Đại Chúa Tể
Chương 701: Hai lựa chọn
Cửu U cung sát khí ngút trời, khiến cho bao nhiêu thế lực phe phái trong Đại La Thiên đều phải chú ý động thái hướng đi Cửu U vệ, ánh mắt đầy thâm ý.
Cửu U cung ra thông cáo với những thành thị vốn thuộc quyền sở hữu, thế nhưng chỉ có một ít kẻ hồi đáp. Chuyện cười này sớm đã lan truyền khắp Đại La Thiên, trở thành chuyên bàn luận trà dư tửu hậu, đặc biệt là Huyết Ưng điện.
Nhưng dù họ cười nhạo, cũng hiểu rõ cái cục tức đó Cửu U cung tuyệt đối không nuốt trôi, hay nói cách khác, Đại La Thiên vực say này Cửu U cung khó mà yên ổn, một thế lực lại mất mặt như thế, dù có được Thiên Thứu hoàng ngầm ủng hộ cũng khó mà tồn tại.
Với bộ dáng này, Cửu U cung hẳn nhiên bắt đầu có hành động.
Bất quá, Cửu U cung mấy năm nay phát triển trì trệ, yếu kém nhất trong thế lực Cửu Vương. Dù rằng hiện tại Cửu U độ kiếp thành công trở về, nhưng một thế lực không chỉ dựa vào mỗi chủ nhân mà lớn mạnh được. Thế lực các vương khác dưới trướng cường giả như mây, còn trong tay Cửu U ngoài Mục Trần mới biểu hiện cường hãn, những người khác cũng chỉ là tầm thường.
Mà tranh đấu chư vương Đại La Thiên vực chỉ có thể trông cậy vào tướng lĩnh dưới quyền, vương chủ không thể ra tay. Do đó hành động lần này Cửu U cung có hiệu quả gì hay không, ai nấy đều tỏ ra nghi ngờ.
Mục Trần tỏa sáng trong đại chiến Đại La Kim Trì, nhưng cũng chỉ có một mình mà thôi. Những thành chủ ở đây không ai là nhân vật tầm thường, nhiều kẻ thậm chí có danh tiếng kha khá trong Đại La Thiên vực.
Do vậy hành động đoạt lại uy quyền Cửu U cung hôm nay có thành công hay không, cũng còn là chuyện khó nói.
Huyết Ưng điện.
Trong một cung điện lớn, Huyết Ưng vương thượng tọa, hiên ngang uy vũ, đôi mắt đỏ ngầu nhìn xuống dưới, miệng mỉm cười nghiền ngẫm.
- Cửu U cung rốt cục đã bắt đầu ra tay....
Huyết Ưng vương cười nhạt, nhìn xuống Ngô Thiên hờ hững cất tiếng hỏi:
- Chuẩn bị chu đáo hết chưa?
- Tất cả thành chủ đều tập trung ở Ma Mãng thành, chỉ cần hắn dám đến, thì chắc chắn không đòi lại được thể diện mà càng thêm mất mặt.
Ngô Thiên cười nguy hiểm. Những thành chủ đó có thể cai trị cả một thành trì, đương nhiên cũng có thực lực bất phàm, mà những kẻ hàng đầu trong đó cũng có không ít người thực lực chẳng kém tứ đại thống lĩnh. Chẳng qua tuổi tác bọn họ khá cao, nên mặt tiềm lực không thể so sánh mà thôi.
Lúc này họ tập trung lại một chỗ, đương nhiên cũng là chiến lực cực kỳ mạnh mẽ. Cửu U cung kia ngoại trừ Cửu U, cũng chỉ có Mục Trần khá một chút. Hắn muốn dùng sức một mình chống cự bao nhiêu thành chủ thì có thể nói là ngu không tưởng.
- Đàn bà rốt cuộc vẫn là đàn bà, khó làm đại sự.
Huyết Ưng vương cười khẩy khinh thị. Cửu U trở về, thực lực đại tăng, nhưng hành động vẫn quá vội vàng. Cơ sở Cửu U cung quá mỏng, mới đặt chân về đã muốn thu lại nhũng địa bàn kia sao? Đâu có dễ vậy, cho rằng uy hiếp mấy năm nay của Huyết Ưng điện chẳng đáng vào đâu à?
