Đan Đại Chí Tôn
Chương 1648: C1648: Cuồng ngược
Năm vị trưởng lão Thần Miếu rất rõ ràng sự quỷ dị của độc hoa, cũng không dám khinh thường, vội vàng rút lui.
- Liệt diễm trước kia của ngươi có thể chống cự U Minh Độc Hoa, bây giờ còn có thể sao? Ha ha! Ta đoán là ngươi còn không thể!
Hình Phù Đồ thấy được Khương Phàm suy yếu, hắn thét lên một tiếng ra lệnh, cánh hoa đầy trời nhanh chóng bay xuống, mỗi cánh đều tỏa ra hào quang quỷ dị, mị lực kinh người, lại âm độc đến cực điểm, có thể chống cự các loại năng lượng đả kích trong nhân thế, có được lực lượng diệt độ hết thảy sinh linh.
Khương Phàm đứng trên Thái Tổ sơn, thở hồng hộc hổn hển.
Áp bách, áp bách thật sự rõ ràng!
Không chỉ là chênh lệch thật lớn giữa phẩm cấp, lão yêu quái Hình Phù Đồ chuyển kiếp thứ bảy này xác thực cũng quá mạnh.
Nhưng, ý nghĩ như vậy chỉ xuất hiện vẻn vẹn trong nháy mắt mà thôi, chẳng quan tâm ngươi là Thiên phẩm gì, chẳng quan tâm ngươi là kẻ chuyển sinh bảy thế gì, hôm nay lão tử đều sẽ đánh nổ ngươi.
Khi độc hoa đầy trời đột kích, khi hào quang vô tận bao phủ, Thái Tổ sơn dưới chân Khương Phàm xuất động khí lãng nặng nề vô biên, uy thế khai thiên tích địa đặc hữu bao quanh Thái Tổ sơn, cuồng kích tám phương, cường thế chặn đánh.
Các cánh hoa bị loại uy lực Tổ Nguyên cường đại đến từ Hồng Hoang này chống đỡ.
- Cho ta xem ngươi có thể kích phát ra bao nhiêu uy thế?
Quỷ môn cuồn cuộn phía sau Hình Phù Đồ, càng dùng nhiều cánh hoa xông ra hơn, phất phới đầy trời, nở rộ mê quang yêu dị, tiến lên đánh về phía Thái Tổ sơn.
Thái Tổ sơn nở rộ khí thế nặng nề, chồng chất, cuồng kích bầu trời, nhấc lên gợn sóng trên đại địa, dãy núi.
- Sát Na Phương Hoa, giết!
Hình Phù Đồ giống như là Chúa Tể U Minh, pháp lệnh độc hoa khô héo hết sạch, nở rộ minh quang kinh khủng, chiếu thấu không gian, muốn chôn vùi khí lãng tổ sơn.
Nhưng, Thái Tổ sơn đã cùng Khương Phàm dung hợp, uy thế không dứt, minh quang đều bị ngăn cản ở bên ngoài.
Khương Phàm kích phát uy thế Thái Tổ sơn, đồng thời triệu ra Thương Sinh Cung, chỉ đến Hình Phù Đồ ở phía xa.
Thương Sinh Tạo Hóa!
Quốc vận cuồn cuộn, tạo hóa vô biên.
Thương Sinh Cung run rẩy kịch liệt, phát ra ánh sáng vạn trượng, từng gợn sóng mạnh mẽ mãnh liệt hội tụ, hình thành trường tiễn chói mắt trên Thương Sinh Cung.
- Đó lại là võ pháp gì?
Vô số cường giả đều có cảm giác kỳ diệu, ngắm nhìn ngọn núi nguy nga kia.
Ở bên trong thủy triều nặng nề, khí chất Khương Phàm nhanh chóng thay đổi, trở nên thần thánh, trở nên cường đại, cứ như một Thần Tử đang thức tỉnh, càng giống như là mê ảnh Thương Thiên đang bỏ ra lúc này.
Loại cảm giác này mãnh liệt lại rõ ràng, thẩm thấu vào linh hồn của bọn hắn.
Khương Phàm cầm trường cung, như cầm vận mệnh dân chúng, tạo hóa đất trời.
Hình Phù Đồ khẽ nhíu mày, đây lại là chiêu thức gì?
Kiếp này Phần Thiên Thần Hoàng chuyển hướng tu luyện sao, không nghiên cứu Chu Tước truyền thừa của hắn sao?
Ầm ầm!
Một tiếng bạo hưởng, long trời lở đất, chấn động hơn mười dặm dãy núi.
Sát Sinh Tiễn thoát cung nổ.
Giữa một hơi thả ra, uy thế giống như là biển gầm, cuồn cuộn phóng thích.
Quốc vận mãnh liệt, tạo hóa cuồn cuộn.
Thời gian tránh lui, không gian nhường đường.
Sát Sinh Tiễn xuyên thủng mười mấy dặm, thẳng đến Hình Phù Đồ.
Hình Phù Đồ mẫn cảm phát giác ra nguy cơ, hắn quả quyết lui lại, ẩn vào quỷ môn.
