Đan Đại Chí Tôn
Chương 924: Võ pháp đại tú
111@-Tử đệ các tộc trong rừng cây trừng to mắt, tuy nhiên không chờ bọn hắn bắt đầu gào thét, Khương Phàm đang bị đánh bay giữa trời, trước một khắc va chạm cửa phủ bỗng nhiên phanh lại, bay ngược lên, đứng yên phía trên cửa phủ nguy nga.
- Sao?
Đường Tư Đồ khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Khương Phàm nơi xa.
Toàn thân Khương Phàm sôi trào khí huyết, khóe miệng chảy máu, cũng không tốt đẹp gì, ngay cả Thái Dương Chiến Y đều lấp lóe lúc sáng lúc tối, nhưng, hắn đối với lực công kích của vị thiên tài mạnh nhất Đường gia này đã có chút hiểu biết.
- Một kiếm này uy lực không tệ, tiếp theo, ngươi cũng tiếp ta một kích?
Khương Phàm vỗ cánh bay lên không, đưa tay chỉ lên trời, Thánh Viêm mãnh liệt bạo động, mang theo thanh thế giống như nổ tung, cuồn cuộn khắp trời, liên tục không ngừng, trùng trùng điệp điệp, phảng phất như Thiên Tước bay lên không, cao đến hơn năm trăm mét.
Thánh Viêm ở trên không bốc lên giao hòa, tiếp nhận hơn phân nửa linh lực của Khương Phàm, ngưng tụ thành mặt trời hừng hực.
Lúc này mặt trời đang mọc lên ở phương đông, nhiệt độ đất trời đang tăng lên cao, ánh sáng cũng đang rọi khắp sông ngòi núi non.
Khương Phàm thả ra Thái Dương Thánh Quyền vừa vặn cùng nơi xa mặt trời chiếu rọi, trên trời như đang xuất hiện thêm mặt trời thứ hai.
Đường Tư Đồ cực kỳ nhạy cảm đối với nhiệt độ, hắn lập tức phát giác không ổn, không có chút gì do dự gì, lập tức điều động năng lượng khí hải hóa thành mênh mông thủy triều, trải rộng ra vài trăm mét triều cường ở hai bên trái phải, sôi trào mãnh liệt, bốc lên khí lạnh thấu xương.
- Thái Dương Thánh Quyền?
Khương Phàm điên cuồng gào thét, bá liệt cường thế, chiến y phối hợp kim quang chói mắt giống như Thần Linh.
"Mặt trời" giữa không trung phát ra ầm ầm tiếng vang, xẹt qua bầu trời, kéo lấy kim viêm xông về phía Đường Tư Đồ.
Bởi vì ở trong sa mạc dung hợp Thái Dương Tinh Hỏa, nên nhiệt độ Thánh Viêm Khương Phàm thả ra ngay lúc này đây đã cao hơn rất nhiều, uy lực Thái Dương Thánh Quyền càng là tăng bạo.
Huống chi bên trong còn có hư ảnh Chu Tước quay quanh!
- Vĩnh Hằng Thủ Hộ, Băng Phong Chi Thành.
Đường Tư Đồ vung băng thương lên, hét thật lớn.
Thủy triều cuồn cuộn xung quanh bốc lên trùng điệp, ngưng tụ thành hình dáng tường thành.
Tường thành cao tới hai mươi mét, dày đến năm sáu mét, thủ hộ Đường Tư Đồ ở trong đó.
Sau đó, thủy triều cấp tốc đông kết, khí lạnh tràn khắp bốn phía, tạo thành một tòa băng thành nguy nga vừa bao la hùng vĩ vừa sợ người.
Đường Tư Đồ đứng ngạo nghễ ở trong thành, hơi nước tràn ngập xung quanh, mơ hồ ngưng tụ thành hình dáng chiến binh, số lượng kinh người, như binh sĩ thật sự.
Rộng rãi!
Hoa lệ!
Thị giác rung động!
Nhiệt độ lại lần nữa hạ xuống, phảng phất như đặt mình vào sông băng hay cánh đồng tuyết nào đó.
Tê...
Số lượng lớn cường giả trong rừng cây hít vào khí lạnh, vì đó mà rung động.
Đường Tư Đồ ngưng tụ thành một tòa thành, còn có binh sĩ?
Đợi đến ngày nào đó trong tương lai, hắn thật sự trưởng thành, chẳng phải là có thể ngưng tụ ra đại thành trăm dặm, ra ngàn vạn mãnh tướng sao?
