Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 95

217@-
“Chỉ một chút là có ý gì?” An Tử Yến vội vàng hỏi.

Tô Cẩm Lê ăn mà không trả lời, một lúc sau điện thoại của cậu reo lên, An Tử Yến nhìn thấy cái tên trên màn hình lập tức trừng mắt.

Thẩm Thành.

Trước Tô Cẩm Lê đó nói cho Thẩm Thành việc Hàn Dao, Thẩm Thành bên kia có chút lo lắng, Tô Cẩm Lê bên này lại đột nhiên không nhắn nữa nên trực tiếp gọi điện thoại qua.

“Anh đã nói Lục Văn Tây, em có việc liên hệ cậu ta, hoặc là trợ lý cậu ta đều có thể. Trợ lý cậu ta chính là người họ Hứa thầy bắt quỷ kia, hai người bọn họ vẫn có chút thực lực.” Thẩm Thành nói ở đầu bên kia của điện thoại.

“Vâng, có gây rắc rối cho họ không.”

“Vậy vảy cá của anh cho không à?”

“Anh cho hả?”

Thẩm Thành như vậy buồn bực một hồi, mới trả lời: “Ừm……”

“Là vì em sao?” Tô Cẩm Lê hỏi.

“Ừm.”

“Anh thật tốt!”

Thẩm Thành là một con cá tự mãn.

Tô Cẩm Lê đi theo Thẩm Thành nhiều năm, tất nhiên hiểu Thẩm Thành.

Thích đẹp lại còn tư mãn, lúc mới vừa có thể biến hình người liền chạy đến thế gian thu thập các loại quần áo, mặc vào rồi phối hợp xong lại hỏi Tô Cẩm Lê đẹp hay không.

Con cá tự mãn như vậy, nguyện ý nhổ vẩy cá tặng người, tuyệt đối là việc cắn răng mà làm.

Cẩn thận ngẫm lại, Tô Cẩm Lê rất cảm động.

“Em đến chỗ An Tử Yến thăm ban?” Thẩm Thành lại hỏi.

“Đúng vậy!”

“Em nhìn cho kỹ, sau khi vào giới giải trí chắc chắn phải học diễn kịch, hai chúng ta dù sao cũng là quan hệ huyết thống, nói không chừng em cũng có thiên phú.”

“Em hình như…… Không có thiên phú…… giống anh không biết hát vậy.”

Cả hai anh em đều im lặng.


Xấu hổ đến mức An Tử Yến ớn lạnh.

“Ở cùng An Tử Yến cẩn thận một chút, đừng để cậu ta chiếm tiện nghi, hơn nữa, nếu không thích cậu ta thì bảo trì khoảng cách, đừng có ái muội, để bị tuồn ra tin tức gì đó.” Thẩm Thành bên kia lại dặn dò.

Tô Cẩm Lê “Vâng vâng” đáp ứng, lén lút liếc nhìn An Tử Yến, thấy An Tử Yến đưa tay gõ bàn chờ đợi, cậu đột nhiên cảm thấy chột dạ.

An Tử Yến vừa thấy ánh mắt Tô Cẩm Lê liền đoán được Tô Cẩm Lê nói gì với Thẩm Thành, khẳng định là liên quan tới mình, dù sao Tô Cẩm Lê có cảm xúc gì đều sẽ biểu hiện ra ngoài.

Tô Cẩm Lê tắt điện thoại, An Tử Yến hỏi cậu: “Một chút kia còn không?”

“Có.”

“Vậy tăng lên được không?”

“Tạm thời không thể……”

An Tử Yến tức giận đến mức ăn không nổi, đưa tay lấy kịch bản mở ra đọc: “Em ăn đi, anh đọc kịch bản, lát nữa chúng ta đi phỏng vấn.”

Tô Cẩm Lê đột nhiên chạy tới, ôm eo An Tử Yến.

An Tử Yến bị cái ôm làm cho giật mình, kỳ quái nhìn Tô Cẩm Lê: “Như thế nào? Lạt mềm buộc chặt hả tra cá.”

“Em sợ.”

Tô Cẩm Lê sợ không, anh trực tiếp cảm giác được.

Vừa rồi lúc ôm Tô Cẩm Lê còn đang run, hiện tại Tô Cẩm Lê hoàn toàn là đang ôm anh làm nũng, anh cảm nhận được, tức cũng không được, vui vẻ cũng không.

Dù sao cũng hết cách với Tô Cẩm Lê.

Nhưng sau khi nghĩ lại, anh luôn cảm thấy mình thiếu kiên nhẫn.

Tô Cẩm Lê là một tiểu yêu tinh, chưa đến thế gian lâu dài, gì cũng không hiểu.

Đạo lý đối nhân xử thế cũng không hiểu, không biết làm thế nào để đối phó với các mối quan hệ giữa các cá nhân, kết quả vừa mới tiếp xúc mấy thứ này đã phải xử lý quan hệ đối thủ một mất một còn giữa anh trai với người theo đuổi.

