Đám Cưới Hào Môn

Chương 186: Chuyện ở hoa hàng (8)

209@-
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ đến mức vậy

Không biết hối cải, cũng không biết ai nuôi thành như vậy.” “Trước đây nhìn qua là người đàn ông cực tốt, giờ sao lại biến thành thế này.” “Việc này đều truyền đi khắp nơi rồi, chẳng lẽ còn có thể là người khác đoán mò nữa à? Không ngờ Hoa Hàng chúng ta lại có nhân vật như vậy

Không biết lúc chọn người bộ phận Nhân sự làm gì không biết, chọn người như vậy vào.”

“Đúng, sân bay chúng ta phải khai trừ anh ta, ảnh hưởng quá xấu rồi.”

“Tôi lại cảm thấy anh ta không phải loại người đó, ánh mắt rất trong sạch,2làm việc chăm chỉ, lần trước cây lau nhà của tôi rơi ra còn giúp tôi nhặt mà.”

“Có biết con trai của nhà họ Giang ở bộ phận Thực tập không, cùng trường với anh ta đó

Mặc dù không nói rõ, nhưng lúc ở trường, anh ta bám lấy Thúc thiếu gia không buông, chứ cô nghĩ những thứ đó từ đâu ra?”

Hạ Vũ thực sự hiếu kì, trước đây người khác nói như vậy, anh ta sẽ cho rằng mắt họ không tốt khó trách nhìn nhầm

Bởi vì có vài thứ không có tem mác, những thương hiệu kia anh ta cũng chưa từng nghe qua, sao đối phương có thể bịa đặt được chứ? Hoặc có lẽ nhầm hàng giả thành hàng thật,9cũng giống như các loại đồ fake của các hãng nổi tiếng treo đầy ở các quán ven đường vậy, rẻ thì mười tệ một đôi.

Nhưng..

không thể nào tất cả mọi người đều nhẩm được

Hạ Vũ ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ mà ba cho anh ta đã đeo được bốn năm, lần đầu tiên anh ta hoài nghi giá trị của nó

“Anh ta vậy mà chẳng có chút phản ứng nào.” Không giải thích, không tham gia, thậm chí cũng không tức quá hóa giận làm ra việc gì không thể vãn hồi

Giang Hồng Triết không ngờ Hạ Vũ lại giải chịu đựng như vậy, khuôn mặt bình thường vẫn luôn hào hoa phong nhã lại thêm một phần âm trầm

Cậu vậy mà không6xin chuyển bộ phận, cũng không suy sụp tinh thần, càng không xin từ chức, thậm chí cũng không có ý định xin nghỉ mấy hôm về nhà nghỉ ngơi

Ngược lại khiến người không ngừng làm những chuyện sau lưng như Giang Hồng Triết càng giống thằng hề hơn.

Giang Hồng Triết không nhịn được cảm thấy buồn cười, quả nhiên là con gián đập mãi không chết

Lúc đại học cậu có thể coi tất cả mọi lời nói như gió thoảng bên tai, bây giờ vẫn là tâm thể bình thản không sợ sệt như vậy

Nhưng mà cũng phải, khó khăn lắm mới vào được Hoa Hàng, sao cậu có thể dễ dàng bỏ chứ


Người như cậu mà có thể vào được Hoa Hàng cũng0giống như con cháu hào môn được vào điện Kim Loan vậy, dù có làm trâu làm ngựa cũng không muốn đi khỏi.

Sắc mặt Giang Hồng Triết âm trầm, anh ta châm điếu thuốc, sự oán hận bốn năm bị áp chế sao có thể cho qua như vậy chứ

Người như Hạ Vũ cũng xứng đáng đứng cùng với anh ta sao, đúng là chuyện viển vông.

