Đại Phụng Đả Canh Nhân
Chương 1622: Tập thể Thiên Địa hội tán gẫu (2)
109@- 4: Không nên nha, tuy nói Vĩnh Hưng chưa đáp ứng kế sách của nhị lang, nhưng hắn là từng động lòng, biết được diệu dụng của kế này. Trước mắt có người thay hắn đắc tội cả thiên hạ, cướp bóc thân hào nông thôn vọng tộc, trấn an lưu dân, hắn nên cao hứng mới đúng.
Sở Nguyên Chẩn chưa gặp bao vây tiễu trừ, chủ yếu là lãnh địa của hắn không phải là cố định. Cách một đoạn thời gian, sẽ xuất binh thảo phạt đám giặc cỏ phụ cận, hoặc tiêu diệt hoặc hấp thu.
Đánh tới nơi nào, liền ở lại nơi đó một đoạn thời gian, mang tuyến đường chậm rãi hướng Thanh Châu đẩy mạnh.
1: Chính bởi vì không phải hắn đáp ứng, cho nên mới không yên tâm.
Lúc này, Hoài Khánh túi khôn của Thiên Địa hội truyền thư:
Hắn đã chưa đáp ứng, như vậy là ai ở sau lưng tụ tập lưu dân, tích tụ lực lượng? Vĩnh Hưng đế sợ là hoài nghi làm chủ phía sau màn là vị thân vương nào dó. Ví dụ như Viêm Thân vương bào huynh (anh trai ruột) bản cung.
Đối với một vị đế vương mà nói, huynh đệ mơ ước ngôi vị hoàng đế là giống với phản quân.
Thành viên Thiên Địa hội bừng tỉnh đại ngộ.
Sở Nguyên Chẩn truyền thư nói: Thì ra là thế, lâu không ở triều đình, khứu giác của ta trở nên trì độn. Vĩnh Hưng quyết đoán vẫn là không đủ, đổi là ta, dứt khoát tương kế tựu kế, trước để cho huynh đệ mơ ước ngôi vị hoàng đế hỗ trợ ổn định lưu dân, chờ đánh thắng Thanh Châu chiến sự, lại qua sông đoạn cầu, hoặc giam lỏng, hoặc ám sát, hoặc công khai mưu tính của huynh đệ.
Dù sao thân là đế vương, muốn đối phó một thân vương, độ khó không lớn. Về phần cao thủ bên ngoài tụ tập lưu dân, a, vốn đã là người trong triều đình, như vậy chiêu an có thể nói không chút khó khăn. Cho dù có một hai kẻ dã tâm bành trướng, cũng có thể dập tắt.
Nếu đánh không thắng phản quân, mọi sự đều là không, thì càng không cần băn khoăn chuyện lưu dân.
Hoài Khánh truyền thư bình luận: Vĩnh Hưng vốn chính là vị vua thủ thành, luận năng lực, quyết đoán cùng với thủ đoạn, không khống chế được cục diện bây giờ.
Sở Nguyên Chẩn trầm ngâm nói: Mang đi so sánh, tứ hoàng tử quả thật càng thêm ưu tú.
Luận năng lực, trí tuệ, gan dạ sáng suốt, Viêm Thân vương anh ruột Hoài Khánh, so với Vĩnh Hưng đế thắng một bậc.
Ở một trường hợp bán công khai tùy tiện nghị luận quân vương, quả thật chính là tội lớn.
Nhưng Sở Nguyên Chẩn đã sớm rời khỏi triều đình nhiều năm, hơn nữa Thiên Địa hội ai cũng có phản cốt, cho nên cũng không cần kiêng kị.
Tức thì tức, đối với thao tác của Vĩnh Hưng đế, các thành viên Thiên Địa hội không có cách nào cả.
Đầu tiên đây là thao tác một quân vương vốn nên có, tiếp theo, gan dạ sáng suốt cùng quyết đoán, không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể nuôi dưỡng.
Vĩnh Hưng đế như vậy, mắng như thế nào nữa, cũng không được việc gì.
Lúc này, Hoài Khánh truyền thư nói:
Mấy ngày trước, Vĩnh Hưng đế đã tứ hôn cho Lâm An cùng Hứa Thất An.
Hứa Thất An chưa thể nắm chắc mảnh vỡ Địa Thư, ‘Bốp’ một tiếng rơi xuống mặt.
2: Cái gì? Cũng sắp nước mất nhà tan rồi, tiểu hoàng đế còn có tâm tư quan tâm hôn sự của muội muội, quả nhiên là hôn quân, ta nhất định phải ám sát hắn!
