Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ

Chương 87: Manh mối quan trọng

149@-
Mấy năm nay, tuy không ngừng điều tra về tổ chức hắc ám nhưng lượng manh mối điều tra được vô cùng hữu hạn vì nhất cử nhất động của Nguyên soái Tần Tiêu đều bị bọn họ theo dõi gắt gao. Ông chỉ biết tổ chức này đã xây dựng không ít căn cứ thí nghiệm trên các trường sao lớn của Liên bang. Ví dụ như căn cứ trên hành tinh B-73 chòm sao Củ Xích chính là cứ điểm quan trọng, chuyên nghiên cứu chất độc thần kinh của hoa khát máu.

Ông từng nghi ngờ nhà khoa học nổi tiếng Mạc Duy nhưng lại cho rằng thực lực của người này không thể lập nên một tổ chức khổng lồ đến thế.

Giờ nghe Nhiên Nhiên giải thích, cuối cùng Tần Tiêu đã hiểu được nguyên nhân. Bạch tuộc biến hình có thể giả trang thành Tổng thống, Tổng thống Harrison đã ra mặt, đương nhiên sẽ có rất nhiều người tình nguyện gia nhập tổ chức. Cứ thế, quy mô của tổ chức hắc ám này có thể mở rộng cực nhanh.

Quyền lợi mà Tổng thống có thể hứa hẹn nhiều hơn hẳn những thứ một nhà khoa học như Mạc Duy có thể đem lại. Thân phận Tổng thống cũng rất dễ khiến người khác tin phục.

Đến tột cùng ai mới là kẻ mạo danh đứng sau màn?

Chắc chắn kẻ này phải hiểu rất rõ về lãnh đạo các lĩnh vực của Liên bang thì mới có thể giả trang Tổng thống mà khiến người ta không phân biệt được thật giả. Tần Tiêu cẩn thận điểm qua các Dẫn đường cấp cao trong đầu một lượt, hỏi Dụ Nhiên: “Nhiên Nhiên, cháu có nghi ngờ kẻ nào không?”

Dụ Nhiên nói: “Ludwig, Hội trưởng Hiệp hội Dẫn đường. Mọi người đều biết ông ta là Dẫn đường cấp S+ nhưng không ai biết thực thể tinh thần của ông ta là gì.”

Hoài nghi của cậu không hẹn mà trùng với Tần Tiêu.

Vị Hội trưởng kia cực kỳ bí ẩn, chưa một ai thấy được thực thể tinh thần của ông ta. Liệu đó có phải là bạch tuộc biến hình không?

Dụ Nhiên hỏi: “Ông đã làm việc trong Bộ Quân sự nhiều năm, chắc biết quá khứ của ông ta trước khi thành Hội trưởng chứ ạ?”

Sau khi Ludwig trở thành Hội trưởng, vì chính sách bảo mật, mọi thông tin lý lịch của ông ta đều được ẩn đi, rất khó để Dụ Nhiên tự mình điều tra ra thông tin hữu ích. Nhưng Nguyên soái Tần Tiêu đã ngoài 60, làm việc trong Bộ Quân sự hơn 30 năm, chắc chắn biết lai lịch cụ thể của Ludwig.

Quả nhiên, Tần Tiêu tìm được một phần tài liệu ở sâu trong trí nhớ, ông nói: “Từ nhỏ Ludwig đã có thiên phú xuất chúng, 13 tuổi nhập học Viện Thánh, 14 tuổi tốt nghiệp sớm, theo học 5 năm tại Học viện Quân sự số 1 Liên bang, 19 tuổi gia nhập Quân đoàn Nhật Diệu, trở thành Dẫn đường đồng hành, 27 tuổi xuất ngũ. Sau khi xuất ngũ, anh ta nghỉ ngơi một năm rồi vào làm việc tại Hiệp hội Dẫn đường. Năm anh ta 30 tuổi, cựu Hội trưởng về hưu, anh ta được bầu làm Hội trưởng kế nhiệm với 100% phiếu đồng ý.”

Tần Tiêu cẩn thận nhẩm tính thời gian, nói: “Anh ta đã làm Hội trưởng 15 năm, hiện tại 45 tuổi.”

Dụ Nhiên: “… 45 tuổi?”

Rất khó để ghép con số 45 này với người đàn ông trẻ trung với mái tóc dài màu bạch kim, dung mạo ánh tuấn, phong thái tao nhã kia.


Dụ Nhiên băn khoăn: “Ông có biết tại sao nhiều năm qua diện mạo ông ta không hề thay đổi không?”