Tất cả tử đệ thế gia đều nhíu mày, đây là võ pháp gì, vì sao trước đó không thấy Đường Tư Đồ thi triển qua?
Chẳng lẽ là chuẩn bị cho thi đấu bài vị?
Nhưng, khi Thái Dương Thánh Quyền cấp tốc tới gần chiến trường, ánh mắt mọi người lại một lần nữa bị hấp dẫn tới.
Mặt trời ù ù, xẹt qua trời cao, cường quang hừng hực rọi khắp nơi đất trời, chiếu sáng đến nỗi khiến cho tất cả mọi người đều mở mắt không ra, mà nhiệt độ cao kinh khủng lại còn giống như mặt trời chân chính đang rơi xuống, cây rừng băng phong trước đó cũng bắt đầu hòa tan, sau đó khô héo, như là muốn bị nhen lửa.
Ầm ầm!
Thái Dương Thánh Quyền bạo kích, rung chuyển băng thành, kịch liệt va chạm chấn động đến hơn mười dặm mặt đất đều phải lay động.
Nhưng, còn không có kết thúc!
Hư ảnh Chu Tước quay quanh bên trong Thái Dương Thánh Quyền đột nhiên vỗ cánh gáy to, hung uy đại tác, lệ khí cuồn cuộn.
Nhiệt độ thánh quyền lại cấp tốc tăng vọt, uy thế cũng theo đó mà càng tăng thêm, cùng với tiếng vang đinh tai nhức óc, thánh quyền dẫn bạo, liệt diễm cuồn cuộn, thao thao bất tuyệt, giống như là biển động, bao phủ lấy băng thành khổng lồ, thanh thế to lớn giống như là muốn đem triệt để hủy nó đi.
- Aaa…?
Đường Tư Đồ gào thét, hắn đứng trong băng thành đau khổ kiên trì, năng lượng khí hải sôi trào, hóa thành mênh mông thủy triều hòa với khí lạnh tức mãnh liệt cuốn ra, tiếp tục chạy vọt về phía trước, gia cố tường thành.
Đung đưa kịch liệt kéo dài thật lâu, băng thành gian nan chống cự. Chỉ là trong trong ngoài ngoài đều đã rách mướp, nước đá chảy ngang, không còn hình dáng ban đầu nữa.
- Sao lại thế...
Sắc mặt các tộc nhân Đường gia trở nên nghiêm trọng, đây là bọn hắn hao phí tinh lực từ một hoàng tộc khác lấy được, chuẩn bị hào quang rực rỡ trên thi đấu bài vị, lại bị hỏa quyền của Khương Phàm cho đánh phế đi?
Là bọn hắn chờ mong quá cao đối với bộ võ pháp này?
Hay là võ pháp của Khương Phàm quá mạnh rồi?
Là cái lý do sau!
Mặc dù bọn hắn đứng ở khoảng cách xa nhưng lại có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ cùng uy lực của hỏa cầu giống như mặt trời kia.
- Thật làm cho ta ngoài ý muốn, Chí Tôn thánh văn ngươi đã chân chính thức tỉnh.
Đường Tư Đồ ngẩng đầu, thần sắc rốt cục cũng trở nên nghiêm trọng.
Lúc trước khi hỏa quyền nổ tung, trong chốc lát, hắn rõ ràng đã cảm nhận được một khí tức từ bên trong để hắn phải hồi hộp.
- Băng thành này của ngươi uy lực không tệ, đón thêm một quyền của ta thử xem?
Khương Phàm giơ một tay lên trời, Thánh Viêm sôi trào mãnh liệt, lần nữa ngưng tụ ra mặt trời mới.
- Vĩnh Hằng Thủ Hộ, Băng Phong Chi Thành.
Đường Tư Đồ quả quyết bố trí phòng ngự, thủy triều cuồn cuộn, hình thành bức tường to lớn, sau đó đông kết thành băng thành.
Ngay sau đó, toàn thân Đường Tư Đồ dâng lên hơi nước, hình thành từng binh sĩ, lần này số lượng càng nhiều hơn mà lại càng chân thực hơn, bọn chúng cầm băng thương trong tay, phía trên mỗi cái băng thương đều lóe ra ánh sáng màu xanh lam, đó là tinh phách phân hoá ra lực lượng cực hàn.
Khi mặt trời bay ngang qua bầu trời, phóng tới tường thành, năm trăm binh sĩ lên tiếng gào thét, giống như quân tốt thực thụ, cường đại lại dũng mãnh, hung hăng vung băng thương trong tay lên.