Lý Diệu Chân mang Vĩnh Hưng đế xếp vào danh sách tất sát, cái đó không quan hệ với tứ hôn, chủ yếu là Vĩnh Hưng đế quá ngu ngốc vô năng.
1: Đây là chuyện tốt, ta đang nghĩ, chuyện quan trọng như thế, nên nói cho quốc sư mới phải, đáng tiếc quốc sư đoạn thời gian trước không ở kinh thành.
2: Trưởng công chúa nói rất phải.
Ngươi thật sự phái người đi Linh Bảo Quan thông báo quốc sư? Trong lòng Hứa Thất An trầm xuống, thầm nhủ Diệu Chân ơi, ngươi không cần ám sát, quốc sư sẽ làm thay. Nhưng tiểu Lâm An của ta sẽ có nguy hiểm.
Nhưng hắn cũng không hoảng hốt, bởi vì quốc sư trở về là ngự tỷ chính bản thanh lạnh, là dì trẻ thiện lương.
Không phải Tiểu Ái đỏng đảnh, Tiểu Ai vững vàng, lại càng không phải Tiểu Ác ma nữ.
Dì trẻ thiện lương sẽ không làm ra loại chuyện này.
4: Ninh Yến sắp làm phò mã rồi nha.
Phi, tên cặn bã đi đi... Lý Linh Tố chúc phúc từ đáy lòng:
chúc mừng Hứa huynh trở thành đương triều phò mã. Ừm, ta gần đây tu đạo có cảm giác, nhịn không được muốn đi kinh thành tìm quốc sư thỉnh giáo. A, đúng rồi Từ tiền bối, Từ phu nhân biết việc này không.
Thánh tử dần dần bắt đầu giọng điệu kỳ quái.
Tên bạn xấu này... Khóe miệng Hứa Thất An run rẩy một trận, chột dạ liếc Mộ Nam Chi chuyên tâm thả câu.
Hoa Thần nếu biết việc này, lại phải chạy vào trong Phù Đồ bảo tháp, theo lão hòa thượng tháp linh tu Phật.
2: Đúng nha, chúc mừng Hứa ngân la, Hứa ngân la làm phò mã, đó là điều mọi người cùng mong chờ. Khi nào thành thân thế, ta mang theo phụ lão hương thân Thiên tông đi ăn chực uống rượu.
Sồ phượng bắt đầu nói mát, không kém gì ngọa long.
Lý Linh Tố đổ thêm dầu vào lửa: Dứt khoát mang Hoài Khánh điện hạ cũng cưới đi, khơi dòng Đại Phụng, thịnh thế mỹ đàm.
Dù sao là ở trên mạng, cũng không sợ Hoài Khánh cùng Hứa Thất An theo Địa Thư giết đến.
Được, chờ trở về Cửu Châu, ta mang hồng nhan tri kỷ của ngươi đều triệu tập tới, cho ngươi hảo hảo khoái hoạt một phen... Đầu ngón tay Hứa Thất An viết rất nhanh:
4: Không tệ.
Thành viên Thiên Địa hội chưa có phản ứng quá lớn, đây là chuyện trong dự đoán, dù sao sớm biết Hứa Thất An sẽ giúp nam yêu phục quốc.
7: Hứa huynh đây là đang nói sang chuyện khác?
Hứa Thất An “A” một tiếng, thầm nhủ vở diễn chính còn chưa đến đâu.
3: Chuyến đi Nam Cương lần này, ta phát hiện một việc lớn, đề cập Phật Đà.
7: Phật Đà có thể có chuyện gì, chung quy không có khả năng hiện thân đánh ngươi chứ.
Muốn nói sang chuyện khác? Phương pháp vụng về... Lý Linh Tố ở trong lòng khinh thường cười nhạo, cũng không dính bẫy này, truyền thư nói:
Chúng ta vẫn là tiếp tục tán gẫu hôn sự của ngươi cùng Lâm An điện hạ đi, Lâm An điện hạ ta là từng gặp, ai u, kinh vì người trời, so với Diệu Chân cùng Hoài Khánh điện hạ còn đẹp hơn ba phần.
Thánh tử vì báo thù Kiếm Châu Võ Lâm minh chết về mặt xã hội, không tiếc lưỡng bại câu thương với Hứa Thất An.
Thành viên Thiên Địa hội đối với tình báo “sự tình liên quan Phật Đà” cũng không nhiệt tình, đầu tiên là việc siêu phẩm, cách bọn họ quá mức xa xôi. Sau đó, Hứa Thất An mục đích nói sang chuyện khác quá mức rõ ràng.