Ầm ầm!
Cửa địa ngục khép kín, âm khí ngập trời, ngăn cách không gian và thời gian.
Nhưng... Ầm ầm!
Thương Sinh Tạo Hóa ngưng tụ ra uy thế quá mạnh, trong chốc lát đã xuyên thủng mảnh âm khí như thủy triều kia, rắn chắc đánh vào bên trên cánh cửa địa ngục.
Cửa địa ngục rung động kịch liệt, nháy mắt đã tán loạn.
- Phá?!
Vô số người bỗng nhiên biến sắc, đồng loạt bước về phía trước mấy bước, muốn xác định xem mình là bị ảo giác hay là chuyện thực sự đã xảy ra.
- Thái Tuế!
Đám người Tạ Ninh đều đổ mồ hôi lạnh khắp người, lo lắng nhìn lên chiến trường trên bầu trời.
Hình Phù Đồ cũng thay đổi sắc mặt, lập tức kích phát Tử khí cuồn cuộn, nổ bắn về phía trước.
Lấy năng lực của hắn bây giờ chỉ có thể tiếp dẫn cửa địa ngục, vẫn còn không thể tự do xuyên thẳng qua tại ranh giới Sinh Tử, một khi bị vây ở U Minh Địa Ngục, muốn trở về liền rất khó khăn.
Mê vụ cuồn cuộn, tử khí ngập trời, Hình Phù Đồ vùng vẫy giãy chết tại thời khắc sống còn, hắn vung ra sợi xiềng xích, kết nối với thế giới bên ngoài.
Trọn vẹn mười mấy hơi thở, rốt cuộc Hình Phù Đồ cũng chật vật không chịu nổi giết đi ra trước khi Sinh Tử Lưỡng Giới khép kín.
Giờ khắc này, tất cả ánh mắt đều tập trung ở nơi đó, ai cũng không có chú ý tới Khương Phàm.
Sau khi Khương Phàm phóng thích Thương Sinh Tạo Hóa, hắn nhanh chóng nuốt hạt giống Vĩnh Hằng, nhanh chóng khôi phục đỉnh phong, lửa giận như biển, nhiệt huyết thiêu đốt ý chí, lấy Lăng Thiên thuật xẹt qua trời cao, thẳng đến chỗ tử khí nóng nảy kia.
Chu Tước Phục Thiên Thuật!
Liệt diễm ngập trời, cuồn cuộn không dứt, hình thành kinh thế bức tranh.
Có Phượng Hoàng lăng tiêu, uy hiếp tám phương, có Thiên Bằng kích thiên, hồi hộp dân chúng, có chim loan vén núi, thánh uy cuồn cuộn, càng có Khổng Tước giương cánh, bá tuyệt một phương, nhiều loại mãnh cầm, từng loại hiển hiện, cùng thi triển hung uy.
- Đó là võ pháp gì?
Vô số cường giả lập tức có phản ứng, ánh mắt một lần nữa lại chuyển hướng đến hư ảnh Chu Tước che trời kia.
Hình Phù Đồ chật vật tránh thoát khỏi Sinh Tử Lưỡng Giới, trong chớp mắt, Khương Phàm đã giết tới gần.
- Đây là Phục Thiên Thuật, ngươi còn cảm thấy quen thuộc không?
Khương Phàm dữ tợn, bộc phát toàn diện, huyết mạch thiêu đốt, linh hồn gáy to, thế công cuồng bạo va chạm Hình Phù Đồ.
Hình Phù Đồ vừa mới thoát khốn, vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đối diện đánh trúng, huyết nhục văng tung tóe, chật vật tung bay ra ngoài.
- Tốt! Đánh tốt! Chính là như vậy!
Hình Phù Đồ cường thế ổn định, đau đớn lại cuồng nhiệt, toàn thân cuồn cuộn ma khí, cưỡng ép ổn định thân thể.
Nhưng, Khương Phàm lại tới gần trong chớp mắt, giết tới trước mặt Hình Phù Đồ.
Linh hồn Chu Tước, tinh huyết Kim Hoàng, hoàn toàn hiện ra uy lực Chu Tước.
- Tốc độ này còn quen thuộc không? Cái này gọi là Lăng Thiên Thuật!
Cánh tay phải của Khương Phàm nổi cao gân xanh, gắt gao nắm chặt nắm đấm khuấy động lực bộc phát mấy triệu cực cảnh, cuồng lực cuồn cuộn, thẳng đến mặt Hình Phù Đồ.
Bành!
Răng rắc!
Mặt Hình Phù Đồ lõm vào, máu tươi bão táp, đầu bỗng nhiên ngửa ra sau, xương cổ bị bẻ gãy tại chỗ, thân thể vừa mới ổn định đã lần nữa tung bay ra ngoài.
- Vui sướng hay không, kích thích hay không!
Khương Phàm tiếp tục kích phát huyết mạch, sôi trào truyền thừa, Chu Tước Lăng Thiên, tốc độ tuyệt luân, đuổi sát Hình Phù Đồ vọt tới đại địa.
- Kích thích, ha ha, kích thích!!
Đan Đại Chí Tôn