Đan Đại Chí Tôn
- Sao?
Đường Tư Đồ khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Khương Phàm nơi xa.
Toàn thân Khương Phàm sôi trào khí huyết, khóe miệng chảy máu, cũng không tốt đẹp gì, ngay cả Thái Dương Chiến Y đều lấp lóe lúc sáng lúc tối, nhưng, hắn đối với lực công kích của vị thiên tài mạnh nhất Đường gia này đã có chút hiểu biết.
- Một kiếm này uy lực không tệ, tiếp theo, ngươi cũng tiếp ta một kích?
Khương Phàm vỗ cánh bay lên không, đưa tay chỉ lên trời, Thánh Viêm mãnh liệt bạo động, mang theo thanh thế giống như nổ tung, cuồn cuộn khắp trời, liên tục không ngừng, trùng trùng điệp điệp, phảng phất như Thiên Tước bay lên không, cao đến hơn năm trăm mét.
Thánh Viêm ở trên không bốc lên giao hòa, tiếp nhận hơn phân nửa linh lực của Khương Phàm, ngưng tụ thành mặt trời hừng hực.
Lúc này mặt trời đang mọc lên ở phương đông, nhiệt độ đất trời đang tăng lên cao, ánh sáng cũng đang rọi khắp sông ngòi núi non.
Khương Phàm thả ra Thái Dương Thánh Quyền vừa vặn cùng nơi xa mặt trời chiếu rọi, trên trời như đang xuất hiện thêm mặt trời thứ hai.
Đường Tư Đồ cực kỳ nhạy cảm đối với nhiệt độ, hắn lập tức phát giác không ổn, không có chút gì do dự gì, lập tức điều động năng lượng khí hải hóa thành mênh mông thủy triều, trải rộng ra vài trăm mét triều cường ở hai bên trái phải, sôi trào mãnh liệt, bốc lên khí lạnh thấu xương.
- Thái Dương Thánh Quyền?
Khương Phàm điên cuồng gào thét, bá liệt cường thế, chiến y phối hợp kim quang chói mắt giống như Thần Linh.
"Mặt trời" giữa không trung phát ra ầm ầm tiếng vang, xẹt qua bầu trời, kéo lấy kim viêm xông về phía Đường Tư Đồ.
Bởi vì ở trong sa mạc dung hợp Thái Dương Tinh Hỏa, nên nhiệt độ Thánh Viêm Khương Phàm thả ra ngay lúc này đây đã cao hơn rất nhiều, uy lực Thái Dương Thánh Quyền càng là tăng bạo.
Huống chi bên trong còn có hư ảnh Chu Tước quay quanh!
- Vĩnh Hằng Thủ Hộ, Băng Phong Chi Thành.
Đường Tư Đồ vung băng thương lên, hét thật lớn.
Thủy triều cuồn cuộn xung quanh bốc lên trùng điệp, ngưng tụ thành hình dáng tường thành.
Tường thành cao tới hai mươi mét, dày đến năm sáu mét, thủ hộ Đường Tư Đồ ở trong đó.
Sau đó, thủy triều cấp tốc đông kết, khí lạnh tràn khắp bốn phía, tạo thành một tòa băng thành nguy nga vừa bao la hùng vĩ vừa sợ người.
Đường Tư Đồ đứng ngạo nghễ ở trong thành, hơi nước tràn ngập xung quanh, mơ hồ ngưng tụ thành hình dáng chiến binh, số lượng kinh người, như binh sĩ thật sự.
Rộng rãi!
Hoa lệ!
Thị giác rung động!
Nhiệt độ lại lần nữa hạ xuống, phảng phất như đặt mình vào sông băng hay cánh đồng tuyết nào đó.
Tê...
Số lượng lớn cường giả trong rừng cây hít vào khí lạnh, vì đó mà rung động.
Đường Tư Đồ ngưng tụ thành một tòa thành, còn có binh sĩ?
Đợi đến ngày nào đó trong tương lai, hắn thật sự trưởng thành, chẳng phải là có thể ngưng tụ ra đại thành trăm dặm, ra ngàn vạn mãnh tướng sao?
Tất cả tử đệ thế gia đều nhíu mày, đây là võ pháp gì, vì sao trước đó không thấy Đường Tư Đồ thi triển qua?
Chẳng lẽ là chuẩn bị cho thi đấu bài vị?
