Đại Chúa Tể
Chương 1290: Thánh Uyên Đại Lục
Thánh Uyên Đại Lục nằm tại vùng đất cực tây của đại thiên thế giới.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng không phải một toà đại lục, mà là một hạ vị diện kết nối với đại thiên thế giới giống như một không gian đặc biệt.
Thời thượng cổ, toà Thánh Uyên Đại Lục này chính là một trong những nơi quyết chiến giữa đại thiên thế giới và ngoại vực tộc.
Cho nên, tại Thánh Uyên Đại Lục này, không biết bao nhiêu cường giả đã bỏ mình, thậm chí số lượng thiên chí tôn ngã xuống cũng đếm quá 2 bàn tay; vô số truyền thừa, thần thông, thánh vật lưu lạc trong đó, qua ngàn vạn năm tháng tới giờ, ngẫu nhiên cũng có một vài kẻ may mắn đạt được truyền thừa không tầm thường, từ kẻ vô danh mà trở thành cường giả danh tiếng lẫy lừng.
Chính bởi vì có những tiền lệ này cho nên trên đại thiên thế giới càng ngày càng nhiều cường giả chen chúc mà tới, mong ước trở thành kẻ may mắn tiếp theo.
Bất quá, Thánh Uyên Đại Lục tuy ẩn chứa nhiều kỳ ngộ, nhưng sự hung hiểm trong đó cũng vượt quá mức tưởng tượng, do trận quyết chiến thời đại viễn cổ nên mảnh không gian này cực kỳ bất ổn, đủ các loại tình cảnh khốc liệt, cho nên dù có là đại viên mãn địa chí tôn, chỉ cần hơi sơ xẩy đều sẽ dính phải tai ương.
Hơn nữa, nguy hiểm nhất là, ở trên toà Thánh Uyên Đại Lục này vẫn có thể xuất hiện ngoại vực tà tộc..
Ở thời thượng cổ, ban đầu Thánh Uyên Đại Lục chính là bị ngoại vực tộc chiếm cứ, cho nên bọn chúng có một vài không gian thông đạo có thể tiến vào nơid dây.
Mà mục đích bọn chúng tiến vào Thánh Uyên Đại Lục thật ra cũng giống cường giả đại thiên thế giới, bởi vì trong trận đại chiến kia vực ngoại tộc cũng có rất nhiều cường giả đứng đầu bỏ mạng tại đây.
Cho nên những tên ngoại vực tộc muốn xông vào Thánh Uyên Đại Lục đều là để cố gắng tìm được những cường giả đã vẫn lạc của bọn chúng, có thể đạt được truyền thừa của bọn họ, tự thân lớn mạnh lên.
Do nhiều nguyên nhân nên toà Thánh Uyên Đại Lục này cũng trở thành điểm giao hội giữa đại thiên thế giới và ngoại vực tộc, một khi cường giả 2 bên vô tình gặp nhau liền trở thành tình cảnh ngươi chết ta sống...
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Thánh Uyên Đại Lục đã trở thành một trong những tiền tuyến của đại thiên thế giới chống lại ngoại vực tộc.
Thời điểm bọn Mục Trần chạy đến Thánh Uyên Đại Lục cũng đã là 2 tháng sau, đường xá xa xôi thế này, dù là Mục Trần cũng cảm thấy khiếp sợ.
Dù sao trên đường bọn họ tới đây toàn bộ là do Xích Viêm lão tiên nhảy cóc xuyên không gian, tuy tốc độ không bằng truyền tống trận, nhưng hơn ờ chỗ không cần thời gian vất vả đi tìm truyền tống trận.
Dĩ nhiên biện pháp này cũng chỉ có Thiên Chí Tôn như Xích Viêm lão tiên mới làm nổi, nếu đổi lại là bọn hắn thì chỉ sợ thời gian còn lâu gấp bội.
- Đây chính là Thánh Uyên Đại Lục sao?
Trên một ngọn núi hoang vu, ánh mắt Mục Trần nhìn về phía xa, chỉ thấy chỗ tầm mắt hắn nhìn tới, bầu trời mờ tối, toàn bộ thiên địa phảng phất như đang bị cực đoan đè nén.
