Đại Phụng Đả Canh Nhân
Chương 237: Hai phong mật thư (1)
111@- Số 5: Cái này, cái này.... Lòng người Đại Phụng các ngươi xấu xa như vậy sao? Không biết xấu hổ, âm hiểm tới cực điểm.
Số 4: Vụ án này do ai điều tra ra?
Nhìn thấy câu hỏi này, Hứa Thất An nhướng mày một cái, gửi vào tin nhắn: Ta nghe nói là một Đồng la trong nha môn Đả Canh Nhân, tên là Hứa Thất An.
Số 4: Hứa Thất An? Vì sao nghe có chút quen tai?
Số 3: Lúc số 1 điều tra thanh khí trùng tiêu (khí xanh xông lên trời) thư viện Vân Lộc đã từng đề cập tới người này. Ta cũng có chú ý hắn, quan sát hắn, cuối cùng có một kết luận đáng sợ.
Kết luận đáng sợ? Mấy thành viên Thiên Địa hội đều hỏi lại như vậy.
Số 3: Kẻ này thông minh tuyệt đỉnh, thiên phú vô song, không phải vật trong ao, tương lai sẽ hóa rồng.
Có thể được số 3 khen như thế, Đồng la Hứa Thất An này là một nhân vật cực kỳ lợi hại..... Mọi người yên lặng nhớ kỹ cái tên này.
Kim Liên đạo trưởng có chút xấu hổ, không nói gì.
Lúc này, số 2 bỗng lên tiếng: Số 3, ta phát hiện tung tích của Chu Xích Hùng.
Hứa Thất An lúc này lập tức nhảy ra: Hắn ở nơi nào?
Số 2: một người huynh đệ của thuộc hạ của ta nhìn thấy hắn ở một cái sơn trại, cái sơn trại kia vừa vặn là chỗ ta sắp tới muốn tiêu diệt, ngươi thong thả chờ đi, chờ xử xong bọn hắn, ta liền bắt người đưa trở lại kinh thành cho ngươi.
Số 2 thật sự tìm được Chu Xích Hùng? Vân Châu lớn như vậy, nạn trộm cướp thành hoạ, dù nàng rất có thế lực ở Vân Châu, nhưng cũng đâu thể tìm được Chu Xích Hùng nhanh như vậy.... Hoặc là trùng hợp, hoặc là mình xem nhẹ năng lực số 2.... Hứa Thất An phấn chấn vỗ tay hoan nghênh.
Bắt được Chu Xích Hùng, có thể biết rốt cục kẻ sau màn cấu kết Yêu tộc là ai.
Số 3: Đa tạ.
Số 2: Việc nhỏ mà thôi, bằng hữu năm châu bốn biển đều chịu nể mặt ta. Tìm người với ta mà nói không tính là cái gì.
Mặt mũi của ngươi đáng giá vậy thật sao... Mọi người nghĩ thầm.
Chấm dứt tán gẫu với các thành viên trong Thiên Địa hội, trong lòng Hứa Thất An kiên định hơn rất nhiều. Chu Xích Hùng là một tầng bảo hiểm khác của hắn. Bắt được người này, dù án Bình Dương quận chúa không thể giúp hắn thoát tội, hắn vẫn không cần hoảng hốt.
Hiện tại, chỉ cần chờ kết quả vụ án.
Hoàng hôn, Hứa Thất An đợi Ngụy Uyên trở về từ trong cung.
Xe ngựa xa hoa tiến vào nha môn, Ngụy Uyên bước trên cầu nhỏ xuống xe ngựa, Hứa Thất An liền bước tới, thấp giọng nói: "Ngụy Công...."
Ngụy Uyên hai mái hoa râm, nhìn hắn một cái, vừa đi vừa nói chuyện: "Dự vương viết một lá thư bằng máu, cáo trạng ba người Bình Viễn Bá, Hộ bộ Đô cấp Sự Trung, Binh bộ Thượng Thư mưu hại người hoàng thất."
