Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 1860: Lý Linh Tố cầu cứu (2)

123@-
Sau khi ăn uống xong rượu thịt, tiệc mừng công cũng liền tan, khách và chủ đều vui.

Hưng phấn nhất kích động nhất là Vưu Thi thủ lĩnh Thi Cổ bộ, khi tan cuộc, Hứa Thất An thực hiện hứa hẹn, mang xác cổ hài cốt địa cung lấy ra tặng cho gã.

Vì thế ở trong mắt thủ lĩnh Vưu Thi, Hứa Ngân la trở thành anh em ruột khác mẹ khác cha, mà đều là tộc nhân Thi Cổ bộ, trở thành tặc tử mưu toan hoành đao đoạt ái.

Vưu Thi lúc khiêng quan tài rời khỏi, đi đường cũng lâng lâng.

Tộc nhân Thi Cổ bộ vừa hâm mộ vừa ghen tị.

Mất mát nhất là Tình Cổ bộ Loan Ngọc, nàng hôm nay dùng hết chiêu thức toàn thân, làm nũng dùng nhan sắc dụ dỗ, Hứa Ngân la thờ ơ, một bộ tư thái không muốn thực hiện hứa hẹn.

Trong lòng Loan Ngọc lo lắng, nhưng nào dám chỉ trích.

Nàng một nữ tử yếu ớt, bị ủy khuất cũng chỉ có thể chịu đựng, Hứa Ngân la rõ ràng là chướng mắt nàng, không lẽ đương trường khóc quấy, để hắn không xuống đài được?

Loan Ngọc là cô nàng quyến rũ biết thông đồng nam nhân, sẽ không làm ra loại chuyện thiếu đẳng cấp đó.

“Thủ lĩnh, Hứa Ngân la tựa như không muốn thực hiện hứa hẹn nha.”

Trên đường quay về bộ tộc, một nữ tử trẻ tuổi nói thầm: “Đường đường Hứa Ngân la, sao lại nói không giữ lời, thủ lĩnh ngươi rõ ràng thích hắn như vậy.”

Một nữ tử khác nghe vậy, không nhịn được, cười một tiếng:


“Thủ lĩnh nào phải thích hắn, thủ lĩnh là thèm thân thể hắn.”

Loan Ngọc trừng mắt nhìn nàng một cái, nói:

“Hứa Ngân la là cường giả có thể đếm được trên đầu ngón tay ở Cửu Châu, thiếu niên anh hùng, anh hùng thích mỹ nhân, mỹ nhân cũng yêu anh hùng, ta tất nhiên là thích.”

Nàng có chút buồn bã nói:

“Chỉ là Hứa Ngân la chướng mắt ta mà thôi.”

Đáng hận là, cho dù dùng năng lực Tình Cổ cũng không câu dẫn hắn được, bởi vì đối phương giống với nàng, đều có cổ thuật siêu phàm cảnh.

Các nữ tử Tình Cổ bộ, cảm thấy đáng tiếc cho đầu lĩnh.

Thủ lĩnh là người đẹp nhất trong tộc, có đôi chân tinh xảo thon dài, mông vừa tròn vừa mẩy, thân hình như rắn nước đường cong duyên dáng, ngực treo vài cân phong tình, khuôn mặt kiều mỵ động lòng người.

Ngay cả các nàng những nữ tử này nhìn cũng phải động lòng, ôm thân thể dụ người này ngủ, nhất định tư vị vô cùng. Nếu không phải tộc quy không cho phép, nữ tử trong tộc nguyện ý làm thiếp cho thủ lĩnh nhiều lắm.

Rất nhanh, tộc nhân Tình Cổ bộ về tới nơi tụ cư, phòng ốc gạch cùng gỗ trộn lẫn san sát nối tiếp nhau tọa lạc, nơi Tình Cổ bộ tụ cư càng giống trấn nhỏ Trung Nguyên hơn, nhà lầu cùng đường xá các xây dựng cơ sở hơn xa Lực Cổ bộ.

Lúc này bóng đêm đã khuya, trừ lác đác trong mấy cửa sổ còn lộ ra ánh đèn, đại bộ phận tộc nhân tự giác tiến vào trạng thái tu hành, trong cửa sổ phiêu ra đủ loại thanh âm, cùng nhau tạo thành tà âm.

Tinh thần Loan Ngọc rung lên, Tình Cổ trong cơ thể tự động cướp lấy lực lượng tình d*c bốn phía, bồi bổ bản thân.



Thủ lĩnh phủ ở trung tâm điểm tụ cư, một tòa nhà diện tích cực lớn.

Loan Ngọc vào phủ, hướng chỗ ở bước vào, sau khi tới nhà ngoài, nàng dặn dò:

“Chuẩn bị nước ấm, ta muốn tắm rửa.”

Nói xong, nàng xuyên qua phòng ngoài, đẩy ra cửa phòng ngủ.