Hạ Tiểu Ngư càng nghĩ càng cảm thấy không nuốt trôi cục tức này, sao cô có thể vô duyên vô cớ chịu oan ức mà không kêu một tiếng chứ

Sao cô lại không phải bạn gái của anh ta? Lâm Văn Huyên là gì, ai là kẻ thứ ba trong lòng mọi người đều hiểu rõ

Muốn giẫm lên7cô để thăng tiến lại còn muốn hủy hoại Hạ Vũ - người mà cô dựa vào, sau này ai quản việc của cô chứ

Cô mặc dù không tranh giành, nhưng vẫn biết điều

Hạ Vũ nểu vì chuyện của cô mà mất công việc, nhà cô phải trông chờ vào ai? Cái người nhìn thấy tiền là sáng mắt như Hạ Vũ sẽ vì chuyện đó mà hạn chết cô

Hạ Tiểu Ngư thiểu ai cũng được, tuyệt đối không thể thiếu anh trai.

Hạ Tiểu Ngư đột nhiên ngồi bật dậy, thực ra cô và chị đều quên mất một người - Du Nhị ca

Sau lưng Du Nhị ca có Ôn gia chống lưng, chỉ đối phó với Lâm gia chắc không thành vấn đề

Hạ Tiểu Ngư càng nghĩ càng cảm thấy chán nản, Du Nhị ca đang ở rể

Chị Hai từng nói không đến lúc vạn bất đắc dĩ không được tạo phiền phức cho anh ấy, mà cô rõ ràng không phải đang vạn bất đắc dĩ.

Nếu như không phải cô phạm sai lầm lớn...

Trong mắt Hạ Tiểu Ngư lại cháy lên dục vọng, Lâm Văn Huyên không muốn cô sống yên, vậy cô cũng tuyệt đối không để đối cẩu nam nữ kia sống yên.

Ngày hôm sau, Hạ Tiểu Ngư cũng không trang điểm nhiều, trang điểm để chó xem à? Cô mặc quần bò khoác chiếc áo choàng dài màu xanh dương nhạt mà chị gái cho, tóc buộc đơn giản thành đuổi ngựa, đứng trước gương không ngừng khen ngợi vẻ đẹp của mình

Đôi mắt vốn đã xinh đẹp, nay lại cười cùng thành hình bán nguyệt, dáng người cao ráo, khuôn mặt trắng nõn, khiến cho bản thân cô giống như sinh viên mới vào trường.

Lúc cô đến Hoa Hàng, lưng đeo túi, đi giày bệt, khiến cho sự thanh thoát của bản thân giống như một làn gió cắt qua mặt của những người kia.

Cô đứng ở sảnh, giả vờ như không để tâm cười híp mắt nhìn quanh một vòng, lập tức khiến những người “biết” cô phải quan tâm, cô giống như cái gì cũng không biết đi về phía trước.

Cô biết giờ này Giang Hồng Triết trực ở đâu, nhưng lại cố tình không trực tiếp đi qua, mà đi một vòng lớn, mới giả vờ vui vẻ đi qua trước bộ phận của anh ta, vừa đi đến cửa liền vui mừng gọi: “Diệp Tiến, trùng hợp quá, cậu cũng thực tập ở đây à?” Trời giúp cô rồi, người xui xẻo tự đưa mình đến cửa, cô sẽ bắt đầu từ cậu ta.



Các người muốn lấy lòng Giang Hồng Triết cũng được, nhưng không được giẫm lên mặt của anh trai cô, vì vậy, đừng ai nói là mình vô tội.

Diệp Tiến giống như nhìn thấy ma, mặt lập tức căng thẳng, vội vàng quay người muốn đi khỏi coi như không nhìn thấy

Hạ Tiểu Ngư “không bỏ qua” chạy đến: “Cậu cũng thực tập ở đây sao không nói một tiếng, lần trước ăn cơm cậu cũng không đến

Lần này trùng hợp quá, nếu đã gặp nhau thì dù thế nào cũng phải mời cậu một bữa, không được từ chối đâu đó.” Hạ Tiểu Ngư dí dỏm chớp mắt với cậu ta

Diệp Tiến đẩy mắt kính trốn Đông trốn Tây chỉ sợ người khác nhìn thấy

Nếu như để người khác biết cậu ta có quen biết Hạ Tiểu Ngư, nói lời gì mà không nên nói ra, Giang Hồng Triết sẽ giết chết cậu ta

Cậu ta có thể nhìn ra chuyện của Hạ Vũ không chừng chính là do Giang Hồng Triết làm ra.

