Đám Cưới Hào Môn
Chương 184: Chuyện ở hoa hàng (6)
211@-*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay bởi vì trực ban với Hạ Vũ tính tình tốt, nên anh ta uống ít rượu với bạn cũ lâu ngày không gặp xong mới đến.
Hạ Vũ coi như không nhìn thấy, cầm bảng biểu lên đi xuống kiểm tra đường dây
Đinh Nhật Minh buồn chán, chân đặt lên bàn cầm điện thoại chơi điện tử hết ván này đến ván khác, thấy Hạ Vũ lên, cổ ra vẻ như bình tĩnh hỏi: “Đưa số điện thoại của em gái cậu cho tôi.”
“Không có.”
“Không có? Coi thường tôi hả? Em gái cậu không phải là ai cũng làm chồng được à, lão tử nhìn trúng là phúc phận của cô ta, cô ta bán cho ai chẳng là bán, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cậu bắc cầu cho tôi, để cho2anh em cùng thưởng thức.”
“Anh nói cái gì?”
“Cậu trừng mắt làm gì, đừng giả vờ nữa, đưa số điện thoại cho tôi, tôi chơi đủ rồi sẽ không thiếu tiền môi giới của cậu.”
Hạ Vũ lập tức vứt bảng biểu xuống bàn, tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Anh nói lại lần nữa xem.”
Đinh Nhất Minh thấy vậy cũng bắt đầu tức giận, anh ta đứng dậy: “M* nó, lão tử không chỉ nhà các cậu không sạch sẽ, cậu dám vứt cái gì
Không phải đều là cái loại đó sao, cả công ty ai cũng biết
Bấy giờ da cũng bị người ta lột sạch rồi còn định không thừa nhận
Tôi khuyên anh em nhà cậu biết điều một chút, vui vẻ để lão tử chơi, đừng có làm bộ làm tịch, có lẽ9lão tử được em gái cậu chăm sóc đến vui vẻ rồi, sẽ cho cậu...”
Bup!
Hạ Vũ đánh một quyển lên mặt Đinh Nhất Minh
“Mẹ nó, cậu dám đánh tôi, cậu không xem xem cậu là cái thứ gì?” Đinh Nhất Minh uống chút rượu lập tức thô lỗ đánh lại.
Hạ Vũ không chịu yếu thế, nhào lên đánh
Hai người đánh nhau ầm ĩ trong phòng làm việc
Tài liệu, máy tính với mấy bồn hoa nhỏ trên bàn đều rơi xuống đất, phát ra tiếng choang đổ vỡ, phòng làm việc lập tức trở nên bừa bộn
“Sao vậy? Sao vậy? Không hay rồi, đánh nhau rồi!”
“Đừng đánh nữa, mau dùng tay, đây là phòng làm việc, chú ý hình tượng.” “Không hay rồi, lãnh đạo đến rồi.” “Làm gì vậy? Làm cái gì vậy? Không muốn6làm việc nữa à? Tránh ra, hai người các cậu đến phòng làm việc của tôi.” “Hừ!” Đinh Nhất Minh ác độc trùng Hạ Vũ, nhổ máu và răng trong miệng ra: “Hạ Vũ, cậu đợi đó.” Hạ Vũ lau máu ở khóe miệng, trên mặt có một vùng bị tím bầm, ánh mắt còn âm trầm hơn anh ta: “Sợ anh chắc.” Mười phút sau
Trong phòng Giám đốc Phùng - quản lý bộ phận An toàn mặt đất, Giám đốc Phùng sắp nghỉ hưu ánh mắt sáng như đuốc, nếp nhăn ở khóe mặt cũng không che giấu được khí thể sắc bén của ông ta: “Đánh rất đã đúng không?” Hạ Vũ cúi đầu, cậu sai rồi, từ khi làm việc đến nay Phòng tổng vẫn luôn quan tâm đến cậu
“Hai người các0cậu không biết hành động của các cậu sẽ dẫn đến hậu quả gì? Không muốn làm việc nữa à? Nhân viên của tôi trong giờ làm việc đánh nhau, các cậu đã làm mới hết những điều tôi đã ghi chép trong suốt sự nghiệp của mình
Đinh Nhất Minh, cậu còn dám uống cả rượu? Nhân viên phải tuân thủ quy tắc, cậu cho rằng đó là giấy vệ sinh à? Đúng là không còn gì để nói
Hạ Vũ, cậu nói xem xảy ra chuyện gì?”
Hạ Vũ nghe vậy, tường thuật đơn giản lại một phần sự việc, giấu đi một số câu nói không hay
Phòng tổng nghĩ đến những lời đồn linh tinh trong mấy ngày hôm nay, nghĩ đến việc này cũng vì đó mà ra, quả thực là rách việc
Gia thế7của Hạ Vũ thể nào liên quan quái gì đến các cậu, đám người các cậu ai ai cũng giống bố mẹ cậu ta lo lắng thừa thãi làm cái gì.
