Đại Chúa Tể
Chương 1129: Thu hoạch phong phú
Đại điện hỗn độn, vũ phiến đang lẳng lặng huyền phù trong tay của Mục Trần. Sau khi lấy lại vũ phiến Mục Trần cũng không quan tâm đến Chúc Diễm nữa, hắn quay qua nhìn Lâm Tĩnh với Cửu U mà nói “giờ chúng ta phân chia bảo bối thôi”
Mục Trần đưa ra phong thần phiến (vũ phiến) rồi nói “ưu tiên chị em phụ nữ trước tự do chọn trước”
Mục Trần vẫn tươi cười như không có gì, tuy rằng phong thần phiến chính là thánh vật thật sự, uy lực cực khủng nhưng hắn lại không có chút đau lòng nào. Dù sao thánh vật Mục Trần cũng từng gặp, mạnh như Tinh thần trấn ma tháp hắn còn đưa cho Mạn Đà La được mà
Cửu U với Lâm Tĩnh quan sát phong thần phiến chốc lát rồi lắc đầu nói “ngươi đã cùng nó liên thủ đối địch nên nó sẽ không bài xích ngươi. Do đó ngươi làm chủ nhân của nó là thích hợp nhất”
Các nàng nói không phải giả, lúc trước Mục Trần được phong thần phiến truyền một vài ấp pháp nên giữa hắn và thánh vật đã có chút liên hệ ăn ý. Do vậy nếu Mục Trần làm chủ nhân của phong thần phiến thì nó chắc không có gì phản đối
Mục Trần nhìn phản ứng của các nàng bất đắc dĩ cười. Hắn suy nghĩ một hồi rồi không khách sáo nữa liền cầm lấy vũ phiến, nói “vậy lần này ta chiếm ít tiện nghi rồi”
“Còn những thứ kia” Mục Trần chỉ về thanh sắc ngọc quyển và linh trì do chí tôn linh dịch hóa thành
“xem xem là cái gì trước đã” Cửu U phất một cái, thanh sắc ngọc quyền liền rơi vào tay nàng. Nàng nhắm mắt cảm ứng một chút sau đó kinh ngạc nói “là một tiểu thần thông thuật tên là Hô phong thuật. Có thể dụng linh lực hóa thành phong trận, lại còn giúp người ta ngự phong phi hành, tốc độ nhanh vô cùng”
Có thể khiến cho Cửu U – bản thể là Cửu U Minh tước là một loại thần thú phi hành am hiểu tốc độ - khen rằng tốc độ nhanh thì có thể hiểu được ngự phong kia tốc độ kinh khủng cỡ nào
Mục Trần có chút kinh ngạc, thần thông này có thiên hướng phụ trợ nhưng so với một vài thần thông công kích thì hô phong thuật này lại có giá trị cao hơn nhiều
Dù sao chỉ cần tu luyện thần thông thuật này thì có thêm cái bảo đảm tính mạng, đến lúc gặp địch nhân khó chơi mà đánh không lại thì cũng có thể toàn mạng trở ra, làm người khác cảm thán không thôi
Theo Mục Trần phỏng chừng nếu như hắn tu luyện thuật này thì dù gặp phải địa chí tôn chân chính hắn cũng thuận lợi thoát được
Ngọc quyển khắc hô phong thuật này là một bảo bối đây
Bất quá đã có phong thần phiến nên Mục Trần cũng không tham lam thêm mà giao hô phong thuật cho hai nàng tự xử
“thần thông để trốn à, kém lắm” Lâm Tĩnh chu chu miệng mà nói, nàng không mấy hứng thú với thần thông loại này
Cửu U cảm tạ nhìn Lâm Tĩnh, nàng biết Lâm Tĩnh đang cố ý nhường cho nàng. Trong ba người chỉ có nàng là thích hợp với hô phong thuật nhất. Có nó thì tốc độ của nàng sẽ được đề thăng rất lớn, chấp luôn Mục Trần