Hành động của Dự vương Hứa Thất An đã biết được từ chỗ Hoài Khánh công chúa, gật gật đầu: "Bệ hạ chuẩn bị mở tòa án tam ti hội thẩm?"
"Không!" Ngụy Uyên lắc đầu: "Lửa giận của bệ hạ không nhỏ hơn Dự vương, hắn không chờ được lâu như vậy, lập tức viết một đạo thánh chỉ, mời Giám Chính vào cung, giáp mặt hỏi thẳng ba vị kia. Lúc ấy còn có quan to quan nhỏ triều đình."
"Kết quả thế nào?" Hứa Thất An đã biết kết quả, nhưng hắn vẫn muốn hỏi.
Ngụy Uyên thở dài một tiếng: "Mưu hại dòng dõi hoàng thất, chém đầu ba họ. Thông báo sẽ truyền xuống vào sáng mai. Lương đảng xong đời."
Chém đầu ba họ.... Hứa Thất An hơi than thở.
Cái gọi là chém đầu ba họ, bao gồm ba đời nhà cha, ba đời nhà mẹ, ba đời nhà vợ, có thể nói là ác liệt tới cực điểm. Gần với tội phản nghịch chém đầu chín họ.
"Ài, ngày mai sợ là sẽ có cơn mưa đầu người rơi xuống." Hứa Thất An cũng thở dài một tiếng, không biết nên vỗ tay tỏ ý vui mừng, hay là tiếc hiện vì những người vô tội chịu liên lụy.
Bình Viễn Bá tuy bị diệt cả nhà, nhưng cũng tốt hơn chém đầu ba họ, ít nhất cũng có mấy chục cả trăm người rơi đầu. Họ hàng thân thích mấy đời gần gũi của nhà Bình Viễn Bá, không một kẻ nào trốn thoát.
Hai người còn lại cũng thế.
"Lương đảng?" Hứa Thất An nghi hoặc hỏi.
Ngụy Uyên gật gật đầu: "Lương đảng là bên được lợi nhất khi Dự vương rời khỏi vũ đài đấu tranh quyền lực. Được cầm đầu bởi Binh bộ Thượng Thư Trương Phụng, Hộ bộ Đô cấp sự Trung Tôn Minh Chung. Bình Viễn Bá muốn gia nhập Lương đảng."
"Ngụy Công, vậy chuyện của ta..." Hứa Thất An thấp giọng nói. Đảng phái triều đình còn cách hắn quá mức xa xôi, Hứa Thất An không quan tâm lắm.
Hắn chỉ quan tâm tiền đồ cùng mạng nhỏ của mình.
"Không vội, bệ hạ đang nổi nóng, lúc này tranh công, ngược lại không ổn." Ngụy Uyên lắc đầu.
Cũng phải.... Hứa Thất An gật gật đầu, cáo biệt Ngụy Uyên, ở dưới ánh hoàng hôn chiều tà, trở về nhà.
...
Hoàng hôn, trong một căn phòng.
Một bàn tay trắng nõn cầm bút viết, viết lên giấy rằng:
- ------------------------------------
Chủ nhân tôn kính:
Án Tang Bạc đã sắp bị phá, Lễ bộ Thượng Thư từng nói hợp tác với chúng ta là bảo hổ lột da, hắc hắc, ánh mắt của hắn rất chuẩn.
Một năm trước trong lúc vô ý ta thấy được cái chết của Bình Dương quận chúa cùng Hằng Tuệ hòa thượng, Hằng Tuệ chết không cam lòng, Nguyên thần ngưng kết oán khí, ta luyện hắn thành con rối, để tại bên cạnh.
Cũng thông báo việc này cho ngài, ngài nói cơ hội đã tới, năm kinh sát sẽ là thời điểm nghiệp lớn chúng ta đã mưu đồ năm trăm năm chính thức bắt đầu.
