Đan Đại Chí Tôn
Chương 1524: C1524: Hoàn ngược 1
- Hắn chính là Khương Phàm?
- Hắn là đến báo thù thay muội muội của hắn? Ha ha, thánh địa phương Bắc dùng chiêu này mặc dù ám muội, nhưng xác thực có hiệu quả nhỉ.
- Đối phó loại người cực đoan này, chỉ có thể dùng thủ đoạn cực đoan.
- Tử Vi thánh địa nói hắn là Sinh Tử cảnh rồi?
- Sinh Tử cảnh còn dám chạy loạn khắp nơi, thật đúng là tên cuồng nhân.
- Sinh Tử cảnh tựa như lão hổ không có răng, nhìn uy phong lẫm liệt, kỳ thật không có bao nhiêu uy hiếp.
- Trò hay bắt đầu! Liền nhìn liên minh Thánh địa phương bắc chơi như thế nào!
Sau khi diễn võ trường rộng lớn hơi an tĩnh, đã nhanh chóng náo nhiệt lên.
Chuyện mong đợi nhất rốt cuộc cũng đã xảy ra.
Các đệ tử thánh địa phương bắc tập thể đi về phía trước mấy bước, ánh mắt lăng lệ.
Quan giữa bọn hắn cùng Cổ Hoa hoàng thành vô cùng thân mật. Bọn hắn ủng hộ tư thái trung lập của Cổ Hoa, Cổ Hoa khẳng định lực ảnh hưởng của bọn hắn.
Hợp tác lẫn nhau, ỷ vào lẫn nhau.
Kết quả Khương Phàm náo loạn một trận loạn cả phương bắc, cũng làm cho Cổ Hoa tổn thất nặng nề.
Bọn hắn là thánh địa, lúc đầu không có cơ hội hỗ trợ, không nghĩ tới lại đụng phải ở chỗ này.
Nếu như thế, bọn hắn không để ý thay Cổ Hoa giáo huấn Khương Phàm một chút.
- Ca ca, cơ thể của huynh có thể được không?
Khương Uyển Nhi vẫn rất lo lắng.
- Nhìn cho thật kỹ. Sau khi xem xong, muội phải hiểu được một chút, Khương Uyển Nhi muội cái gì cũng đều không cần sợ, ai cũng không cần sợ, bởi vì muội có một ca ca, tên Khương Phàm!
Khương Phàm đi đến trên đài diễn võ, ánh mắt lạnh lùng tập trung vào Phương Vinh:
- Hôm qua là ngươi hãm hại muội muội ta?
Phương Dung bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm đến mức trong lòng lắc một cái, muốn phản bác, nhưng bờ môi chỉ nhúc nhích, vậy mà nói không ra lời.
Loại cảm giác này tựa như bị mãnh thú tập trung vào người.
- Sao có thể nói là hãm hại, luận bàn cùng cảnh giới, ai thua thì chính tài nghệ người đó là không bằng người.
Nam tử bên cạnh Phương Dung đứng trước mặt nàng, có chút ngẩng đầu, giằng co với Khương Phàm đang đứng ở trên đài.
- Trước khi nói chuyện, hãy tự giới thiệu đi.
- Tuyết Bộc thánh địa, Lương Hạo. Mặc dù không bằng Thiên phẩm thánh văn ngươi, nhưng cũng là Đại Thừa Thánh phẩm.
- Nàng hãm hại muội muội ta, hôm nay ta đến thay muội muội ta chủ trì công đạo!
- Ta nói, không phải hãm hại. Chúng ta đều là đệ tử thánh địa cao quý, làm việc quang minh lỗi lạc, cũng đều giữ quy củ, không giống với loại này người dã man như ngươi.
- Tốt thay cho một câu quang minh lỗi lạc, thật không biết xấu hổ.
- Ngươi nói cái gì? Nơi này là thánh địa hội nghị, không phải do một tên tội phạm truy nã như ngươi đến làm càn!
- Đừng ra vẻ đạo mạo dối trá, không phải là muốn khiêu chiến ta sao? Ta tiếp! Ngươi, kẻ đầu tiên?
Người của thánh địa Bắc Bộ trao đổi ánh mắt, liền dễ dàng tiếp nhận khiêu chiến như vậy?
Còn tưởng rằng muốn phí chút miệng lưỡi.
Nếu đã như thế này... Bọn hắn cũng không khách khí.
- Đã ngươi muốn khiêu chiến đệ tử thánh địa chúng ta, ta liền thành toàn ngươi.
Lương Hạo leo lên lôi đài.