Cái tên Mục Trần kia tuy rằng tiềm lực không tồi, nhưng mấy tên thành chủ ai mà không cáo già, sau lưng còn có Huyết Ưng vương ủng hộ, lần này Mục Trần lần này không chỉ không lấy lại thể diện, mà tiếng tăm khó khăn lắm mới tạo dựng được ở Đại La Kim Trì e rằng cũng tiêu tan luôn.
Đến lúc đó, con đàn bà Cửu U kia cũng nên biết chênh lệch to lớn giữa Cửu U cung và Huyết Ưng điện như thế nào.
Ma Mãng thành.
Một thành thị có quy mô rất khổng lồ, tọa lạc ở tây bắc Đại La Thiên vực. Đây là một thành trì quan trọng, độ phồn vinh trù phú cũng thuộc hàng nổi bật.
Năm xưa Cửu U cung được cấp cho quản lý thành thị này đã khiến cho không ít người nóng mắt, ngay sau khi nàng biến mất không lâu, Huyết Ưng vương đã nhanh tay thâu tóm ngay.
Ma Mãng thành hôm nay có vẻ rất náo nhiệt, không trung rộng lớn của thành thị xuất hiện vô số bóng người từ tứ phương kéo đến, hạ xuống vào thành.
Linh trận truyền tống trong thành cũng liên tục lóe hào quang.
Từ một ngày trước đã có tin tức, thành chủ La Mãng đã triệu
Tuy rằng tất cả đều phụ thuộc Đại La Thiên vực, nhưng mấy năm nay Cửu U cung suy thoái, La Mãng lại có dã tâm không nhỏ, tự nhiên không muốn Huyết Ưng điện. Trong mắt hắn, Cửu U cung chẳng thể nào sánh bằng Huyết Ưng điện đang như mặt trời giữa trưa.
Hắn có gan lộ liễu triệu tập binh mã chống đối Cửu U cung, tự nhiên không thể thiếu sự ủng hộ của Huyết Ưng điện.
Vùng đất trung ương Ma Mãng thành, một quảng trường rộng lớn, bức tượng con mãng xà to lớn cao tớn nghìn trượng sừng sựng nhìn xuống tòa thành.
Quanh quảng trường hôm nay đông nghịt người, cười nói ồn ào, bóng người liên miên ập tới, lơ lửng trên không trung. Những kiến trúc lầu các trong quảng trường cũng đầy người.
Mọi ánh mắt đều tập trung lại dưới chân pho tượng ma mãng, nơi đó có mười mấy thạch tọa, những đầu lĩnh cao cấp của cuộc triệu tập này đều ở đó, ngồi theo thứ tự, linh lực dũng mãnh toát ra.
Nhóm người kia khí tức trầm ổn, nhãn thần lộ tinh quang, hiển nhiên không phải nhân vật tầm thường.
Trong số họ, ba người ở chính giữa là có linh lực mạnh mẽ nhất, người chính giữa ba người đó vận hắc bào, thân hình vạm vỡ, đầu tóc cắt ngắn, gương mặt thô lỗ luôn mỉm cười, đôi mắt sâu như độc xà rình rập làm cho người ta lạnh tim.
Trên cổ hắn có xăm một hình tượng hắc mãng xà, đang há miệng cắn, vẻ dữ tợn đầy quỷ dị.
Hắn mỉm cười tủm tỉm dựa vào ghế đá, bàn tay chà chà tay vịn, dáng vẻ chẳng hề lo lắng cơn thịnh nộ Cửu U cung sắp giáng xuống.
Gã đó chính là thành chủ Ma Mãng thành, La Mãng. Hắn cai quản Ma Mãng thành nhiều năm, là kẻ giả dối tàn nhẫn, thực lực đã ở Chí Tôn nhị phẩm nhiều năm, bây giờ xem như Chí Tôn nhị phẩm đỉnh phong. Thực lực mạnh mẽ của hắn trong những thành chủ đầu phục Đại La Thiên vực, cũng là người có danh vọng.
Hai bên La Mãng là hai trung niên khá ốm. Họ chính là thành chủ Huyết Thứu thành và Hắc Nham thành, thực lực cũng đạt tới Chí Tôn nhị phẩm. Thế nhưng ánh mắt của họ lại không có vẻ trấn định như La Mãng. Đối với họ đắc tội Cửu U cung không phải là chuyện gì vui sướng, nhất là khi nghe được Cửu U hiện tại đã độ kiếp thành công, thực lực sánh ngang Chí Tôn ngũ phẩm, chẳng yếu hơn Huyết Ưng vương.
