Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 1869: Con út ngu dốt (1)

127@-
Hứa phủ.

Lệ Na ngồi ở bên cạnh bàn đá trong sân, nắm mảnh vỡ Địa Thư, gõ mặt bàn keng keng keng.

Nàng hoài nghi mảnh vỡ Địa Thư của mình có vấn đề, luôn không thu được người khác truyền thư, nhất là sau khi nàng truyền thư, mảnh vỡ Địa Thư liền không nhạy.

Lúc không truyền thư, nàng vẫn có thể bình thường tiếp thu tin tức thành viên khác.

Nàng và Hứa Linh m theo Hứa Ninh Yến cùng nhau trở lại kinh thành, hai thầy trò đều rất hưng phấn, ở trong Phù Đồ bảo tháp cân nhắc nên từ giờ trở đi nhịn đói, chờ ngày kết hôn, ăn cho sảng khoái hay không.

Không ngờ là, tiệc mừng còn chưa bắt đầu, trái lại thiếu chút nữa ăn tiệc tang trước.

Hứa Linh m sau khi về nhà, vừa thấy mẹ, không nói hai lời, mặt đất chấn động rất nhỏ, mang theo nước mắt xông lên.

May mà Lệ Na tay mắt lanh lẹ, mang đồ nhi bất hiếu chế phục dưới đất, cứu thẩm thẩm một mạng.

Thẩm thẩm đại nạn không chết, chút vui sướng khẩn trương cách xa lâu ngày gặp lại thành sống sót sau tai nạn nghĩ mà sợ.

Bây giờ đang ở nội sảnh đánh con gái út.

...

Ti Thiên Giám, đài bát quái.

Lý Linh Tố thu hồi mảnh vỡ Địa Thư, nhìn về phía bóng lưng áo trắng cách đó không xa, thấp giọng nói:


“Dương huynh, cơ hội báo thù của chúng ta tới rồi.

“Hứa Ninh Yến tên cẩu tặc kia, chuẩn bị thành thân với Lâm An!”

Dương Thiên Huyễn chậm rãi nói:

“Cái này tính là cơ hội gì, ta không đi, đi còn phải mang quà cho họ Hứa, ta một đồng cũng không cho hắn.”

Dương Thiên Huyễn không có hứng thú đối với nữ nhân, tạm thời chưa thể phản ứng lại.

“Bạc là việc nhỏ!”

Lý Linh Tố đầu ngón tay gõ gõ bàn, hề hề: “Hứa Ninh Yến kết hôn mới là vở diễn chính, ngươi nghĩ đi, song tu đạo lữ của hắn là ai?”

“Quốc sư.” Dương Thiên Huyễn không hề nghĩ ngợi, trả lời.

Chuyện Hứa Ninh Yến cùvàng Lạc Ngọc Hành trở thành song tu đạo lữ, ở cao tầng Đại Phụng không phải bí mật, nếu không phải là quan hệ đạo lữ, lúc Vân Châu phản loạn, quốc sư đã sớm mang theo đệ tử Nhân Tông rời khỏi kinh thành.

Dù sao Nhân Tông khác với Ti Thiên Giám, Ti Thiên Giám là một bộ phận của triều đình, Nhân Tông cùng triều đình là quan hệ hợp tác.

Ai sẽ vì đồng bạn hợp tác rơi đầu đổ máu?

Quốc sư đương nhiên cũng không muốn, nàng không phải vì Đại Phụng, mà là vì họ Hứa.


Về chuyện này, bên ngoài đồn đãi Dương Thiên Huyễn không rõ, nhưng biết các thuật sĩ Ti Thiên Giám thường xuyên cảm khái họ Hứa diễm phúc sâu. Còn có vị huynh đệ kết nghĩa bên cạnh này, nói tới việc này liền vô cùng đau đớn.

Dương Thiên Huyễn không quá rõ, một nữ nhân bề ngoài có xinh đẹp nữa, cũng là một phấn hồng khô lâu, có gì đáng ái mộ?

Phương diện này, Tống Khanh si mê sinh mệnh luyện kim thuật nhất trí ý kiến với Dương Thiên Huyễn.

“Lạc Ngọc Hành chính là đạo thủ Nhân Tông, nhất phẩm Lục Địa Thần Tiên, nàng có thể chịu được cùng thờ một chồng với nữ tử khác?” Lý Linh Tố cười nói:

“Mặt khác, trừ Lạc Ngọc Hành, tiền Trấn Bắc vương phi, Đại Phụng đệ nhất mỹ nhân Mộ Nam Chi cùng họ Hứa cũng có qua lại. Còn có, tuy ta kẻ làm sư ca này không muốn thừa nhận, giữa Diệu Chân cùng Hứa Ninh Yến, quá nửa cũng tồn tại hảo cảm với nhau.

“Dương huynh cảm thấy, ngày Hứa Ninh Yến kết hôn, sẽ là một quang cảnh như thế nào.”

