Đan Đại Chí Tôn
Chương 327-329
327: Thánh Địa, Chém Đầu
Chờ sau khi bọn hắn rời khỏi, Khương Phàm lại nhắm mắt cảm nhận Đan Hoàng Cổ Kinh.
Tinh Hải mênh mông bên trong lại chỉ có mười mấy viên đan dược mới, giống như là tinh thần (ngôi sao) sáng tỏ, lóe ra tia sáng mê người.
- Mặc dù ngươi có thể luyện chế đan dược tam phẩm, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là theo ta chỉ đạo mà luyện được.
Đối với đan thuật ngươi hoàn toàn không biết gì cả, cũng không có tự mình tìm hiểu.
Từ hôm nay trở đi, ngươi vứt bỏ tất cả tạp niệm, hết sức chuyên chú luyện chế đan dược cho ta.
Ta cũng không ép ngươi dùng một năm nữa.
Chừng nào ngươi có thể gọi tỉnh ba trăm viên thuốc Tinh Hải, cũng quen thuộc luyện chế thì ta sẽ không lại hạn chế ngươi.
Linh hồn Đan Hoàng cảm giác ước định thời gian không có ý nghĩa gì cả, không bằng quy định số lượng, càng có thể k1ch thích tính tích cực của Khương Phàm.
Mà, thuần thục ba trăm viên thuốc, nói nghe thì dễ.
Muốn trong vòng một năm nắm giữ được là quá khó khăn.
Nếu như có thể hoàn thành, nói rõ Khương Phàm xác thực có thiên phú, đáng giá để bồi dưỡng.
Nếu như lại có thể sớm mấy tháng, mình phải bồi dưỡng hắn thật tốt.
- Được!!
Khương Phàm rốt cuộc cũng tràn ngập nhiệt tình, sau khi cẩn thận cảm nhận đan dược trong Tinh Hải thì hắn liền chạy thẳng đến Dược sơn lấy đi một linh thảo linh quả, trở lại sân nhỏ bắt đầu bế quan luyện đan.
La Phù sơn mạch, náo nhiệt lại oanh động.
Tin tức Nạp Lan gia trùng kiến thành Bát Bảo đã truyền khắp La Phù.
Bất luận là tông môn La Phù hay đám tán tu đều rất rõ ràng nội tình Nạp Lan gia.
Nếu quả thật có thể trùng kiến, chợ đen La Phù chẳng khác nào chân chính có đối thủ cạnh tranh.
Rất nhiều tông môn đều tính toán muốn quấy rối thế nhưng lại e ngại uy thế Khương gia và Thiên Sư tông, không có người nào dám tùy tiện quấy nhiễu.
Nhất là sau khi Thánh Nữ tông tuyên bố hợp tác cùng Thiên Sư tông, thành Bát Bảo trùng kiến sẽ càng thêm thuận lợi.
- Khương Hồng Võ ơi Khương Hồng Võ! Nếu như ngươi chết tại thành Bạch Hổ thì tốt biết bao.
Tông chủ Thiên Cương tông, Lương Huyền Nghĩa đứng trên đỉnh núi, nhìn về hướng Thiên Sư tông, hai tay nắm chắc lại buông ra, buông ra lại dùng sức nắm chặt.
Sắc mặt bình tĩnh, không che giấu được lo nghĩ trong lòng.
Thật vất vả mới nhấc lên dư luận lại bị trận săn giết đặc sắc này của Khương Hồng Võ tiêu hủy triệt để.
Bây giờ các nơi La Phù đều đang nghị luận, từ biểu hiện của Khương Hồng Võ và Thiên Sư tông có thể thấy, bọn hắn không giống như hợp tác cùng Đại hoàng tử.
Nói cách khác, Thập Bát Tông La Phù có nội ứng, một người khác hoàn toàn!
Thiên Sư tông thoát khỏi hiềm nghi, còn thay La Phù thành công thắng được danh dự.
Bây giờ không chỉ có bắt đầu kế hoạch kiến lập đại thành đệ nhất mà bọn họ còn thành công lôi kéo được Thánh Nữ tông.
Danh khí của Thiên Sư tông tại La Phù đã lớn tăng lên rất nhiều, như rằng đang muốn trở lại vị trí Tam Tôn.
- Huyết thư...!Huyết thư...!
Bây giờ Lương Huyền Nghĩa lo lắng nhất chính là thứ này.
Đại hoàng tử bị giữ lại, nếu như phun ra huyết thư, Thiên Cương tông sẽ lập tức biến thành mục tiêu công kích.
