Đan Đại Chí Tôn
Chương 1492: C1492: Không biết có phải hay không
Hướng Vãn Tình nhìn mắt Khương Phàm thật sâu, bỗng nhiên bước về phía trước, tiến đến bên mồm của hắn, hôn một cái giống chuồn chuồn lướt nước:
- Đừng chạy, đây là cám ơn ngươi. Nếu không phải thế, lễ lớn như vậy, ngươi còn nhớ ta lấy thân báo đáp không?
Khương Phàm mơ hồ ý thức thể, tiếp nụ hôn Hướng Vãn Tình dâng.
Hướng Vãn Tình nhìn dáng vẻ hắn câu nệ, cười khanh khách:
- Ta còn có thể dể ngươi ăn?
Khương Phàm đều đưa Hướng Vãn Tình và tặc điểu ra thanh đồng tiểu tháp, sau khi giới thiệu cho Dạ An Nhiên, bọn họ cùng một chỗ nghiên cứu thảo luận về m Dương cùng Ngũ Hành.
Sau mấy ngày ngắn ngủi, Lý Dần, Dương Biện, Khương Bân cùng Hỗn Thiên Linh Bảo dung hợp đã bắt đầu chuẩn bị kết thúc.
Ở trên vạn lần xé rách và dung hợp, bọn hắn từ cơ thể đến linh hồn đều chiếm được thăng hoa, năng lượng phi phàm càng làm cho thực lực của bọn hắn lần nữa được tăng cường.
Khương Bân tiến vào Sinh Tử cảnh, Lý Dần bước lên Cửu Trọng Thiên, Dương Biện bởi vì là tu luyện lại từ đầu, cảnh giới tăng lên càng nhanh, đã đi đến cao giai Linh Hồn cảnh.
Khương Phàm kích động càng chờ mong.
Mặc dù mọi người cũng còn không trưởng thành thật lớn mạnh, nhưng tiềm lực đã có thể đoán được.
Đau khổ giãy dụa nhiều năm như vậy, rốt cuộc hắn cũng cũng đã có lòng tin đối với việc trùng kiến Thần triều.
Phần này lòng tin đến từ sự trưởng thành của hắn, càng đến từ việc bên cạnh càng ngày càng nhiều bằng hữu.
- Khương Phàm, chúng ta lại gặp mặt. Để cho ngươi đợi lâu rồi.
Khi Khương Phàm nhận được triệu hoán, đi đến Sí Thiên đại điện, nơi này đã đứng đầy người.
Tỷ tỷ Điêu Lãnh Phong - Điêu Lãnh Nguyệt mang theo hung quang đầy mắt tiếp cận Khương Phàm.
Đám người đến từ Vạn Đạo Thần Giáo, Cổ Hoa hoàng thành, Huyền Nguyệt hoàng triều, cũng đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn Khương Phàm.
Chỉ qua mấy tháng mà thôi, vậy mà tên hỗn đản này lại đã đặt chân vững vàng tại Sí Thiên giới, còn triệt để diệt trừ uy hiếp từ Tác Ngọc Đường.
Khi bọn hắn nhận được tin tức thật sự là không thể nào tiếp thu được, cũng không thể không thừa nhận bây giờ Khương Phàm đã thành uy hiếp chân chính. Cho nên bọn hắn đã thay đổi hành trình, liên thủ bái phỏng Thái Cổ Thần Miếu.
- Khương Phàm trưởng lão, hân hạnh.
Một nam tử cao lớn khí tức vũ dũng đầy người đánh giá Khương Phàm, tướng mạo đường đường, thân thể thẳng tắp, một đôi mắt rộng rãi lấp lóe.
Chỉ là đứng ở nơi đó liền như có thể khiến người ta cảm nhận được khí tức Lăng Vân, chiến ý hào hùng, khí chất vô cùng bất phàm từ hắn.
Khương Phàm dừng bước chân lại, đón nhận ánh mắt nam tử.
Thái Tuế Hình Phù Đồ?
Hắn còn sống??
Giới Chủ ngồi trên đài cao, tự mình giới thiệu:
- Vị này là truyền nhân của Thái Cổ Thần Miếu, Hình Phù Đồ!
Khương Phàm rất tự nhiên trấn an được cảm xúc, gật đầu ra hiệu với Hình Phù Đồ, lại tiếp tục đi tới phía trước.
- Giới Chủ gọi ta tới là tiếp đãi khách sao? Hình như ta không phải quá phù hợp.
- Khương Phàm, đừng nói nhảm, giao Tiêu Lạc Lê ra.
Tam công chúa Huyền Nguyệt hoàng triều, Tiêu Lăng Nguyệt quát tháo, nàng và Tiêu Lạc Lê đã cùng nhau gả đến Vạn Đạo Thần Giáo.