Tần Tiêu nói: “Ông cũng chỉ nghe nói anh ta rất yêu cái đẹp, yêu bản thân. Năm nào cũng đi thẩm mỹ bằng khoang điều trị để giữ cho da dẻ luôn trông như đôi mươi. Đến giờ anh ta vẫn chưa lập gia đình, có lẽ vì cảm thấy không có Lính gác nào xứng với mình chăng?”

Khoang điều trị do giáo sư Mạc Duy nghiên cứu chế tạo ra thật sự rất hữu dụng, cánh tay cụt của Dụ Nhiên cũng được chữa trị bằng thứ này.

Nếu Ludwig thật sự là một người đàn ông điển trai cố chấp với ngoại hình và yêu bản thân đến mức cực đoan, hằng năm bỏ ra một số tiền lớn để thẩm mỹ, giữ mãi tuổi xuân cũng là đam mê riêng của ông ta, người ngoài chẳng có tư cách gì phán xét.

Nhưng Dụ Nhiên cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ. Cậu hỏi tiếp: “Trong thời gian Ludwig tòng quân ở Quân đoàn Nhật Diệu, từng xảy ra chuyện đặc biệt gì không ạ?”

Tần Tiêu lục tìm ký ức rất tỉ mỉ, nhanh chóng tìm ra một chuyện xảy ra đã lâu: “Sau khi tốt nghiệp, Ludwig gia nhập Đội đặc chiến Nhật Diệu, xuất chinh cùng lực lượng này, lập khá nhiều chiến công.”

“Mười mấy năm trước, cũng chính vào mùa hè năm Ludwig xuất ngũ, Đội đặc chiến Nhật Diệu nhận nhiệm vụ tới thiên hà Thời Chung chiếm lĩnh một hành tinh mới. 60% diện tích hành tinh kia là biển, dưới đáy biển có rất nhiều tài nguyên như mạch khoáng, dầu mỏ. Nghe nói Đội đặc chiến đã xảy ra xung đột gay gắt với sinh vật vũ trụ, thương vong nặng nề, cuối cùng chỉ còn Đội trưởng và Dẫn đường sống sót trở về hành tinh Thủ đô.”

Dụ Nhiên nheo mắt, sao lại giống chuyện cậu và Lục Tắc Hiên tới chòm sao Kiếm Ngư quá vậy?

Chỉ có điều, Đội đặc chiến Liệp Ưng bị “tiêu diệt sạch” tại chòm sao Kiếm Ngư là màn kịch do Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên tạo ra, mọi người đều đang ẩn nấp ở hành tinh Nhện Đỏ. Nhưng năm xưa, Đội đặc chiến của Quân đoàn Nhật Diệu lại “hy sinh gần hết” ở chòm sao Thời Chung, chỉ còn Đội trưởng và Dẫn đường sống sót là chuyện thực sự từng xảy ra.

Dụ Nhiên hỏi: “Đội trưởng Đội đặc chiến sống sót và trở về cùng Ludwig năm đó tên gì?”

Tần Tiêu nói: “Chính là Quân đoàn trưởng Quân đoàn Nhật Diệu hiện tại, Thượng tướng Auste.”

Tướng quân Auste, Quân đoàn trưởng Quân đoàn Nhật Diệu, chồng bà Joseph. Lúc trước, Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên từng tình cờ gặp ông ta ở công viên vịnh biển và trông thấy ông xuất hiện tại dạ tiệc cung điện Song Tử, có ấn tượng khá sâu về người đàn ông trông rất nghiêm nghị trong bộ quân phục kia.

Dụ Nhiên sắp xếp lại thông tin, dường như có một manh mối đang xâu chuỗi tất cả những điều này với nhau.

Cậu nhớ khi gặp nhau, Tổng thống giả từng nói: “Trong bốn quân đoàn lớn, Nhật Diệu đã thuộc phe chúng ta”. Nói cách khác, Tướng quân Auste của Quân đoàn Nhật Diệu là người của tổ chức hắc ám.



Có lẽ chính là con bạch tuộc biến hình nấp phía sau?

Dụ Nhiên nắm lấy manh mối quan trọng, hỏi: “Ông, ngoại hình Ludwig trong trí nhớ của ông có phải chưa từng thay đổi từ hồi xuất ngũ năm 27 tuổi đó đúng không?”

Tần Tiêu nói: “Đúng vậy. Năm đó, Đội đặc chiến Nhật Diệu tổn thất nặng nề. Khi trở về từ chòm sao Thời Chung, Thiếu tướng Auste và Dẫn đường Ludwig đều bị thương. Ông nhớ mặt Ludwig có vết thương do quái vật gây ra, đã chữa lành bằng khoang điều trị. Từ đó về sau, ngoại hình anh ta không hề thay đổi, hơn nữa, anh ta còn nghỉ một năm mới trở lại làm việc trong Hiệp hội Dẫn đường.”