Xin thứ tội đại bất kính cho ta, vốn ta cũng không lạc quan. Giám Chính Ti Thiên Giám, Nhân tông Đạo Thủ đều là cường giả hiếm có đếm được trên đầu ngón tay của thế gian.
Nhưng trong chuyện này, hai người vì lý do nào đó lại ăn ý lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.... Ta muốn ca ngợi ngài, tài trí chủ nhân thiên hạ vô song.
Thái độ của Nguyên Cảnh Đế đối với vụ án này cũng không tích cực, nếu không sẽ không bổ nhiệm một Đồng la làm chủ, cái này đều đã được ngài đoán trước.
Nhưng Đồng la kia cực kỳ lợi hại, khứu giác nhanh nhạy.
Trong quá trình tra án, ngài hàng lâm bị hắn phát hiện, hắn mấy lần đến Giáo Phường Ti xem xét yêu khí, mạo muội hỏi một chút, ngài làm vậy là cố ý sao?
Ngoài ra, Đả Canh Nhân khác cũng âm thầm tra xét.
Bất đắc dĩ, ta chỉ có thể đẩy Bụi Cơ ra thế tội, ta biết nàng là tộc nhân của ngài, xin thứ lỗi cho ta đã tự động chủ trương.
Yên tâm, vật kia đã giao cho người nên có được nó.
Thật sự có lỗi, toàn bộ manh mối án bạc thuế đều đã bị chặt đứt.... Ta nhiều lần tiếp xúc Chu Lập, hắn quả thật chỉ là một tên ăn chơi trác táng có chút thông minh, thật sự không rõ ràng phụ thân Chu Thị Lang đã tính toán tất cả.
Ở đây, ta muốn báo cáo bốn việc với chủ nhân:
Một: Trên đường áp giải bạc thuế, Chu Thị Lang có rất nhiều cơ hội xuất thủ, như vậy càng thêm an toàn, nhưng hắn lựa chọn ở kinh thành ngầm chiếm mười lăm vạn bạc thuế.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Số 4: Vụ án này do ai điều tra ra?
Nhìn thấy câu hỏi này, Hứa Thất An nhướng mày một cái, gửi vào tin nhắn: Ta nghe nói là một Đồng la trong nha môn Đả Canh Nhân, tên là Hứa Thất An.
Số 4: Hứa Thất An? Vì sao nghe có chút quen tai?
Số 3: Lúc số 1 điều tra thanh khí trùng tiêu (khí xanh xông lên trời) thư viện Vân Lộc đã từng đề cập tới người này. Ta cũng có chú ý hắn, quan sát hắn, cuối cùng có một kết luận đáng sợ.
Kết luận đáng sợ? Mấy thành viên Thiên Địa hội đều hỏi lại như vậy.
Số 3: Kẻ này thông minh tuyệt đỉnh, thiên phú vô song, không phải vật trong ao, tương lai sẽ hóa rồng.
Có thể được số 3 khen như thế, Đồng la Hứa Thất An này là một nhân vật cực kỳ lợi hại..... Mọi người yên lặng nhớ kỹ cái tên này.
Kim Liên đạo trưởng có chút xấu hổ, không nói gì.
Lúc này, số 2 bỗng lên tiếng: Số 3, ta phát hiện tung tích của Chu Xích Hùng.
Hứa Thất An lúc này lập tức nhảy ra: Hắn ở nơi nào?
Số 2: một người huynh đệ của thuộc hạ của ta nhìn thấy hắn ở một cái sơn trại, cái sơn trại kia vừa vặn là chỗ ta sắp tới muốn tiêu diệt, ngươi thong thả chờ đi, chờ xử xong bọn hắn, ta liền bắt người đưa trở lại kinh thành cho ngươi.
