Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 1727: Một kiếm trảm phá (1)

119@-
Thanh Châu, đề hình án sát sứ ti.

Trong nhà giam ẩm ướt âm lạnh, tiếng kêu thảm không ngừng vang lên, kèm theo tiếng thét chói tai cùng tiếng cầu xin tha thứ của nữ nhân.

Trong những căn phòng hành hình trình diễn tra tấn cực kỳ tàn ác, các phạm nhân hoặc bị trói lại vụt roi; hoặc bị bàn ủi đốt đỏ hồng thiêu đốt làn da; hoặc bị từng đao một cắt đi máu thịt, lộ ra xương trắng xóa.

Mỗi một món hình cụ đều cam đoan có đất dụng võ, phát huy đầy đủ đặc tính tra tấn người ta của nó.

Mà tiếng kêu thảm thiết của nữ tử thì phát ra từ trong phòng giam, gặp phải yêu đạo Địa tông gian dâm.

Vân Châu quân sau khi chiếm lĩnh Thanh Châu, ra sức trấn áp thế lực phản kháng, cùng với hương thân, giang hồ du hiệp… không phối hợp.

Trong những người này, một bộ phận bị gi ết chết, một bộ phận bị nhốt vào đại lao, trong đó “phạm nhân” thành Thanh Châu, đều bị áp giải vào đề hình án sát sứ ti, giao cho yêu đạo Địa tông xử lý.

Đây là tra tấn so với tử vong càng đáng sợ hơn.

Hô ứng nhau với tiếng kêu thảm thiết, là tiếng cười dữ tợn, tiếng cười điên cuồng của yêu đạo Địa tông, bọn họ tùy ý phát ti3t xấu xí ác ý trong nhân tính, hưởng thụ vẻ mặt thống khổ cùng tiếng kêu thảm thiết bên bờ vực cái chết của các phạm nhân.

Trong phòng giam ẩm ướt âm lạnh nào đó, Xích Liên chậm rãi đứng lên, vừa xách quần, vừa đánh giá nữ tử trẻ tuổi vừa bị chà đạp, hài lòng nói:

“Không hổ là thiên kim nhà giàu, quả thật nõn nà.”

Nữ tử kia cuộn mình dưới đất, ánh mắt trống rỗng, da thịt trắng noãn trải rộng vết sưng bầm.


Xích Liên nói xong, quay đầu nhìn về phía các đệ tử Địa tông xếp hàng dài phía sau, hắc một tiếng:

“Xem làm các ngươi cuống lên kia, được rồi, tùy các ngươi giày vò đi, nhớ rõ giữ lại một mạng, còn nhiều thời gian.”

Các đệ tử mặc đao y cũng hòa theo “hề hề” cười lên, vẻ mặt âm tà:

“Đa tạ Xích Liên sư thúc, đa tạ Xích Liên sư thúc.

“Chúng ta nhất định sẽ hảo hảo yêu thương tiểu mỹ nhân.”

Xích Liên đạo trưởng sửa sang lại áo mũ, không đi nhìn nữ tử bị các đệ tử vây quanh, đi ra khỏi địa lao.

Địa tông phô trương ác niệm trong nhân tính, nhưng người khác nhau, trọng điểm cũng khác nhau.

Xích Liên đạo trưởng lấy dâm tà làm chủ, thích gian dâm gái nhà lành, cũng hưởng thụ các nàng tuyệt vọng và cầu xin, ngược lại không nhiệt tình đối với giết chóc cùng khổ hình.

Xích Liên đạo trưởng xuyên qua hành lang, tới phòng nghỉ ngơi của đám ngục tốt, gọi một đệ tử tới, hỏi:

“Gần đây có kiếm được nữ tử dung mạo xuất sắc không?”

Đệ tử cười lạnh nói:



Lúc này mang mỹ nhân đệ tử dưới trướng chọn trúng lần lượt bẩm báo cho Xích Liên đạo trưởng, ví dụ như thê tử người nào đó, con gái người nào đó...

“Chỉ là bọn họ đều đã thần phục, sẵn sàng góp sức Vân Châu quân, không tiện trắng trợn cướp nữ nhân bọn họ.”

Xích Liên đạo trưởng nâng chén trà lên uống một ngụm:

“Mấy người phụ nữ mà thôi, bọn họ hiểu được lấy hay bỏ như thế nào, nếu không biết điều, thì mang cả nhà bọn họ nhốt vào địa lao. Trong địa lao mỗi ngày đều đang có người chết, dù sao cũng phải bổ sung người mới chứ.

“Hoặc là mang vợ con đưa vào, hoặc là cùng nhau tiến vào xem bần đạo đùa bỡn nữ quyến bọn họ thế nào.”

Nói một lát, d*c vọng trong mắt hắn càng thêm mãnh liệt, tựa như cảm thấy đây là một chủ ý không tệ.

