Đại Phụng Đả Canh Nhân
Chương 292: Group chat (2)
101@-Đến Vân Châu rồi, ta có lẽ sẽ kiếm được giúp đỡ." Hứa Thất An nói.
"Giúp đỡ?" Trương Tuần phủ nghi vấn hỏi lại.
"Đến lúc đó nói sau." Hứa Thất An không dám cam đoan.
Trương Tuần phủ gật gật đầu, không quá để ở trong lòng.
"Trương đại nhân, ngài hiểu biết được bao nhiêu về Vân Châu?" Hứa Thất An suy nghĩ rồi nói: "Ta đang nói tới nạn trộm cướp."
Trương Tuần phủ thoáng trầm ngâm, chậm rãi nói: "Vân Châu sở dĩ được gọi là phỉ châu, là vì có nguyên nhân. Cái này theo như sử sách ghi chép, thì phải kể tới năm trăm năm trước, lúc đó "Thanh quân trắc"...."
Đoạn lịch sử Võ tông Hoàng đế cướp ngôi kia, Hứa Thất An vốn không biết, nhưng trải qua án tang bạc đã có hiểu biết nhất định.
"Năm đó Võ tông Hoàng đế dẫn quân đánh vào kinh thành.... Rồi sau đó nhanh chóng bình định các châu, nhưng ở Vân Châu bị tướng lĩnh thủ thành kịch liệt phản kháng, lúc đó Đô Chỉ Huy Sứ Vân Châu là một vị danh tướng, am hiểu dùng binh, càng giỏi thủ thành. Cho dù là với tài quân sự của Võ tông Hoàng đế, trong lúc nhất thời cũng không cách nào phá được Vân Châu.
"Hai quân đối mặt, giao đấu hơn mấy năm trời, đánh đến mức dân chúng lầm than, khốn khổ không chịu nổi, cuối cùng đành vào rừng làm cướp làm trộm.
"Mà Vân Châu có nhiều dãy núi san sát, dễ thủ khó công, lại thêm đất đai phì nhiêu, giúp cho bọn thổ phỉ dễ dàng sống sót. Chờ Võ tông Hoàng đế thu phục Vân Châu, mới phát hiện cả Vân Châu sớm đã ngập tràn sơn tặc.
"Một trận khổ chiến kéo dài mấy năm, làm cho quân đội Đại Phụng bị đại thương nguyên khí, không cách nào tiêu diệt. Võ tông Hoàng đế đành phải khải hoàn hồi triều, định nghỉ ngơi lấy lại sức rồi tới diệt bọn hắn sau.
"Sau đó, triều đình tổ chức vài lần tiêu diệt, mỗi lần đều trả giá bằng thương vong rất lớn. Thế nhưng đám trộm cướp Vân Châu kia giống như cỏ dại, diệt một đám này sẽ xuất hiện một đám khác, gió xuân thổi tới liền xuất hiện, cuối cùng biến thành khu vực tập hợp của vô số tội phạm đối đầu triều đình, là nơi trú chân cho đám bại hoại giang hồ."
Trương Tuần phủ cảm khái: "Vết nhọt nan y."
Thì ra là vấn đề di chứng lịch sử... Loại chuyện này, Hoàng đế khai quốc không giải quyết được, Hoàng đế đời sau càng khó có khả năng giải quyết. Một là năng lực không đủ, hai là đã quen hưởng sướng, không muốn cực khổ. Hứa Thất An hơi vuốt cằm, tỏ vẻ mình đã rõ ràng.
Ba người lại trao đổi hồi lâu, đều tự rời khỏi.
.....
Quay về phòng, không có gì bất ngờ xảy ra, lại làm Chu Quảng Hiếu cùng Tống Đình Phong bừng tỉnh, xúc giác của Luyện Khí Cảnh rất mạnh, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng biết được.
Hai đồng nghiệp không để ý, rất nhanh lâm vào ngủ say.
Hứa Thất An không ngủ, đốt lửa ngọn đèn, ngồi ở bên cạnh bàn, lấy ra tiểu kính Ngọc Thạch.
Số 3: Số 2, ta vừa lấy được tin tức, triều đình phái tuần phủ tới Vân Châu.
Đêm khuya gửi tin quả thật là chuyện không có đạo đức, những thành viên của Thiên Địa hội đều bị Địa Thư làm cho bừng tỉnh, mang theo các cảm xúc khác nhau lấy ra mảnh vỡ Địa Thư, xem xét tin tức.
Số 5: Số 3, ngươi là tên đáng chết, hơn nửa đêm còn quấy rầy ta ngủ.
Cô gái Nam Cương gửi tin kháng nghị.
Những người khác không bình luận, yên lặng làm tàu ngầm.
Số 2: Có liên quan với Tề đảng?