Phòng tổng lập tức nhìn về phía Đinh Nhất Minh, tìm lý do mắng anh ta: “Trực ban còn uống rượu, uống rượu xong gây sự
Cậu rất có mặt mũi đúng không? Muốn cút thì nói sớm, đừng liên lụy đến tôi.”
Đinh Nhật Minh nghe vậy thì khỉ thể giảm bớt năm phần: “Giám đốc, tôi...“.
“Tôi cái gì mà tôi
Cậu cảm thấy không ai trị được cậu đúng không? Ngày mai cầm đồ đến chỗ đường an toàn đứng trực, để tôi xem chân cậu rảnh rỗi đến mức nào.” Sau đó ông chỉ Hạ Vũ: “Còn có cậu nữa, viết kiểm điểm, tránh các cậu cảm thấy công việc nhàn hạ, không biết mình nặng nhẹ đến đâu.”
Hạ Vũ không nói gì, trong thời gian làm việc đánh nhau, cho dù là vì lý do gì nếu bị bên trên biết được sẽ phạt nặng
Phòng tổng chỉ phạt nhẹ như vậy cũng coi như là nể mặt mũi các cậu: “Vâng.” “Vâng cái gì mà vâng, xem dáng vẻ các cậu xem, vừa rồi lúc đánh sao không suy nghĩ một chút
Lại còn là người đánh trước, cậu được đó, có bản lĩnh rồi, bộ phận An toàn sắp không giữ được vị Phật như cậu rồi đúng không?” “Cậu bớt nói đi, Hạ Vũ vô duyên vô cớ đánh cậu à? Đường an toàn không muốn đi rồi đúng không? Chỉ có mỗi việc uống rượu đã đủ để đuổi cậu rồi, cậu muốn cút luôn hả?”
Đinh Nhật Minh lập tức không dám nói gì.
“Đi ra hết đi, nghĩ kĩ xem mình sai ở đâu, không phục lúc nào cũng có thể tìm tôi, chỉ cần da mặt các cậu dày.” Hai người đi ra khỏi phòng, nhìn nhau giống như kẻ thù: “Cậu cứ đợi đó.”
“Lúc nào cũng tiếp.” Nói xong Hạ Vũ liền xoay người rời đi
Hai người đánh nhau, một người bị điểu đi, một người khác thì chỉ bị trừ điểm, vốn dĩ cũng chẳng phải chuyện gì, nhưng cũng có thể bị người có ý xấu nghĩa một số chuyện
“Nhìn xem, người ta có bối cảnh, đúng là không biết xấu hổ, chắc là tăng lên giường với vị lãnh đạo nào đó rồi.”
Giang Hồng Triết đi qua vừa hay nghe thấy câu đó, khóe miệng lộ ra nụ cười khó mà phát giác
Vân Huyên chỉ vì chuyển dời sự chú ý của người khác mới tung ra thân thể của Hạ Tiểu Ngư và Hạ Vũ, nhưng anh ta thì muốn khiến Hạ Vũ thân bại danh liệt triệt để để tiêu trừ sự buồn bực vì bốn năm đại học luôn bị cậu áp chế
“Chắc chắn rồi, nếu không thì vì sao chỉ có Đinh Nhất Minh bị điều đó còn cậu ta thì không sao.”
“Đinh Nhất Minh không nỡ bỏ cái bông hoa kia, haha.” “Cậu đừng nói, nếu muốn làm cái kia, chọn Hạ Vũ chứ không chọn Đinh Nhất Minh, với cái bộ mặt kia của Đinh Nhất Minh tôi cũng không hôn nổi.” “Cậu có ngốc không đấy? Quan trọng là, Hạ Vũ thất bại rồi nhưng vẫn còn có một đứa em gái người gặp người yêu sao
Hai đổi một, người bình thường đều biết chọn bên nào.”
“Ha ha.”
Hạ Vũ cũng không phải điếc, cho dù anh ta không quản đến chuyện bên ngoài cũng biết xung quanh xảy ra chuyện gì.
Hạ Vũ vì vậy mà không ngừng cười lạnh, quả nhiên bạo tay, đây chính là người đàn ông mà em gái mình nhìn trúng
Rùa rút đầu, tung tin ra khó nghe như vậy, cũng không giải thích giúp Tiểu Ngư một câu, không chừng người đứng sau thêm dầu vào lửa chính là anh ta.
Hạ Vũ lau vết thương ở khóe miệng khiến bản thân bình tĩnh lại
Cậu không thể đánh nhau với tất cả mọi người, huống hổ cái miệng thổi của người nhàn rỗi cùng với lòng tốt” của người hiếu kỳ, cậu cũng đã được lĩnh giáo qua.