- Hai vị chớ nên lo lắng, Cửu U dù rằng đã khác xưa, nhưng Cửu U cung yếu nhược, gã tân thống lĩnh dù có chút năng lực, nhưng cũng chỉ là một tên nhóc trẻ người non dạ, khó làm nên trò gì.
Như nhận thấy sự bất an của hai người kia, La Mãng cười nhạt, nói.
Hai vị thành chủ kia nghe vậy, sắc mặt cũng giãn ra một chút.
- Thế trận chúng ta bày ra ở đây, tên tiểu tử kia mà tới e rằng cũng chẳng dám mở mồm, lúc đó dạy dỗ hắn một chút, sau lại ôn hòa đàm luận, có lẽ cũng thừa sức chế ngự hắn.
La Mãng mỉm cười:
- Hơn nữa, các vị chớ quên lời hứa của Huyết Ưng vương đại nhân, chỉ cần chúng ta ngăn được Cửu U cung, đuổi họ trở về, thì sau đây chúng ta sẽ chân chính gia nhập Huyết Ưng điện. Lúc ấy cần gì phải ngại Cửu U nữa?
Hai vị thành chủ kia gật gù. Nếu được là nhân sự chính thức của Đại La Thiên, dĩ nhiên phải tốt hơn cái địa vị thành chủ kham khổ này. Thu nhập thành trì rất xa xỉ, nhưng phần lớn đều phải cống nạp về cho thế lực.
- Thế nhưng chúng ta nhân số tuy áp đảo, một số đông vẫn chưa dám hoàn toàn trở mặt với Cửu U cung...
Thành chủ Huyết Thứu thành khẽ nói.
La Mãng nhếch môi:
- Do đó cần phải cho họ hết hy vọng với Cửu U cung, chỉ cần đẩy lui được binh lính Cửu U cung phái tới, tự nhiên họ sẽ biết cách chọn lựa.
Hai gã kia gật đầu, định tám chuyện nữa, nhưng đột nhiên giật mình, nhìn về hướng tây bắc thành trì, nơi đó đột nhiên có một cột sáng bắn lên trời.
Chính là hào quang linh trận truyền tống.
- Quả nhiên đã đến, thật là nghé non không sợ cọp.
La Mãng cười khẩy lầm rầm.
Vô số ánh mắt trong Ma Mãng thành đều nhìn về hướng cột sáng kia, sau đó họ chỉ nhìn thấy một đám mây đen lớn từ trong linh trận ào ào bay ra.
Một luồng khí tức lạnh lẽo sát phạt bao phủ quảng trường.
Không ít người biến sắc, vì bị sát khí lạnh lẽo của cánh quân này chấn nhiếp, trong lòng bất giác cảm thán. Quả là Đại La Thiên, ngay cả Cửu U cung chiến lực kém cỏi nhât cũng có một cánh quân khí thế như vậy.
Mây đen kéo tới, chẳng kiêng nể ai bay đến giữa quảng trường, lơ lửng trên không. Một nghìn binh sĩ nghiêm cẩn không một tiếng động, những con mắt sát phạt quét nhìn xuống bên dưới.
50 vị thành chủ nhất thời biến sắc, La Mãng cũng trợn mắt kinh nghi, hắn cất tiếng cười khẩy, đứng dậy giả lả ôm quyền:
- Các đại nhân Cửu U cung đại giá quang lâm, thật khiến cho Ma Mãng thành nở mày nở mặt. Chẳng biết hiện tại vị nào là tân thống lĩnh Cửu U vệ?
Giọng nói La Mãng hùng hồn vang lên, mọi ánh mắt hướng về Cửu U vệ. Đám mây đen rẽ ra một con đường, để lộ bóng người cao cao chậm rãi tiến tới.
Đứng phía trước Cửu U vệ, đôi mắt đen láy quét nhìn mười mấy vị thành chủ khí thế bất phàm ở chính giữa, hắn mỉm cười khẽ lẩm bẩm:
- Thế trận không tồi.
Đột nhiên con ngươi lóe sáng lạnh lẽo, âm thanh của hắn trở nên sắc như đao phong.
- Hai lựa chọn, quay lại quy thuận Cửu U cung, hoặc là... bỏ lại ghế thành chủ!
Giọng nói lạnh băng vang lên, không khí toàn thành đặc lại, ai nấy trợn mắt nín thở. Tân thống lĩnh Cửu U cung thật sự bá đạo tuyệt luân!