Trong thiên địa, linh lực đều trở nên u ám, không thể linh hoạt như trong đại thiên thế giới.
ở nơi thế này mà muốn hấp thu linh lực thiên địa thì còn vất vả gấp mấy lần so với trên đại thiên thế giới.
Xa xôi trong thiên địa, thỉnh thoảng lại có vài tia sét đỏ au điên cuồng loé lên, tàn phá cả vùng đất, dao động cuồng bạo ẩn chứa trong những tia sét kia đủ làm địa chí tôn cũng sợ hết hồn hết vía.
Toà đại lục này như bị bao phủ trong bầu không khí u ám tới ngạt thở, nguy hiểm cực kỳ, khắp nơi đều tràn đầy nguy cơ.
- Trước đây rất lâu, toà Thánh Uyên Đại Lục này thật ra cũng là một bảo địa tu luyện, chẳng qua sau khi bị ngoại vực tộc xâm chiếm thì bị tà khí làm ô nhiễm, mặc dù đại thiên thế giới ta nhiều lần tịnh hoá những vẫn khó có thể phục hồi như thời đỉnh cao được.
Bên cạnh, Xích Viêm lão tiên có chút tiếc nuối nói.
Mấy người Mục Trần, Lạc Ly cũng cảm thán một tiếng, ngoại vực tộc đúng là tử địch không thể dung của đại thiên thế giới, bởi vì thủ đoạn của bọn chúng quá mức cực đoan, dưới tà khí xâm nhiễm, đến cả linh lực cũng sẽ bị ô nhiễm, qua thời gian dài thì chỉ sợ nguồn linh lực để tu luyện trên đại thiên thế giới sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt.
- Tiền bối, thượng cổ Thánh Uyên là ở trong toà đại lục này sao?
Mục Trần quay sang hỏi.
Xích Viêm lão tiên gật đầu một cái nóiNơi này vẫn là bên ngoài Thánh Uyên Đại Lục, còn thượng cổ Thánh Uyên lại ở trung tâm đại lục, không gian nơi đó đã vỡ nhỏ, bị thời không phong bạo che phủ, chúng ta phải đợi thời không phong bạo yếu bớt thì lão phu mới có thể đưa các ngươi vào trong"
Nói đến thời không phong bạo, ngay cả nhân vật như Xích Viêm Lão Tiên đều tỏ ra thận trọng.
- Sức tàn phá của phong bạo vẫn chưa phải là nguy hiểm, phiền toái nhất là nếu lọt vào trong đó, rất có thể sẽ bị ngẫu nhiên đưa tới địa vực của ngoại vực tộc
. Thấy vẻ mặt của bọn họ, Xích Viêm lão tiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói.
- Toà Thánh Uyên Đại Lục này nối liền đại thiên thế giới cùng ngoại vực tộc, nếu rơi vào chỗ của ngoại vực tộc thì dù là Thiên Chí Tôn cũng có nguy cơ rơi rụng, chuyện thế này cũng đã từng xảy ra rồi
Bây giờ bọn Mục trần mới hiểu vì sao Xích viêm Lão Tiên kiêng kỵ như vậy, dù là mạnh như thiên chí tôn nhưng nếu rơi vào khu vực của ngoại vực tộc, lại bị Ma Đế của đối phương nhìn thấy, thì kết quả cũng chả tốt hơn là bao.
- Chúng ta tới Thánh Uyên Thành trước, đó là thành thị lớn nhất Thánh Uyên Đại Lục
Thanh âm vừa dứt, Xích Viêm Lão Tiên vung tay áo bào lên, linh quang lập tức bao phủ bọn Mục Trần, sau đó hoá thành hồng quang xẹt qua chân trời, xuyên qua khu vực đầy sấm sét đỏ ngầu.
Toà thành uyên đại lục này mặc dù hung hiểm, nhưng chỉ cần không gặp thời không phong bạo thì với thực lực của Xích Viêm lão tiên có thề hoàn toàn đi ngang.