Số 3: Thông minh lắm, Đả Canh Nhân xếp gián điệp vào bên cạnh Đô Chỉ Huy Sứ, tra ra Đô Chỉ Huy Sứ của Vân Châu là Dương Xuyên Nam âm thầm viện trợ sơn tặc, vận chuyển quân nhu, nuôi bọn trộm cướp. Đúng rồi, Dương Xuyên Nam này là người phát ngôn của Tề đảng ở Vân Châu.
Số 2: Điều đó không có khả năng, ta không biết Dương Xuyên Nam có phải người Tề đảng không, nhưng ta biết hắn không nuôi bọn trộm cướp, vận chuyển quân nhu cho sơn tặc.
Số 2 phản ứng có chút kịch liệt.... Nàng quen biết Dương Xuyên Nam, hơn nữa quan hệ còn rất tốt?
Hứa Thất An thầm may mắn mình không ở vỗ ngực bảo đảm trước mặt Trương Tuần phủ, nếu không liền lật xe, đồng thời trong lòng âm thầm cảnh giác, đến Vân Châu cần chú ý thân phận, không thể bại lộ.
Trước tiên tập trung số 2 là ai, lại quan sát quan hệ của nàng (hắn) và Dương Xuyên Nam. Xác nhận số 2 là bình dân hay thần thánh phương nào.
Số 4: Không có gì không có khả năng, Công bộ Thượng Thư rơi đài còn xảy ra được nữa là. Số 2, ngươi ngẫm lại xem, Tề đảng cấu kết Vu thần giáo, âm thầm giúp đỡ sơn phỉ, nhưng bọn họ ở tận kinh thành xa xôi, muốn làm việc, thì phải có một người phát ngôn.
Chỉ cần chứng minh Dương Xuyên Nam là người Tề đảng, vậy hắn tuyệt đối không có khả năng trong sạch.
Số 2: Ta nhìn người rất chuẩn, Dương Xuyên Nam không phải là người như thế.
.... Số 2 nói chuyện chủ quan như vậy sao? Có vẻ là một nữ nhân, nữ nhân bình thường đều rất cảm tính. Hứa Thất An nói thầm trong lòng, không nói ra những lời này, dù sao nếu số 2 thật sự là một nữ nhân, thì nàng nhất định sẽ nổi giận.
Số 5: Số 3, vì sao ngươi luôn luôn có nhiều tin tức như vậy? Ngươi làm nghề buôn bán tin tức sao?
Số 5 nhịn không được gửi tin, nàng có chút nhụt chí, mình thật vất vả "bán" ra một tin tức cổ thần sống lại, để cho mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt khác.
Mà số 3 lại thường xuyên tung ra tin tức trọng đại trong group chat.
Đối với lời nói không có dinh dưỡng gì của số 5, mọi người ăn ý lựa chọn không quan tâm.
Hứa Thất An gửi tin trêu chọc: Tin tức này số 1 hẳn là sớm biết rõ, chẳng lẽ số 1 không nói cho các ngươi? Chậc chậc, số 1, ngươi như vậy là không đúng.
Trái tim số 1 có chút thâm trầm, người im lặng vĩnh viễn là kẻ âm hiểm nhất.
Số 1: Ngươi cút cho ta.
Hứa Thất An vốn tưởng rằng số 1 sẽ không để ý tới, ai ngờ phản ứng lại kịch liệt như thế, mở miệng liền dùng động từ mạnh.
Ta không đắc tội số 1 mà? Chỉ là thuận miệng trêu chọc, vì sao phản ứng kịch liệt như thế?
Hứa Thất An có chút mờ mịt, có chút tức giận, không hiểu được số 1, truyền tin nói: Số 2, nếu ngươi không tin, chờ đám người tuần phủ triều đình đến, có thể phối hợp bọn họ cùng nhau điều tra. Nếu Dương Xuyên Nam bị oan, vừa vặn trả lại trong sạch cho hắn.
Số 2: Tốt.
Như vậy là có thể buộc chặt số 2 lên thuyền của mình! Hứa Thất An hài lòng gật gật đầu.
Số 2: Đúng rồi, tình trạng thân thể của Nguyên Cảnh Đế như thế nào?
Số 3: Thân thể hẳn là rất tốt, hỏi cái này để làm gì?
Số 2: Phi, trời cao không có mắt, vì sao lão Hoàng đế còn chưa chết?
Trời cao không có mắt? Số 2 là rất phẫn nộ, mình càng ngày càng hiếu kì về thân phận của hắn, nếu để mình phát hiện được hắn có chức quan trên người.... Hứa Thất An cười "hắc hắc hắc" ba tiếng.