- Là ý trời sao?
Lương Huyền Nghĩa gắt gao nắm chặt hai tay.
Nếu như không có hai phụ tử Khương Hồng Võ và Khương Phàm này thì hắn đã sớm trục xuất Thiên Sư tông trong đại hội La Phù, chờ sau khi Đại hoàng tử nhấc lên hành động xâm lấn, hắn sẽ đẩy dư luận lên giá họa cho Thiên Sư tông, cũng có nghĩa là sẽ phế đi huyết thư trong tay Đại hoàng tử.
Hắc Hồn Tán cũng có thể hãm hại Đại hoàng tử, dùng cái này nhấc lên chiến tranh giữa thánh địa và hoàng thất.
Hắn có thể nhân cơ hội này, trọng chỉnh các tông La Phù, bước lên vị trí đệ nhất tôn chủ.
Thậm chí trong lúc Vô Hồi thánh địa và hoàng triều hỗn chiến hắn còn có thể thu lợi.
Thế nhưng...!
Người tính không bằng trời tính, hai phụ tử Khương gia này lại xuất hiện ngoài ý muốn, hủy hoại hết toàn bộ kế hoạch của hắn.
- Ta không thể chết được! Ta còn có thể thay đổi càn khôn.
Lương Huyền Nghĩa nhắm hai mắt để cho mình tỉnh táo lại.
Thật lâu...!
Một trận gió núi lạnh lẽo thổi qua, Lương Huyền Nghĩa đột nhiên mở mắt ra, một tia lạnh lẽo hiện lên trên đáy mắt.
Đại hoàng tử!
Muốn giải quyết huyết thư thì phải đến giải quyết Đại hoàng tử.
- Nếu như Đại hoàng tử chết trong Thiên Sư tông, ước định hai bên chẳng khác nào không còn giá trị rồi.
Lang Gia hoàng triều có thể nhấc lên chiến tranh quy mô lớn, toàn diện xâm lấn La Phù.
Lương Huyền Nghĩa càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Mặc dù Đại hoàng tử đang bị giam tại Thiên Sư tông, phòng giữ nghiêm ngặt nhưng cũng không phải không có cơ hội.
Có thể...!Hạ độc!!
Lợi dụng đệ tử ở đó, lợi dụng trưởng lão ở đó.
- Đây là biện pháp duy nhất! Đánh cược lần cuối! Thắng làm vua thua làm giặc...!
Lương Huyền Nghĩa quay người liền muốn đi an bài, thế nhưng...!
- Ngươi là ai?
Sắc mặt Lương Huyền Nghĩa đại biến, sau lưng không biết từ lúc nào lại có một lão nhân đứng đấy?
Đến đây lúc nào?
Vì sao hắn lại không biết được?
- Lão phu, Ngụy Thiên Thu của Vô Hồi thánh địa!
Lão nhân mặt mũi nhăn nheo, già nua còng xuống, chỉ một câu đã để mặt Lương Huyền Nghĩa xám như tro.
- Ngươi...!Ngươi tại sao lại ở nơi này?
Lương Huyền Nghĩa khẩn trương lại sợ hãi, chẳng lẽ đã tra ra được?
- Ta, đến đòi mạng của ngươi.
Ngụy Thiên Thu ngưng tụ ánh mắt, toàn thân bạo phát khí lãng mãnh liệt.
Lương Huyền Nghĩa lập tức muốn chạy khỏi vách núi nhưng lại phát hiện thân thể không cử động được.
- Ta...!Ta...!Ta làm sao vậy?
Đây là võ pháp gì?
Đây là linh văn gì?
Từ linh lực đến khí hải, từ huyết dịch đến xương cốt của Lương Huyền Nghĩa đều hoàn toàn đọng lại.
Ngoại trừ ý thức, những khác đều giống như đã không còn thuộc về hắn.
Hắn muốn nói chuyện, lại không cảm giác được miệng mình đang ở đâu.
Sợ hãi giống như là như thủy triều đang nuốt hết hắn.
Không!!
Không không không!!
Ta không thể chết!
Ta không thể chết!
Cánh tay phải khô gầy của Ngụy Thiên Thu hướng về phía trước tìm tòi, một cổ đao nặng nề xuất hiện ở trong tay.
- Quy củ, chính là quy củ.
Ngươi có gan đi chống lại, thì phải có dũng khí đến gánh chịu hậu quả.
Ngụy Thiên Thu vung trọng đao lên, chém về phía trước một chém.