“Cậu sao vậy?”

Diệp Tiến thấy có người đã nhìn qua đây, biết không trốn được, vội vàng kéo cô đến một góc: “Cậu..

cậu đến tìm Giang Hồng Triết hả, không may cậu ta..

anh ta ở bộ phận Cơ vụ, tôi đưa cậu đến nhà ăn chờ...” Giang Hồng Triết nhất định không hi vọng người khác nhìn thấy cô.

Hạ Tiểu Ngư cười lắc đầu, cả người không động đậy, khuôn mặt xinh đẹp càng thêm ngọt ngào đáng yêu: “Không cần, tôi không đến tìm anh ta, tôi đến thăm anh trai tôi, thuận tiện xem anh ta thể nào thôi.” Nói xong cô liền ngượng ngùng cắn môi dưới, thuận tiện chào hỏi vị “đồng nghiệp” mà lần trước từng gặp đang đi đến: “Chào anh.”

Vương Siêu kích động đi qua: “Chào em, thật sự là em à? Vừa rồi anh còn tưởng mình nhìn nhầm.” Người đẹp nhìn được mà không xin được số điện thoại chủ động xuất hiện, mọi người lập tức đều chạy qua.

“Em gái Hạ đến rồi.” “Em gái Hạ càng ngày càng xinh đẹp.” Hạ Tiểu Ngư cười ngượng ngùng, cô từng nghe những lời của đám người này nói về mình, cô không chạy đến xé rách miệng bọn họ là vì sức lực cô không đủ, giờ vẫn phải cười hì hì trước những khuôn mặt làm ra vẻ đạo mạo này: “Nào có, đừng trêu chọc em, người xinh đẹp hơn em rất nhiều, không tin bọn anh hỏi Diệp Tiến

Lúc còn đi học, trường bọn em có rất nhiều mỹ nữ, có phải không Diệp Tiến?” “Hai người quen biết?”

“Đương nhiên rồi, trường của cậu ấy ở cạnh trường em.” Nói xong cô còn làm như rất ngượng ngùng: “Cậu ấy và Hồng Triết thành tích tốt, học cùng trường với anh trai em, thành tích của em không tốt nên học trường bên cạnh

Lúc đó nội quy của trường nghiêm ngặt, mỗi tháng chỉ được gặp anh trai và Hồng Triết một lần

Mặc dù cậu ấy và Hồng Triết ở cùng phòng, nhưng đáng tiếc không nói chuyện nhiều, có phải không Diệp Tiến?” Cho cậu nói tôi là gái ngành này

Diệp Tiến bị dọa chỉ muốn kéo cô đi.

Hạ Tiểu Ngư đến là để nói chuyện, sao có thể đi chú: “Nhắc đến trong đám bạn học cấp ba, cũng chỉ có ba người chúng em là cùng thi vào trường ở cùng một thành phố, cũng rất có duyên



Cậu phải giúp tớ chăm sóc tốt cho Hồng Triết đó, nếu không tớ không tha cho cậu đâu.” Nói xong cô liền giơ nắm đấm chẳng có chút uy hiếp nào lên, dáng vẻ vô cùng đáng yêu.

Diệp Tiến sốt ruột: “Anh Hồng Triết không ở đây, nếu không thì...”

“Mấy người cấp ba cũng quen nhau?”