Đại Chúa Tể
Cửu U cung ra thông cáo với những thành thị vốn thuộc quyền sở hữu, thế nhưng chỉ có một ít kẻ hồi đáp. Chuyện cười này sớm đã lan truyền khắp Đại La Thiên, trở thành chuyên bàn luận trà dư tửu hậu, đặc biệt là Huyết Ưng điện.
Nhưng dù họ cười nhạo, cũng hiểu rõ cái cục tức đó Cửu U cung tuyệt đối không nuốt trôi, hay nói cách khác, Đại La Thiên vực say này Cửu U cung khó mà yên ổn, một thế lực lại mất mặt như thế, dù có được Thiên Thứu hoàng ngầm ủng hộ cũng khó mà tồn tại.
Với bộ dáng này, Cửu U cung hẳn nhiên bắt đầu có hành động.
Bất quá, Cửu U cung mấy năm nay phát triển trì trệ, yếu kém nhất trong thế lực Cửu Vương. Dù rằng hiện tại Cửu U độ kiếp thành công trở về, nhưng một thế lực không chỉ dựa vào mỗi chủ nhân mà lớn mạnh được. Thế lực các vương khác dưới trướng cường giả như mây, còn trong tay Cửu U ngoài Mục Trần mới biểu hiện cường hãn, những người khác cũng chỉ là tầm thường.
Mà tranh đấu chư vương Đại La Thiên vực chỉ có thể trông cậy vào tướng lĩnh dưới quyền, vương chủ không thể ra tay. Do đó hành động lần này Cửu U cung có hiệu quả gì hay không, ai nấy đều tỏ ra nghi ngờ.
Mục Trần tỏa sáng trong đại chiến Đại La Kim Trì, nhưng cũng chỉ có một mình mà thôi. Những thành chủ ở đây không ai là nhân vật tầm thường, nhiều kẻ thậm chí có danh tiếng kha khá trong Đại La Thiên vực.
Do vậy hành động đoạt lại uy quyền Cửu U cung hôm nay có thành công hay không, cũng còn là chuyện khó nói.
Huyết Ưng điện.
Trong một cung điện lớn, Huyết Ưng vương thượng tọa, hiên ngang uy vũ, đôi mắt đỏ ngầu nhìn xuống dưới, miệng mỉm cười nghiền ngẫm.
- Cửu U cung rốt cục đã bắt đầu ra tay....
Huyết Ưng vương cười nhạt, nhìn xuống Ngô Thiên hờ hững cất tiếng hỏi:
- Chuẩn bị chu đáo hết chưa?
- Tất cả thành chủ đều tập trung ở Ma Mãng thành, chỉ cần hắn dám đến, thì chắc chắn không đòi lại được thể diện mà càng thêm mất mặt.
Ngô Thiên cười nguy hiểm. Những thành chủ đó có thể cai trị cả một thành trì, đương nhiên cũng có thực lực bất phàm, mà những kẻ hàng đầu trong đó cũng có không ít người thực lực chẳng kém tứ đại thống lĩnh. Chẳng qua tuổi tác bọn họ khá cao, nên mặt tiềm lực không thể so sánh mà thôi.
Lúc này họ tập trung lại một chỗ, đương nhiên cũng là chiến lực cực kỳ mạnh mẽ. Cửu U cung kia ngoại trừ Cửu U, cũng chỉ có Mục Trần khá một chút. Hắn muốn dùng sức một mình chống cự bao nhiêu thành chủ thì có thể nói là ngu không tưởng.
- Đàn bà rốt cuộc vẫn là đàn bà, khó làm đại sự.
Huyết Ưng vương cười khẩy khinh thị. Cửu U trở về, thực lực đại tăng, nhưng hành động vẫn quá vội vàng. Cơ sở Cửu U cung quá mỏng, mới đặt chân về đã muốn thu lại nhũng địa bàn kia sao? Đâu có dễ vậy, cho rằng uy hiếp mấy năm nay của Huyết Ưng điện chẳng đáng vào đâu à?
Cái tên Mục Trần kia tuy rằng tiềm lực không tồi, nhưng mấy tên thành chủ ai mà không cáo già, sau lưng còn có Huyết Ưng vương ủng hộ, lần này Mục Trần lần này không chỉ không lấy lại thể diện, mà tiếng tăm khó khăn lắm mới tạo dựng được ở Đại La Kim Trì e rằng cũng tiêu tan luôn.