“từ chối là bất kính, ta đành thu vậy” Cửu U nắm lấy hô phong thuật rồi nói
“vậy thì linh trì thuộc về ta” Lâm Tĩnh mỉm cười, sau đó nàng huy động băng linh ngẫu lấy hàn băng kiếm đào nguyên linh trì lên, rồi nàng vung tay một cái thu tất cả vào
Linh trì nếu ngưng luyện lại cũng có thể được mấy ngàn vạn chí tôn linh dịch, số lượng không phải nhỏ. Nếu đem ra trao đổi có thể đổi được một thần thông thuật, so ra cũng không thiệt thòi là mấy
Chia của cải xong Mục Trần mới hài lòng, giờ đã vơ vét hết bảo bối nên không còn gì bất mãn nữa
Nghĩ xong Mục Trần mới liếc Chúc Diễm đang bị vây khốn, nếu như hắn không đột ngột xuất hiện thì chuyến đi lần này đã hoàn mỹ rồi
“đi thôi”
Mục Trần nhìn đại điện đã không còn gì nữa
Cửu U với Lâm Tĩnh không có ý kiến gì
Lúc này Chúc Diễm đang ngồi đả tọa trong phong bạo, hắn cũng không quan tâm đến việc tổ đội Mục Trần phân chia tài sản. Mà Mục Trần thấy hắn vậy cũng lười quan tâm, sau đó cùng Cửu U với Lâm Tinh nhanh chóng rời đi
Tổ đội Mục Trần đi được một lúc sau Chúc Diễm mới chậm rãi mở mắt ra, rồi nhìn hướng Mục Trần rời đi mà khẽ cười
“Mục Trần à, ngươi thật có ý tứ. Sau này chúng ta còn gặp lại ta sẽ đòi lại món nợ hôm nay, hy vọng ngươi không làm ta thất vọng”
Ngoại vi phong phủ đại điện
Đại trận bên ngoài bỗng hiện ra một thông đạo, sau đó có ba thân ảnh chậm rãi bước ra. Đợi khi bọn họ ra ngoài thì đại trận lại khôi phục nguyên dạng như cũ
Mà lúc này một vài thạch đảo của phong phủ đã bị không ít nhân mã phát hiện ra, không ngừng tìm kiếm sưu tầm bảo bối
Thỉnh thoảng nghe được một vài thanh âm kinh hỉ vang lên, xem ra có vài người vận khí tốt tìm được bảo bối lưu lại
Mà bên ngoài đại điện cũng có không ít kẻ nhòm ngó, bất quá bọn hắn đang kiêng kị linh trận nên mới không dám xông vào
Vì thế khi ba người Mục Trần từ đại điện đi ra đã phải đón lấy không ít ánh mắt tham lam soi mói
Ai cũng biết trong đại điện tất có bảo bối, mà ba người Mục Trần có thể tự do xuất nhập nên bảo bối tự nhiên đã bị lấy hết rồi
Bất quá ý niệm tham lam vừa hiện thì một đạo hàn quang quét ngang, một cỗ hàn khí khủng bố phát ra băng phong cả đại địa
Mọi người hoảng sợ tránh khỏi đạo hàn quang đó, ai cũng kinh hãi nhìn thấy một linh ngẫu đầy hàn khí xuất hiện trước ba người kia
Trên thân thể linh ngẫu bộc phát ra ba động linh lực khủng bố làm bọn hắn phải biến sắc
“là linh ngẫu cửu phẩm viên mãn” bọn hắn nhìn nhau mà lòng chấn động. Sau đó quyết định rút lui, đội ngũ mà có được linh ngẫu đẳng cấp này thì không phải dạng vừa đâu, bọn hắn không thể trêu chọc được
“mấy kẻ này mũi thính thật” Mục Trần nhìn xung quanh mà cảm thán. Lúc này có không ít nhân ảnh phi hành, tổ đội Mục Trần vào không bao lâu mà chỗ này đã bị nhiều người phát hiện ra
Cũng may bảo bối quý giá nhất trong phong phủ đã bị tổ đội Mục Trần lấy hết, chỉ là có chút xung đột với Chúc Diễm, chuyện này làm Mục Trần có chút bất đắc dĩ