“Vâng, sao vậy? Đúng rồi, nghe nói chị Vân Huyên cũng thực tập ở đây, còn là tiếp viên hàng không

Hâm mộ quá đi! Em nhớ lúc chị ấy vừa từ Mỹ về cũng là em và Hồng Triết đi đón, cũng chính là hãng hàng không này, duyên phận đúng là một thứ kì diệu, nghĩ đến liền kích động

Không ngờ nhiều năm sau, chúng em vẫn có thể gặp gỡ ở chỗ cũ, lúc nào chúng ta lại tụ họp một bữa.” Nói xong cô liền cười hì hì nhìn về đám người Vương Siêu: “Đến lúc đó mọi người cùng đi, em và Hồng Triết còn chưa mời mọi người ăn cơm nữa.”

Mọi người mê man, đồng loạt nhìn Diệp Tiến, tình huống gì đây? Cấp ba, đại học? Giang Hồng Triết không phải nói đối phương là người tình qua đường sao? Không quen? Sao “em gái bán thân” xinh đẹp này lại còn quen cả Lâm Vân Huyền nữa? Từng đi đón cô ta ở sân bay cùng Hồng Triết lúc nào? Hồi cấp ba? Lúc đó Lâm Vân Huyên chắc vẫn chưa quen biết Giang Hồng Triết đi, hơn nữa..

Giang Hồng Triết sẽ đưa tình nhân được mua đi đón bạn gái sao?

Hạ Tiểu Ngư giống như không nhìn thấy nghi hoặc của mọi người, nghịch ngợm làm khuôn mặt đau khổ, cô vốn xinh đẹp lúc làm vẻ mặt như vậy vô cùng đáng yêu: “Nhắc đến mới thấy hổ thẹn, trong mấy người chúng em thành tích của em kém nhất, chỉ thi được trường cao đẳng

Đó là kết quả của việc anh trai em ngày nào cũng đốc thúc và Hồng Triết bổ túc cho

Không được trở thành đồng nghiệp với các anh đúng là đáng tiếc

A! Chị Vân Huyên đầu? Lần trước gặp mặt hình như chị ấy không vui cho lắm, cũng không biết làm sao? Hồng Triết nói nhà chị ấy có việc, bây giờ chắc không sao rồi chứ?”

Diệp Tiến cảm thấy đầu cậu ta sắp vỡ tung, sao lại không kéo cô đi được chứ, sao Hồng Triết vẫn chưa về

Gần đây Giang Hồng Triết còn đưa cô đi gặp Lâm Văn Huyên? Nếu là người tình, giấu đi còn không kịp lại đưa cô đi gặp chính thất:

Đợi chút, trước đây có người từng phân tích Lâm Văn Huyên mới là người thứ ba

Haha, lần này vui rồi, Lâm Văn Huyên vui được mới lạ, bạn trai của mình cùng người đàn bà khác anh anh em em, cô ta còn không tức chết mới lạ.

Hạ Tiểu Ngư làm như không biết, cố tình phiền muộn nói: “Chút nữa mời chị Vân Huyên ăn cơm, hi vọng tâm trạng của chị ấy sẽ tốt hơn

Đúng rồi, anh trai em đâu? Em vừa từ bộ Quản lý an toàn qua đây sao lại không thấy anh ấy?” Sau đó cô còn nghịch ngợm chớp mắt: “Đừng nói tôi không quan tâm cậu, chút nữa tôi và anh tôi đi ăn cơm sẽ gọi cậu đi cùng, để cậu cảm nhận được phong thái của anh trai tôi ở cự ly gần

Hihi, cậu đừng nói cho Hồng Triết biết, ai cũng biết người Hồng Triết sùng bái nhất là anh trai tôi, tôi muốn cho anh ấy một niềm vui bất ngờ.” Lời nói dối này ai không biết chứ

Cổ và Lâm Vân Huyện đều nhìn nhau không vừa mắt, sao có thể từng cùng ăn cơm chứ.



Hạ Tiểu Ngư giống như không hiểu nổi nghiêng đầu nhìn Vương Siêu, dáng vẻ đáng yêu khiến người ta thương tiếc: “Đương nhiên là thật rồi, sao em có thể nói dối chứ, không tin anh hỏi Diệp Tiến, anh trai em rất lợi hại, năm nào cũng có học bổng, còn từng được giải Nhì của cuộc thi quốc tế gì đó, Hồng Triết cũng không ít lần thỉnh giáo anh trai em.”