Dụ Nhiên nhìn Ludwig trong trí nhớ của ông nội, cảm thấy rất quái đản.

Cả chục năm trôi qua mà ông ta vẫn giữ mãi dáng vẻ khi 27 tuổi, ngay cả tình trạng làn da cũng chưa từng thay đổi…

Ông ta thực sự là một kẻ cố chấp quá đà với dung mạo ư?

Hoặc ông ta có thực sự là “người” không?

Dụ Nhiên nhớ đến nhện chúa mình từng gặp trên hành tinh Nhện Đỏ. Trong vũ trụ có rất nhiều hành tinh chưa ai biết tới, đồng nghĩa với đó là cũng sẽ có rất nhiều sinh vật trí tuệ cao giống như nhện chúa. Năm đó, tại chòm sao Thời Chung, rốt cuộc Đội đặc chiến Nhật Diệu đã gặp phải chuyện gì?

Thiếu tướng Auste và Dẫn đường Ludwig thật sự là “người sống sót” sau trận chiến đó sao?

Một phỏng đoán táo bạo chợt lóe lên trong lòng Dụ Nhiên: “Có khi nào Ludwig đã hy sinh trong trận chiến kia, còn Ludwig xuất hiện trước mặt chúng ta bây giờ… không phải con người nữa không?”

Nghe vậy, Tần Tiêu cảm giác như có luồng khí lạnh lủi lên dọc sống lưng.

Ludwig dung mạo bất biến hơn mười năm… Dưới lớp da đẹp mã ấy thật sự còn là người không?

Dụ Nhiên phân tích: “Thực thể tinh thần bạch tuộc biến hình đã từng xuất hiện ở thế giới loài người. Có lẽ trong vũ trụ cũng tồn tại loài vật trí tuệ cao và khả năng ngụy trang cực xuất sắc tương tự, nó biến thành Ludwig, len lỏi vào xã hội. Nhưng nó mới chỉ trông thấy Ludwig khi trẻ tuổi, không biết con người sẽ già đi như thế nào nên chỉ có thể ngụy trang thành dáng vẻ lúc trẻ của ông ta?”

Tần Tiêu nghe phỏng đoán của Dụ Nhiên, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.



Năm đó, khi tới chòm sao Thời Chung, Quân đoàn Nhật Diệu hy sinh nhiều người đến thế rõ ràng vì nơi đó có sinh vật vũ trụ cực kỳ hung tàn. Có lẽ chỉ có Tướng quân Auste mới biết năm đó đã xảy ra chuyện gì. Nhưng ông ta lại lựa chọn đứng về phe tổ chức hắc ám, hoặc cũng có thể là ông ta đã bị Ludwig khống chế.

Tần Tiêu nghi hoặc nói: “Nhưng hiện tại Ludwig vẫn có sức mạnh tinh thần, có thể chữa trị cho Lính gác. Nếu bên trong anh ta là sinh vật vũ trụ, đáng ra phải mất sức mạnh tinh thần vượt trội của Dẫn đường rồi mới đúng?”

Dụ Nhiên suy ngẫm cẩn thận rồi nói: “Nếu là ký sinh thì sao?”

Tần Tiêu nói: “Ý cháu là sinh vật trí tuệ ký sinh kia hoàn toàn kiểm soát cơ thể và ý thức của anh ta?”

Dụ Nhiên gật đầu, nói: “Cháu chỉ đoán vậy thôi, chủ yếu là vì diện mạo ông ta mãi không thay đổi rất quái lạ. Hơn nữa, sau khi trở về từ chòm sao Thời Chung năm đó, ông ta nghỉ ngơi những một năm… Cánh tay cụt của cháu mọc lại cũng chỉ cần nghỉ hai tháng. Theo như lời ông kể, ông ta chỉ bị cào rách mặt. Vết thương nhỏ này chỉ cần nghỉ một tuần là đủ rồi, tại sao ông ta lại nghỉ lâu đến thế?”

Tần Tiêu nói: “Nếu phỏng đoán của cháu chính xác, vậy rất có thể trong một năm kia, con quái vật kia đã trốn đi, lặng lẽ nghiên cứu quy tắc của xã hội loài người?”

Tưởng tượng dưới ngoại hình đẹp đẽ kia là một sinh vật vũ trụ đáng sợ, hai ông cháu đều thấy lạnh cả người.

Toàn bộ bí mật đều nằm ở thiên hà Thời Chung.

