Đan Đại Chí Tôn
Chương 1382: C1382: Trường sinh đan thành
Mặc dù Sí Thiên giới bọn hắn danh xưng có được tất cả thuật luyện đan, nhưng một ít thánh đan đặc thù, vẫn là được cường tộc ở bên ngoài nắm giữ, hoặc là trong tay thế lực bí ẩn.
Trường Sinh Đan đã từng là thánh đan mà bọn hắn khát vọng.
Bây giờ rốt cuộc cũng quy về Sí Thiên giới.
- Nếu như tin tức Sí Thiên giới có được Trường Sinh Đan được truyền đi, hoàng tộc các phương hay thậm chí là hoàng đạo, đều có thể sẽ tranh nhau đến nhà bái phỏng.
- Đúng vậy, nhất là những lão tổ tông kia, khẳng định sẽ tận hết sức lực đến đây cầu xin Trường Sinh Đan.
- Địa vị của Sí Thiên giới chúng ta lại phải tăng lên một đoạn.
Phe phái các phương nhìn về phía Khương Phàm, ánh mắt cũng đã biến thành lửa nóng.
Tác Ngọc Đường cùng Triệu Thời Việt chắc chắn sẽ không tuỳ tiện giao ra đan thuật của Trường Sinh Đan, nhưng Khương Phàm lại có thể.
Trong lòng gia hỏa này đã lộ ra điên cuồng, dã tâm rất lớn, nói không chừng hắn còn đang mưu toan sáng tạo phe phái mới.
Cứ như vậy, hắn liền sẽ cần nhân thủ, cần tài nguyên.
Bọn hắn hoàn toàn có thể thừa cơ kết giao, trao đổi thuật luyện Trường Sinh Đan.
- Tác trưởng lão, vất vả rồi.
Khương Phàm cởi mở cười, đi tới chỗ Tác Ngọc Đường.
Tác Ngọc Đường đang thưởng thức mùi của đan dược, nghe vậy thì khóe mặt giật một cái, vô ý thức nắm chặt đan dược.
- Cho ta đi, sau này ngài vẫn còn có thể luyện càng nhiều.
Khương Phàm đưa tay đòi hỏi.
- Ngươi biết luyện một viên có bao nhiêu độ khó hay không?
Tác Ngọc Đường nắm chặt không chịu buông tay.
Lấy tài nguyên của Sí Thiên giới, hắn đều là bái phỏng ngũ đại phe phái mới tập hợp đủ, mà quá trình luyện chế lại vô cùng rườm rà, phức tạp.
- Đây không phải là chuyện của ta, chúng ta đã ước định tốt.
Khương Phàm quơ tay.
Tác Ngọc Đường khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn nhịn đau đưa cho Khương Phàm.
Khương Phàm tiếp nhận Trường Sinh Đan, lại thuận tay cầm tay Tác Ngọc Đường:
- Vậy chúng ta liền coi là hoà giải rồi?
Tác Ngọc Đường nhướng mày, dùng sức muốn rút về, lại bị Khương Phàm gắt gao nắm chặt, hoàn toàn bất đắc dĩ, chỉ có thể làm thuận theo:
- n oán của chúng ta, vĩnh viễn sẽ không hòa giải, nhưng ta có thể tiếp nhận ngươi tiến vào Sí Thiên giới.
- Xem ra chúng ta không làm bằng hữu được, đáng tiếc thật.
- Hừ!!
Tác Ngọc Đường tránh thoát khỏi tay Khương Phàm, phất tay áo rời khỏi.
Khương Phàm quay người, tuyên bố với tất cả mọi người:
- Tác Ngọc Đường trưởng lão đã chấp nhận. Từ hôm nay trở đi, ta coi như chính thức gia nhập Sí Thiên giới, còn xin các vị sau này chiếu cố nhiều hơn.
Đại biểu các nơi nhao nhao đáp lại, biểu thị hoan nghênh.
- Đây là ngọc phù trưởng lão của Sí Thiên giới.
Một vị thiếu niên áo trắng cưỡi Phi Mã, tay nâng ngọc phù, đi đến trước mặt Khương Phàm.
- Ngọc phù trưởng lão của Sí Thiên giới chúng ta được chia năm cấp. Ngũ đẳng ngọc phù là ngọc phù của trưởng lão bình thường, ngọc trắng không viền, cần thực lực cấp Đại Tông sư. Tứ đẳng ngọc phù là ngọc phù của trưởng lão cao cấp, ngọc trắng viền vàng, cần thực lực đỉnh cấp Đại Tông Sư.
