Đại Phụng Đả Canh Nhân
Chương 470: Thật thà (1)
121@-Đôi mắt to của Chử Thải Vi luôn khiến Hứa Thất An nghĩ đến lão bà người giấy 2D.
Lại thêm mặt trứng ngỗng mượt mà, ngọt ngào đáng yêu, danh hiệu em gái mắt to dễ thương hoàn toàn xứng đáng.
Vị cung nữ này vào sảnh bên, uyển chuyển thi lễ, nói: “Ra mắt Hứa đại nhân.”
“Lang Nhi tỷ tỷ.” Hứa Thất An cười đáp lễ.
Lang Nhi đứng ở trong sảnh bên, khẽ gật đầu, “Hứa đại nhân muốn hỏi cái gì? Nương nương còn chờ nô tỳ hầu hạ.”
Hứa Thất An lập tức nói: “Xin lỗi, ty chức cũng là phụng chỉ làm việc.”
Dừng một chút, hắn không nói lời thừa nữa, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Lang Nhi tỷ tỷ trước đó vài ngày từng đi Ngự Dược phòng?”
Lang Nhi gật đầu.
“Đi làm cái gì?”
“Thái tử gặp chuyện tới nay, nương nương suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt, tinh thần uể oải, ngày đó bị đau đầu, nô tỳ đi Ngự Dược phòng lấy chút thuốc thư thần tỉnh não.” Lang Nhi thản nhiên trả lời.
“Ngươi có xé sổ sách thu chi Ngự Dược phòng hay không?” Hứa Thất An hỏi.
Hắn đối với cung nữ cùng thái giám khác trên danh sách, cũng là dứt khoát lưu loát như vậy. Có Vọng Khí Thuật, tương đương với một cỗ máy phát hiện nói dối chuẩn 100%, so với camera giám sát còn tốt hơn.
Tuy Vọng Khí Thuật có rất nhiều hạn chế, có thể bị pháp khí che chắn, vô dụng đối với thuật sĩ, cũng không thể dùng để lên án quan viên tứ phẩm trở lên, vụ án Phúc phi liên quan nền tảng lập quốc, cũng không thể dùng Vọng Khí Thuật làm chứng cớ.
Nhưng đối với các thái giám cung nữ này, Vọng Khí Thuật không chịu hạn chế, với lại Hứa Thất An chỉ là dùng để phụ trợ.
Ta trước xác định ngươi là ma sói, sau đó lại đến điều tra ngươi. Cái này đơn giản thuận tiện hơn nhiều so với tìm hiểu nguồn gốc tìm manh mối.
Lang Nhi ngẩn người, tựa như không ngờ Hứa Thất An đơn giản thô bạo như thế, nàng lắc đầu: “Không có.”
Phù, nói là nói thật... Hứa Thất An thi triển Vọng Khí Thuật, ở trong lòng thất vọng thở dài một tiếng.
Xem ra hắn phán đoán là sai, người xé bỏ sổ sách không phải ở trong vòng năm ngày vào Ngự Dược phòng, mà là sớm hơn trước đó. Về phần vụng trộm tiến vào Ngự Dược phòng, khả năng này không lớn.
Bởi vì Ngự Dược phòng của Nguyên Cảnh đế chứa đựng linh đan diệu dược quý giá, kho vàng nhỏ của cẩu hoàng đế đều dùng để luyện đan, mang Ngự Dược phòng hình dung thành kho báu cũng không quá phận.
Đã là kho báu, bên ngoài tự nhiên trọng binh gác, không phải nói lẻn vào là lẻn vào.
“Hai khả năng, người xé sổ sách là ở hơn năm ngày trước vào Ngự Dược phòng. Hoặc, trong Ngự Dược phòng có một phản đồ. Đợi lát nữa đi dò hỏi cung nữ cùng thái giám làm việc trong Ngự Dược phòng...”
Nghĩ đến đây, Hứa Thất An đứng dậy, chắp tay nói: “Ta hỏi xong rồi, nhưng án này còn chưa chấm dứt, về sau còn có thể bái phỏng.”