Sau khi Xích Viêm lão tiên mang bọn hắn đi, chỉ không đến nửa canh giờ sau, bọn Mục Trần đã thấy ở cuối tầm mắt, có một toà thành thị cực kỳ khổng lồ dần dần xuất hiện.
Trong đất trời mờ mờ tối, từ xa nhìn lại, toà thành này tựa như một con thú dữ từ viễn cổ bò lổm ngổm trên mặt đất, tản ra một cỗ khí tức áp bức không thể nào hình dung.
Càng tới gần, Mục Trần lại phát hiện, bên trên toà thành có một màn hào quang khổng lồ không tả nổi đang bao phủ, màn hào quang kia tản ra dao động linh lực cực kỳ kinh khủng.
- Lại là một toà đại tông sư linh trận!
Mục Trần nhìn màn hào quang, trong lòng cũng hơi chấn động, bằng trình độ linh trận tông sư, hắn liếc một cái cũng nhìn ra, màn hào quang kia chính là một toà linh trận cấp đại tông sư.
Hơn nữa,trong tầng thứ tông sư linh trận, cấp bậc của toà linh trận này chỉ sợ cũng không thấp.
- Toà Linh Trận này chính là do Thiên Trận Lão Nhân thời viễn cổ bố trí ra, Thiên Trận lão nhản này cũng là một vị Thánh Phẩm Đại Tông Sư, ờ thời thượng cổ cũng nằm trong số các cường giả đỉnh phong.
Toà đại trận này dù lão phu toàn lực xuất thủ, cũng không cách nào phá hỏng được" xích Viêm lão tiên cười nói.
- Thánh phẩm đại tông sư?!
Nghe đến đây, bốn người Mục Trần chợt động dung, đặc biệt là Mục Trần cùng Linh Khê, bản thân là linh trận sư, bọn họ cực kỳ rõ Thánh Phẩm Đại Tông Sư kinh khủng cỡ nào.
Vì đại tông sư cảnh cũng giống thiên chí tôn, cũng chia làm linh, tiên, thánh tam phẩm, mà thánh phẩm đại tông sư cũng tương đương với một vị thánh phẩm thiên chí tôn.
Đó cũng coi như là tồn tại đỉnh phong nhất trên đại thiên thế giới.
- Khó trách toà linh trận này ta liếc mắt nhìn qua liền cảm giác không cách nào dò xét được, nếu cố tình dò xét chỉ sợ sẽ làm tâm lực kiệt quệ
. Linh Khê thờ dài nói, bằng cảnh giới cao cấp tông sư của nàng, linh trận bình thường nàng chỉ cần nhìn một cái liền có thể tìm thấy các loại sơ hở, nhưng với toà đại trận này, nếu mạnh mẽ dò xét, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp cắn trả.
- Thánh Uyên Đại Lục chính là một trong những giao điểm với ngoại vực tộc, toà Thánh Uyên thành này có trách nhiệm giám thị, chấn nhiếp, cho nên tất nhiên là cần sự phòng thủ đảm bảo nhất.
Lạc Ly hơi gật đầu một cái, cũng có thể hiểu được vài điểm.
- Đi thôi.
Xích Viêm lão tiên gật đầu, mang theo bốn người nhanh chỏng tới gần toà thành khổng lồ, cuối cùng xuyên thấu qua màn hào quang dao động kinh khủng kia mà vào.
Trong lúc xuyên qua hào quang, Mục Trần cảm giác rõ rệt được một loại dao động ẩn hiện dò xét qua cơ thể hắn trong nháy mắt, dưới sự dò xét đó, dường như bất kỳ bí mật nào của hắn cũng bị phơi ra ngoài.
Hăn biết đây là sự kiểm tra của toà đại trận này, một khi phát hiện kẻ xâm nhập là ngoại vực tộc thì chỉ sợ nháy mắt sẽ phát ra công kích huỷ diệt.
Tới khi vào trong thành, bọn Mục Trần mới nhận ra, ngoài dự đoán là, toà thành thị này lại rất phồn hoa náo nhiệt, người tới người lui tấp nập, đủ loại âm thanh ồn ào huyên náo vang lên.