Két ~ trong thanh âm, cửa phòng mở rộng, Loan Ngọc đột nhiên trợn to đôi mắt đẹp, ngạc nhiên đứng ở bên cửa, vẻ mặt khó có thể tin.

Trong ánh nến màu vỏ quất, bên bàn tròn, trong tay nam nhân tuấn lãng cao ngất cầm một chén rượu, cười tủm tỉm nói:

“Đêm nay lãi cho ngươi rồi!”

... (nơi này là nội dung trả phí, thêm tiền!!)

Hôm sau.

Nam Cương Thập Vạn Đại Sơn, dãy núi liên miên chập chùng trải rộng đại địa, rừng rậm nguyên thủy phồn thịnh rậm rạp lan tràn đến cuối tầm mắt.

Ngẫu nhiên có thể thấy mấy chỗ ruộng bậc thang, là người Tây Vực ở trong năm trăm năm qua khai khẩn ra.

Thập Vạn Đại Sơn làm tổ địa của Yêu tộc, hầu như không nhìn thấy đồng bằng, thiếu ruộng đất thích hợp trồng trọt, cũng không thích hợp Nhân tộc ở lại.


Tư vị Loan Ngọc thật không tệ... Hứa Thất An nhớ lại thể nghiệm đêm qua điên loan đảo phượng, Loan Ngọc uốn éo thân hình như rắn nước quyến rũ đó, hoa khôi Giáo Phường Ti cũng có chỗ không bằng.

Mông tròn mẩy, cực kỳ co giãn, hơn nữa mông rất có cảm giác thịt, nâng lên xúc cảm cũng rất tuyệt.

Đánh giá tốt năm sao!

Ý niệm ùn ùn, hắn thấy đỉnh núi cao nhất của Vạn Yêu sơn không tính cao ngất, nhưng hùng vĩ liên miên.

Vị trí đỉnh núi, là một mảng quần thể kiến trúc dày đặc.

Hứa Thất An lao đầu xuống, ở trong tiếng nổ chói tai rơi về phía Nam Pháp tự, khi hạ xuống đất, lại nhẹ nhàng tựa như lông hồng, không hư hao phiến đá dưới chân.

Một lát sau, trong đại điện Phật Đà ban đầu bị xây thành “Vạn yêu nữ hoàng điện”.

Yêu cơ tóc bạc xinh đẹp thiên tiên, nằm nghiêng ở ngự tọa của Yêu Hoàng, đôi chân thon dài trắng nõn đa nhau, đuôi cáo chậm rãi phe phẩy, cười tủm tỉm nói:

“Chúc mừng Hứa Ngân la tấn thăng nhất phẩm, nửa bước Võ Thần có thể chờ mong.”

Hứa Thất An bưng chén trà, nhấp một ngụm trà lài Nam Cương, gọn gàng dứt khoát nói:

“Ta muốn gặp Thần Thù đại sư!”

Cửu Vĩ Thiên Hồ khẽ lắc đầu:

“Hắn đang thử dung hợp tàn hồn trong cơ thể, đã ngủ say nhiều ngày.”

Không khéo như vậy? Hứa Thất An nhíu mày.

Cửu Vĩ Thiên Hồ nheo mắt lại như trăng non, trong tay cầm lấy một cái đuôi cáo, nhẹ nhàng phe phẩy, dịu dàng nói:

“Ngươi muốn hỏi như thế nào tấn thăng nửa bước Võ Thần?”

“Làm sao nhanh chóng thăng cấp.” Hứa Thất An sửa đúng.

Có quốc sư và Hoa Thần, cộng thêm thiên tư của hắn, tương lai chưa chắc không thể tấn thăng nửa bước Võ Thần, nhưng thước đo thời gian thì khó có thể khống chế.

Hơn nữa khí vận thêm thân, tuổi thọ có hạn, bảy tám mươi năm sau tấn thăng nửa bước Võ Thần, không có ý nghĩa.

Bởi vì lúc ấy, hắn cũng hai chân bước vào quan tài, chỉ thiếu chưa nằm xuống.

“Ta đã dò hỏi thay ngươi.”

Cửu Vĩ Thiên Hồ như sớm biết hắn sẽ đến, cười nói: “Thần Thù chưa khôi phục ký ức, chính hắn cũng không quá rõ, nhưng hai cha con chúng ta sau khi thảo luận, quả thật có chút thu hoạch, ngươi nghe một chút, có hay không, tự mình châm chước.”

Minh hữu đáng tin cậy... Hứa Thất An gật gật đầu.

Thanh âm Cửu Vĩ Thiên Hồ mềm mại đáng yêu từ tính, cười nói:

“Chúng ta trước mặc kệ quan hệ giữa Phật Đà cùng Tu La vương, còn nhớ ấn tượng của Độ Ách La Hán đối với Thần Thù không?”
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân Story Chương 1860: Lý Linh Tố cầu cứu (2)
10.0/10 từ 22 lượt.
loading...