Hắn dự phòng trước, đỡ cho bị đóng sập cửa vào mặt.
Nghe vậy, trong mắt Lang Nhi toát ra sự thiếu kiên nhẫn rõ ràng.
Hứa Thất An vội vàng nói: “Để sau mang chút quà tới cho Lang Nhi tỷ tỷ, bánh đậu xanh của Quế Nguyệt lâu ở kinh thành là món điểm tâm thương hiệu.”
Hắn biết Lang Nhi thích ăn bánh đậu xanh, trên đường đến cung Cảnh Tú, Lâm An từng nói với hắn.
“Không cần nữa.” Lang Nhi lắc đầu, mang theo xa cách cùng một chút mâu thuẫn, thản nhiên nói: “Nô tỳ không thích ăn bánh đậu xanh.”
Bị chán ghét sao... A, nữ nhân này nhìn qua cũng sắp tới tuổi như sói như hổ rồi, thế mà thái độ ác liệt như thế đối với ta loại mỹ nam tử thế gian hiếm thấy này.
Là Thoát Thai Hoàn hiệu quả không đủ tốt, hay là vườn hồng chưa ai vào, bởi vậy không biết chỗ tốt của nam nhân?
“Đã như vậy, bản quan không quấy rầy...”
Hứa Thất An bỗng nhiên cứng đờ.
Trong tầm nhìn Vọng Khí Thuật cung cấp, Lang Nhi cảm xúc rất ổn định, không nói láo.
Không nói láo?!
Trong nháy mắt này, Hứa Thất An khó che giấu đi vẻ mặt kinh ngạc.
Kết quả Vọng Khí Thuật kiểm tra ra khiến trong lòng hắn đột nhiên cảnh giác, các loại ý niệm va chạm nhau, đốm lửa văng tung tóe.
Hắn nhanh chóng nghĩ tới hai loại khả năng: Một, Lang Nhi thật ra không thích ăn bánh đậu xanh, sở dĩ biểu hiện thích ăn, là muốn lấy lòng Trần quý phi.
Hai, cô ta đang nói dối, Vọng Khí Thuật chưa phân biệt ra, cái này ý nghĩa trên người cô ta có pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật.
Loại khả năng đầu tiên, tạm thời không thể phán đoán.
Loại khả năng thứ hai, mới là nguyên nhân khiến Hứa Thất An da đầu phát tê, adrenalin điên cuồng tiết ra.
Cung nữ cung Cảnh Tú sao có thể có pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật?
Nàng đeo pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật làm cái gì?
Trừ phi, nàng mấy ngày nay cần dùng loại pháp khí này để che trời qua biển. Trừ phi nàng biết mình sắp tới sẽ gặp phải tra hỏi.
Nàng mấy ngày nay đã làm cái gì?
Nàng từng đi Ngự Dược phòng!
Về phần có phải bị thay mận đổi đào hay không, thật ra Lang Nhi đứng ở trước mắt là “người ngoài” dịch dung giả trang... Hứa Thất An cảm thấy khả năng không lớn, nếu mặt nạ da người, không thể gạt được hắn quan sát.
Nếu là thuật “biến ảo” của cường giả đẳng cấp cao, càng thêm không có khả năng. Nơi này là hoàng cung, cường giả đẳng cấp cao căn bản không lẻn vào được.
“Hứa đại nhân?”
Lang Nhi nhíu nhíu mày, nheo mắt đánh giá Hứa Thất An mất đi sự quản lý vẻ mặt.
“Không thể dễ dàng kết luận, có lẽ nàng chỉ là không thích ăn bánh đậu xanh, trong lúc vô ý nói ra lời trong lòng.”