Hơn nữa, bọn Mục Trần còn phát hiện ra một chuyện khá chấn động, đó chính là trong toà thành thị này, có đến hơn nửa số người đều có dao động linh lực mạnh mẽ, loại dao động này chứng tỏ có không ít người đã đạt tới địa chí tôn cảnh....
Bất quá, bọn họ cũng không ngạc nhiên quá lâu, vì những kẻ đủ lá gan tới Thánh Uyên Đại Lục này lại có thể là kẻ yếu hay sao?
Ánh mắt bọn Mục Trần quét qua tứ phía, một khắc sau đều không hẹn mà tập trung lại nhìn về phía trung tâm toà thành, ở nơi đó có một tấm bia đá cổ xưa to mấy vạn trượng sừng sững đứng.
Trên bia đá tản ra dao động linh lực cực kỳ mạnh mẽ, trên đầu bia đá có khắc ba chữ đỏ chói, toả ra xích quang chói mắt, đồng thời còn có hàn khí lạnh lẽo.
- Tru Ma bảng!
Mà bên cạnh chữ "Tru Ma bảng!" còn có một dòng chữ màu vàng kim, phát ra kim quang, tạo ra một cảm giác uy nghiêm không thể tả.
- Do Đại Thiên cung lập
- Đại Thiên Cung?
Ánh mắt Mục Trần chợt loé, lẩm bẩm nói:
- Lại có thể lấy Đại Thiên thế giới làm tên, đây tột cùng là thế lực phương nào? Thật là khí phách
Xích Viêm lão tiên ở bên nghe vậy, cũng nở nụ cười cổ quái, hắn nhìn chằm chằm ba chữ "Đại Thiên Cung", một lát sau ung dung nói:
- Tất nhiên là khí phách rồi, bởi vì đây là thế lực vượt qua bất kỳ cổ tộc cùng siêu cấp thế lực nào trên đại thiên thế giới...
- Chính là Đệ Nhất thế lực trên Đại Thiên Thế Giới...
Đại Chúa Tể
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng không phải một toà đại lục, mà là một hạ vị diện kết nối với đại thiên thế giới giống như một không gian đặc biệt.
Thời thượng cổ, toà Thánh Uyên Đại Lục này chính là một trong những nơi quyết chiến giữa đại thiên thế giới và ngoại vực tộc.
Cho nên, tại Thánh Uyên Đại Lục này, không biết bao nhiêu cường giả đã bỏ mình, thậm chí số lượng thiên chí tôn ngã xuống cũng đếm quá 2 bàn tay; vô số truyền thừa, thần thông, thánh vật lưu lạc trong đó, qua ngàn vạn năm tháng tới giờ, ngẫu nhiên cũng có một vài kẻ may mắn đạt được truyền thừa không tầm thường, từ kẻ vô danh mà trở thành cường giả danh tiếng lẫy lừng.
Chính bởi vì có những tiền lệ này cho nên trên đại thiên thế giới càng ngày càng nhiều cường giả chen chúc mà tới, mong ước trở thành kẻ may mắn tiếp theo.
Bất quá, Thánh Uyên Đại Lục tuy ẩn chứa nhiều kỳ ngộ, nhưng sự hung hiểm trong đó cũng vượt quá mức tưởng tượng, do trận quyết chiến thời đại viễn cổ nên mảnh không gian này cực kỳ bất ổn, đủ các loại tình cảnh khốc liệt, cho nên dù có là đại viên mãn địa chí tôn, chỉ cần hơi sơ xẩy đều sẽ dính phải tai ương.
Hơn nữa, nguy hiểm nhất là, ở trên toà Thánh Uyên Đại Lục này vẫn có thể xuất hiện ngoại vực tà tộc..
Ở thời thượng cổ, ban đầu Thánh Uyên Đại Lục chính là bị ngoại vực tộc chiếm cứ, cho nên bọn chúng có một vài không gian thông đạo có thể tiến vào nơid dây.