Cửu U ở bên cạnh thấy vẻ mặt Mục Trần như vậy thì hiểu được hắn đang nghĩ gì bèn cười duyên nói “xem ra cả bốn kẻ đứng đầu cường giả bảng đều không có hảo ý với ngươi nhỉ, ngươi thật đúng là chuyên gia gây sự mà”
Mục Trần nghe nàng nói thì cười tự giễu, hắn biết nàng nói không sai. Mục Trần hắn phế một tay của Hạ Hoằng nên Hạ Vũ sẽ không bỏ qua cho hắn, còn bài danh đệ tam là Già Lâu La lại là đại địch của hắn, chỉ duy nhất bài danh đệ nhị Tô Khinh Ngâm là chưa có địch ý nhưng nàng lại hỷ nộ vô thường khó mà biết được. Còn đệ nhất cường giả thì vừa bị hắn gài bẫy xong
chỉ cần đắc tội với một trong những kẻ này là sợ mất mật rồi, thế mà Mục Trần lại chả ngán ai, đắc tội hết mấy kẻ đó. Bản lĩnh gây họa này ngay cả Mục Trần cũng thấy bội phục chính mình
Bất quá tuy lần này chỉ là chuyện bất đắc dĩ thôi nhưng Mục Trần quyết không hối hận. Dù có quay lại Mục Trần vẫn không do dự động thủ với Chúc Diễm
Mấy năm qua Mục Trần một đường tu luyện đã đắc tội không ít cường giả, mà cuối cùng hắn vẫn là người cười cuối cùng, còn những đối thủ trước đó đã bị bỏ lại tít mù phía sau
Dĩ vãng đã từng như thế nên Mục Trần tin tưởng sau này cũng vẫn vậy
Nghĩ đến đây Mục Trần cười cười, không những không lo lắng sợ hãi mà còn tự tin nữa là khác. Cường giả chi đạo nếu không tin vào bản thân mình thì không thể tiến xa hơn được
“đi thôi, tìm một chỗ nghỉ ngơi hồi phục trước đã” Mục Trần nhìn hai nàng nói. Trải qua đại chiến linh lực đã tiêu hao rất nhiều, trạng thái cơ thể rất kém rồi nên cần khôi phục mới được. Hơn nữa cũng cần luyện hóa sơ sơ phong thần phiến một chút miễn cho bị người khác dễ dàng cướp đi lần nữa
Cửu U gật đầu, nàng cũng muốn cảm ngộ hô phong thuật một chút mới được, còn Lâm Tĩnh cũng không dị nghị gì
Vì thế ba người trực tiếp rời khỏi phong đảo sau đó tìm tòi xung quanh được một tiểu đảo hẻo lánh. Tiểu đảo này nhìn rất bình thường, không có linh trận thủ hộ nên không sợ những kẻ khác đến đây tầm bảo
Vì thế cả ba người đáp xuống tiểu đảo sau đó tìm một phá tháp chui vào
ở tầng đầu Mục Trần bố trí một linh trận thủ hộ cỡ nhỏ, làm xong hết hắn mới yên tâm hít một hơi, lật tay một cái vũ phiến liền xuất hiện
Mục Trần hai mắt nóng rực nhìn vũ phiến, sau Tinh thần trấm ma tháp thì đây là kiện thánh vật thứ hai mà hắn có được. Tuy đẳng cấp của vũ phiến thì không bằng Tinh thần trấn ma tháp nhưng không sao, dù gì Tinh thần trấn ma tháp cũng là do Tứ điện chủ lưu lại còn phong thần phiến do phong phủ chủ lưu lại, mà địa vị hai người trong thiên cung lại có chênh lệch không nhỏ
Vì thế Mục Trần lại mừng trong lòng, dù gì chưa đột phá đến địa chí tôn thì dù có thánh vật cường đại cũng chỉ phí của trời mà thôi
Ngay cả phong thần phiến này Mục Trần hắn cũng miễn cưỡng thôi động được