- Tam đẳng ngọc phù là ngọc phù của trưởng lão Thánh cấp, ngọc tím vô biên, cần thực lực cấp Đan Thánh, hoặc là thực lực đỉnh cấp đại tông sư Thiên phẩm linh văn. Nhị đẳng ngọc phù là ngọc phù Đan Thánh cao cấp, ngọc tím viền vàng, cần thực lực Đan Thánh cao cấp, hoặc là thực lực Đan Thánh, Thiên phẩm linh văn.
- Nhất đẳng ngọc phù là ngọc phù đỉnh cấp Đan Thánh, ngọc đen, cần Thiên phẩm linh văn, lại thực lực đỉnh cấp Đan Thánh.
Thiếu niên giới thiệu sơ lược, lại nói:
- Mặc dù ngươi phù hợp với điều kiện trưởng lão tam đẳng, nhưng mới tới Sí Thiên giới, chúng ta cần cho ngươi hai tháng khảo sát.
- Ta đã hiểu!
Khương Phàm nhìn ngọc phù trong tay, cười nhạt.
Bây giờ cách kỳ hạn ba tháng của Vô Hồi Thánh Chủ còn lại hai tháng, vây công sau cùng sắp bộc phát. Nếu như Kiều gia nơi đó có thể chống đỡ được, thánh địa liền có lý do toàn diện tham gia. Kiều gia, Ác Nhân cốc liền sẽ an toàn, phiền phức của hắn cũng sẽ không nghiêm trọng nữa.
Sí Thiên giới ở dưới loại tình huống này tiếp nhận Khương Phàm, cũng sẽ không gây nên quá nhiều phiền phức.
Nếu như Kiều gia gánh không được, vấn đề thân phận của hắn liền phải coi là chuyện khác.
- Hừ!!
Tác Ngọc Đường hừ lạnh.
Muốn vào Sí Thiên giới rất dễ dàng, nhưng muốn có được địa vị, phải xem Kiều gia và Ác Nhân cốc có thể còn sống hay không.
Khương Phàm xin chỉ thị thiếu niên áo trắng:
- Nếu ta đã là trưởng lão Sí Thiên giới liền nên cùng bên ngoài đoạn tuyệt liên quan. Ta rời khỏi mấy ngày trước, bàn giao cùng bằng hữu phía ngoài, sẽ trở lại rất nhanh.
- Không được! Giới Chủ phân phó, nếu như ngươi có thể được Tác Ngọc Đường trưởng lão tha thứ liền cần vĩnh viễn ở lại nơi này.
- Các bằng hữu phía ngoài đang chờ ta đây, ta đi một chút liền trở lại.
- Có chuyện gì, ta có thể nhắn giùm.
- Bọn hắn đều lo lắng cho an toàn của ta, ta muốn để bọn hắn biết ta có còn sống hay không.
- Thế nhưng...
- Quyết định như vậy đi, ta sẽ trở lại rất nhanh thôi.
- Mau trở lại!! Ngươi phải nhanh trở về! Không thể gây sự!
Đại biểu các phe phái nhìn Khương Phàm rời khỏi, sau đó cũng lần lượt tản ra, bọn hắn muốn mau chóng đưa tin tức đến Hạo Thiên Thánh Quốc cùng Bá Vương Chiến Quốc và các vương phủ hầu phủ, nhắc nhở nơi đó đừng lại nhằm vào Khương Phàm.
Từ hôm nay trở đi, đều là người một nhà.
Bá Vương Chiến Quốc!
Khương Phàm mặc dù chỉ là tiến vào ba bốn ngày, nhưng trong khoảng thời gian này lại càng ngày càng có nhiều thế lực đã chạy tới nơi này.
- Tiểu hầu gia, hân hạnh. Ta nghe nói Khương Phàm đang ở trong quý phủ?
Trấn Nam Yêu Quốc cao điệu bái phỏng Hung Linh hầu phủ, kẻ tới chính là vị ban đầu giao thủ cùng Khương Phàm ở Ly Hỏa thánh địa kia.
Đảo mắt đã tám năm, nó đã bốn cái đầu, thần tuấn oai hùng, khí thế phi phàm.
Hơn mười nô lệ cường hãn hộ vệ ở hai bên, giằng co với bọn thị vệ Hung Linh hầu phủ.
- Đến ngay đây.
Triệu Thế Hùng đi ra khỏi cánh cửa hầu phủ, toàn thân quấn lấy xiềng xích, bước chân nặng nề, nhưng ánh mắt lại như đao, phát ra khí thế cường đại lại nhiếp người.
- Tình huống của Đại Hoang ngươi đã rất rõ ràng, ta cũng sẽ không vòng quanh với ngươi nữa. Ta muốn Khương Phàm, ngươi ra điều kiện. Chỉ cần Trấn Nam Yêu Quốc có thể làm được, chúng ta tuyệt đối không cò kè mặc cả.
Kim quang toàn thân Hoàng Kim Sư Tử chói mắt, phát ra thú uy cường đại.
Đan Đại Chí Tôn