Trong lòng nghĩ, Hứa Thất An không bối rối đi ổn định cảm xúc, mà là để sắc mặt vẫn duy trì “không ổn” nhất định, nhìn chằm chằm Lang Nhi, giọng điệu hơi khó chịu nói:
“Lang Nhi cô nương tuy là người bên cạnh Trần quý phi, nhưng tính tình không khỏi cũng quá lớn chút, bản quan từng đổ máu, lập được công lao hãn mã cho triều đình, Lang Nhi cô nương thái độ khinh mạn như thế, là có ý kiến đối với bản quan?”
Lang Nhi nhìn hắn, thản nhiên nói: “Hứa đại nhân nghĩ nhiều rồi, nô tỳ không phải là khinh mạn, đối với đại nhân cũng không có ý kiến.”
Dừng một chút, thi lễ nói: “Nô tỳ còn vội trở về hầu hạ quý phi nương nương.”
Nói xong, bước ra cửa, rời khỏi.
Nhìn bóng lưng cung nữ rời khỏi, tâm tình Hứa Thất An chìm vào đáy vực.
Vừa rồi, Vọng Khí Thuật truyền lại, Lang Nhi vẫn như cũ chưa nói láo.
Một câu chất vấn cuối cùng, đã là Hứa Thất An đang che giấu mình thất thố, cũng là đào hố chờ Lang Nhi nhảy.
Đầu tiên, Lang Nhi rất mất kiên nhẫn đối với lần dò hỏi này, quan cảm đối với hắn cũng là chán ghét, muốn nhanh chóng đuổi đi... Một điểm này Hứa Thất An có thể xác nhận.
Mà người bình thường ở lúc đối mặt chất vấn kiểu “Ngươi có phải chán ghét ta hay không”, xuất phát từ lễ phép, sẽ theo bản năng lấy lệ, không thừa nhận, vì thế liền cấu thành nói dối.
Nhưng ở trong Vọng Khí Thuật đáp lại, cảm xúc của Lang Nhi dị thường ổn định, chưa kiểm tra được nói dối.
Bởi vậy, hầu như có thể xác nhận trên thân cung nữ này có pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật, cũng từ khía cạnh nghiệm chứng cô ta chột dạ, cố ý dùng loại thủ đoạn này tránh né tra hỏi.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Lại thêm mặt trứng ngỗng mượt mà, ngọt ngào đáng yêu, danh hiệu em gái mắt to dễ thương hoàn toàn xứng đáng.
Vị cung nữ này vào sảnh bên, uyển chuyển thi lễ, nói: “Ra mắt Hứa đại nhân.”
“Lang Nhi tỷ tỷ.” Hứa Thất An cười đáp lễ.
Lang Nhi đứng ở trong sảnh bên, khẽ gật đầu, “Hứa đại nhân muốn hỏi cái gì? Nương nương còn chờ nô tỳ hầu hạ.”
Hứa Thất An lập tức nói: “Xin lỗi, ty chức cũng là phụng chỉ làm việc.”
Dừng một chút, hắn không nói lời thừa nữa, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Lang Nhi tỷ tỷ trước đó vài ngày từng đi Ngự Dược phòng?”
Lang Nhi gật đầu.
“Đi làm cái gì?”
“Thái tử gặp chuyện tới nay, nương nương suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt, tinh thần uể oải, ngày đó bị đau đầu, nô tỳ đi Ngự Dược phòng lấy chút thuốc thư thần tỉnh não.” Lang Nhi thản nhiên trả lời.
“Ngươi có xé sổ sách thu chi Ngự Dược phòng hay không?” Hứa Thất An hỏi.
Hắn đối với cung nữ cùng thái giám khác trên danh sách, cũng là dứt khoát lưu loát như vậy. Có Vọng Khí Thuật, tương đương với một cỗ máy phát hiện nói dối chuẩn 100%, so với camera giám sát còn tốt hơn.
Tuy Vọng Khí Thuật có rất nhiều hạn chế, có thể bị pháp khí che chắn, vô dụng đối với thuật sĩ, cũng không thể dùng để lên án quan viên tứ phẩm trở lên, vụ án Phúc phi liên quan nền tảng lập quốc, cũng không thể dùng Vọng Khí Thuật làm chứng cớ.