Số 2 thật sự tìm được Chu Xích Hùng? Vân Châu lớn như vậy, nạn trộm cướp thành hoạ, dù nàng rất có thế lực ở Vân Châu, nhưng cũng đâu thể tìm được Chu Xích Hùng nhanh như vậy.... Hoặc là trùng hợp, hoặc là mình xem nhẹ năng lực số 2.... Hứa Thất An phấn chấn vỗ tay hoan nghênh.
Bắt được Chu Xích Hùng, có thể biết rốt cục kẻ sau màn cấu kết Yêu tộc là ai.
Số 3: Đa tạ.
Số 2: Việc nhỏ mà thôi, bằng hữu năm châu bốn biển đều chịu nể mặt ta. Tìm người với ta mà nói không tính là cái gì.
Mặt mũi của ngươi đáng giá vậy thật sao... Mọi người nghĩ thầm.
Chấm dứt tán gẫu với các thành viên trong Thiên Địa hội, trong lòng Hứa Thất An kiên định hơn rất nhiều. Chu Xích Hùng là một tầng bảo hiểm khác của hắn. Bắt được người này, dù án Bình Dương quận chúa không thể giúp hắn thoát tội, hắn vẫn không cần hoảng hốt.
Hiện tại, chỉ cần chờ kết quả vụ án.
Hoàng hôn, Hứa Thất An đợi Ngụy Uyên trở về từ trong cung.
Xe ngựa xa hoa tiến vào nha môn, Ngụy Uyên bước trên cầu nhỏ xuống xe ngựa, Hứa Thất An liền bước tới, thấp giọng nói: "Ngụy Công...."
Ngụy Uyên hai mái hoa râm, nhìn hắn một cái, vừa đi vừa nói chuyện: "Dự vương viết một lá thư bằng máu, cáo trạng ba người Bình Viễn Bá, Hộ bộ Đô cấp Sự Trung, Binh bộ Thượng Thư mưu hại người hoàng thất."
Hành động của Dự vương Hứa Thất An đã biết được từ chỗ Hoài Khánh công chúa, gật gật đầu: "Bệ hạ chuẩn bị mở tòa án tam ti hội thẩm?"
"Không!" Ngụy Uyên lắc đầu: "Lửa giận của bệ hạ không nhỏ hơn Dự vương, hắn không chờ được lâu như vậy, lập tức viết một đạo thánh chỉ, mời Giám Chính vào cung, giáp mặt hỏi thẳng ba vị kia. Lúc ấy còn có quan to quan nhỏ triều đình."
"Kết quả thế nào?" Hứa Thất An đã biết kết quả, nhưng hắn vẫn muốn hỏi.
Ngụy Uyên thở dài một tiếng: "Mưu hại dòng dõi hoàng thất, chém đầu ba họ. Thông báo sẽ truyền xuống vào sáng mai. Lương đảng xong đời."
Chém đầu ba họ.... Hứa Thất An hơi than thở.
Cái gọi là chém đầu ba họ, bao gồm ba đời nhà cha, ba đời nhà mẹ, ba đời nhà vợ, có thể nói là ác liệt tới cực điểm. Gần với tội phản nghịch chém đầu chín họ.
"Ài, ngày mai sợ là sẽ có cơn mưa đầu người rơi xuống." Hứa Thất An cũng thở dài một tiếng, không biết nên vỗ tay tỏ ý vui mừng, hay là tiếc hiện vì những người vô tội chịu liên lụy.
Bình Viễn Bá tuy bị diệt cả nhà, nhưng cũng tốt hơn chém đầu ba họ, ít nhất cũng có mấy chục cả trăm người rơi đầu. Họ hàng thân thích mấy đời gần gũi của nhà Bình Viễn Bá, không một kẻ nào trốn thoát.
Hai người còn lại cũng thế.
"Lương đảng?" Hứa Thất An nghi hoặc hỏi.