Phốc phốc!
Một cái đầu rơi xuống đất, nhưng máu tươi lại ngưng đọng lại, một giọt cũng không hề vung ra ngoài..
328: Dân Tình Xúc Động
Ngày thứ hai, liên tiếp hai tin tức lại oanh động cả La Phù.
Tin đầu tiên đến từ Thiên Cương tông.
- Tông chủ Thiên Cương tông, Lương Huyền Nghĩa đã bị chém đầu tại bí cảnh tông môn. Cách chết giống với tông chủ đời trước như đúc. Tin thứ hai đến từ Vô Hồi thánh địa, người khiêu chiến quy ước La Phù đã chết.
Hai tin tức tựa như lũ quét khiến cho mỗi một con dân trong La Phù sơn mạch đều sợ hãi không thôi.
Từ mười tám tông đến các đại tông môn, từ chợ đen La Phù đến các đại thành đá, lại đến quần thể tán tu, trước sau đều bị hai tin tức này làm cho kinh hãi đến trợn mắt hốc mồm.
Thời gian qua đi năm năm, Vô Hồi thánh địa lại lần nữa ra tay, chém giết tông chủ tại tông môn bí cảnh.
Nói cách khác, nội ứng là Thiên Cương tông?
Vì cái gì?
Tại sao Thiên Cương tông lại làm như thế?
Sau trận oanh động ngắn ngủi, toàn bộ La Phù lập tức lên án với Thiên Cương tông.
Ngũ đại chợ đen tuyên bố đầu tiên, đoạn tuyệt cả tất giao dịch cùng Thiên Cương tông, chỉ cần là người của Thiên Cương tông, nghiêm cấm bước vào chợ đen nửa bước.
Nếu không, giết!!
Các đại tổ chức sát thủ cũng tuyên bố, tiếp nhận bất kỳ hành động săn giết gì đối với Thiên Cương tông, phí tổn chỉ một viên tinh thạch.
Tiểu tông môn cỡ trung ở các nơi cũng liên tiếp tuyên bố không còn tán thành Thiên Cương tông là một trong mười tám tông, càng không đồng ý để bọn họ làm tôn chủ La Phù.
Rất nhiều tán tu đều hô to phải mở lại đại hội La Phù, trục xuất Thiên Cương tông ra khỏi mười tám tông.
Ngay cả các tông thân cận với Thiên Cương tông như Xích Tiêu tông, Thương Vân tông đều tức giận chỉ trích, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ, cũng không qua lại nữa.
Các tông môn bị bọn hắn tính toán như Thượng Thanh tông, Thánh Nữ tông suýt chút nữa đã muốn giết qua đầu tiên.
Khắp các nơi La Phù, mọi người đều xúc động tức giận.
Bọn hắn không thể tha thứ nhất chính là phản bội.
Các tông La Phù có thể đối kháng Lang Gia Tây Cương cũng là bởi vì bọn hắn đang có một mối thù chung với kẻ địch bên ngoài, mấy trăm năm qua chưa bao giờ thay đổi. Mà bây giờ, Tông chủ Thiên Cương tông vậy mà lại cấu kết với người ngoài, giết hại 'Người nhà'.
Đây là sỉ nhục.
Bọn hắn không thể chịu đựng.
Thiên Cương tông biết chuyện đã nghiêm trọng, trước tiên liền tuyên bố toàn tông đề phòng, sau khi kịch liệt tranh luận dài đến năm tiếng, đẩy Cừu Nguyên Lương lên vị trí tông chủ.
Bọn hắn muốn giữ vững vị thánh văn này mặc kệ phát sinh hỗn loạn gì, tối thiểu hắn là tông chủ thì sẽ không chết.
- Chúng ta nhất định phải tuyên bố với bên ngoài, đối với mọi chuyện Lương Huyền Nghĩa làm chúng ta hoàn toàn không biết gì cả. Cấu kết Tây Cương cũng chỉ là một mình Lương Huyền Nghĩa làm. Không, không thể chỉ là Lương Huyền Nghĩa, còn phải đẩy ra càng nhiều người, chém đầu trước mặt mọi người. Chúng ta phải xin lỗi toàn La Phù, cho dù là phải quỳ xuống!
- Chúng ta nhất định phải nghĩ tất cả các biện pháp lắng lại trận gió lốc này, nếu không... Thiên Cương tông sẽ vĩnh viễn không thoát thân được! Mỗi một người đang ngồi ở đây đều sẽ thành xương khô trong La Phù sơn mạch này.