Cậu không thèm quan tâm người ta nói khó nghe thể nào, chỉ quan tâm cái con cá chết kia thôi.
Đúng là kiếp trước nợ nó mà, có đứa em gái xui xẻo như vậy.
Hạ Vũ nhịn đau, bình tĩnh, đặt máy thiết bị thu âm ở các chỗ khác nhau, đặc biệt là tổ thực tập sinh của bộ phận Quản lý kĩ thuật, đại bản doanh của Giang Hồng Triết, sao anh ta có thể quên “mị lực” của người nào đó chứ
Nếu như Hạ Vũ nói oan cho anh ta, cậu đúng là đã sống uống nhiều năm như vậy
Còn về danh dự của bản thân mình, cậu không hề để tâm, nhìn chung, thứ ấy không thể bán đi mua cơm ăn
Ngày hôm sau, Hạ Vũ xử lý những chứng cứ lấy được, không quan tâm đến những ánh mắt như hổ như sói ở xung quanh, quay về kí túc lạnh mặt gọi điện cho Hạ Tiểu Ngư: “Em từng đến công ty của anh?” Hạ Tiểu Ngư mặc sườn xám màu hồng đỏ, cười vui vẻ tiễn lãnh đạo ra ngoài, nghe vậy liền từ cửa đi xuống, lần nữa cầm điện thoại lên áp vào tai, đôi mắt xinh đẹp đầy cảnh giác, vừa sắc bén vừa khôn khéo, vẫn không quên tiến phát chế nhân*: “Sao thế? Em không được đi sao? Liên quan gì đến anh? Em cũng không phải đến tìm anh, đó cũng không phải đất nhà anh, sao em không thể đi chứ.”
(+) Ra tay trước để khống chế, áp đảo kẻ địch
Hạ Vũ cười: “Em đương nhiên có thể đến, ngày nào cũng đến cũng được
Anh gửi cho em thứ này, đừng quá kích động, nghe xem kết quả sau khi em đến thế nào, anh phải phục em rồi
Sao anh lại không biết anh có một đứa em gái “biết kiếm tiền” như vậy chứ, thật sự phải cảm ơn cái người bạn trai tốt kia của em, ra sức giúp em tăng độ hot.”
Khóe miệng Hạ Tiểu Ngư đầy ý cười: “Thật sao?” Hạ Vũ hừ lạnh một tiếng, mở tệp ra, không chút do dự gửi qua cho em gái, cũng không thèm quan tâm trái tim bằng thủy tinh của em gái có bị vỡ vụn không
Người như Hạ Tiểu Ngư không cho thuốc mạnh sẽ mãi mãi sống trong mơ mộng của chính mình.
Ting ting!!!
“Thứ gì vậy? Em đang đi làm, tí nữa chị Cả đến đây thấy em lười biếng sẽ tức giận.” Hạ Tiểu Ngư không hiểu ra sao, có chút không muốn mở ra, không phải là Giang Hồng Triết không vui thôi sao? Đáng để anh trai quan tâm ạ.
“Bảo em xem thì xem đi.” “Hung dữ gì chứ? Xem thì xem, anh đừng có mà hãm hại Hồng Triết.” Hạ Tiểu Ngư do dự mở tệp ra.
Mười phút sau.
Hạ Tiểu Ngư nắm chặt lấy điện thoại, trong mắt đều là oán hận, nội dung buồn nôn trong đoạn ghi âm gần như khiến cô phát điên
Nói cô bạn thân? Ai cũng làm chồng được? Còn muốn chiếm lấy cô? Bàn luận da cô thế nào, bên dưới có chặt không? Nước mắt của Hạ Tiểu Ngư ào ào tuôn ra, đôi mắt đầy oán hận không hề có chút đau lòng
Cô vẫn còn là một cô bé, có không biết xấu hổ hơn nữa cũng không chịu được người khác nói bản thân mình như vậy, bọn họ sao có thể nói vậy chứ.
Hôm đó cô chẳng qua là..
chẳng qua là..
Cô đã làm chuyện gì độc ác chứ, chỉ là đi xem bạn trai của mình thế nào, sao lại không bỏ qua cho cô
Vì sao trong miệng bọn họ, cô lại trở thành loại con gái đó, cô chẳng qua chỉ là muốn..
là muốn...
Nhất định là người phụ nữ đó, cô ta không muốn cô sống tốt
Người phụ nữ đó không chỉ đối phó với cô mà còn đối phó với cả anh trai củ, quả thật là không biết xấu hổ
Bọn họ học cùng một trường, anh có thế nào chẳng lẽ người đó không biết? Vậy mà dám nghĩ ra cái này hãm hại anh cô, cô nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của người phụ nữ đó
Hạ Tiểu Ngư lập tức gọi điện cho Hạ Vũ
Hạ Vũ rất nhanh đã nghe máy: “Nghe hết rồi?”