Quan hệ mẹ chồng nàng dâu đủ làm “Thẳng nam” phiền não, hai người bọn họ quan hệ lại càng xấu hổ.

Tô Cẩm Lê nhìn như 18 tuổi, đạo lý đối nhân xử thế thì cậu chỉ biết nhiều hơn một đứa trẻ mà thôi.

An Tử Yến coi trọng Tô Cẩm Lê, sao lại so đo với cậu được.


Nhưng thái độ hiện tại của Tô Cẩm Lê, An Tử Yến đã xem như minh bạch.

Tô Cẩm Lê đã có chút động tâm, bên này luyến tiếc An Tử Yến, bên kia lại không biết như thế nào mới có thể thẳng thắn với Thẩm Thành, chắc còn đang phiền não lắm.

An Tử Yến cảm thấy, hiện tại anh phải củng cố địa vị của mình mới được, không thể phát giận.

Khiến Tô Cẩm Lê càng ngày càng thích anh, anh mới có tự tin đối nghịch với Thẩm Thành.

Kết quả vừa mới nghĩ xong, anh liền nhìn thấy son môi và dầu trên miệng Tô Cẩm Lê đang cọ vào y phục của mình.

“Tô Cẩm Lê!” An Tử Yến trực tiếp xách Tô Cẩm Lê ra, cởi trang phục ra nhìn.

Tô Cẩm Lê cũng đi theo xem, xin lỗi: “Vừa rồi quá vội vàng, em xin lỗi.”

An Tử Yến chỉ có thể đem trang phục cho Giang Bình Thu nghĩ cách xử lý, sau đó lại quay trở lại xe.

Sau khi trở về, An Tử Yến lấy khăn giấy lau môi cho Tô Cẩm Lê, hỏi: “Sao lại tô son?”

“Bobo tô.”

“Tô như tiểu cô nương, bình thường dùng màu nhạt hơn hoặc son dưỡng thôi.”

“Ồ……”

“Nếu em thích anh một chút thì sẽ ở bên anh chứ?” An Tử Yến nhìn chằm chằm Tô Cẩm Lê hỏi.

Tô Cẩm Lê đột nhiên có chút khẩn trương, hít một hơi, sau đó thận trọng trả lời: “Có thể đợi em thêm một chút không?”

“Chờ anh trai em chấp nhận anh?”

Tô Cẩm Lê gật đầu.

“Tuy rằng anh nói rất thích em, nhưng không nhất định sẽ vẫn luôn chờ mình em, nếu em bỏ lỡ lúc này, để anh chờ thật lâu, nói không chừng anh thật sự sẽ vứt bỏ. Anh thoạt nhìn vóc dáng rất cao, nhưng nội tâm không phải kiên cố không phá vỡ nổi.”

Tô Cẩm Lê nhìn chằm chằm An Tử Yến, nhìn thật lâu sau mới nói: “Vậy…… Đến lúc đó em theo đuổi anh được không?”

“Anh không dễ theo đuổi đâu.”

“Em chạy nhanh, hơn nữa, em sẽ không từ bỏ.”

Những gì An Tử Yến vừa nói chỉ là muốn thừa thắng truy kích, để Tô Cẩm Lê tâm động rồi lập tức đáp ứng anh.

Liệu anh có từ bỏ hay không, chính anh cũng không biết chắc.

Có lẽ nếu Tô Cẩm Lê không làm việc gì khiến anh thất vọng tột đỉnh anh sẽ không từ bỏ.

Sau đó, thấy Tô Cẩm Lê nghiêm túc nói với anh “Em sẽ không từ bỏ.” Trái tim An Tử Yến rung động như thể bị một chiếc lông vũ quét qua, trái tim anh ngứa ngáy không chịu nổi.

“Được, anh chờ em, đừng để anh chờ lâu lắm được không?” An Tử Yến hỏi cậu.

“Ừm ừm!”

“Còn có anh xin lỗi, là do anh bức chặt, sẽ làm em khó xử.”

“Là em quá do dự không quyết đoán, em sẽ sớm nói rõ ràng với anh trai.” Tô Cẩm Lê cũng xin lỗi.

An Tử Yến trong lòng mềm nhũn, cúi người hôn lên trán Tô Cẩm Lê: “Cùng nhau cố gắng.”

Ánh mắt xinh đẹp của Tô Cẩm Lê nhìn chằm chằm An Tử Yến, sau khi được hôn, cậu có chút vui vẻ, không nhịn được cười, nhưng lại sợ tỏ ra quá tùy tiện nên rất cố gắng nhẫn nhịn.

Sau khi bị hôn lên trán, An Tử Yến lùi ra sau, cậu không nhịn được hỏi: “Lần này không hôn môi sao?”