Nhưng đối với các thái giám cung nữ này, Vọng Khí Thuật không chịu hạn chế, với lại Hứa Thất An chỉ là dùng để phụ trợ.
Ta trước xác định ngươi là ma sói, sau đó lại đến điều tra ngươi. Cái này đơn giản thuận tiện hơn nhiều so với tìm hiểu nguồn gốc tìm manh mối.
Lang Nhi ngẩn người, tựa như không ngờ Hứa Thất An đơn giản thô bạo như thế, nàng lắc đầu: “Không có.”
Phù, nói là nói thật... Hứa Thất An thi triển Vọng Khí Thuật, ở trong lòng thất vọng thở dài một tiếng.
Xem ra hắn phán đoán là sai, người xé bỏ sổ sách không phải ở trong vòng năm ngày vào Ngự Dược phòng, mà là sớm hơn trước đó. Về phần vụng trộm tiến vào Ngự Dược phòng, khả năng này không lớn.
Bởi vì Ngự Dược phòng của Nguyên Cảnh đế chứa đựng linh đan diệu dược quý giá, kho vàng nhỏ của cẩu hoàng đế đều dùng để luyện đan, mang Ngự Dược phòng hình dung thành kho báu cũng không quá phận.
Đã là kho báu, bên ngoài tự nhiên trọng binh gác, không phải nói lẻn vào là lẻn vào.
“Hai khả năng, người xé sổ sách là ở hơn năm ngày trước vào Ngự Dược phòng. Hoặc, trong Ngự Dược phòng có một phản đồ. Đợi lát nữa đi dò hỏi cung nữ cùng thái giám làm việc trong Ngự Dược phòng...”
Nghĩ đến đây, Hứa Thất An đứng dậy, chắp tay nói: “Ta hỏi xong rồi, nhưng án này còn chưa chấm dứt, về sau còn có thể bái phỏng.”
Hắn dự phòng trước, đỡ cho bị đóng sập cửa vào mặt.
Nghe vậy, trong mắt Lang Nhi toát ra sự thiếu kiên nhẫn rõ ràng.
Hứa Thất An vội vàng nói: “Để sau mang chút quà tới cho Lang Nhi tỷ tỷ, bánh đậu xanh của Quế Nguyệt lâu ở kinh thành là món điểm tâm thương hiệu.”
Hắn biết Lang Nhi thích ăn bánh đậu xanh, trên đường đến cung Cảnh Tú, Lâm An từng nói với hắn.
“Không cần nữa.” Lang Nhi lắc đầu, mang theo xa cách cùng một chút mâu thuẫn, thản nhiên nói: “Nô tỳ không thích ăn bánh đậu xanh.”
Bị chán ghét sao... A, nữ nhân này nhìn qua cũng sắp tới tuổi như sói như hổ rồi, thế mà thái độ ác liệt như thế đối với ta loại mỹ nam tử thế gian hiếm thấy này.
Là Thoát Thai Hoàn hiệu quả không đủ tốt, hay là vườn hồng chưa ai vào, bởi vậy không biết chỗ tốt của nam nhân?
“Đã như vậy, bản quan không quấy rầy...”
Hứa Thất An bỗng nhiên cứng đờ.
Trong tầm nhìn Vọng Khí Thuật cung cấp, Lang Nhi cảm xúc rất ổn định, không nói láo.
Không nói láo?!
Trong nháy mắt này, Hứa Thất An khó che giấu đi vẻ mặt kinh ngạc.
Kết quả Vọng Khí Thuật kiểm tra ra khiến trong lòng hắn đột nhiên cảnh giác, các loại ý niệm va chạm nhau, đốm lửa văng tung tóe.
Hắn nhanh chóng nghĩ tới hai loại khả năng: Một, Lang Nhi thật ra không thích ăn bánh đậu xanh, sở dĩ biểu hiện thích ăn, là muốn lấy lòng Trần quý phi.
