Dân Quốc Pháp Y Bạch Hướng Mặc
Chương 47: Chương 47
Bạch Hướng Mặc lắc lắc đầu: “Muốn suy đoán thời gian tử vong của thi thể trong nước rất khó, còn khó hơn cả ở hoàn cảnh khô ráo gấp mấy lần, hơn nữa thi thể đã bắt đầu thối rửa, cho nên tôi chỉ có thể suy đoán được thời gian đại khái thôi, không thể suy đoán được cụ thể ngày nào giờ nào được.”Thời gian từ ba đến năm ngày quá xa, khó có thể đem ra làm chứng cứ sử dụng được.Hai người đi dọc theo chỗ giặt quần áo qua lại vài lần, xem thử có thể tìm thấy được gì hay không.“Các cậu ở chỗ này làm gì vậy?”Một phụ nữ đang giặt quần áo gần đó thấy vậy, nhịn không được ra tiếng hỏi, nàng nhìn thấy hai người đàn ông này ở đây lúc ẩn lúc hiện hơn nửa ngày, hành động còn rất là kỳ quái.“Chào chị gái.” Tề Minh lên tiếng chào hỏi, “Mấy ngày hôm trước có một người phụ nữ ở chỗ này rơi xuống nước, chị có biết không?”“Đương nhiên là biết rồi, tôi chính là hàng xóm của cô ấy.
Ai da, cậu nói xem, một người tốt như vậy, nói không có liền không có.”Chị gái đang giặt quần áo vừa nói xong, vẻ mặt đầy nghi ngờ hỏi lại.“Các cậu là ai a?”“Tôi là người thân của Mỹ Cầm, nghe tin cô ấy không còn nữa, liền muốn biết một chút tình huống lúc đó thế nào.”Chị gái cũng không có hoài nghi, bản thân nàng là một người thích nói chuyện, nhìn thấy hai cậu thanh niên tuấn tú lịch sự hỏi thăm, nàng cũng rất vui vẻ nói nhiều vài câu.“Ai, Mỹ Cầm là một cô gái rất tốt bụng, vừa xinh đẹp lại còn hiền huệ.
Chồng của cô ấy cũng đàng hoàng, công việc làm ăn cũng rất thuận lợi, hai vợ chồng rất là yêu thương nhau.
Trước khi cô ấy xảy ra chuyện, hai vợ chồng son còn đi xem phim, lại đi ở nông thôn đào củ sen câu cá, đến tối mới trở về nhà.”“Đào củ sen câu cá?”“Đúng vậy nha, tối đó Lý tiên sinh còn tặng củ sen cho nhà tôi, hiện tại tôi vẫn còn để dành chưa có ăn nữa, vừa nhìn thấy chúng trong lòng liền cản thấy không thoải mái.”Tề Minh cùng Bạch Hướng Mặc nghe vậy liền liếc nhau.Tề Minh tiếp tục hỏi: "Tối đó, chị có nhìn thấy Mỹ Cầm không?”“Đương nhiên là nhìn thấy, bọn họ muốn về nhà đều phải đi ngang qua cửa nhà tôi.
Ai da, tại các cậu không biết đó thôi, hai vợ chồng bọn họ đã kết hôn nhiều năm, tối hôm đó trở về, đi đường đều dính sát nhau.
Hiện tại lại xảy ra chuyện thương tâm như vậy, Lý tiên sinh nhất định rất là đau khổ đi.”“Tối đó, hai người kia trở về khoảng mấy giờ chị có nhớ không?”“Hình như là hơn 10 giờ tối, những nhà khác đều đã đi ngủ.
Chồng tôi phải trực đêm, mỗi ngày đều là 10 giờ tối mới về đến nhà.
Ông ấy vừa trở về không bao lâu, liền nhìn thấy hai vợ chồng cô ấy đi ngang qua cửa nhà.”Tề Minh nhướng mày: “Chị ở trong nhà tận mắt nhìn thấy à?”“Ai nha, tôi chỉ nhìn thấy bóng dáng của bọn họ đi ngang qua thôi, còn nghe được bọn họ nói cười nữa.”Chị gái nói xong, cảm thấy không đúng hỏi, “Cậu hỏi chuyện này để làm gì?”“Trong nhà cha mẹ tới không được, Mỹ Cầm đột nhiên không có, tôi muốn biết nhiều hơn để còn trở về nói lại cho người trong nhà biết.”“Vậy thì không có ai có thể biết rõ hơn tôi đâu, mỗi ngày cô ấy ăn gì dùng gì, tôi đều nhớ rất rõ.”Tề Minh lại hỏi: “Bình thường buổi sáng cô ấy thích ăn cái gì? Lúc trước còn ở nhà cô ấy rất thích sữa đậu nành cùng bánh quẩy.”“Đúng đúng, bình thường cô ấy cũng vẫn rất thích ăn cái này, cô ấy rất hay dậy sớm làm đồ ăn sáng cho Lý tiên sinh, nhưng từ trước đến nay cô ấy cũng không có thay đổi, vẫn thích ăn bánh quẩy với sữa đậu nành.”“Buổi sáng cô ấy có hay ăn cơm thừa không?”Chị gái nghe xong, vẻ mặt rất là ghét bỏ nói: “Buổi sáng ai lại đi ăn cơm, chỉ khi nào làm việc nặng mới ăn như vậy.”“Lúc trước khi còn ở nhà, gần đến giữa trưa cô ấy mới ăn sáng, hiện giờ cũng như vậy sao?”“Hiện giờ không phải, mỗi ngày cô ấy đều cùng Lý tiên sinh ăn sáng.”“Buổi sáng mà cô ấy chết, lúc cô ấy đi giặt quần áo, chị có nghe được động tĩnh gì không?”“Nhà bọn họ làm gì cũng đều nhẹ nhàng, hơn nữa sớm như vậy, chúng tôi vẫn còn đang ngủ ngon lành đâu.”Chị gái nói xong, nhịn không được liền oán trách lên.
“Cô ấy cũng thật là, còn sớm như vậy đi giặt quần áo làm gì không biết, nếu chịu đợi tôi cùng đi, xảy ra chuyện tôi cũng có thể kéo cô ấy một phen!”“Ngày thường cô ấy không có đi giặt quần áo sớm như vậy à?”“Có đôi khi sẽ sớm một chút, nhưng đều là ăn sáng xong mới đi, còn rủ tôi đi cùng.”Sau khi không còn hỏi được gì nữa, Tề Minh cùng Bạch Hướng Mặc mới rời đi, hôm qua Bạch Hướng Mặc có lấy một cái bình nhỏ từ nhà tang lễ mang theo để hôm nay đựng một chút nước sông..
Dân Quốc Pháp Y Bạch Hướng Mặc