Đến lúc đó, con đàn bà Cửu U kia cũng nên biết chênh lệch to lớn giữa Cửu U cung và Huyết Ưng điện như thế nào.
Ma Mãng thành.
Một thành thị có quy mô rất khổng lồ, tọa lạc ở tây bắc Đại La Thiên vực. Đây là một thành trì quan trọng, độ phồn vinh trù phú cũng thuộc hàng nổi bật.
Năm xưa Cửu U cung được cấp cho quản lý thành thị này đã khiến cho không ít người nóng mắt, ngay sau khi nàng biến mất không lâu, Huyết Ưng vương đã nhanh tay thâu tóm ngay.
Ma Mãng thành hôm nay có vẻ rất náo nhiệt, không trung rộng lớn của thành thị xuất hiện vô số bóng người từ tứ phương kéo đến, hạ xuống vào thành.
Linh trận truyền tống trong thành cũng liên tục lóe hào quang.
Từ một ngày trước đã có tin tức, thành chủ La Mãng đã triệu
Tuy rằng tất cả đều phụ thuộc Đại La Thiên vực, nhưng mấy năm nay Cửu U cung suy thoái, La Mãng lại có dã tâm không nhỏ, tự nhiên không muốn Huyết Ưng điện. Trong mắt hắn, Cửu U cung chẳng thể nào sánh bằng Huyết Ưng điện đang như mặt trời giữa trưa.
Hắn có gan lộ liễu triệu tập binh mã chống đối Cửu U cung, tự nhiên không thể thiếu sự ủng hộ của Huyết Ưng điện.
Vùng đất trung ương Ma Mãng thành, một quảng trường rộng lớn, bức tượng con mãng xà to lớn cao tớn nghìn trượng sừng sựng nhìn xuống tòa thành.
Quanh quảng trường hôm nay đông nghịt người, cười nói ồn ào, bóng người liên miên ập tới, lơ lửng trên không trung. Những kiến trúc lầu các trong quảng trường cũng đầy người.
Mọi ánh mắt đều tập trung lại dưới chân pho tượng ma mãng, nơi đó có mười mấy thạch tọa, những đầu lĩnh cao cấp của cuộc triệu tập này đều ở đó, ngồi theo thứ tự, linh lực dũng mãnh toát ra.
Nhóm người kia khí tức trầm ổn, nhãn thần lộ tinh quang, hiển nhiên không phải nhân vật tầm thường.
Trong số họ, ba người ở chính giữa là có linh lực mạnh mẽ nhất, người chính giữa ba người đó vận hắc bào, thân hình vạm vỡ, đầu tóc cắt ngắn, gương mặt thô lỗ luôn mỉm cười, đôi mắt sâu như độc xà rình rập làm cho người ta lạnh tim.
Trên cổ hắn có xăm một hình tượng hắc mãng xà, đang há miệng cắn, vẻ dữ tợn đầy quỷ dị.
Hắn mỉm cười tủm tỉm dựa vào ghế đá, bàn tay chà chà tay vịn, dáng vẻ chẳng hề lo lắng cơn thịnh nộ Cửu U cung sắp giáng xuống.
Gã đó chính là thành chủ Ma Mãng thành, La Mãng. Hắn cai quản Ma Mãng thành nhiều năm, là kẻ giả dối tàn nhẫn, thực lực đã ở Chí Tôn nhị phẩm nhiều năm, bây giờ xem như Chí Tôn nhị phẩm đỉnh phong. Thực lực mạnh mẽ của hắn trong những thành chủ đầu phục Đại La Thiên vực, cũng là người có danh vọng.
Hai bên La Mãng là hai trung niên khá ốm. Họ chính là thành chủ Huyết Thứu thành và Hắc Nham thành, thực lực cũng đạt tới Chí Tôn nhị phẩm. Thế nhưng ánh mắt của họ lại không có vẻ trấn định như La Mãng. Đối với họ đắc tội Cửu U cung không phải là chuyện gì vui sướng, nhất là khi nghe được Cửu U hiện tại đã độ kiếp thành công, thực lực sánh ngang Chí Tôn ngũ phẩm, chẳng yếu hơn Huyết Ưng vương.
- Hai vị chớ nên lo lắng, Cửu U dù rằng đã khác xưa, nhưng Cửu U cung yếu nhược, gã tân thống lĩnh dù có chút năng lực, nhưng cũng chỉ là một tên nhóc trẻ người non dạ, khó làm nên trò gì.