Mà mục đích bọn chúng tiến vào Thánh Uyên Đại Lục thật ra cũng giống cường giả đại thiên thế giới, bởi vì trong trận đại chiến kia vực ngoại tộc cũng có rất nhiều cường giả đứng đầu bỏ mạng tại đây.
Cho nên những tên ngoại vực tộc muốn xông vào Thánh Uyên Đại Lục đều là để cố gắng tìm được những cường giả đã vẫn lạc của bọn chúng, có thể đạt được truyền thừa của bọn họ, tự thân lớn mạnh lên.
Do nhiều nguyên nhân nên toà Thánh Uyên Đại Lục này cũng trở thành điểm giao hội giữa đại thiên thế giới và ngoại vực tộc, một khi cường giả 2 bên vô tình gặp nhau liền trở thành tình cảnh ngươi chết ta sống...
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Thánh Uyên Đại Lục đã trở thành một trong những tiền tuyến của đại thiên thế giới chống lại ngoại vực tộc.
Thời điểm bọn Mục Trần chạy đến Thánh Uyên Đại Lục cũng đã là 2 tháng sau, đường xá xa xôi thế này, dù là Mục Trần cũng cảm thấy khiếp sợ.
Dù sao trên đường bọn họ tới đây toàn bộ là do Xích Viêm lão tiên nhảy cóc xuyên không gian, tuy tốc độ không bằng truyền tống trận, nhưng hơn ờ chỗ không cần thời gian vất vả đi tìm truyền tống trận.
Dĩ nhiên biện pháp này cũng chỉ có Thiên Chí Tôn như Xích Viêm lão tiên mới làm nổi, nếu đổi lại là bọn hắn thì chỉ sợ thời gian còn lâu gấp bội.
- Đây chính là Thánh Uyên Đại Lục sao?
Trên một ngọn núi hoang vu, ánh mắt Mục Trần nhìn về phía xa, chỉ thấy chỗ tầm mắt hắn nhìn tới, bầu trời mờ tối, toàn bộ thiên địa phảng phất như đang bị cực đoan đè nén.
Trong thiên địa, linh lực đều trở nên u ám, không thể linh hoạt như trong đại thiên thế giới.
ở nơi thế này mà muốn hấp thu linh lực thiên địa thì còn vất vả gấp mấy lần so với trên đại thiên thế giới.
Xa xôi trong thiên địa, thỉnh thoảng lại có vài tia sét đỏ au điên cuồng loé lên, tàn phá cả vùng đất, dao động cuồng bạo ẩn chứa trong những tia sét kia đủ làm địa chí tôn cũng sợ hết hồn hết vía.
Toà đại lục này như bị bao phủ trong bầu không khí u ám tới ngạt thở, nguy hiểm cực kỳ, khắp nơi đều tràn đầy nguy cơ.
- Trước đây rất lâu, toà Thánh Uyên Đại Lục này thật ra cũng là một bảo địa tu luyện, chẳng qua sau khi bị ngoại vực tộc xâm chiếm thì bị tà khí làm ô nhiễm, mặc dù đại thiên thế giới ta nhiều lần tịnh hoá những vẫn khó có thể phục hồi như thời đỉnh cao được.
Bên cạnh, Xích Viêm lão tiên có chút tiếc nuối nói.
Mấy người Mục Trần, Lạc Ly cũng cảm thán một tiếng, ngoại vực tộc đúng là tử địch không thể dung của đại thiên thế giới, bởi vì thủ đoạn của bọn chúng quá mức cực đoan, dưới tà khí xâm nhiễm, đến cả linh lực cũng sẽ bị ô nhiễm, qua thời gian dài thì chỉ sợ nguồn linh lực để tu luyện trên đại thiên thế giới sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt.
- Tiền bối, thượng cổ Thánh Uyên là ở trong toà đại lục này sao?
Mục Trần quay sang hỏi.
Xích Viêm lão tiên gật đầu một cái nóiNơi này vẫn là bên ngoài Thánh Uyên Đại Lục, còn thượng cổ Thánh Uyên lại ở trung tâm đại lục, không gian nơi đó đã vỡ nhỏ, bị thời không phong bạo che phủ, chúng ta phải đợi thời không phong bạo yếu bớt thì lão phu mới có thể đưa các ngươi vào trong"
Nói đến thời không phong bạo, ngay cả nhân vật như Xích Viêm Lão Tiên đều tỏ ra thận trọng.