Hạ Tiểu Ngư tức giận, hổn hển nói: “Anh đừng lo, trường bọn anh không phải chỉ có mỗi Lầm Vân Huyên thực tập ở Hoa Hàng, không phải còn có mấy bạn học cùng trường với anh sao? Anh bảo bọn họ đứng ra làm chứng, anh căn bản không phải người như vậy
Cùng lắm thì vẫn còn Hồng Triết, Hồng Triết sùng bái anh như vậy, anh ấy nhất định sẽ giúp anh.”
Hạ Vũ nghe vậy thì dở khóc dở cười: “Anh có phải nên cảm kích em vì em nghĩ đến anh trước tiên?”
“Ý anh là gì? Em đương nhiên phải nghĩ đến anh, chúng ta là anh em mà.” Mặc dù bây giờ cô rất muốn xé xác Lâm Văn Huyên, khiển Lâm Vân Huyên không gây chuyện được nữa
Quả nhiên người có tiền đều không phải người tốt, đều nghĩ cách hãm hại mình, khiến mình và Hồng Triết chia tay
Việc đó là không thể nào, cho dù Lâm Vấn Huyên có uy hiếp mình và người nhà thế nào, thậm chí có cho cô một khoản tiền, chuyện này cũng không thể nào xảy ra
Cô không bản tình cảm.
“Em nghe hết đoạn băng rồi?”
“Không cần nghe hết em cũng đã đoán được tin đồn do ai tung ra
Cô ta không muốn em sống tốt, chúng ta không được để cô ta như ý
Nhà chúng ta nghèo như chúng ta có cốt khí, nhất định phải chống lại đến cùng, cuối cùng ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Hạ Vũ nhịn không được muốn cổ vũ cho dũng khí của em gái: “Anh vậy mà không biết em là người “trượng nghĩa lại hữu dũng hữu mưu” như vậy.”
“Anh, đã là lúc nào rồi anh còn tâm trạng để đùa cợt.” “Em tốt nhất vẫn nên nghe hết đoạn bằng đi, chẳng lẽ em không muốn biết Giang Hồng Triết nói thế nào sao? Phía sau đểu là đánh giá về em của Giang Hồng Triết - bạn trai tốt của em đó, nghe cẩn thận một chút.” Nói xong cậu liền tắt điện thoại.
Hạ Tiểu Ngữ trong lòng nghĩ sao có thể, Hồng Triết là nam sinh nho nhã như vậy, lại đối tốt với mình, việc này sao có thể liên quan đến Hồng Triết được
Nếu như Hồng Triết biết, nhất định sẽ ngăn cản người đàn bà xấu xa Lâm Vân Huyên kia, nhất định sẽ biết mình chịu oan ức sẽ an ủi mình, sẽ nhìn rõ khuôn mặt thật của Lâm Vấn Huyền.
Anh trai nhất định là cố tình nói như vậy, cảm thấy mình không xứng với Hồng Triết nên muốn mình buông tay
Hạ Tiểu Ngư ôm hi vọng trực tiếp ẩn vào nội dung phía dưới.
Hạ Tiểu Ngư càng nghe sắc mặt càng khó coi, càng nghe càng đau lòng, Giang Hồng Triết thực ra chẳng nói gì cả, anh ta chỉ dùng giọng nói quen thuộc, nói một câu, chúng tôi chỉ là bạn bình thường, sau đó đều là lời nói của đồng nghiệp của anh ta
Những nội dung đáng xấu hổ căn bản không phải sự thật kia vang lên cùng tiếng cười đùa, còn có tiếng hòa giải không hề thật tâm của người nào đó.
Giang Hồng Triết, tôi có chỗ nào không tốt với anh? Cô có chỗ nào không tốt với anh ta chứ, anh ta dây dưa với Lâm Vân Huyên, cô không phải cũng không làm loạn sao? Cô vẫn còn chưa chịu đủ uất ức sao?
Giang Hồng Triết sao có thể đối xử với cô như vậy chứ? Sao anh ta lại không giải thích giúp cho cô? Dù sao cô cũng là bạn gái của anh ta mà
Anh ta biết cô chờ mong ngày có thể bước vào cuộc sống của anh ta, có thể hòa hợp với đồng nghiệp của anh ta như thế nào không? Vậy mà anh ta khiến cố chịu điều tiếng ở nơi cô không muốn mất mặt nhất.
Anh ta có phải cảm thấy điều kiện gia đình cô không tốt, không xứng với anh ta? Có phải anh ta đã thích Lâm Vân Huyện rồi không?
Sao anh ta có thể như vậy.