Nghĩ xong không do dự nữa Mục Trần thúc giục linh lực dung nhập vào phong thần phiến
Đại Chúa Tể
Mục Trần đưa ra phong thần phiến (vũ phiến) rồi nói “ưu tiên chị em phụ nữ trước tự do chọn trước”
Mục Trần vẫn tươi cười như không có gì, tuy rằng phong thần phiến chính là thánh vật thật sự, uy lực cực khủng nhưng hắn lại không có chút đau lòng nào. Dù sao thánh vật Mục Trần cũng từng gặp, mạnh như Tinh thần trấn ma tháp hắn còn đưa cho Mạn Đà La được mà
Cửu U với Lâm Tĩnh quan sát phong thần phiến chốc lát rồi lắc đầu nói “ngươi đã cùng nó liên thủ đối địch nên nó sẽ không bài xích ngươi. Do đó ngươi làm chủ nhân của nó là thích hợp nhất”
Các nàng nói không phải giả, lúc trước Mục Trần được phong thần phiến truyền một vài ấp pháp nên giữa hắn và thánh vật đã có chút liên hệ ăn ý. Do vậy nếu Mục Trần làm chủ nhân của phong thần phiến thì nó chắc không có gì phản đối
Mục Trần nhìn phản ứng của các nàng bất đắc dĩ cười. Hắn suy nghĩ một hồi rồi không khách sáo nữa liền cầm lấy vũ phiến, nói “vậy lần này ta chiếm ít tiện nghi rồi”
“Còn những thứ kia” Mục Trần chỉ về thanh sắc ngọc quyển và linh trì do chí tôn linh dịch hóa thành
“xem xem là cái gì trước đã” Cửu U phất một cái, thanh sắc ngọc quyền liền rơi vào tay nàng. Nàng nhắm mắt cảm ứng một chút sau đó kinh ngạc nói “là một tiểu thần thông thuật tên là Hô phong thuật. Có thể dụng linh lực hóa thành phong trận, lại còn giúp người ta ngự phong phi hành, tốc độ nhanh vô cùng”
Có thể khiến cho Cửu U – bản thể là Cửu U Minh tước là một loại thần thú phi hành am hiểu tốc độ - khen rằng tốc độ nhanh thì có thể hiểu được ngự phong kia tốc độ kinh khủng cỡ nào
Mục Trần có chút kinh ngạc, thần thông này có thiên hướng phụ trợ nhưng so với một vài thần thông công kích thì hô phong thuật này lại có giá trị cao hơn nhiều
Dù sao chỉ cần tu luyện thần thông thuật này thì có thêm cái bảo đảm tính mạng, đến lúc gặp địch nhân khó chơi mà đánh không lại thì cũng có thể toàn mạng trở ra, làm người khác cảm thán không thôi
Theo Mục Trần phỏng chừng nếu như hắn tu luyện thuật này thì dù gặp phải địa chí tôn chân chính hắn cũng thuận lợi thoát được
Ngọc quyển khắc hô phong thuật này là một bảo bối đây
Bất quá đã có phong thần phiến nên Mục Trần cũng không tham lam thêm mà giao hô phong thuật cho hai nàng tự xử
“thần thông để trốn à, kém lắm” Lâm Tĩnh chu chu miệng mà nói, nàng không mấy hứng thú với thần thông loại này
Cửu U cảm tạ nhìn Lâm Tĩnh, nàng biết Lâm Tĩnh đang cố ý nhường cho nàng. Trong ba người chỉ có nàng là thích hợp với hô phong thuật nhất. Có nó thì tốc độ của nàng sẽ được đề thăng rất lớn, chấp luôn Mục Trần
“từ chối là bất kính, ta đành thu vậy” Cửu U nắm lấy hô phong thuật rồi nói
“vậy thì linh trì thuộc về ta” Lâm Tĩnh mỉm cười, sau đó nàng huy động băng linh ngẫu lấy hàn băng kiếm đào nguyên linh trì lên, rồi nàng vung tay một cái thu tất cả vào