- Tiêu Lạc Lê? Ta không thấy.
Khương Phàm nói rất vô tội.
- Khương Phàm, đừng giả bộ choáng váng, nơi này cũng không có đồ đần, giao người ra! Còn nữa, nếu như ngươi đụng một sợi lông trên người Tiêu Lạc Lê, ta tuyệt đối không tha cho ngươi.
Tiêu Lăng Nguyệt không dám tưởng tượng Tiêu Lạc Lê rơi vào tay Khương Phàm sẽ phải gánh chịu dạng tra tấn gì, cho nên khi nhìn thấy bộ dáng này của Khương Phàm nàng liền tức giận không thôi, hình tượng công chúa đoan trang tôn quý bình thường cũng không còn sót lại chút gì.
Cường giả Huyền Nguyệt hoàng triều càng trợn mắt nhìn, hận không thể bắt lấy Khương Phàm, kéo về Huyền Nguyệt hoàng triều nghiêm hình tra tấn.
- Hình như các ngươi đã tìm nhầm người, Tiêu Lạc Lê không ở trên tay của ta.
Khương Phàm tuỳ tiện mà cười cười, không để ý ánh mắt xung quanh chút nào.
Điêu Lãnh Nguyệt ra hiệu Tiêu Lăng Nguyệt tỉnh táo, nói:
- Khương Phàm, chúng ta đã cùng Giới Chủ thỏa đàm. Thần giáo chịu nhận lỗi với Sí Thiên giới, Sí Thiên giới khoan dung Điêu Lãnh Phong mạo phạm. Hai bên hoà giải, không xâm phạm lẫn nhau. Điêu Lãnh Phong, Nhị hoàng tử, Tiêu Lạc Lê, đều theo chúng ta đi. Mà ngươi, có thể tạm thời ở lại Sí Thiên giới.
- Tạm thời?
- Tạm thời! Chỉ cần chúng ta tra được ngươi có liên quan cùng cái chết của Hướng Vãn Tình trưởng lão, vẫn sẽ đến hướng Sí Thiên giới đòi người.
Giới Chủ cũng nói:
- Đã phái người đi mời bọn người Điêu Lãnh Phong, chẳng mấy chốc sẽ tới, ngươi cũng giao Tiêu Lạc Lê ra đi.
Bầu không khí trong điện thoáng an tĩnh.
Các cường giả Huyền Nguyệt hoàng triều, Vạn Đạo thần giáo đều nhìn chằm chằm Khương Phàm, bắt đầu làm chuẩn bị.
Chỉ cần Khương Phàm giao Tiêu Lạc Lê ra, bọn hắn có thể thừa cơ nổi lên, chất vấn Khương Phàm phục kích phu thê Điêu Lãnh Phong, tội ác bắt công chúa hoàng triều.
Đây là điều mà bọn hắn đã sớm thiết kế tốt.
Vừa mới bắt đầu là thỏa hiệp các loại, để Giới Chủ đồng ý trả ba người lại, cuối cùng đợi đến sau khi Khương Phàm xuất hiện, nhờ vào chuyện đó để cường thế giằng co, thay đổi cục diện.
Nếu như có thể mang Khương Phàm đi, không thể tốt hơn, coi như mang không đi, cũng phải khiến cho Sí Thiên giới từ bỏ Khương Phàm.
Khương Phàm vẫn lắc đầu:
- Tiêu Lạc Lê thật không ở trên tay của ta.
- Khương Phàm, Giới Chủ các ngươi còn không ra lệnh cho ngươi được rồi?
Điêu Lãnh Nguyệt quát tháo một tiếng, nói với Giới Chủ:
- Giới Chủ, chúng ta đã thỏa đàm, sẽ không bội ước chứ?
- Xin mời Thái Cổ Thần Miếu, chủ trì công đạo.
Các cường giả Huyền Nguyệt, thần giáo hô to nhìn Hình Phù Đồ.
Hình Phù Đồ ra mặt nói:
- Giới Chủ, chuyện cũng đã nên kết thúc, không cần thiết phải dây dưa tiếp.
Giới Chủ khẽ nhíu mày, ngữ khí nghiêm khắc:
- Khương Phàm, giao người.
Bầu không khí lần nữa an tĩnh, các cường giả Vạn Đạo Thần Giáo cùng Huyền Nguyệt hoàng triều một lần nữa chuẩn bị sẵn sàng, từ ngữ sớm thiết kế tốt đều đã đội lên đầu lưỡi, liền chờ Nã pháo.
- Ta thật không có bắt Tiêu Lạc Lê. Tuy nhiên một thời gian trước ta ở bên ngoài nhặt được một con mụ điên, nhìn thật đáng thương, liền mang về. Không biết, có phải Tiêu Lạc Lê mà các ngươi muốn tìm hay không.
Đan Đại Chí Tôn