Đám Cưới Hào Môn
Hôm nay bởi vì trực ban với Hạ Vũ tính tình tốt, nên anh ta uống ít rượu với bạn cũ lâu ngày không gặp xong mới đến.
Hạ Vũ coi như không nhìn thấy, cầm bảng biểu lên đi xuống kiểm tra đường dây
Đinh Nhật Minh buồn chán, chân đặt lên bàn cầm điện thoại chơi điện tử hết ván này đến ván khác, thấy Hạ Vũ lên, cổ ra vẻ như bình tĩnh hỏi: “Đưa số điện thoại của em gái cậu cho tôi.”
“Không có.”
“Không có? Coi thường tôi hả? Em gái cậu không phải là ai cũng làm chồng được à, lão tử nhìn trúng là phúc phận của cô ta, cô ta bán cho ai chẳng là bán, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cậu bắc cầu cho tôi, để cho2anh em cùng thưởng thức.”
“Anh nói cái gì?”
“Cậu trừng mắt làm gì, đừng giả vờ nữa, đưa số điện thoại cho tôi, tôi chơi đủ rồi sẽ không thiếu tiền môi giới của cậu.”
Hạ Vũ lập tức vứt bảng biểu xuống bàn, tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Anh nói lại lần nữa xem.”
Đinh Nhất Minh thấy vậy cũng bắt đầu tức giận, anh ta đứng dậy: “M* nó, lão tử không chỉ nhà các cậu không sạch sẽ, cậu dám vứt cái gì
Không phải đều là cái loại đó sao, cả công ty ai cũng biết
Bấy giờ da cũng bị người ta lột sạch rồi còn định không thừa nhận
Tôi khuyên anh em nhà cậu biết điều một chút, vui vẻ để lão tử chơi, đừng có làm bộ làm tịch, có lẽ9lão tử được em gái cậu chăm sóc đến vui vẻ rồi, sẽ cho cậu...”
Bup!
Hạ Vũ đánh một quyển lên mặt Đinh Nhất Minh
“Mẹ nó, cậu dám đánh tôi, cậu không xem xem cậu là cái thứ gì?” Đinh Nhất Minh uống chút rượu lập tức thô lỗ đánh lại.
Hạ Vũ không chịu yếu thế, nhào lên đánh
Hai người đánh nhau ầm ĩ trong phòng làm việc
Tài liệu, máy tính với mấy bồn hoa nhỏ trên bàn đều rơi xuống đất, phát ra tiếng choang đổ vỡ, phòng làm việc lập tức trở nên bừa bộn
“Sao vậy? Sao vậy? Không hay rồi, đánh nhau rồi!”
“Đừng đánh nữa, mau dùng tay, đây là phòng làm việc, chú ý hình tượng.” “Không hay rồi, lãnh đạo đến rồi.” “Làm gì vậy? Làm cái gì vậy? Không muốn6làm việc nữa à? Tránh ra, hai người các cậu đến phòng làm việc của tôi.” “Hừ!” Đinh Nhất Minh ác độc trùng Hạ Vũ, nhổ máu và răng trong miệng ra: “Hạ Vũ, cậu đợi đó.” Hạ Vũ lau máu ở khóe miệng, trên mặt có một vùng bị tím bầm, ánh mắt còn âm trầm hơn anh ta: “Sợ anh chắc.” Mười phút sau
Trong phòng Giám đốc Phùng - quản lý bộ phận An toàn mặt đất, Giám đốc Phùng sắp nghỉ hưu ánh mắt sáng như đuốc, nếp nhăn ở khóe mặt cũng không che giấu được khí thể sắc bén của ông ta: “Đánh rất đã đúng không?” Hạ Vũ cúi đầu, cậu sai rồi, từ khi làm việc đến nay Phòng tổng vẫn luôn quan tâm đến cậu
“Hai người các0cậu không biết hành động của các cậu sẽ dẫn đến hậu quả gì? Không muốn làm việc nữa à? Nhân viên của tôi trong giờ làm việc đánh nhau, các cậu đã làm mới hết những điều tôi đã ghi chép trong suốt sự nghiệp của mình
Đinh Nhất Minh, cậu còn dám uống cả rượu? Nhân viên phải tuân thủ quy tắc, cậu cho rằng đó là giấy vệ sinh à? Đúng là không còn gì để nói
Hạ Vũ, cậu nói xem xảy ra chuyện gì?”
Hạ Vũ nghe vậy, tường thuật đơn giản lại một phần sự việc, giấu đi một số câu nói không hay
Phòng tổng nghĩ đến những lời đồn linh tinh trong mấy ngày hôm nay, nghĩ đến việc này cũng vì đó mà ra, quả thực là rách việc
Gia thế7của Hạ Vũ thể nào liên quan quái gì đến các cậu, đám người các cậu ai ai cũng giống bố mẹ cậu ta lo lắng thừa thãi làm cái gì.