Về phần phương diện quân đội Vân Châu, Xích Liên căn bản không lo lắng, ai dám vì vẻn vẹn mấy tiểu nhân vật, gọi nhịp với Địa tông?

Thực cho rằng đạo thủ nhị phẩm cường giả như vậy là ăn chay?

Dù là Hứa Bình Phong kia, cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt, bởi vì hắn lôi kéo Địa tông phải trả giá.

Đệ tử kia nghe xong, nhất thời mặt mày hồng hào, cười dữ tợn nói:

“Đệ tử đã sớm nhìn trúng một tiểu mỹ nhân, hôm nay liền mang về, để cho Xích Liên sư thúc hưởng dụng.”



Xích Liên đạo trưởng “Ừm” một tiếng, bưng chén trà đang muốn uống một ngụm nữa, đột nhiên phát hiện đệ tử trước mắt, hai mắt lập tức trống rỗng, sau đó không chút dấu hiệu rút ra kiếm đeo ở sau người, hướng ngực mình đâm tới.

Cùng thời điểm, nước trà nóng bỏng trong tay tự hắt ra, hắt ở trên mặt hắn.

Cổ áo, đai lưng đều làm phản, thứ trước chợt buộc chặt, ý đồ thít chết hắn. Thứ sau tản ra, mang hắn trói ở trên ghế, trói buộc hành động.

Chén trà trên bàn tung bay lên, dán ở ngực Xích Liên đạo trưởng, chuẩn xác tiếp được kiếm đệ tử đâm tới.

Đạo môn thất phẩm —— Thực Khí!

Có thể thao túng tất cả vật phẩm bên người, hóa để mình dùng, so với võ phu lấy khí ngự vật càng thêm tinh diệu.

Sau khi ngăn trở đệ tử tập kích, đỉnh đầu Xích Liên đạo trưởng hiện lên một viên “Kim Đan” đen bóng chói mắt, dưới ánh sáng đen bóng chiếu, quần áo làm phản đều mất đi linh tính.

Tuy yêu đạo Địa tông đã sa đọa, nhưng năng lực bản thân Kim Đan cũng chưa thay đổi, thậm chí so với Kim Đan chính thống của đạo môn còn mạnh hơn, bởi vì nó còn mang theo lực lượng sa đọa nhất định.

Lòng bàn tay Xích Liên đạo trưởng đặt ở ngực đệ tử, nhẹ nhàng phát lực, “Phành” một tiếng, tên đệ tử kia va vào trên vách tường, chết ngất đi.

Lúc này, hai bóng người hư ảo xuyên tường mà vào, phân biệt là người trẻ tuổi tuấn mỹ mặc đạo y; Nữ tử tuổi thanh xuân mặc giáp nhẹ khoác áo choàng màu đỏ tươi.

Thiên tông ngọa long sồ phượng!



Sau khi xâm nhập phòng, Lý Diệu Chân và Lý Linh Tố đồng thời há mồm, phun ra hai viên Kim Đan ánh vàng rực rỡ, lấy thế ngọc đá cùng vỡ húc về phía “Kim Đan” của Xích Liên.

Ầm!

Tinh thần lực hỗn loạn thổi quét toàn bộ địa lao, chấn phạm nhân, đệ tử Địa tông bên ngoài ý thức thác loạn.

Nguyên thần Xích Liên đạo trưởng bị chấn động, tạm thời mê muội.

Ngay lúc này, vách tường lại “Ầm” một tiếng, một bóng người bao trùm ánh sáng màu vàng đánh vỡ vách tường xâm nhập phòng.

Thừa dịp nguyên thần Xích Liên chấn động, Hằng Viễn đại sư nhanh chóng áp sát, đánh một quyền vào đan điền, một quyền đánh vào ngực, một quyền đánh vào mặt, thân thể Xích Liên đạo trưởng nháy mắt nổ tung, máu tươi cùng thịt bắn tung tóe đầy tường.

Đối với võ tăng cùng võ phu mà nói, chỉ cần có thể áp sát, cao thủ cùng giai hệ thống khác chính là hổ giấy, không chịu nổi một đòn.

Nguyên anh của Xích Liên đạo trưởng chạy ra, không để ý tới phẫn nộ, há mồm phát ra rít gào không tiếng động.

Lực lượng nguyên anh dinh dính đen sì lấp đầy căn phòng, ăn mòn ba vị tứ phẩm cao thủ ở đây.

Thừa dịp Lý Linh Tố Lý Diệu Chân cùng Hằng Viễn đối kháng lực lượng sa đọa ăn mòn, Xích Liên đạo trưởng bay lên không trung, muốn lao ra khỏi địa lao.

Thoát đi nơi này, hắn liền an toàn.

Bên ngoài có Hắc Liên đạo thủ, có một đám đồng môn.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân Story Chương 1727: Một kiếm trảm phá (1)
10.0/10 từ 22 lượt.
loading...