Đám người bất giác nhìn qua.

Diệp Tiến sương mặt cười, tránh nặng tìm nhẹ nói: “Hạ..

Thành tích của Hạ học trường rất tốt...”

“Đó là chuyện đương nhiên, không tốt sao vào được Hoa Hàng, anh trai em từng là thực tập sinh đứng đầu năm đó, các anh phải nỗ lực đó

Bộ phận Tiếp viên đi thể nào, em đi thăm chị Vân Huyên trước, tránh chị ấy nói em trọng sắc khinh bạn.” Khốn khiếp, kinh tởm chết cô ta mất.

Đám người Vương Siêu có chút hoang mang, đây là chuyện gì? Giang Hồng Triết chưa từng nhắc đến chuyện sùng bái này? Anh ta mặc dù chưa từng nói xấu gì Hạ Vũ, nhưng trong lời nói không hề có chút ít nào tôn trọng đối phương

Hạ Tiểu Ngư có phải nói sai rồi không?

Còn có Hạ Tiểu Ngư, cho dù là lần trước gặp hay lần này, bọn họ cũng rất khó tin rằng cô giống như cái dáng vẻ trong lời nói của bọn họ

Đây là chuyện gì

Mọi người đồng loạt nhìn về hướng “người biết chuyện” duy nhất là Diệp Tiến

Diệp Tiến ma xui quỷ khiến thế nào đã sớm nói ra đường đi đến bộ phận Tiếp viên khi nhìn nụ cười của Hạ Tiểu Ngư

Hạ Tiểu Ngư vẫy tay, cười như hoa nở đi mất

Chuyện gì vậy? Hạ Tiểu Ngư quang minh chính đại, chẳng hề sợ sệt, đây rốt cuộc là chuyện gì? “Hai người là bạn cấp ba?” “Thật sự là cô ấy bám lấy Giang Hồng Triết không buông?” “Cô ấy quen Lâm Vân Huyên? Cô ấy bây giờ đi tìm Lâm Vân Huyên? Lúc học cấp ba Giang Hồng Triết đã yêu đương với con người ta? Thật sự là bạn gái?” Giang Hồng Triết sẽ tìm gái “ngành” làm bạn gái, lại còn nhiều năm như vậy? “Rốt cuộc chuyện này thế nào, cậu mau nói đi.” “Đúng vậy Diệp Tiến, cô ấy và Giang Hồng Triết có phải người yêu không? Cô ấy có phải gái ngành không?”

“Tôi không biết, tôi không biết gì cả.” Diệp Tiến vội vàng ôm đầu chạy mất, cậu ta có thể nói gì, nói bây giờ Giang Hồng Triết không muốn thừa nhận, muốn cùng Lâm Văn Huyên? Cậu ta mà nói ra, Giang Hồng Triết còn không giết chết cậu ta

Cậu ta không phải Hạ Vũ, thành tích bình thường, được đến đây thực tập có thể nói là vận may rất lớn rồi, chẳng may đắc tội Giang Hồng Triết, sẽ chẳng có kết cục tốt.

Cậu ta cái gì cũng không biết, không biết gì hết

Hạ Tiểu Ngư trong lòng vui vẻ, người thứ ba? Ai là người đó thì tự biết

Hạ Tiểu Ngư rút điện thoại ra, bước thứ hai, chính là khiến cho lời nói của bản thân có căn cứ xác thực

Không may “rơi” điện thoại ở đâu mới tốt đây.

Cô có điện mới đi bộ phận Tiếp viên tìm Lâm Văn Huyên.
Đám Cưới Hào Môn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đám Cưới Hào Môn Truyện Đám Cưới Hào Môn Story Chương 186: Chuyện ở hoa hàng (8)
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...