Đan Đại Chí Tôn
Chương 1294: C1294: Ngự thiên
Bọn người Lữ Lương Nhân đồng loạt nhìn về phía Tô Niệm, trong trí nhớ giống như trước đó Khương Phàm chỉ có tới qua một lần, mà còn không có đi dạo trong thánh địa, đều là Tiêu Phượng Ngô và Hàn Ngạo và mấy tên kia lang thang bốn chỗ.
- Rất nhiều năm.
- Thế nào biết được nhau?
- Nói rất dài dòng.
Bọn người Thẩm Minh Thu lại im lặng, làm sao lại là cùng một cái ngữ khí như Khương Phàm.
Tô Thiên Sóc nghiêm mặt nhìn Khương Phàm một chút, cố gắng bình phục tâm tình thật tốt:
- Các ngươi đều ra ngoài đi.
Bọn người Tô Triệt dẫn Tô Niệm rời khỏi đại điện, thuận tay đóng cửa phòng lại.
Tô Triệt nghiêm túc nhắc nhở Tô Niệm:
- Niệm nhi, hắn đã nói hoa ngôn xảo ngữ gì với muội rồi, hay là đã bỏ thuốc cho muội?
Bỏ thuốc?
Ánh mắt bọn người Thẩm Minh Thu, Lữ Lương Nhân lập tức lăng lệ.
Ở vấn đề này, Khương Phàm thật đúng là có kinh nghiệm!
- Không có, muội vẫn tốt mà.
Tô Niệm rất bất đắc dĩ.
- Đều đã ôm muội, muội còn không phản kháng? Tên bên trong kia không phải người tốt, muội tuyệt đối đừng để hắn lừa bịp.
- Hắn ôm muội rồi?
Thẩm Minh Thu bọn hắn ngao một tiếng.
- Nào chỉ là ôm?
Tô Triệt lắc đầu.
- Khốn kiếp, còn ra tay sao? Súc sinh kia...
Đám người Thẩm Minh Thu đỏ cả mắt liền muốn đi vào.
Tràng diện một lần nữa mất khống chế.
…
- Người đều đã đi ra, ngươi muốn nói cái gì?
Tô Thiên Sóc ngồi ở chỗ cao, sắc mặt âm trầm, tràn đầy cảnh giác đối với Khương Phàm.
Đứa nhỏ này đơn giản là vô pháp vô thiên, chuyện gì cũng dám làm, cái họa gì cũng dám xông.
Mà lại còn không cố kỵ gì!
Nhìn chung lịch sử thánh địa, quả thật không có xuất hiện qua người nào điên cuồng như vậy.
Mà, hắn náo ra nhiễu loạn tại Cổ Hoa hoàng thành lớn như vậy, còn mang theo vô số thế lực phương bắc điên cuồng lùng bắt, vậy mà lại không lo trốn đi, tại thời điểm này lại chạy tới Đại Diễn thánh địa.
Nếu như bị người khác phát hiện, tất cả ánh mắt Bắc Bộ, thậm chí Tây Bộ đều sẽ nhắm ngay Đại Diễn thánh địa.
Bởi vì sự kiện Huyền Nguyệt lúc trước, thánh địa Trung Ương đã rất có ý kiến đối với hắn, nếu như lại liên lụy đến trong chuyện này, hậu quả thật khó mà lường được.
Dù sao Khương Phàm cũng là đệ tử tôn chủ Nam Bộ, mình đây lại là tôn chủ Tây Bộ.
Tôn chủ hai đại thánh địa, toàn bộ đều có liên quan cùng Khương Phàm, lập trường thánh địa sẽ nhận chất vấn khắp thiên hạ.
- Có thể cởi trói cho ta hay không trước?
Khương Phàm bị trói rắn rắn chắc chắc, động đều không động được.
- Ta còn chưa nghĩ ra là thả ngươi đi, hay là ném ngươi tới phương bắc. Đừng lề mề, mau nói.
- Tô Niệm thức tỉnh linh văn rồi.
- Đã thức tỉnh.
- Nàng hẳn không phải là thức tỉnh tại Đại Diễn thánh địa.
- Có liên quan gì tới ngươi?
- Nàng nói nàng là Thiên phẩm linh văn, ngài tin không?
- Nàng đúng là Thiên phẩm.
Khương Phàm cố gắng chống người lên, ngẩng đầu nhìn Tô Thiên Sóc:
- Nàng là Thánh Linh Thiên phẩm? Hay là Thánh Vương Thiên phẩm, hay lại là Thánh Hoàng Thiên phẩm!
Thiên phẩm linh văn cùng Thánh phẩm linh văn, cũng phân làm ba vấn đề.