- Sức tàn phá của phong bạo vẫn chưa phải là nguy hiểm, phiền toái nhất là nếu lọt vào trong đó, rất có thể sẽ bị ngẫu nhiên đưa tới địa vực của ngoại vực tộc
. Thấy vẻ mặt của bọn họ, Xích Viêm lão tiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói.
- Toà Thánh Uyên Đại Lục này nối liền đại thiên thế giới cùng ngoại vực tộc, nếu rơi vào chỗ của ngoại vực tộc thì dù là Thiên Chí Tôn cũng có nguy cơ rơi rụng, chuyện thế này cũng đã từng xảy ra rồi
Bây giờ bọn Mục trần mới hiểu vì sao Xích viêm Lão Tiên kiêng kỵ như vậy, dù là mạnh như thiên chí tôn nhưng nếu rơi vào khu vực của ngoại vực tộc, lại bị Ma Đế của đối phương nhìn thấy, thì kết quả cũng chả tốt hơn là bao.
- Chúng ta tới Thánh Uyên Thành trước, đó là thành thị lớn nhất Thánh Uyên Đại Lục
Thanh âm vừa dứt, Xích Viêm Lão Tiên vung tay áo bào lên, linh quang lập tức bao phủ bọn Mục Trần, sau đó hoá thành hồng quang xẹt qua chân trời, xuyên qua khu vực đầy sấm sét đỏ ngầu.
Toà thành uyên đại lục này mặc dù hung hiểm, nhưng chỉ cần không gặp thời không phong bạo thì với thực lực của Xích Viêm lão tiên có thề hoàn toàn đi ngang.
Sau khi Xích Viêm lão tiên mang bọn hắn đi, chỉ không đến nửa canh giờ sau, bọn Mục Trần đã thấy ở cuối tầm mắt, có một toà thành thị cực kỳ khổng lồ dần dần xuất hiện.
Trong đất trời mờ mờ tối, từ xa nhìn lại, toà thành này tựa như một con thú dữ từ viễn cổ bò lổm ngổm trên mặt đất, tản ra một cỗ khí tức áp bức không thể nào hình dung.
Càng tới gần, Mục Trần lại phát hiện, bên trên toà thành có một màn hào quang khổng lồ không tả nổi đang bao phủ, màn hào quang kia tản ra dao động linh lực cực kỳ kinh khủng.
- Lại là một toà đại tông sư linh trận!
Mục Trần nhìn màn hào quang, trong lòng cũng hơi chấn động, bằng trình độ linh trận tông sư, hắn liếc một cái cũng nhìn ra, màn hào quang kia chính là một toà linh trận cấp đại tông sư.
Hơn nữa,trong tầng thứ tông sư linh trận, cấp bậc của toà linh trận này chỉ sợ cũng không thấp.
- Toà Linh Trận này chính là do Thiên Trận Lão Nhân thời viễn cổ bố trí ra, Thiên Trận lão nhản này cũng là một vị Thánh Phẩm Đại Tông Sư, ờ thời thượng cổ cũng nằm trong số các cường giả đỉnh phong.
Toà đại trận này dù lão phu toàn lực xuất thủ, cũng không cách nào phá hỏng được" xích Viêm lão tiên cười nói.
- Thánh phẩm đại tông sư?!
Nghe đến đây, bốn người Mục Trần chợt động dung, đặc biệt là Mục Trần cùng Linh Khê, bản thân là linh trận sư, bọn họ cực kỳ rõ Thánh Phẩm Đại Tông Sư kinh khủng cỡ nào.
Vì đại tông sư cảnh cũng giống thiên chí tôn, cũng chia làm linh, tiên, thánh tam phẩm, mà thánh phẩm đại tông sư cũng tương đương với một vị thánh phẩm thiên chí tôn.
Đó cũng coi như là tồn tại đỉnh phong nhất trên đại thiên thế giới.