Phòng tổng lập tức nhìn về phía Đinh Nhất Minh, tìm lý do mắng anh ta: “Trực ban còn uống rượu, uống rượu xong gây sự
Cậu rất có mặt mũi đúng không? Muốn cút thì nói sớm, đừng liên lụy đến tôi.”
Đinh Nhật Minh nghe vậy thì khỉ thể giảm bớt năm phần: “Giám đốc, tôi...“.
“Tôi cái gì mà tôi
Cậu cảm thấy không ai trị được cậu đúng không? Ngày mai cầm đồ đến chỗ đường an toàn đứng trực, để tôi xem chân cậu rảnh rỗi đến mức nào.” Sau đó ông chỉ Hạ Vũ: “Còn có cậu nữa, viết kiểm điểm, tránh các cậu cảm thấy công việc nhàn hạ, không biết mình nặng nhẹ đến đâu.”
Hạ Vũ không nói gì, trong thời gian làm việc đánh nhau, cho dù là vì lý do gì nếu bị bên trên biết được sẽ phạt nặng
Phòng tổng chỉ phạt nhẹ như vậy cũng coi như là nể mặt mũi các cậu: “Vâng.” “Vâng cái gì mà vâng, xem dáng vẻ các cậu xem, vừa rồi lúc đánh sao không suy nghĩ một chút
Lại còn là người đánh trước, cậu được đó, có bản lĩnh rồi, bộ phận An toàn sắp không giữ được vị Phật như cậu rồi đúng không?” “Cậu bớt nói đi, Hạ Vũ vô duyên vô cớ đánh cậu à? Đường an toàn không muốn đi rồi đúng không? Chỉ có mỗi việc uống rượu đã đủ để đuổi cậu rồi, cậu muốn cút luôn hả?”
Đinh Nhật Minh lập tức không dám nói gì.
“Đi ra hết đi, nghĩ kĩ xem mình sai ở đâu, không phục lúc nào cũng có thể tìm tôi, chỉ cần da mặt các cậu dày.” Hai người đi ra khỏi phòng, nhìn nhau giống như kẻ thù: “Cậu cứ đợi đó.”
“Lúc nào cũng tiếp.” Nói xong Hạ Vũ liền xoay người rời đi
Hai người đánh nhau, một người bị điểu đi, một người khác thì chỉ bị trừ điểm, vốn dĩ cũng chẳng phải chuyện gì, nhưng cũng có thể bị người có ý xấu nghĩa một số chuyện
“Nhìn xem, người ta có bối cảnh, đúng là không biết xấu hổ, chắc là tăng lên giường với vị lãnh đạo nào đó rồi.”
Giang Hồng Triết đi qua vừa hay nghe thấy câu đó, khóe miệng lộ ra nụ cười khó mà phát giác
Vân Huyên chỉ vì chuyển dời sự chú ý của người khác mới tung ra thân thể của Hạ Tiểu Ngư và Hạ Vũ, nhưng anh ta thì muốn khiến Hạ Vũ thân bại danh liệt triệt để để tiêu trừ sự buồn bực vì bốn năm đại học luôn bị cậu áp chế
“Chắc chắn rồi, nếu không thì vì sao chỉ có Đinh Nhất Minh bị điều đó còn cậu ta thì không sao.”
“Đinh Nhất Minh không nỡ bỏ cái bông hoa kia, haha.” “Cậu đừng nói, nếu muốn làm cái kia, chọn Hạ Vũ chứ không chọn Đinh Nhất Minh, với cái bộ mặt kia của Đinh Nhất Minh tôi cũng không hôn nổi.” “Cậu có ngốc không đấy? Quan trọng là, Hạ Vũ thất bại rồi nhưng vẫn còn có một đứa em gái người gặp người yêu sao
Hai đổi một, người bình thường đều biết chọn bên nào.”
“Ha ha.”
Hạ Vũ cũng không phải điếc, cho dù anh ta không quản đến chuyện bên ngoài cũng biết xung quanh xảy ra chuyện gì.
Hạ Vũ vì vậy mà không ngừng cười lạnh, quả nhiên bạo tay, đây chính là người đàn ông mà em gái mình nhìn trúng
Rùa rút đầu, tung tin ra khó nghe như vậy, cũng không giải thích giúp Tiểu Ngư một câu, không chừng người đứng sau thêm dầu vào lửa chính là anh ta.
Hạ Vũ lau vết thương ở khóe miệng khiến bản thân bình tĩnh lại
Cậu không thể đánh nhau với tất cả mọi người, huống hổ cái miệng thổi của người nhàn rỗi cùng với lòng tốt” của người hiếu kỳ, cậu cũng đã được lĩnh giáo qua.
Cậu không thèm quan tâm người ta nói khó nghe thể nào, chỉ quan tâm cái con cá chết kia thôi.