Hai, cô ta đang nói dối, Vọng Khí Thuật chưa phân biệt ra, cái này ý nghĩa trên người cô ta có pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật.
Loại khả năng đầu tiên, tạm thời không thể phán đoán.
Loại khả năng thứ hai, mới là nguyên nhân khiến Hứa Thất An da đầu phát tê, adrenalin điên cuồng tiết ra.
Cung nữ cung Cảnh Tú sao có thể có pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật?
Nàng đeo pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật làm cái gì?
Trừ phi, nàng mấy ngày nay cần dùng loại pháp khí này để che trời qua biển. Trừ phi nàng biết mình sắp tới sẽ gặp phải tra hỏi.
Nàng mấy ngày nay đã làm cái gì?
Nàng từng đi Ngự Dược phòng!
Về phần có phải bị thay mận đổi đào hay không, thật ra Lang Nhi đứng ở trước mắt là “người ngoài” dịch dung giả trang... Hứa Thất An cảm thấy khả năng không lớn, nếu mặt nạ da người, không thể gạt được hắn quan sát.
Nếu là thuật “biến ảo” của cường giả đẳng cấp cao, càng thêm không có khả năng. Nơi này là hoàng cung, cường giả đẳng cấp cao căn bản không lẻn vào được.
“Hứa đại nhân?”
Lang Nhi nhíu nhíu mày, nheo mắt đánh giá Hứa Thất An mất đi sự quản lý vẻ mặt.
“Không thể dễ dàng kết luận, có lẽ nàng chỉ là không thích ăn bánh đậu xanh, trong lúc vô ý nói ra lời trong lòng.”
Trong lòng nghĩ, Hứa Thất An không bối rối đi ổn định cảm xúc, mà là để sắc mặt vẫn duy trì “không ổn” nhất định, nhìn chằm chằm Lang Nhi, giọng điệu hơi khó chịu nói:
“Lang Nhi cô nương tuy là người bên cạnh Trần quý phi, nhưng tính tình không khỏi cũng quá lớn chút, bản quan từng đổ máu, lập được công lao hãn mã cho triều đình, Lang Nhi cô nương thái độ khinh mạn như thế, là có ý kiến đối với bản quan?”
Lang Nhi nhìn hắn, thản nhiên nói: “Hứa đại nhân nghĩ nhiều rồi, nô tỳ không phải là khinh mạn, đối với đại nhân cũng không có ý kiến.”
Dừng một chút, thi lễ nói: “Nô tỳ còn vội trở về hầu hạ quý phi nương nương.”
Nói xong, bước ra cửa, rời khỏi.
Nhìn bóng lưng cung nữ rời khỏi, tâm tình Hứa Thất An chìm vào đáy vực.
Vừa rồi, Vọng Khí Thuật truyền lại, Lang Nhi vẫn như cũ chưa nói láo.
Một câu chất vấn cuối cùng, đã là Hứa Thất An đang che giấu mình thất thố, cũng là đào hố chờ Lang Nhi nhảy.
Đầu tiên, Lang Nhi rất mất kiên nhẫn đối với lần dò hỏi này, quan cảm đối với hắn cũng là chán ghét, muốn nhanh chóng đuổi đi... Một điểm này Hứa Thất An có thể xác nhận.
Mà người bình thường ở lúc đối mặt chất vấn kiểu “Ngươi có phải chán ghét ta hay không”, xuất phát từ lễ phép, sẽ theo bản năng lấy lệ, không thừa nhận, vì thế liền cấu thành nói dối.
Nhưng ở trong Vọng Khí Thuật đáp lại, cảm xúc của Lang Nhi dị thường ổn định, chưa kiểm tra được nói dối.
Bởi vậy, hầu như có thể xác nhận trên thân cung nữ này có pháp khí che chắn Vọng Khí Thuật, cũng từ khía cạnh nghiệm chứng cô ta chột dạ, cố ý dùng loại thủ đoạn này tránh né tra hỏi.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân
Story
Chương 470: Thật thà (1)
10.0/10 từ 22 lượt.