức đạp lên mặt đất, thân hình bắn nhanh ra ngoài như mũi tên, võ khí quanh thân lúc này đột nhiên phát sinh biến hóa, càng không ngừng quay cuồng xoay tròn, lúc này thân hình hắn thật giống như một quả cầu cuồng phong đánh thẳng tới Tần Phàm phía đối diện.


- Cuồng Phong Quyền!


- Man Ngưu Nghịch Trùng!


Cũng giống như lần đầu tiên đối chiến, hai người đồng thời cùng xuất ra vũ kỹ, nhưng lúc này khí thế cùng uy lực đều tăng lên không biết bao nhiêu lần. Ngay cả các tộc nhân đứng dưới đài tỷ võ đều mơ hồ cảm giác được khí thế áp bách trên thân hai người.


Một nhóm quả cầu cuồng phong như cối xay thịt loại nhỏ cực nhanh hình thành bên người Tần Trữ, quanh thân Tần Trữ hóa thành long quyển phong, mang theo từng thanh phong đao sắc bén, toàn thân hắn giống như con nhím mà nắm tay hắn lại hiện lên gió lốc, võ khí chanh sắc chẳng khác gì nước biển quấy đục theo gió lốc sắp sửa bao trùm hết thảy!


Mà trái lại bên Tần Phàm đánh ra một quyền, một đầu man ngưu hoang dã thật nhanh thành hình trên nắm tay, võ khí làm nhục, lực lượng làm cốt! Một đầu man ngưu kình khí của Tần Phàm do vũ khí thành hình, ngưng mà không tán, giống như biến thành thực chất, uy lực mạnh hơn lúc thi triển tại Yêu Thú sơn mạch không biết gấp bao nhiêu lần!


- Hống! Hống! Hống!


Một đầu man ngưu thật lớn xông tới, tiếng xé gió chói tai truyền khắp toàn trường, làm như thực sự có một đầu man ngưu đang phẫn nộ nhìn trời gào thét, ngông cuồng chạy phóng như điên, không hề có bất cứ vật gì có thể ngăn cản nó! Tinh mang khôn cùng bao trùm khắp nơi tràn tới chưa từng được nhìn thấy qua suốt từ trước tới nay!


- Oanh!


Kình khí man ngưu cuồng bạo đánh lên lốc xoáy như cơn bão kia, hai cỗ lực lượng chân chính đụng vào nhau, thanh âm chấn động thật lớn vang lên giữa sân rộng, chỉ trong nháy mắt cơn lốc xoáy của Tần Trữ đột nhiên nổ tung, phong nhận cực kỳ sắc bén bắn thẳng về hướng Tần Phàm, đồng thời thân thể Tần Trữ cũng bị khí kình cuồng bạo nổ tung tạc lên, tuy rằng vũ giáp của hắn có thể tiếp nhận được cỗ lực lượng này, nhưng thân hình lại bị lực đánh vào cường đại khiến cho hắn bay tung lên nặng nề rơi xuống bên ngoài đài tỷ võ, không ngờ đầu kình khí man ngưu kia lại có thể mạnh mẽ tới mức độ như thế!


Bên phía Tần Phàm…



- Choang…


Nhìn thấy phong nhận dày đặc tập kích tới, chanh sắc võ giáp trên người Tần Phàm xuất hiện trong nháy mắt, phong nhận bắn trúng tạo thành gợn sóng, cũng không tạo thành bao nhiêu tổn hại mà bằng vào khí lực cường đại hiện tại của hắn cho dù bị lực lượng cắn trả cũng có thể thừa nhận xuống dưới.


Võ khí ly thể, võ giáp!


Theo hai dấu hiệu tượng trưng cho võ sư xuất hiện, đã có thể thập phần minh xác xác định Tần Phàm đã đạt tới võ sư cảnh giới.


Mấy vị trưởng lão trên đài đột nhiên đứng bật dậy, mà tuy rằng Tần Hồng đã sớm biết được việc này nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy kích động thiếu chút nữa nắm nát chén trà trong tay.


Con trai hắn thật sự dùng hơn một năm thời gian từ võ giả cảnh giới đột phá võ sư cảnh giới! Hơn nữa chỉ dùng một chiêu đã đem Tần Trữ đánh rơi xuống đài! Những nỗi hoài nghi trước kia vào giờ phút này đã tan thành mây khói, nỗi chờ mong hi vọng hiện tại càng dâng lên mãnh liệt!


Kỳ tích!


Thiếu niên này lại sáng tạo kỳ tích!


Chuyện mà mọi người luôn cho rằng không thể nào nhưng đã xảy ra!


Dưới đài sôi trào, trong một khắc này các tộc nhân Tần gia đều sôi trào!


Trong lòng mỗi người đều tràn ngập rung động, trên mặt đều hiện vẻ không sao tưởng tượng nổi.


Lúc này thanh y thiếu niên đứng trên đài, vốn khí thế đang trầm ổn như núi lại đột nhiên bùng nổ như ngọn núi lửa, hai mắt hắn sắc bén, lãnh ý hiện lên rõ ràng, đột nhiên xoay người nhìn về hướng đường nhỏ đi vào quảng trường, ở nơi đó có một bạch sắc thân ảnh nện bước vững vàng đang chậm rãi đi vào trong sân rộng.


- Tần Tiến, đến chiến!


Nương theo cỗ khí thế vừa rồi, Tần Phàm phát ra một tiếng rống to, một năm áp lực tận đáy lòng rốt cục trong nháy mắt đã hoàn toàn bạo phát.



Đan Vũ Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đan Vũ Càn Khôn Truyện Đan Vũ Càn Khôn Story Chương 139: Tần Tiến, đến chiến!
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...