Linh trì nếu ngưng luyện lại cũng có thể được mấy ngàn vạn chí tôn linh dịch, số lượng không phải nhỏ. Nếu đem ra trao đổi có thể đổi được một thần thông thuật, so ra cũng không thiệt thòi là mấy
Chia của cải xong Mục Trần mới hài lòng, giờ đã vơ vét hết bảo bối nên không còn gì bất mãn nữa
Nghĩ xong Mục Trần mới liếc Chúc Diễm đang bị vây khốn, nếu như hắn không đột ngột xuất hiện thì chuyến đi lần này đã hoàn mỹ rồi
“đi thôi”
Mục Trần nhìn đại điện đã không còn gì nữa
Cửu U với Lâm Tĩnh không có ý kiến gì
Lúc này Chúc Diễm đang ngồi đả tọa trong phong bạo, hắn cũng không quan tâm đến việc tổ đội Mục Trần phân chia tài sản. Mà Mục Trần thấy hắn vậy cũng lười quan tâm, sau đó cùng Cửu U với Lâm Tinh nhanh chóng rời đi
Tổ đội Mục Trần đi được một lúc sau Chúc Diễm mới chậm rãi mở mắt ra, rồi nhìn hướng Mục Trần rời đi mà khẽ cười
“Mục Trần à, ngươi thật có ý tứ. Sau này chúng ta còn gặp lại ta sẽ đòi lại món nợ hôm nay, hy vọng ngươi không làm ta thất vọng”
Ngoại vi phong phủ đại điện
Đại trận bên ngoài bỗng hiện ra một thông đạo, sau đó có ba thân ảnh chậm rãi bước ra. Đợi khi bọn họ ra ngoài thì đại trận lại khôi phục nguyên dạng như cũ
Mà lúc này một vài thạch đảo của phong phủ đã bị không ít nhân mã phát hiện ra, không ngừng tìm kiếm sưu tầm bảo bối
Thỉnh thoảng nghe được một vài thanh âm kinh hỉ vang lên, xem ra có vài người vận khí tốt tìm được bảo bối lưu lại
Mà bên ngoài đại điện cũng có không ít kẻ nhòm ngó, bất quá bọn hắn đang kiêng kị linh trận nên mới không dám xông vào
Vì thế khi ba người Mục Trần từ đại điện đi ra đã phải đón lấy không ít ánh mắt tham lam soi mói
Ai cũng biết trong đại điện tất có bảo bối, mà ba người Mục Trần có thể tự do xuất nhập nên bảo bối tự nhiên đã bị lấy hết rồi
Bất quá ý niệm tham lam vừa hiện thì một đạo hàn quang quét ngang, một cỗ hàn khí khủng bố phát ra băng phong cả đại địa
Mọi người hoảng sợ tránh khỏi đạo hàn quang đó, ai cũng kinh hãi nhìn thấy một linh ngẫu đầy hàn khí xuất hiện trước ba người kia
Trên thân thể linh ngẫu bộc phát ra ba động linh lực khủng bố làm bọn hắn phải biến sắc
“là linh ngẫu cửu phẩm viên mãn” bọn hắn nhìn nhau mà lòng chấn động. Sau đó quyết định rút lui, đội ngũ mà có được linh ngẫu đẳng cấp này thì không phải dạng vừa đâu, bọn hắn không thể trêu chọc được
“mấy kẻ này mũi thính thật” Mục Trần nhìn xung quanh mà cảm thán. Lúc này có không ít nhân ảnh phi hành, tổ đội Mục Trần vào không bao lâu mà chỗ này đã bị nhiều người phát hiện ra
Cũng may bảo bối quý giá nhất trong phong phủ đã bị tổ đội Mục Trần lấy hết, chỉ là có chút xung đột với Chúc Diễm, chuyện này làm Mục Trần có chút bất đắc dĩ
Cửu U ở bên cạnh thấy vẻ mặt Mục Trần như vậy thì hiểu được hắn đang nghĩ gì bèn cười duyên nói “xem ra cả bốn kẻ đứng đầu cường giả bảng đều không có hảo ý với ngươi nhỉ, ngươi thật đúng là chuyên gia gây sự mà”