Ngụy Uyên gật gật đầu: "Lương đảng là bên được lợi nhất khi Dự vương rời khỏi vũ đài đấu tranh quyền lực. Được cầm đầu bởi Binh bộ Thượng Thư Trương Phụng, Hộ bộ Đô cấp sự Trung Tôn Minh Chung. Bình Viễn Bá muốn gia nhập Lương đảng."
"Ngụy Công, vậy chuyện của ta..." Hứa Thất An thấp giọng nói. Đảng phái triều đình còn cách hắn quá mức xa xôi, Hứa Thất An không quan tâm lắm.
Hắn chỉ quan tâm tiền đồ cùng mạng nhỏ của mình.
"Không vội, bệ hạ đang nổi nóng, lúc này tranh công, ngược lại không ổn." Ngụy Uyên lắc đầu.
Cũng phải.... Hứa Thất An gật gật đầu, cáo biệt Ngụy Uyên, ở dưới ánh hoàng hôn chiều tà, trở về nhà.
...
Hoàng hôn, trong một căn phòng.
Một bàn tay trắng nõn cầm bút viết, viết lên giấy rằng:
- ------------------------------------
Chủ nhân tôn kính:
Án Tang Bạc đã sắp bị phá, Lễ bộ Thượng Thư từng nói hợp tác với chúng ta là bảo hổ lột da, hắc hắc, ánh mắt của hắn rất chuẩn.
Một năm trước trong lúc vô ý ta thấy được cái chết của Bình Dương quận chúa cùng Hằng Tuệ hòa thượng, Hằng Tuệ chết không cam lòng, Nguyên thần ngưng kết oán khí, ta luyện hắn thành con rối, để tại bên cạnh.
Cũng thông báo việc này cho ngài, ngài nói cơ hội đã tới, năm kinh sát sẽ là thời điểm nghiệp lớn chúng ta đã mưu đồ năm trăm năm chính thức bắt đầu.
Xin thứ tội đại bất kính cho ta, vốn ta cũng không lạc quan. Giám Chính Ti Thiên Giám, Nhân tông Đạo Thủ đều là cường giả hiếm có đếm được trên đầu ngón tay của thế gian.
Nhưng trong chuyện này, hai người vì lý do nào đó lại ăn ý lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.... Ta muốn ca ngợi ngài, tài trí chủ nhân thiên hạ vô song.
Thái độ của Nguyên Cảnh Đế đối với vụ án này cũng không tích cực, nếu không sẽ không bổ nhiệm một Đồng la làm chủ, cái này đều đã được ngài đoán trước.
Nhưng Đồng la kia cực kỳ lợi hại, khứu giác nhanh nhạy.
Trong quá trình tra án, ngài hàng lâm bị hắn phát hiện, hắn mấy lần đến Giáo Phường Ti xem xét yêu khí, mạo muội hỏi một chút, ngài làm vậy là cố ý sao?
Ngoài ra, Đả Canh Nhân khác cũng âm thầm tra xét.
Bất đắc dĩ, ta chỉ có thể đẩy Bụi Cơ ra thế tội, ta biết nàng là tộc nhân của ngài, xin thứ lỗi cho ta đã tự động chủ trương.
Yên tâm, vật kia đã giao cho người nên có được nó.
Thật sự có lỗi, toàn bộ manh mối án bạc thuế đều đã bị chặt đứt.... Ta nhiều lần tiếp xúc Chu Lập, hắn quả thật chỉ là một tên ăn chơi trác táng có chút thông minh, thật sự không rõ ràng phụ thân Chu Thị Lang đã tính toán tất cả.
Ở đây, ta muốn báo cáo bốn việc với chủ nhân:
Một: Trên đường áp giải bạc thuế, Chu Thị Lang có rất nhiều cơ hội xuất thủ, như vậy càng thêm an toàn, nhưng hắn lựa chọn ở kinh thành ngầm chiếm mười lăm vạn bạc thuế.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân
Story
Chương 237: Hai phong mật thư (1)
10.0/10 từ 22 lượt.