Như nhận thấy sự bất an của hai người kia, La Mãng cười nhạt, nói.
Hai vị thành chủ kia nghe vậy, sắc mặt cũng giãn ra một chút.
- Thế trận chúng ta bày ra ở đây, tên tiểu tử kia mà tới e rằng cũng chẳng dám mở mồm, lúc đó dạy dỗ hắn một chút, sau lại ôn hòa đàm luận, có lẽ cũng thừa sức chế ngự hắn.
La Mãng mỉm cười:
- Hơn nữa, các vị chớ quên lời hứa của Huyết Ưng vương đại nhân, chỉ cần chúng ta ngăn được Cửu U cung, đuổi họ trở về, thì sau đây chúng ta sẽ chân chính gia nhập Huyết Ưng điện. Lúc ấy cần gì phải ngại Cửu U nữa?
Hai vị thành chủ kia gật gù. Nếu được là nhân sự chính thức của Đại La Thiên, dĩ nhiên phải tốt hơn cái địa vị thành chủ kham khổ này. Thu nhập thành trì rất xa xỉ, nhưng phần lớn đều phải cống nạp về cho thế lực.
- Thế nhưng chúng ta nhân số tuy áp đảo, một số đông vẫn chưa dám hoàn toàn trở mặt với Cửu U cung...
Thành chủ Huyết Thứu thành khẽ nói.
La Mãng nhếch môi:
- Do đó cần phải cho họ hết hy vọng với Cửu U cung, chỉ cần đẩy lui được binh lính Cửu U cung phái tới, tự nhiên họ sẽ biết cách chọn lựa.
Hai gã kia gật đầu, định tám chuyện nữa, nhưng đột nhiên giật mình, nhìn về hướng tây bắc thành trì, nơi đó đột nhiên có một cột sáng bắn lên trời.
Chính là hào quang linh trận truyền tống.
- Quả nhiên đã đến, thật là nghé non không sợ cọp.
La Mãng cười khẩy lầm rầm.
Vô số ánh mắt trong Ma Mãng thành đều nhìn về hướng cột sáng kia, sau đó họ chỉ nhìn thấy một đám mây đen lớn từ trong linh trận ào ào bay ra.
Một luồng khí tức lạnh lẽo sát phạt bao phủ quảng trường.
Không ít người biến sắc, vì bị sát khí lạnh lẽo của cánh quân này chấn nhiếp, trong lòng bất giác cảm thán. Quả là Đại La Thiên, ngay cả Cửu U cung chiến lực kém cỏi nhât cũng có một cánh quân khí thế như vậy.
Mây đen kéo tới, chẳng kiêng nể ai bay đến giữa quảng trường, lơ lửng trên không. Một nghìn binh sĩ nghiêm cẩn không một tiếng động, những con mắt sát phạt quét nhìn xuống bên dưới.
50 vị thành chủ nhất thời biến sắc, La Mãng cũng trợn mắt kinh nghi, hắn cất tiếng cười khẩy, đứng dậy giả lả ôm quyền:
- Các đại nhân Cửu U cung đại giá quang lâm, thật khiến cho Ma Mãng thành nở mày nở mặt. Chẳng biết hiện tại vị nào là tân thống lĩnh Cửu U vệ?
Giọng nói La Mãng hùng hồn vang lên, mọi ánh mắt hướng về Cửu U vệ. Đám mây đen rẽ ra một con đường, để lộ bóng người cao cao chậm rãi tiến tới.
Đứng phía trước Cửu U vệ, đôi mắt đen láy quét nhìn mười mấy vị thành chủ khí thế bất phàm ở chính giữa, hắn mỉm cười khẽ lẩm bẩm:
- Thế trận không tồi.
Đột nhiên con ngươi lóe sáng lạnh lẽo, âm thanh của hắn trở nên sắc như đao phong.
- Hai lựa chọn, quay lại quy thuận Cửu U cung, hoặc là... bỏ lại ghế thành chủ!
Giọng nói lạnh băng vang lên, không khí toàn thành đặc lại, ai nấy trợn mắt nín thở. Tân thống lĩnh Cửu U cung thật sự bá đạo tuyệt luân!
Đại Chúa Tể
Đánh giá:
Truyện Đại Chúa Tể
Story
Chương 701: Hai lựa chọn
9.8/10 từ 40 lượt.