Mục Trần nghe nàng nói thì cười tự giễu, hắn biết nàng nói không sai. Mục Trần hắn phế một tay của Hạ Hoằng nên Hạ Vũ sẽ không bỏ qua cho hắn, còn bài danh đệ tam là Già Lâu La lại là đại địch của hắn, chỉ duy nhất bài danh đệ nhị Tô Khinh Ngâm là chưa có địch ý nhưng nàng lại hỷ nộ vô thường khó mà biết được. Còn đệ nhất cường giả thì vừa bị hắn gài bẫy xong
chỉ cần đắc tội với một trong những kẻ này là sợ mất mật rồi, thế mà Mục Trần lại chả ngán ai, đắc tội hết mấy kẻ đó. Bản lĩnh gây họa này ngay cả Mục Trần cũng thấy bội phục chính mình
Bất quá tuy lần này chỉ là chuyện bất đắc dĩ thôi nhưng Mục Trần quyết không hối hận. Dù có quay lại Mục Trần vẫn không do dự động thủ với Chúc Diễm
Mấy năm qua Mục Trần một đường tu luyện đã đắc tội không ít cường giả, mà cuối cùng hắn vẫn là người cười cuối cùng, còn những đối thủ trước đó đã bị bỏ lại tít mù phía sau
Dĩ vãng đã từng như thế nên Mục Trần tin tưởng sau này cũng vẫn vậy
Nghĩ đến đây Mục Trần cười cười, không những không lo lắng sợ hãi mà còn tự tin nữa là khác. Cường giả chi đạo nếu không tin vào bản thân mình thì không thể tiến xa hơn được
“đi thôi, tìm một chỗ nghỉ ngơi hồi phục trước đã” Mục Trần nhìn hai nàng nói. Trải qua đại chiến linh lực đã tiêu hao rất nhiều, trạng thái cơ thể rất kém rồi nên cần khôi phục mới được. Hơn nữa cũng cần luyện hóa sơ sơ phong thần phiến một chút miễn cho bị người khác dễ dàng cướp đi lần nữa
Cửu U gật đầu, nàng cũng muốn cảm ngộ hô phong thuật một chút mới được, còn Lâm Tĩnh cũng không dị nghị gì
Vì thế ba người trực tiếp rời khỏi phong đảo sau đó tìm tòi xung quanh được một tiểu đảo hẻo lánh. Tiểu đảo này nhìn rất bình thường, không có linh trận thủ hộ nên không sợ những kẻ khác đến đây tầm bảo
Vì thế cả ba người đáp xuống tiểu đảo sau đó tìm một phá tháp chui vào
ở tầng đầu Mục Trần bố trí một linh trận thủ hộ cỡ nhỏ, làm xong hết hắn mới yên tâm hít một hơi, lật tay một cái vũ phiến liền xuất hiện
Mục Trần hai mắt nóng rực nhìn vũ phiến, sau Tinh thần trấm ma tháp thì đây là kiện thánh vật thứ hai mà hắn có được. Tuy đẳng cấp của vũ phiến thì không bằng Tinh thần trấn ma tháp nhưng không sao, dù gì Tinh thần trấn ma tháp cũng là do Tứ điện chủ lưu lại còn phong thần phiến do phong phủ chủ lưu lại, mà địa vị hai người trong thiên cung lại có chênh lệch không nhỏ
Vì thế Mục Trần lại mừng trong lòng, dù gì chưa đột phá đến địa chí tôn thì dù có thánh vật cường đại cũng chỉ phí của trời mà thôi
Ngay cả phong thần phiến này Mục Trần hắn cũng miễn cưỡng thôi động được
Nghĩ xong không do dự nữa Mục Trần thúc giục linh lực dung nhập vào phong thần phiến
Đại Chúa Tể
Đánh giá:
Truyện Đại Chúa Tể
Story
Chương 1129: Thu hoạch phong phú
9.8/10 từ 40 lượt.