Đúng là kiếp trước nợ nó mà, có đứa em gái xui xẻo như vậy.
Hạ Vũ nhịn đau, bình tĩnh, đặt máy thiết bị thu âm ở các chỗ khác nhau, đặc biệt là tổ thực tập sinh của bộ phận Quản lý kĩ thuật, đại bản doanh của Giang Hồng Triết, sao anh ta có thể quên “mị lực” của người nào đó chứ
Nếu như Hạ Vũ nói oan cho anh ta, cậu đúng là đã sống uống nhiều năm như vậy
Còn về danh dự của bản thân mình, cậu không hề để tâm, nhìn chung, thứ ấy không thể bán đi mua cơm ăn
Ngày hôm sau, Hạ Vũ xử lý những chứng cứ lấy được, không quan tâm đến những ánh mắt như hổ như sói ở xung quanh, quay về kí túc lạnh mặt gọi điện cho Hạ Tiểu Ngư: “Em từng đến công ty của anh?” Hạ Tiểu Ngư mặc sườn xám màu hồng đỏ, cười vui vẻ tiễn lãnh đạo ra ngoài, nghe vậy liền từ cửa đi xuống, lần nữa cầm điện thoại lên áp vào tai, đôi mắt xinh đẹp đầy cảnh giác, vừa sắc bén vừa khôn khéo, vẫn không quên tiến phát chế nhân*: “Sao thế? Em không được đi sao? Liên quan gì đến anh? Em cũng không phải đến tìm anh, đó cũng không phải đất nhà anh, sao em không thể đi chứ.”
(+) Ra tay trước để khống chế, áp đảo kẻ địch
Hạ Vũ cười: “Em đương nhiên có thể đến, ngày nào cũng đến cũng được
Anh gửi cho em thứ này, đừng quá kích động, nghe xem kết quả sau khi em đến thế nào, anh phải phục em rồi
Sao anh lại không biết anh có một đứa em gái “biết kiếm tiền” như vậy chứ, thật sự phải cảm ơn cái người bạn trai tốt kia của em, ra sức giúp em tăng độ hot.”
Khóe miệng Hạ Tiểu Ngư đầy ý cười: “Thật sao?” Hạ Vũ hừ lạnh một tiếng, mở tệp ra, không chút do dự gửi qua cho em gái, cũng không thèm quan tâm trái tim bằng thủy tinh của em gái có bị vỡ vụn không
Người như Hạ Tiểu Ngư không cho thuốc mạnh sẽ mãi mãi sống trong mơ mộng của chính mình.
Ting ting!!!
“Thứ gì vậy? Em đang đi làm, tí nữa chị Cả đến đây thấy em lười biếng sẽ tức giận.” Hạ Tiểu Ngư không hiểu ra sao, có chút không muốn mở ra, không phải là Giang Hồng Triết không vui thôi sao? Đáng để anh trai quan tâm ạ.
“Bảo em xem thì xem đi.” “Hung dữ gì chứ? Xem thì xem, anh đừng có mà hãm hại Hồng Triết.” Hạ Tiểu Ngư do dự mở tệp ra.
Mười phút sau.
Hạ Tiểu Ngư nắm chặt lấy điện thoại, trong mắt đều là oán hận, nội dung buồn nôn trong đoạn ghi âm gần như khiến cô phát điên
Nói cô bạn thân? Ai cũng làm chồng được? Còn muốn chiếm lấy cô? Bàn luận da cô thế nào, bên dưới có chặt không? Nước mắt của Hạ Tiểu Ngư ào ào tuôn ra, đôi mắt đầy oán hận không hề có chút đau lòng
Cô vẫn còn là một cô bé, có không biết xấu hổ hơn nữa cũng không chịu được người khác nói bản thân mình như vậy, bọn họ sao có thể nói vậy chứ.
Hôm đó cô chẳng qua là..
chẳng qua là..
Cô đã làm chuyện gì độc ác chứ, chỉ là đi xem bạn trai của mình thế nào, sao lại không bỏ qua cho cô
Vì sao trong miệng bọn họ, cô lại trở thành loại con gái đó, cô chẳng qua chỉ là muốn..
là muốn...
Nhất định là người phụ nữ đó, cô ta không muốn cô sống tốt
Người phụ nữ đó không chỉ đối phó với cô mà còn đối phó với cả anh trai củ, quả thật là không biết xấu hổ
Bọn họ học cùng một trường, anh có thế nào chẳng lẽ người đó không biết? Vậy mà dám nghĩ ra cái này hãm hại anh cô, cô nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của người phụ nữ đó
Hạ Tiểu Ngư lập tức gọi điện cho Hạ Vũ
Hạ Vũ rất nhanh đã nghe máy: “Nghe hết rồi?”