Thành công kết nối với số 2 xong, Hứa Thất An nhớ tới mục đích thứ hai khi gửi tin lên group chat lần này.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
"Giúp đỡ?" Trương Tuần phủ nghi vấn hỏi lại.
"Đến lúc đó nói sau." Hứa Thất An không dám cam đoan.
Trương Tuần phủ gật gật đầu, không quá để ở trong lòng.
"Trương đại nhân, ngài hiểu biết được bao nhiêu về Vân Châu?" Hứa Thất An suy nghĩ rồi nói: "Ta đang nói tới nạn trộm cướp."
Trương Tuần phủ thoáng trầm ngâm, chậm rãi nói: "Vân Châu sở dĩ được gọi là phỉ châu, là vì có nguyên nhân. Cái này theo như sử sách ghi chép, thì phải kể tới năm trăm năm trước, lúc đó "Thanh quân trắc"...."
Đoạn lịch sử Võ tông Hoàng đế cướp ngôi kia, Hứa Thất An vốn không biết, nhưng trải qua án tang bạc đã có hiểu biết nhất định.
"Năm đó Võ tông Hoàng đế dẫn quân đánh vào kinh thành.... Rồi sau đó nhanh chóng bình định các châu, nhưng ở Vân Châu bị tướng lĩnh thủ thành kịch liệt phản kháng, lúc đó Đô Chỉ Huy Sứ Vân Châu là một vị danh tướng, am hiểu dùng binh, càng giỏi thủ thành. Cho dù là với tài quân sự của Võ tông Hoàng đế, trong lúc nhất thời cũng không cách nào phá được Vân Châu.
"Hai quân đối mặt, giao đấu hơn mấy năm trời, đánh đến mức dân chúng lầm than, khốn khổ không chịu nổi, cuối cùng đành vào rừng làm cướp làm trộm.
"Mà Vân Châu có nhiều dãy núi san sát, dễ thủ khó công, lại thêm đất đai phì nhiêu, giúp cho bọn thổ phỉ dễ dàng sống sót. Chờ Võ tông Hoàng đế thu phục Vân Châu, mới phát hiện cả Vân Châu sớm đã ngập tràn sơn tặc.
"Một trận khổ chiến kéo dài mấy năm, làm cho quân đội Đại Phụng bị đại thương nguyên khí, không cách nào tiêu diệt. Võ tông Hoàng đế đành phải khải hoàn hồi triều, định nghỉ ngơi lấy lại sức rồi tới diệt bọn hắn sau.
"Sau đó, triều đình tổ chức vài lần tiêu diệt, mỗi lần đều trả giá bằng thương vong rất lớn. Thế nhưng đám trộm cướp Vân Châu kia giống như cỏ dại, diệt một đám này sẽ xuất hiện một đám khác, gió xuân thổi tới liền xuất hiện, cuối cùng biến thành khu vực tập hợp của vô số tội phạm đối đầu triều đình, là nơi trú chân cho đám bại hoại giang hồ."
Trương Tuần phủ cảm khái: "Vết nhọt nan y."
Thì ra là vấn đề di chứng lịch sử... Loại chuyện này, Hoàng đế khai quốc không giải quyết được, Hoàng đế đời sau càng khó có khả năng giải quyết. Một là năng lực không đủ, hai là đã quen hưởng sướng, không muốn cực khổ. Hứa Thất An hơi vuốt cằm, tỏ vẻ mình đã rõ ràng.
Ba người lại trao đổi hồi lâu, đều tự rời khỏi.
.....
Quay về phòng, không có gì bất ngờ xảy ra, lại làm Chu Quảng Hiếu cùng Tống Đình Phong bừng tỉnh, xúc giác của Luyện Khí Cảnh rất mạnh, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng biết được.
Hai đồng nghiệp không để ý, rất nhanh lâm vào ngủ say.
Hứa Thất An không ngủ, đốt lửa ngọn đèn, ngồi ở bên cạnh bàn, lấy ra tiểu kính Ngọc Thạch.
Số 3: Số 2, ta vừa lấy được tin tức, triều đình phái tuần phủ tới Vân Châu.
Đêm khuya gửi tin quả thật là chuyện không có đạo đức, những thành viên của Thiên Địa hội đều bị Địa Thư làm cho bừng tỉnh, mang theo các cảm xúc khác nhau lấy ra mảnh vỡ Địa Thư, xem xét tin tức.
Số 5: Số 3, ngươi là tên đáng chết, hơn nửa đêm còn quấy rầy ta ngủ.
Cô gái Nam Cương gửi tin kháng nghị.
Những người khác không bình luận, yên lặng làm tàu ngầm.
Số 2: Có liên quan với Tề đảng?