Nhưng, khi Thái Dương Thánh Quyền cấp tốc tới gần chiến trường, ánh mắt mọi người lại một lần nữa bị hấp dẫn tới.
Mặt trời ù ù, xẹt qua trời cao, cường quang hừng hực rọi khắp nơi đất trời, chiếu sáng đến nỗi khiến cho tất cả mọi người đều mở mắt không ra, mà nhiệt độ cao kinh khủng lại còn giống như mặt trời chân chính đang rơi xuống, cây rừng băng phong trước đó cũng bắt đầu hòa tan, sau đó khô héo, như là muốn bị nhen lửa.
Ầm ầm!
Thái Dương Thánh Quyền bạo kích, rung chuyển băng thành, kịch liệt va chạm chấn động đến hơn mười dặm mặt đất đều phải lay động.
Nhưng, còn không có kết thúc!
Hư ảnh Chu Tước quay quanh bên trong Thái Dương Thánh Quyền đột nhiên vỗ cánh gáy to, hung uy đại tác, lệ khí cuồn cuộn.
Nhiệt độ thánh quyền lại cấp tốc tăng vọt, uy thế cũng theo đó mà càng tăng thêm, cùng với tiếng vang đinh tai nhức óc, thánh quyền dẫn bạo, liệt diễm cuồn cuộn, thao thao bất tuyệt, giống như là biển động, bao phủ lấy băng thành khổng lồ, thanh thế to lớn giống như là muốn đem triệt để hủy nó đi.
- Aaa…?
Đường Tư Đồ gào thét, hắn đứng trong băng thành đau khổ kiên trì, năng lượng khí hải sôi trào, hóa thành mênh mông thủy triều hòa với khí lạnh tức mãnh liệt cuốn ra, tiếp tục chạy vọt về phía trước, gia cố tường thành.
Đung đưa kịch liệt kéo dài thật lâu, băng thành gian nan chống cự. Chỉ là trong trong ngoài ngoài đều đã rách mướp, nước đá chảy ngang, không còn hình dáng ban đầu nữa.
- Sao lại thế...
Sắc mặt các tộc nhân Đường gia trở nên nghiêm trọng, đây là bọn hắn hao phí tinh lực từ một hoàng tộc khác lấy được, chuẩn bị hào quang rực rỡ trên thi đấu bài vị, lại bị hỏa quyền của Khương Phàm cho đánh phế đi?
Là bọn hắn chờ mong quá cao đối với bộ võ pháp này?
Hay là võ pháp của Khương Phàm quá mạnh rồi?
Là cái lý do sau!
Mặc dù bọn hắn đứng ở khoảng cách xa nhưng lại có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ cùng uy lực của hỏa cầu giống như mặt trời kia.
- Thật làm cho ta ngoài ý muốn, Chí Tôn thánh văn ngươi đã chân chính thức tỉnh.
Đường Tư Đồ ngẩng đầu, thần sắc rốt cục cũng trở nên nghiêm trọng.
Lúc trước khi hỏa quyền nổ tung, trong chốc lát, hắn rõ ràng đã cảm nhận được một khí tức từ bên trong để hắn phải hồi hộp.
- Băng thành này của ngươi uy lực không tệ, đón thêm một quyền của ta thử xem?
Khương Phàm giơ một tay lên trời, Thánh Viêm sôi trào mãnh liệt, lần nữa ngưng tụ ra mặt trời mới.
- Vĩnh Hằng Thủ Hộ, Băng Phong Chi Thành.
Đường Tư Đồ quả quyết bố trí phòng ngự, thủy triều cuồn cuộn, hình thành bức tường to lớn, sau đó đông kết thành băng thành.
Ngay sau đó, toàn thân Đường Tư Đồ dâng lên hơi nước, hình thành từng binh sĩ, lần này số lượng càng nhiều hơn mà lại càng chân thực hơn, bọn chúng cầm băng thương trong tay, phía trên mỗi cái băng thương đều lóe ra ánh sáng màu xanh lam, đó là tinh phách phân hoá ra lực lượng cực hàn.
Khi mặt trời bay ngang qua bầu trời, phóng tới tường thành, năm trăm binh sĩ lên tiếng gào thét, giống như quân tốt thực thụ, cường đại lại dũng mãnh, hung hăng vung băng thương trong tay lên.
Đan Đại Chí Tôn
Đánh giá:
Truyện Đan Đại Chí Tôn
Story
Chương 924: Võ pháp đại tú
10.0/10 từ 20 lượt.