Dương Thiên Huyễn nghe vậy phấn chấn không thôi, sau đó lắc đầu:

“Hứa Ninh Yến nay đã khác xưa, hắn cưới Lâm An tính là gì, dù là ba vợ bốn nàng hầu, quốc sư chỉ sợ cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt.”

Lý Linh Tố lắc đầu:

“Không không không, ngươi không hiểu Lạc Ngọc Hành, theo kinh nghiệm duyệt nữ vô số của ta đến xem, quốc sư cũng tốt, vương phi cũng thế, đều là người tâm cao khí ngạo, sẽ tuyệt không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Còn nữa, trong gia đình quyền quý tầm thường, còn có đao quang kiếm ảnh tranh đấu gay gắt, huống chi là các nàng.”

Hắn bưng chén trà ‘soạt’ một tiếng, mặt mày gian xảo nói:

“Vậy không phải còn có chúng ta sao, chuyện châm ngòi thổi gió, bản thánh tử thuần thục nhất, nhất định khiến Hứa Ninh Yến ở ngày đó kết hôn, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, chồng chất chuyện xấu hổ.”

Hôn lễ quá nửa là không phá được, lấy thân phận địa vị Hứa Thất An bây giờ, quyết tâm muốn kết hôn Lâm An, dù là quốc sư cũng không ngăn trở được. Thánh tử cũng không tính phá hôn lễ, hắn muốn là Hứa Ninh Yến xấu mặt.

Dương Thiên Huyễn ngạc nhiên lẫn vui mừng hẳn lên, dùng sức vỗ tay:

“Ý kiến hay!”

Hừ, ngày ngày chỉ biết làm náo động, báo ứng đến rồi nhỉ... Dương Thiên Huyễn đột nhiên bắt đầu chờ đợi ngày thành thân sớm đến.

...

Nam Cương.

Vạn yêu nữ hoàng điện, Dạ Cơ mặc váy lụa mỏng phức tạp màu đen, làn váy bay lên, vượt qua bậc cửa cao cao, đi vào trong điện xa hoa khói bay bay, nến đỏ hừng hực cháy.

Tựa như trên ngự tọa giường mềm, tuyệt đại vưu vật đùi ngọc vắt chéo nhau nằm nghiêng, ngọc thể cao gầy đầy đặn khắp nơi lộ ra dụ hoặc, cổ tay trắng như tuyết chống trán, đang thưởng thức các hồ nữ nhảy múa.

Tám hồ nữ mặc lụa mỏng, lắc mông lắc hông, nhảy vũ đạo nóng bỏng lớn mật của Yêu tộc.

Bên cạnh còn có mấy hồ nữ vỗ trống, gảy tỳ bà các loại nhạc khí.

“Nương nương.”

Dạ Cơ khom người nói.

Cửu Vĩ Thiên Hồ phất phất tay, thản nhiên nói:

“Lui ra!”


Hồ nữ trong điện hành lễ, rời khỏi đại điện.

Cửu Vĩ Thiên Hồ chăm chú nhìn Dạ Cơ, trong tay thưởng thức đuôi cáo, giọng điệu mềm mại trầm thấp, không nhanh không chậm:

“Chuyện bổn tọa bảo ngươi điều tra, có tiến triển không?”

Dạ Cơ trả lời:

“Đã nhìn thấy hậu nhân của Hạt Vương*, nô tỳ từ trong miệng bọn họ tìm hiểu được, trong trận chiến Phật yêu năm đó, “Đại Nhật Như Lai pháp tướng” là từ trong cơ thể Thần Thù đại sư toát ra.

(*): bọ cạp

“Theo Hạt Vương về sau nhớ lại, lúc đó quốc chủ, cùng với các đại yêu vương bất ngờ không kịp đề phòng, thương vong vô số, sau Thần Thù tuy lực chiến cường giả Phật môn, giết địch vô số, nhưng khó vãn hồi xu hướng suy tàn.”

Vị Hạt Vương kia bởi khoảng cách xa hơn một chút, chỉ bị thương nặng, về sau mang theo bộ phận tộc nhân trốn vào Trung Nguyên, từ đó về sau mai danh ẩn tích.

Nhưng thương thế Đại Nhật Như Lai pháp tướng tạo thành, ngày qua ngày mài mòn sinh cơ của hắn, sau sáu mươi năm, vị yêu vương siêu phàm cảnh kia liền ngã xuống.

Cửu Vĩ Thiên Hồ lẩm bẩm:

“Đại Nhật Như Lai pháp tướng, đến từ trong cơ thể Thần Thù, đến từ trong cơ thể Thần Thù...”

Qua hồi lâu, nàng hít sâu một hơi, nói:

“Mấy ngày nữa, là ngày Hứa Thất An cùng công chúa Đại Phụng kết hôn, ngươi mang theo quà, đại biểu Vạn Yêu quốc đến chúc mừng, sau đó ở lại bên cạnh hắn đi.”
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân Story Chương 1869: Con út ngu dốt (1)
10.0/10 từ 22 lượt.
loading...