- Khó trách toà linh trận này ta liếc mắt nhìn qua liền cảm giác không cách nào dò xét được, nếu cố tình dò xét chỉ sợ sẽ làm tâm lực kiệt quệ
. Linh Khê thờ dài nói, bằng cảnh giới cao cấp tông sư của nàng, linh trận bình thường nàng chỉ cần nhìn một cái liền có thể tìm thấy các loại sơ hở, nhưng với toà đại trận này, nếu mạnh mẽ dò xét, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp cắn trả.
- Thánh Uyên Đại Lục chính là một trong những giao điểm với ngoại vực tộc, toà Thánh Uyên thành này có trách nhiệm giám thị, chấn nhiếp, cho nên tất nhiên là cần sự phòng thủ đảm bảo nhất.
Lạc Ly hơi gật đầu một cái, cũng có thể hiểu được vài điểm.
- Đi thôi.
Xích Viêm lão tiên gật đầu, mang theo bốn người nhanh chỏng tới gần toà thành khổng lồ, cuối cùng xuyên thấu qua màn hào quang dao động kinh khủng kia mà vào.
Trong lúc xuyên qua hào quang, Mục Trần cảm giác rõ rệt được một loại dao động ẩn hiện dò xét qua cơ thể hắn trong nháy mắt, dưới sự dò xét đó, dường như bất kỳ bí mật nào của hắn cũng bị phơi ra ngoài.
Hăn biết đây là sự kiểm tra của toà đại trận này, một khi phát hiện kẻ xâm nhập là ngoại vực tộc thì chỉ sợ nháy mắt sẽ phát ra công kích huỷ diệt.
Tới khi vào trong thành, bọn Mục Trần mới nhận ra, ngoài dự đoán là, toà thành thị này lại rất phồn hoa náo nhiệt, người tới người lui tấp nập, đủ loại âm thanh ồn ào huyên náo vang lên.
Hơn nữa, bọn Mục Trần còn phát hiện ra một chuyện khá chấn động, đó chính là trong toà thành thị này, có đến hơn nửa số người đều có dao động linh lực mạnh mẽ, loại dao động này chứng tỏ có không ít người đã đạt tới địa chí tôn cảnh....
Bất quá, bọn họ cũng không ngạc nhiên quá lâu, vì những kẻ đủ lá gan tới Thánh Uyên Đại Lục này lại có thể là kẻ yếu hay sao?
Ánh mắt bọn Mục Trần quét qua tứ phía, một khắc sau đều không hẹn mà tập trung lại nhìn về phía trung tâm toà thành, ở nơi đó có một tấm bia đá cổ xưa to mấy vạn trượng sừng sững đứng.
Trên bia đá tản ra dao động linh lực cực kỳ mạnh mẽ, trên đầu bia đá có khắc ba chữ đỏ chói, toả ra xích quang chói mắt, đồng thời còn có hàn khí lạnh lẽo.
- Tru Ma bảng!
Mà bên cạnh chữ "Tru Ma bảng!" còn có một dòng chữ màu vàng kim, phát ra kim quang, tạo ra một cảm giác uy nghiêm không thể tả.
- Do Đại Thiên cung lập
- Đại Thiên Cung?
Ánh mắt Mục Trần chợt loé, lẩm bẩm nói:
- Lại có thể lấy Đại Thiên thế giới làm tên, đây tột cùng là thế lực phương nào? Thật là khí phách
Xích Viêm lão tiên ở bên nghe vậy, cũng nở nụ cười cổ quái, hắn nhìn chằm chằm ba chữ "Đại Thiên Cung", một lát sau ung dung nói:
- Tất nhiên là khí phách rồi, bởi vì đây là thế lực vượt qua bất kỳ cổ tộc cùng siêu cấp thế lực nào trên đại thiên thế giới...
- Chính là Đệ Nhất thế lực trên Đại Thiên Thế Giới...
Đại Chúa Tể
Đánh giá:
Truyện Đại Chúa Tể
Story
Chương 1290: Thánh Uyên Đại Lục
9.8/10 từ 40 lượt.