Bày rõ muốn mượn mánh lới Phật Đà, mang chuyện tứ hôn lừa dối qua.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Sở Nguyên Chẩn chưa gặp bao vây tiễu trừ, chủ yếu là lãnh địa của hắn không phải là cố định. Cách một đoạn thời gian, sẽ xuất binh thảo phạt đám giặc cỏ phụ cận, hoặc tiêu diệt hoặc hấp thu.
Đánh tới nơi nào, liền ở lại nơi đó một đoạn thời gian, mang tuyến đường chậm rãi hướng Thanh Châu đẩy mạnh.
1: Chính bởi vì không phải hắn đáp ứng, cho nên mới không yên tâm.
Lúc này, Hoài Khánh túi khôn của Thiên Địa hội truyền thư:
Hắn đã chưa đáp ứng, như vậy là ai ở sau lưng tụ tập lưu dân, tích tụ lực lượng? Vĩnh Hưng đế sợ là hoài nghi làm chủ phía sau màn là vị thân vương nào dó. Ví dụ như Viêm Thân vương bào huynh (anh trai ruột) bản cung.
Đối với một vị đế vương mà nói, huynh đệ mơ ước ngôi vị hoàng đế là giống với phản quân.
Thành viên Thiên Địa hội bừng tỉnh đại ngộ.
Sở Nguyên Chẩn truyền thư nói: Thì ra là thế, lâu không ở triều đình, khứu giác của ta trở nên trì độn. Vĩnh Hưng quyết đoán vẫn là không đủ, đổi là ta, dứt khoát tương kế tựu kế, trước để cho huynh đệ mơ ước ngôi vị hoàng đế hỗ trợ ổn định lưu dân, chờ đánh thắng Thanh Châu chiến sự, lại qua sông đoạn cầu, hoặc giam lỏng, hoặc ám sát, hoặc công khai mưu tính của huynh đệ.
Dù sao thân là đế vương, muốn đối phó một thân vương, độ khó không lớn. Về phần cao thủ bên ngoài tụ tập lưu dân, a, vốn đã là người trong triều đình, như vậy chiêu an có thể nói không chút khó khăn. Cho dù có một hai kẻ dã tâm bành trướng, cũng có thể dập tắt.
Nếu đánh không thắng phản quân, mọi sự đều là không, thì càng không cần băn khoăn chuyện lưu dân.
Hoài Khánh truyền thư bình luận: Vĩnh Hưng vốn chính là vị vua thủ thành, luận năng lực, quyết đoán cùng với thủ đoạn, không khống chế được cục diện bây giờ.
Sở Nguyên Chẩn trầm ngâm nói: Mang đi so sánh, tứ hoàng tử quả thật càng thêm ưu tú.
Luận năng lực, trí tuệ, gan dạ sáng suốt, Viêm Thân vương anh ruột Hoài Khánh, so với Vĩnh Hưng đế thắng một bậc.
Ở một trường hợp bán công khai tùy tiện nghị luận quân vương, quả thật chính là tội lớn.
Nhưng Sở Nguyên Chẩn đã sớm rời khỏi triều đình nhiều năm, hơn nữa Thiên Địa hội ai cũng có phản cốt, cho nên cũng không cần kiêng kị.
Tức thì tức, đối với thao tác của Vĩnh Hưng đế, các thành viên Thiên Địa hội không có cách nào cả.
Đầu tiên đây là thao tác một quân vương vốn nên có, tiếp theo, gan dạ sáng suốt cùng quyết đoán, không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể nuôi dưỡng.
Vĩnh Hưng đế như vậy, mắng như thế nào nữa, cũng không được việc gì.
Lúc này, Hoài Khánh truyền thư nói:
Mấy ngày trước, Vĩnh Hưng đế đã tứ hôn cho Lâm An cùng Hứa Thất An.
Hứa Thất An chưa thể nắm chắc mảnh vỡ Địa Thư, ‘Bốp’ một tiếng rơi xuống mặt.
2: Cái gì? Cũng sắp nước mất nhà tan rồi, tiểu hoàng đế còn có tâm tư quan tâm hôn sự của muội muội, quả nhiên là hôn quân, ta nhất định phải ám sát hắn!
Lý Diệu Chân mang Vĩnh Hưng đế xếp vào danh sách tất sát, cái đó không quan hệ với tứ hôn, chủ yếu là Vĩnh Hưng đế quá ngu ngốc vô năng.