An Tử Yến bị hỏi đến cả người cứng đờ, kinh ngạc nhìn cậu hỏi: “Chưa yêu đương đâu, em chắc chứ?”

Rõ ràng vừa rồi còn hôn trán.

“Trước kia cũng hôn rồi mà!”

An Tử Yến không rụt rè.

Rất không rụt rè!

Anh nuốt một ngụm nước bọt, thật sự thò lại gần.

Một tay câu lấy cổ Tô Cẩm Lê, kéo cậu về phía mình, sau đó cúi đầu, hôn lên môi Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê rất nghe lời, mới đầu tựa hồ không biết làm sao, hai tay nắm lấy vạt áo An Tử Yến, sau đó liền trực tiếp ôm lấy lưng An Tử Yến, chủ động dựa qua, chủ động đáp lại.

Ngọt.

Lần này hai người đều cảm thấy cực kì ngọt, tim đập không chịu khống chế lặng yên gia tốc, mạnh mẽ hữu lực, đầu ngón tay cũng có thể cảm nhận được mạch đập.

Thích chính là một loại ngọt ngào lại có chút uể oải, thật cẩn thận, lại kích động vạn phần.

Một cái chạm nhẹ sẽ vui mừng một trận, có thể ôm đối phương, hôn môi cũng cảm thấy hạnh phúc vạn phần.

Kết thúc nụ hôn này, Tô Cẩm Lê dùng ngón tay cái xoa xoa môi, lại nhìn chằm chằm cơm trưa.


An Tử Yến nhìn động tác của Tô Cẩm Lê, cảm thấy Tô Cẩm Lê lại như lão bánh quẩy, anh ngược lại thành tiểu ngây thơ, bị người ăn sạch, đối phương bình thản ung dung, anh lại khẩn trương đến mức chân tê rần.

“An đại ca, anh không ăn cơm?” Tô Cẩm Lê hỏi.

“Sao em không gọi Tiểu Tinh Xảo?” An Tử Yến cuối cùng cũng động đũa.

“Cảm giác không tốt lắm, trên mạng đều là ngữ khí trào phúng, nên không gọi.”

“Ừm, sau này kêu chồng.”

Tô Cẩm Lê quay đầu nhìn An Tử Yến, không nói chuyện, tiếp tục ăn cơm.

An Tử Yến cũng không rõ thái độ Tô Cẩm Lê là thế nào, bị làm cho nửa vời.

Hai người cơm nước xong, An Tử Yến xuống xe, kêu Bobo lên xe bổ trang cho Tô Cẩm Lê, dù sao trước khi lên xe còn có son môi, hiện tại son môi bị anh lau, còn ăn một phần, chỉ có thể vội bổ cứu.

An Tử Yến tìm được Giang Bình Thu, hỏi trang phục, Giang Bình Thu đang dùng máy sấy trang phục.

Giang Bình Thu thấy An Tử Yến tới, vội tắt máy sấy, lấy điện thoại nói với An Tử Yến: “Trên mạng đang xôn xao, về Tô Cẩm Lê.”

An Tử Yến duỗi tay lấy điện thoại, nhìn một hồi rất tức  giận: “Có tra ra ai làm không?”

“Hoa Sâm.”

“Hàn Dao sao?”

“Cụ thể không xác định.”

Hot search: kịch bản nhân thiết của Tô Cẩm Lê.

Giải trí đại V có 3 tài khoản, cùng lúc đăng tin Tô Cẩm Lê.

Nội dung đại khái là như vậy: Tô Cẩm Lê từ khi tham gia Thần Tượng Quốc Dân , đã làm kịch bản, là Thẩm Thành cùng An Tử Yến hợp tác, tự biên tự diễn, nâng đỏ một Tô Cẩm Lê.

Ban đầu là nhân thiết kim cẩm lý xóm nghèo, bán nghèo bán thảm, có tính giải trí, bị người khác chọc còn vui vẻ.

Sau đó là kịch bản đau bệnh, anh em An gia quạt gió thêm củi, bán thảm làm người đau lòng, hy sinh một Kiều Nặc, thành toàn một Tô Cẩm Lê, làm Tô Cẩm Lê lập tức bạo hồng.

Cuối cùng là kịch bản nghịch tập, Tô Cẩm Lê nghịch tập trở thành người nổi tiếng nhất, đột nhiên cho hấp thụ ánh sáng là em trai thất lạc nhiều năm của Thẩm Thành.

Một loạt sau đó, nói Tô Cẩm Lê có tính hí kịch, tăng độ chú ý, nhưng lại cẩu huyết đến cực điểm.

Còn nói: Tô Cẩm Lê bạo hồng, có thể là lần marketing thành công nhất giới giải trí mấy năm gần đây.
Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt Truyện Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt Story Chương 95
10.0/10 từ 13 lượt.
loading...