Tất cả trưởng lão đều đang xúc động tức giận nhìn Cừu Nguyên Lương đề nghị.
Cừu Nguyên Lương ngồi trên chiếc ghế tông chủ, cố gắng ổn định, nhưng lại không thể che hết bối rối trong ánh mắt.
Dù sao hắn cũng chỉ là hài tử mười bốn tuổi, chưa bao giờ trải qua áp lực như vậy. Hắn hoàn toàn không có hưng phấn khi làm tông chủ, chỉ có khẩn trương và luống cuống.
- Đại trưởng lão, ngài xem...
Cừu Nguyên Lương không biết ứng phó như thế nào với việc các trưởng lão đang cãi nhau như thế, ánh mắt nhìn về phía Đại trưởng lão nhờ giúp đỡ.
Đại trưởng lão ho nhẹ vài tiếng, đứng dậy ngăn lại cuộc cãi vã.
- Đầu tiên, ta muốn tuyên bố, lời nói của ta đơn giản là vì suy nghĩ cho tông môn. Thiên Cương tông phản bội La Phù, đây là sự thật. Chúng ta không chỉ có phải để La Phù lắng lại tức giận, còn phải trấn an đệ tử trong tông.
Đại trưởng lão há to miệng, muốn tiếp tục, nhưng lại do dự.
Cừu Nguyên Lương kịp thời nói.
- Đại trưởng lão, ngươi có ý kiến gì cứ việc nói, có được hay không, các trưởng lão sẽ cùng nhau thảo luận.
Đại trưởng lão nhìn đám người một chút, sau đó mới trầm trọng nói.
- Người ngoài sẽ không tin tưởng chuyện này chỉ là do một mình Lương Huyền Nghĩa làm, hắn không làm được. Nhưng cũng sẽ không tin là toàn thể Thiên Cương tông đều tham dự, dù sao chuyện này rất mạo hiểm, cần phải bí mật, càng ít người biết càng tốt. Cho nên... Chúng ta chỉ cần giết một nhóm người là được. Đề nghị của ta là, giết tất cả những người thân cận với tông chủ, không chỉ có trưởng lão, còn phải có... Đệ tử.
Một câu 'Thân cận' của Đại trưởng lão, lập tức phán quyết tử hình cho trong điện rất nhiều người, làm cho trưởng lão thân tín của Lương Huyền Nghĩa lập tức đứng dậy nói.
- Ta ngược lại cảm thấy, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão tự sát tạ tội mới càng có thể biểu hiện thành ý của Thiên Cương tông chúng ta
Các trưởng lão thân tín khác cũng lập tức tán thành:
- Người bên ngoài không biết là có quan hệ với ai, bọn hắn muốn là thái độ, cho nên, muốn giết liền giết cho đủ trọng lượng.
Đại trưởng lão không cùng bọn hắn tranh luận, đem quyền quyết định giao cho Cừu Nguyên Lương.
- Xin mời tông chủ quyết định.
- Tông chủ, xin thận trọng quyết định.
Bọn người Thân trưởng lão hành lễ với Cừu Nguyên Lương, bọn hắn đều là trung với Lương Huyền Nghĩa, mà Cừu Nguyên Lương lại là đệ tử thân truyền của tông chủ, quan hệ giữa bọn hắn đều rất thân mật. Tin tưởng, Cừu Nguyên Lương sẽ hướng về bọn hắn.
Cừu Nguyên Lương rối ren trong lòng một trận, sau đó lại nói.
- Đại trưởng lão nói có lý.
Đại trưởng lão lộ ra nụ cười thản nhiên.
- Tông chủ anh minh!
- Anh minh cái rắm!
- Cừu Nguyên Lương! Ngươi có còn là đệ tử thân truyền của tông chủ hay không? Muốn nói thân cận, ngươi càng thân cận hơn, ngươi cũng phải chết!
- Vị trí tông chủ ngươi vừa ngồi lên nếu không có những người chúng ta đây duy trì, bọn hắn sớm muộn cũng sẽ lấy mất quyền lực ngươi.
Đám Thân trưởng lão kêu to, khó có thể tin được mà nhìn Cừu Nguyên Lương.
- Ta sẽ không để cho các ngươi chết vô ích, trong tông sẽ nhớ kỹ công sức mà các ngươi bỏ ra.
Cừu Nguyên Lương rất không muốn để các Thân trưởng lão chết, nhưng lại bất đắc dĩ.