Tuy nhiên ba vấn đề của Thiên phẩm linh văn không giống như ba vấn đề Thánh phẩm, dù có cơ duyên đủ lớn cũng không thể thăng hoa, mà là cơ hồ không cách nào vượt qua được. Mà, chênh lệch giữa ba tầng Thiên phẩm linh văn lại vô cùng lớn, lớn đến mức có thể giống như Thiên phẩm đối với Thánh phẩm, Thánh phẩm đối với lục phẩm, hình thành áp chế tuyệt đối như thế.
Tại tiềm lực cảnh giới, thể hiện càng thêm rõ ràng.
Cho nên ba tầng Thiên phẩm trực tiếp bị định danh là Linh, Vương, Hoàng!
Thánh Linh Thiên phẩm, Thánh Vương Thiên phẩm, cùng Thánh Hoàng Thiên phẩm.
Thánh Linh đại cảnh giới, cũng đã không còn khác nhau mấy trọng thiên, mà trực tiếp định là Thánh Linh cảnh, Thánh Vương cảnh, cùng Thánh Hoàng cảnh.
Bình thường, cái được gọi là Thánh Nhân, kỳ thật chính là Thánh Linh cảnh.
Bởi vì Thánh Vương Thiên phẩm linh văn rất khó khăn sinh ra, thức tỉnh trăm vị Thánh Linh Thiên phẩm đều khó mà xuất hiện được một Thánh Vương Thiên phẩm, Thánh Hoàng Thiên phẩm càng là trong mấy vạn ức Nhân tộc đều khó mà sinh ra được một người.
- Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?
Chân mày Tô Thiên Sóc hơi nhíu lại.
Tình huống của Tô Niệm xác thực rất phức tạp, hoặc bắt đầu từ ngày nàng sinh ra đến nay đã rất phức tạp.
Đầu tiên là lúc sinh ra đã có dị tượng thiên địa, thứ hai là trạng thái sau khi được sinh ra, gần như không giống như là hài tử.
Mà nàng cực ít thân cận cùng người khác, ngoại trừ mẫu thân của nàng ra, ngay cả kẻ làm phụ thân như hắn đây đều không thể ôm một cái, chớ nói chi là cử động thân mật.
Nàng là con của hắn, nhưng lại không giống con của hắn.
Nàng rõ ràng đang trong thánh địa, nhưng lại cảm giác như nàng không thuộc về nơi này.
Mà, Tô Thiên Sóc cơ bản đã xác định, bên cạnh Tô Niệm từ đầu đến cuối luôn có một bóng dáng thần bí bồi tiếp. Ngay cả linh văn thức tỉnh đều để hắn không thể nào tiếp thu được.
Hắn rõ ràng đã sớm bắt đầu chuẩn bị, kết quả khi Tô Niệm sáu tuổi đã đột nhiên liền nói mình đã thức tỉnh, lại còn là Thiên phẩm.
Khi thức tỉnh đã là Linh Anh cảnh cửu trọng thiên, vài ngày sau liền là Linh Nguyên cảnh!
Đến bây giờ đã năm năm, tốc độ cảnh giới tăng lên để hắn nghẹn họng nhìn trân trối.
Năm năm!
Chỉ là năm năm!
Vậy mà nàng đã là Linh Hồn cảnh lục trọng thiên!
Cũng không thấy có làm cái gì, càng không muốn thứ gì của thánh địa, chính là ngẫu nhiên mất tích một thời gian, vậy mà đã tu luyện tới Linh Hồn cảnh.
Một số thời khắc hắn thình lình nhìn thấy Tô Niệm luôn có thể lăng mấy lần, bởi vì... Lại đột phá!
Khương Phàm lại hỏi:
- Nàng có ở trước mặt của ngài hiện ra qua thực lực của nàng sao? Ngài biết chính xác linh văn của nàng là cái gì không?
Đại Diễn Thánh Chủ đột nhiên đứng dậy, nghiêm khắc nói:
- Đừng vòng quanh! Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?
- Mười hai hoàng đạo Thương Huyền mặc dù liên hợp phong tỏa một đoạn lịch sử tại ngàn năm trước, nhưng thánh địa là thế lực trung lập, không nhận hoàng đạo quản lý hay khống chế, mà có nghĩa vụ ghi chép lịch sử truyền thừa chân chính.
- Ngài không ngại cẩn thận điều tra thêm đoạn lịch sử ngàn năm trước kia, nhìn xem linh văn Tô Niệm giống với ai nhất. Nếu như ngài không biết Linh văn của nàng, ta có thể giới thiệu đơn giản cho ngài, nàng có thể cùng Yêu thú ký kết khế ước, sau đó cùng hưởng toàn bộ lực lượng truyền thừa của Yêu thú kia. Ví dụ như Kim Bằng, ví dụ như Khổng Tước, ví dụ như Thái Thản, thậm chí Cự Long.
Đan Đại Chí Tôn