Manh mối cha mẹ Dụ Nhiên tìm ra năm xưa cũng chỉ hướng đến khu vực đó. Họ điều tra được có lẽ có căn cứ thí nghiệm đầu não của tổ chức hắc ám nằm trên một hành tinh chưa khai phá ở chòm sao Thời Chung. Nhưng Quân đoàn Ánh Sao còn chưa tới được chòm sao Thời Chung đã bị lũ cướp vũ trụ mai phục đánh lén, phi thuyền cũng nổ tung…

Tần Tiêu quyết đoán nói: “Muốn biết chân tướng, phải tìm tới tận ngọn nguồn ở chòm sao Thời Chung.”

Dụ Nhiên vội nói: “Ông, ông không thể đi, quá nguy hiểm!”

Tần Tiêu cười cười, ôn hòa nhìn Dụ Nhiên được bao bọc trong bong bóng khí của thế giới tinh thần: “Nhiên Nhiên, cháu trẻ như thế còn không sợ chết, tự mình lẻn vào tổ chức hắc ám nằm vùng, một ông già như ông thì có gì phải sợ?”

Giọng ông trầm thấp, bình tĩnh: “Ông là Thống soái của Liên bang, ông có trách nhiệm điều tra rõ chân tướng năm đó.”

Dụ Nhiên còn muốn nói nữa nhưng Tần Tiêu đã dứt khoát ngắt kết nối tinh thần.



Lục Tắc Hiên vội vàng tiến tới, nhẹ nhàng ôm vai Dụ Nhiên, hỏi: “Không sao chứ?”

Dụ Nhiên lắc đầu, đáp khẽ: “Không sao ạ. Nguyên soái nói đúng, em không nên đi theo anh mãi. Bắt đầu từ mai, em sẽ sang căn phòng bên cạnh chờ anh tan làm, không gây ảnh hưởng đến công việc của anh.”

Lục Tắc Hiên bất đắc dĩ gật đầu: “Ừ.”

Tần Tiêu hắng giọng một tiếng, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, nói: “Tướng quân Lục, tôi về đây. Nếu phía Quân đoàn Liệp Ưng cần hỗ trợ gì có thể liên lạc với tôi thông qua trợ lý.”

Lục Tắc Hiên cung kính nói: “Cảm ơn Nguyên soái quan tâm. Nguyên soái đi thong thả.”

Hắn tiễn Tần Tiêu đến tận cửa, bấy giờ mới trở lại văn phòng cùng Dụ Nhiên.

Trong đầu, cảm xúc nôn nóng của Dụ Nhiên khiến Lục Tắc Hiên cũng bất an theo. Hắn thấp giọng hỏi: “Nguyên soái thật sự muốn tới chòm sao Thời Chung?”

Tinh thần hai người đã liên kết, Lục Tắc Hiên nắm được toàn bộ nội dung cuộc đối thoại khi nãy của Dụ Nhiên với Nguyên soái.

Không ngờ sau khi sắp xếp lại manh mối và phân tích, Nhiên Nhiên lại suy đoán rằng trong cơ thể Ludwig có sinh vật trí tuệ cao ký sinh.

Đáp án cho tất cả những điều này đều nằm ở thiên hà Thời Chung.

“Ông muốn đích thân tới chòm sao Thời Chung điều tra.” Mặt Dụ Nhiên hơi tái, cậu siết chặt nắm tay, nói: “Thực thể tinh thần của ông là sứa biển sâu biết tàng hình, qua mắt nội gián của tổ chức hắc ám lén rời khỏi hành tinh Thủ đô không phải chuyện khó. Nhưng em lo nếu trên hành tinh kia thật sự có sinh vật trí tuệ cao đáng sợ nào đó, chưa biết chừng ông sẽ gặp nạn…”

“Nhưng tính cách Nguyên soái trước giờ rất cương quyết, nếu ông ấy đã quyết định phải đích thân điều tra thì chúng ta cũng không cản nổi.” Lục Tắc Hiên nhíu mày, nhẹ nhàng nắm lấy tay Dụ Nhiên, thấp giọng nói, “Ông ở hiền sẽ gặp lành thôi, huống hồ thực thể tinh thần sứa của ông cũng có khả năng tàng hình mạnh nhất. Có lẽ tình hình không tệ như chúng ta nghĩ đâu.”

“… Hy vọng là vậy.” Dụ Nhiên nhắm mắt lại. Nếu phỏng đoán của cậu là đúng, có một sinh vật vũ trụ trí tuệ cao vừa mạnh mẽ vừa hung tàn ký sinh trong cơ thể Ludwig, hơn nữa còn biết bắt chước con người, vậy thì con thực lực con boss họ phải đối mặt thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng.

Hy vọng ông nội có thể bình an trở về.

Cậu thật sự không muốn mất thêm bất kỳ người thân nào nữa.
Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ Truyện Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ Story Chương 87: Manh mối quan trọng
10.0/10 từ 42 lượt.
loading...