329: Mưu Kế Của Cửu Công Chúa (1)
Tông chủ đã chết, Thân trưởng lão rõ ràng ở thế yếu, nếu như bảo vệ bọn hắn mà giết Đại trưởng lão, Đại trưởng lão sẽ lập tức phản kháng ngay, và tất nhiên sẽ tạo thành nội loạn để tông môn lại thêm tổn hao nguyên khí.
Mà, các đệ tử trong tông đều có thể đoán được chuyện cấu kết với Đại hoàng tử là có quan hệ với bọn người Thân trưởng lão.
Nếu như không xử lý, rất nhiều người đều sẽ chủ động rời khỏi, vị trí tông chủ này của mình càng ngồi không vững.
Cho nên... Hắn chỉ có thể nhẫn tâm.
- Cừu Nguyên Lương, ngươi thật đáng khinh bỉ.
- Súc sinh!!
- Là ai đề cử ngươi??
- Sư phụ ngươi dưới cửu tuyền tuyệt đối không tha cho ngươi.
Đám Thân trưởng lão tức giận gào thét, lập tức kích hoạt linh văn liền muốn giết ra ngoài.
- Bắt lấy bọn hắn!!
Đại trưởng lão thét lên ra lệnh, các trưởng lão còn lại cũng giống như như ác lang nhào tới.
Khi cường giả các tông tức giận vây quanh Thiên Cương tông muốn một lời giải thích, Thiên Cương tông đã đánh các Thân trưởng lão nửa sống nửa chết rồi đẩy ra bên ngoài.
Mười ba vị trưởng lão, hơn một trăm bảy mươi vị đệ tử bị chém đầu trước mặt mọi người!
Máu tươi nhuộm đỏ cánh rừng trước tông môn, những cái đầu chết không nhắm mắt treo lên thật cao.
Cừu Nguyên Lương lấy thân phận tông chủ, dẫn đầu trưởng lão và các đệ tử toàn tông quỳ một chân trên đất, xin lỗi đến La Phù, cũng thể hiện rằng mình nguyện ý chấp nhận tất cả hậu quả mang tới.
Nhưng, những chuyện này hoàn toàn không đủ để La Phù lắng lại lửa giận.
Người vây tụ đến Thiên Cương tông càng ngày càng nhiều, những lời nhục mạ liên tiếp vang lên.
Còn có rất nhiều thế lực điên cuồng tấn công quặng mỏ tinh thạch ở các nơi của Thiên Cương tông, phá huỷ năm tòa thành đá mà Thiên Cương tông khống chế.
Thiên Cương tông từ khi thành lập đến nay, nguy cơ này là nghiêm trọng nhất.
- Ai... Đã mười ngày rồi mà vẫn còn náo loạn. Không mệt mỏi sao.
Cừu Nguyên Lương không có lòng tu luyện, nằm ở trên giường than thở.
Đường đường tôn chủ La Phù, vậy mà người người kêu đánh.
May mà Ngọc Đỉnh tông không có tuyên bố tổ chức đại hội La Phù. Lý do là đại hội La Phù năm năm vừa mở, đây là quy củ thánh địa định ra. Bất kỳ tình huống gì
cũng không thể phá hư quy củ.
Cứ như vậy, Thiên Cương tông tối thiểu còn có thể kiên trì năm năm, tông chủ mình đây cũng có thể sống thêm năm năm.
- Sư phụ, người chết đi ngược lại dễ dàng rồi. Ta làm sao để cứu vớt Thiên Cương tông đây.
Cừu Nguyên Lương cũng không hận sư phụ, bởi vì hắn cũng là người tham dự.
Hắn lúc ấy còn khen sư phụ anh minh.
Nếu như không có đám người Khương Phàm kia, trận bố cục này khẳng định sẽ toàn thắng, Thiên Cương tông bọn hắn càng sẽ có thể thống lĩnh La Phù xa hơn.
Chỉ tiếc, số mạng không tốt.
- Tông chủ, có khách đến.
Một vị đệ tử nhẹ nhàng gõ cửa.
- Khách? Không phải ta đã hạ lệnh toàn tông giới nghiêm sao?
Lúc bắt đầu Cừu Nguyên Lương còn tiếp kiến qua người của Thượng Thanh tông và Thánh Nữ tông, hi vọng được tha thứ, kết quả suýt chút nữa mắng chết hắn.
Sau khi dứt khoát thì ai cũng không thấy.
- Nàng tự xưng là... Cửu công chúa.