1: Đây là chuyện tốt, ta đang nghĩ, chuyện quan trọng như thế, nên nói cho quốc sư mới phải, đáng tiếc quốc sư đoạn thời gian trước không ở kinh thành.
2: Trưởng công chúa nói rất phải.
Ngươi thật sự phái người đi Linh Bảo Quan thông báo quốc sư? Trong lòng Hứa Thất An trầm xuống, thầm nhủ Diệu Chân ơi, ngươi không cần ám sát, quốc sư sẽ làm thay. Nhưng tiểu Lâm An của ta sẽ có nguy hiểm.
Nhưng hắn cũng không hoảng hốt, bởi vì quốc sư trở về là ngự tỷ chính bản thanh lạnh, là dì trẻ thiện lương.
Không phải Tiểu Ái đỏng đảnh, Tiểu Ai vững vàng, lại càng không phải Tiểu Ác ma nữ.
Dì trẻ thiện lương sẽ không làm ra loại chuyện này.
4: Ninh Yến sắp làm phò mã rồi nha.
Phi, tên cặn bã đi đi... Lý Linh Tố chúc phúc từ đáy lòng:
chúc mừng Hứa huynh trở thành đương triều phò mã. Ừm, ta gần đây tu đạo có cảm giác, nhịn không được muốn đi kinh thành tìm quốc sư thỉnh giáo. A, đúng rồi Từ tiền bối, Từ phu nhân biết việc này không.
Thánh tử dần dần bắt đầu giọng điệu kỳ quái.
Tên bạn xấu này... Khóe miệng Hứa Thất An run rẩy một trận, chột dạ liếc Mộ Nam Chi chuyên tâm thả câu.
Hoa Thần nếu biết việc này, lại phải chạy vào trong Phù Đồ bảo tháp, theo lão hòa thượng tháp linh tu Phật.
2: Đúng nha, chúc mừng Hứa ngân la, Hứa ngân la làm phò mã, đó là điều mọi người cùng mong chờ. Khi nào thành thân thế, ta mang theo phụ lão hương thân Thiên tông đi ăn chực uống rượu.
Sồ phượng bắt đầu nói mát, không kém gì ngọa long.
Lý Linh Tố đổ thêm dầu vào lửa: Dứt khoát mang Hoài Khánh điện hạ cũng cưới đi, khơi dòng Đại Phụng, thịnh thế mỹ đàm.
Dù sao là ở trên mạng, cũng không sợ Hoài Khánh cùng Hứa Thất An theo Địa Thư giết đến.
Được, chờ trở về Cửu Châu, ta mang hồng nhan tri kỷ của ngươi đều triệu tập tới, cho ngươi hảo hảo khoái hoạt một phen... Đầu ngón tay Hứa Thất An viết rất nhanh:
4: Không tệ.
Thành viên Thiên Địa hội chưa có phản ứng quá lớn, đây là chuyện trong dự đoán, dù sao sớm biết Hứa Thất An sẽ giúp nam yêu phục quốc.
7: Hứa huynh đây là đang nói sang chuyện khác?
Hứa Thất An “A” một tiếng, thầm nhủ vở diễn chính còn chưa đến đâu.
3: Chuyến đi Nam Cương lần này, ta phát hiện một việc lớn, đề cập Phật Đà.
7: Phật Đà có thể có chuyện gì, chung quy không có khả năng hiện thân đánh ngươi chứ.
Muốn nói sang chuyện khác? Phương pháp vụng về... Lý Linh Tố ở trong lòng khinh thường cười nhạo, cũng không dính bẫy này, truyền thư nói:
Chúng ta vẫn là tiếp tục tán gẫu hôn sự của ngươi cùng Lâm An điện hạ đi, Lâm An điện hạ ta là từng gặp, ai u, kinh vì người trời, so với Diệu Chân cùng Hoài Khánh điện hạ còn đẹp hơn ba phần.
Thánh tử vì báo thù Kiếm Châu Võ Lâm minh chết về mặt xã hội, không tiếc lưỡng bại câu thương với Hứa Thất An.
Thành viên Thiên Địa hội đối với tình báo “sự tình liên quan Phật Đà” cũng không nhiệt tình, đầu tiên là việc siêu phẩm, cách bọn họ quá mức xa xôi. Sau đó, Hứa Thất An mục đích nói sang chuyện khác quá mức rõ ràng.
Bày rõ muốn mượn mánh lới Phật Đà, mang chuyện tứ hôn lừa dối qua.
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đánh giá:
Truyện Đại Phụng Đả Canh Nhân
Story
Chương 1622: Tập thể Thiên Địa hội tán gẫu (2)
10.0/10 từ 22 lượt.