Liên minh Thánh phương bắc của bọn hắn sớm đã âm thầm chọn lựa sáu người khiêu chiến, đều là thánh văn, đều là Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên.
Để khi Khương Phàm xuất hiện, khởi xướng khiêu chiến.
- Uyển nhi ở bên cạnh nhìn.
Khương Phàm đi đến giữa lôi đài:
- So thế nào?
Lương Hạo đứng trước Khương Phàm cách hai mươi mét:
- Luận võ công bằng, luận bàn làm chủ, chạm đến là thôi.
- Nói nhảm coi như xong, tính thắng thua thế nào.
Ánh mắt Khương Phàm lăng lệ, nắm chặt nắm đấm.
- Chúng ta chỉ là luận bàn, chỉ cần một bên nhận thua, tranh tài coi như kết thúc.
- Nói rõ. Chỉ cần nhận thua, coi như kết thúc?
- Chỉ cần hô lên hai chữ nhận thua, coi như kết thúc.
Lương Hạo mang theo nụ cười tà ác trên mặt.
Mặc dù Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên cùng Sinh Tử cảnh là cảnh giới khác biệt, thế nhưng thực lực Sinh Tử cảnh lơ lửng không cố định, thời điểm yếu đi còn không bằng Linh Hồn cảnh bình thường, thời điểm mạnh lên thì rất dễ dàng mất khống chế.
Nếu như trạng thái của Khương Phàm mệt mỏi, hắn sẽ hung hăng ngược đối phương.
Nếu như trạng thái Khương Phàm là cường thịnh, hắn liền chống cự, dùng lời nói để kích thích, để Khương Phàm mất khống chế.
Cái này không phải khiêu chiến, đây là thuần thú, ha ha.
- Lương Hạo sư huynh! Hung hăng đánh! Để hắn lĩnh giáo thực lực thánh địa phương bắc chúng ta!
- Lương Hạo sư huynh, chúng ta chờ mong biểu hiện đặc sắc của huynh, ta vì huynh mà kiêu ngạo.
Các đệ tử Tuyết Bộc thánh địa cao giọng la lên.
Lương Hạo là người có linh văn mạnh nhất trong đời mới bọn hắn, cái phần cường hãn kia đã xâm nhập đến bên trong linh hồn của bọn hắn, bọn hắn tin tưởng Lương Hạo có thể khống chế ở tràng diện, hung hăng giáo huấn Khương Phàm.
- Xin mời mở ra bình chướng bảo vệ, chỉ cần không có kết thúc, ai cũng không được phép nhúng tay.
Khương Phàm ra hiệu với Vô Hồi Thánh Chủ.
Vô Hồi Thánh Chủ đi hướng lôi đài, tự mình tọa trấn:
- Chúng ta nói rõ quy tắc, luận bàn giữa thánh địa, hữu nghị đầu tiên, luận võ thứ hai, thắng bại toàn bằng thực lực, sau khi xuống đài không mang thù không trả thù, tất cả thánh địa càng không thể bởi vậy mà truy cứu trách nhiệm.
Thánh Chủ liên minh Thánh địa phương bắc theo thứ tự gật đầu.
Lương Hạo lui lại, kéo dài khoảng cách cùng Khương Phàm, tiếp tục đâm kích Khương Phàm:
- Ta muốn không chỉ là ta, thánh địa phương Bắc chúng ta, thậm chí tất cả thánh địa Thương Huyền, đều rất hiếu kỳ đối với ngươi. Hiếu kỳ thực lực của ngươi, hiếu kỳ linh văn của ngươi, hiếu kỳ võ pháp của ngươi. Nếu ngươi đã tới, vậy thì hãy thỏa mãn chúng ta. Đánh xong trận này, mặc kệ thắng thua, cũng cho đệ tử khác một cơ hội?
- Còn có ai muốn khiêu chiến?
Khương Phàm liếc mắt nhìn liên minh Thánh địa phương bắc.
- Chúng ta đều muốn lĩnh giáo thực lực của ngươi.
Năm đệ tử được tuyển chọn khác đi tới phía trước, đều là Thánh phẩm linh văn nổi tiếng trong, ngoài thánh địa phương bắc.
- Đứng ở nơi đó đừng động. Các ngươi rất nhanh có thể được thỏa mãn nguyện vọng.
- Chúng ta đang mong đợi.
Bọn hắn lộ ra nụ cười thản nhiên, Sinh Tử cảnh còn cuồng như thế, thật sự là không biết tự lượng sức mình.
- Chúng ta bắt đầu ngay bây giờ?
Đan Đại Chí Tôn