Môn ngoại đệ tử hạ giọng.
- Cửu công chúa?
Cừu Nguyên Lương ngồi dậy, con mắt đảo vài vòng sau đó bước nhanh rời khỏi phòng.
- Chúc mừng ngươi đã ngồi lên vị trí tông chủ. Ngươi hẳn là tông chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thiên Cương tông.
Cửu công chúa che chắn cơ thể rất kín, ngay cả ngoại hình cũng đều thay đổi.
- Cửu công chúa tới đại biểu cho hoàng thất sao?
Cừu Nguyên Lương rất cảnh giác cũng có chút chờ mong.
Trong tình huống này mà hoàng thất Lang Gia vẫn có thể phái người đến hẳn là đến cần viện trợ, nhưng hợp tác với hoàng thất thì phải đề phòng dẫn sói vào nhà.
- Ta đương nhiên đại biểu cho hoàng thất. Chúng ta có biện pháp giúp Thiên Cương tông vượt qua nguy cơ, cũng không biết Cừu tông chủ có nguyện ý hợp tác với chúng ta hay không.
Cửu công chúa lớn lên trong cung đình hoàng thất, gặp qua người, trải qua chuyện nhiều hơn so với người bình thường rất nhiều. Nàng không chỉ khôn khéo cơ trí mà còn giỏi về quan sát người.
Tông chủ mới này, so với những gì mình dự đoán trước đó là một.
Tuổi hắn còn rất trẻ, không ứng phó được cục diện Thiên Cương tông bây giờ.
Thời điểm Thiên Cương tông bồi dưỡng hắn chắc có khả năng chỉ là chú trọng tu luyện cho hắn mà thôi.
- Ngươi nhỏ như vậy, có thể đại biểu được hoàng thất?
Cừu Nguyên Lương hừ một tiếng, muốn k1ch thích tiểu nha đầu này một chút.
- Đến khi ta lớn hơn, chỉ sợ ngươi ép không được ta. Cừu tông chủ, ngươi cảm thấy muốn giải quyết vấn đề của Thiên Cương tông trước mắt thì mấu chốt là ở chỗ ai?
Cửu công chúa cùng với phụ mẫu và các đại ca nàng đều như nhau, rất thích nhìn chằm chằm mắt người đối diện để nói chuyện.
‘Nếu ta biết, còn cần gì phiền não?’
Cừu Nguyên Lương nói thầm trong lòng, tuy nhiên ngoài mặt vẫn là nói:
- Mấu chốt ở chỗ tư thái tông chủ ta đây, ở chỗ Thiên Cương tông nhận lầm thái độ.
- Nhiều ngày như vậy, Thiên Cương tông chỉ nghĩ ra cái này?
Cửu công chúa cười nhạt một tiếng:
- Các ngươi bây giờ đứng trước nguy hiểm lớn nhất không phải ở chỗ La Phù, mà là ở chỗ Thiên Sư tông.
Cừu Nguyên Lương khẽ nhíu mày.
- Thiên Sư tông? Bọn hắn vội vàng lên kế hoạch xây dựng thành mới, ứng phó hoàng triều các ngươi, một thời gian cũng còn không thể chú ý đến nơi đây. Thượng Thanh tông đã bị phế đi, Thiên Cương tông sẽ trở thành mục tiêu công kích, Thiên Sư tông ngược lại là đầu ngọn gió càng ngày càng thịnh. Coi như trên danh nghĩa bọn hắn còn không phải là Tam Tôn Chủ gì đó, nhưng trên thực tế đã là tôn chủ mới.
- Bọn hắn bây giờ lại có một năm an toàn. Trong một năm này, nếu như không có gì kiềm chế, bọn hắn chí ít có thể khống chế một nửa tông môn ở La Phù. Đến lúc đó, Lang Gia hoàng triều chúng ta phản kích, trong tay bọn họ lại nắm giữ con tin, bên cạnh có mười cái tám tông môn phối hợp cùng số lượng lớn lực lượng La Phù, chiến cuộc như thế nào thì thật đúng là không đoán trước được.
- Giả sử, Thiên Sư tông gánh vác, toàn bộ La Phù đều sẽ tôn kính bọn hắn. Thiên Cương tông sẽ vĩnh viễn không có cơ hội xoay mình. Năm năm sau, các ngươi chắc chắn sẽ không còn nữa.
Cửu công chúa không vội vã nói, lại một mực chú ý đến ánh mắt Cừu Nguyên Lương.
Đan Đại Chí Tôn