Số 3: Thông minh lắm, Đả Canh Nhân xếp gián điệp vào bên cạnh Đô Chỉ Huy Sứ, tra ra Đô Chỉ Huy Sứ của Vân Châu là Dương Xuyên Nam âm thầm viện trợ sơn tặc, vận chuyển quân nhu, nuôi bọn trộm cướp. Đúng rồi, Dương Xuyên Nam này là người phát ngôn của Tề đảng ở Vân Châu.
Số 2: Điều đó không có khả năng, ta không biết Dương Xuyên Nam có phải người Tề đảng không, nhưng ta biết hắn không nuôi bọn trộm cướp, vận chuyển quân nhu cho sơn tặc.
Số 2 phản ứng có chút kịch liệt.... Nàng quen biết Dương Xuyên Nam, hơn nữa quan hệ còn rất tốt?
Hứa Thất An thầm may mắn mình không ở vỗ ngực bảo đảm trước mặt Trương Tuần phủ, nếu không liền lật xe, đồng thời trong lòng âm thầm cảnh giác, đến Vân Châu cần chú ý thân phận, không thể bại lộ.
Trước tiên tập trung số 2 là ai, lại quan sát quan hệ của nàng (hắn) và Dương Xuyên Nam. Xác nhận số 2 là bình dân hay thần thánh phương nào.
Số 4: Không có gì không có khả năng, Công bộ Thượng Thư rơi đài còn xảy ra được nữa là. Số 2, ngươi ngẫm lại xem, Tề đảng cấu kết Vu thần giáo, âm thầm giúp đỡ sơn phỉ, nhưng bọn họ ở tận kinh thành xa xôi, muốn làm việc, thì phải có một người phát ngôn.
Chỉ cần chứng minh Dương Xuyên Nam là người Tề đảng, vậy hắn tuyệt đối không có khả năng trong sạch.
Số 2: Ta nhìn người rất chuẩn, Dương Xuyên Nam không phải là người như thế.
.... Số 2 nói chuyện chủ quan như vậy sao? Có vẻ là một nữ nhân, nữ nhân bình thường đều rất cảm tính. Hứa Thất An nói thầm trong lòng, không nói ra những lời này, dù sao nếu số 2 thật sự là một nữ nhân, thì nàng nhất định sẽ nổi giận.
Số 5: Số 3, vì sao ngươi luôn luôn có nhiều tin tức như vậy? Ngươi làm nghề buôn bán tin tức sao?
Số 5 nhịn không được gửi tin, nàng có chút nhụt chí, mình thật vất vả "bán" ra một tin tức cổ thần sống lại, để cho mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt khác.
Mà số 3 lại thường xuyên tung ra tin tức trọng đại trong group chat.
Đối với lời nói không có dinh dưỡng gì của số 5, mọi người ăn ý lựa chọn không quan tâm.
Hứa Thất An gửi tin trêu chọc: Tin tức này số 1 hẳn là sớm biết rõ, chẳng lẽ số 1 không nói cho các ngươi? Chậc chậc, số 1, ngươi như vậy là không đúng.
Trái tim số 1 có chút thâm trầm, người im lặng vĩnh viễn là kẻ âm hiểm nhất.
Số 1: Ngươi cút cho ta.
Hứa Thất An vốn tưởng rằng số 1 sẽ không để ý tới, ai ngờ phản ứng lại kịch liệt như thế, mở miệng liền dùng động từ mạnh.
Ta không đắc tội số 1 mà? Chỉ là thuận miệng trêu chọc, vì sao phản ứng kịch liệt như thế?
Hứa Thất An có chút mờ mịt, có chút tức giận, không hiểu được số 1, truyền tin nói: Số 2, nếu ngươi không tin, chờ đám người tuần phủ triều đình đến, có thể phối hợp bọn họ cùng nhau điều tra. Nếu Dương Xuyên Nam bị oan, vừa vặn trả lại trong sạch cho hắn.
Số 2: Tốt.
Như vậy là có thể buộc chặt số 2 lên thuyền của mình! Hứa Thất An hài lòng gật gật đầu.
Số 2: Đúng rồi, tình trạng thân thể của Nguyên Cảnh Đế như thế nào?
Số 3: Thân thể hẳn là rất tốt, hỏi cái này để làm gì?
Số 2: Phi, trời cao không có mắt, vì sao lão Hoàng đế còn chưa chết?
Trời cao không có mắt? Số 2 là rất phẫn nộ, mình càng ngày càng hiếu kì về thân phận của hắn, nếu để mình phát hiện được hắn có chức quan trên người.... Hứa Thất An cười "hắc hắc hắc" ba tiếng.
Thành công kết nối với số 2 xong, Hứa Thất An nhớ tới mục đích thứ hai khi gửi tin lên group chat lần này.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân
Story
Chương 292: Group chat (2)
10.0/10 từ 22 lượt.