Hạ Tiểu Ngư tức giận, hổn hển nói: “Anh đừng lo, trường bọn anh không phải chỉ có mỗi Lầm Vân Huyên thực tập ở Hoa Hàng, không phải còn có mấy bạn học cùng trường với anh sao? Anh bảo bọn họ đứng ra làm chứng, anh căn bản không phải người như vậy
Cùng lắm thì vẫn còn Hồng Triết, Hồng Triết sùng bái anh như vậy, anh ấy nhất định sẽ giúp anh.”
Hạ Vũ nghe vậy thì dở khóc dở cười: “Anh có phải nên cảm kích em vì em nghĩ đến anh trước tiên?”
“Ý anh là gì? Em đương nhiên phải nghĩ đến anh, chúng ta là anh em mà.” Mặc dù bây giờ cô rất muốn xé xác Lâm Văn Huyên, khiển Lâm Vân Huyên không gây chuyện được nữa
Quả nhiên người có tiền đều không phải người tốt, đều nghĩ cách hãm hại mình, khiến mình và Hồng Triết chia tay
Việc đó là không thể nào, cho dù Lâm Vấn Huyên có uy hiếp mình và người nhà thế nào, thậm chí có cho cô một khoản tiền, chuyện này cũng không thể nào xảy ra
Cô không bản tình cảm.
“Em nghe hết đoạn băng rồi?”
“Không cần nghe hết em cũng đã đoán được tin đồn do ai tung ra
Cô ta không muốn em sống tốt, chúng ta không được để cô ta như ý
Nhà chúng ta nghèo như chúng ta có cốt khí, nhất định phải chống lại đến cùng, cuối cùng ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Hạ Vũ nhịn không được muốn cổ vũ cho dũng khí của em gái: “Anh vậy mà không biết em là người “trượng nghĩa lại hữu dũng hữu mưu” như vậy.”
“Anh, đã là lúc nào rồi anh còn tâm trạng để đùa cợt.” “Em tốt nhất vẫn nên nghe hết đoạn bằng đi, chẳng lẽ em không muốn biết Giang Hồng Triết nói thế nào sao? Phía sau đểu là đánh giá về em của Giang Hồng Triết - bạn trai tốt của em đó, nghe cẩn thận một chút.” Nói xong cậu liền tắt điện thoại.
Hạ Tiểu Ngữ trong lòng nghĩ sao có thể, Hồng Triết là nam sinh nho nhã như vậy, lại đối tốt với mình, việc này sao có thể liên quan đến Hồng Triết được
Nếu như Hồng Triết biết, nhất định sẽ ngăn cản người đàn bà xấu xa Lâm Vân Huyên kia, nhất định sẽ biết mình chịu oan ức sẽ an ủi mình, sẽ nhìn rõ khuôn mặt thật của Lâm Vấn Huyền.
Anh trai nhất định là cố tình nói như vậy, cảm thấy mình không xứng với Hồng Triết nên muốn mình buông tay
Hạ Tiểu Ngư ôm hi vọng trực tiếp ẩn vào nội dung phía dưới.
Hạ Tiểu Ngư càng nghe sắc mặt càng khó coi, càng nghe càng đau lòng, Giang Hồng Triết thực ra chẳng nói gì cả, anh ta chỉ dùng giọng nói quen thuộc, nói một câu, chúng tôi chỉ là bạn bình thường, sau đó đều là lời nói của đồng nghiệp của anh ta
Những nội dung đáng xấu hổ căn bản không phải sự thật kia vang lên cùng tiếng cười đùa, còn có tiếng hòa giải không hề thật tâm của người nào đó.
Giang Hồng Triết, tôi có chỗ nào không tốt với anh? Cô có chỗ nào không tốt với anh ta chứ, anh ta dây dưa với Lâm Vân Huyên, cô không phải cũng không làm loạn sao? Cô vẫn còn chưa chịu đủ uất ức sao?
Giang Hồng Triết sao có thể đối xử với cô như vậy chứ? Sao anh ta lại không giải thích giúp cho cô? Dù sao cô cũng là bạn gái của anh ta mà
Anh ta biết cô chờ mong ngày có thể bước vào cuộc sống của anh ta, có thể hòa hợp với đồng nghiệp của anh ta như thế nào không? Vậy mà anh ta khiến cố chịu điều tiếng ở nơi cô không muốn mất mặt nhất.
Anh ta có phải cảm thấy điều kiện gia đình cô không tốt, không xứng với anh ta? Có phải anh ta đã thích Lâm Vân Huyện rồi không?
Sao anh ta có thể như vậy.
Đám Cưới Hào Môn
Đánh giá:
Truyện Đám Cưới Hào Môn
Story
Chương 184: Chuyện ở hoa hàng (6)
10.0/10 từ 16 lượt.