Cuồng Long Vượt Ngục
Chương 279: C279: Đúng là không biết sống chết
Hắc Long và những người khác đều ngạc nhiên, không biết phải làm gì. Lam Long đã bị đánh bại quá nhanh, họ chưa kịp chuẩn bị để ứng phó.
"Thăng rồi!"
"Minh chủ vạn tuết"
"Tôi biết minh chủ nhất định sẽ thăng mài!"
"Liên minh Võ đạo Thiên Hạ là bất khả chiến bại! Mạc minh chủ là số một ở Yến Kinh!"
Lúc này, các thành viên của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ không khỏi hò reo, chúc mừng chiến thắng của thủ lĩnh liên minh.
Cán cân thắng bại dường như đã hoàn toàn nghiêng về phía Liên minh Võ đạo Thiên Hạ.
Thấy vậy, Diệp Lâm khẽ lắc đầu. Anh nghĩ Lam Long thua do thiếu kinh nghiệm.
Dù sao thì anh ta cũng chỉ vừa mới tiến vào cấp bốn, chiến đấu với đối thủ cùng cấp độ, hơn nữa lại là cao thủ như Mạc Viễn Sơn.
Lam Long trụ được lâu như đã là tốt lắm rồi.
"Lam Long, anh đã làm rất tốt, phần còn lại..." Diệp Lâm đang chuẩn bị tiếp quản phần còn lại của trận chiến.
Nhưng vào lúc này, Lam Long lại loạng choạng đứng dậy từ đống đổ nát, bướng bỉnh bước tới.
"Long Vương đại nhân, ngài không cần làm gì cả!"
“Tôi... Tôi vẫn chưa bị đánh bại đâu!”
Vừa nói, Lam Long đột nhiên tăng tốc, lao về phía Mạc Viễn Sơn một lần nữa. "Hả?"
Mạc Viễn Sơn nhìn thấy cảnh này, không khỏi giật mình.
Ai có thể ngờ rằng người này vẫn dám tấn công cơ chứ?
Đúng là không biết sống chết!
Trong mắt Mạc Viễn Sơn lóe lên sự lạnh lẽo và sát ý!
Lần này, anh ta sẽ dùng Miên Chưởng của mình để đánh nát trái tim của đối phương!
"Tới đây, chịu chết đi!"
Khi nghe thấy tiếng rồng gầm vang lên xung quanh mình, Mạc Viễn Sơn chắp. hai tay vào nhau và lao về phía trước với khí thế khủng khiếp.
Long quyền và miên chưởng lại va vào nhau. Mạc Viễn Sơn vẫn bất động như núi!
Cú đấm của Lam Long vẫn như đánh vào một cục bông, không thể có chút sức lực nào.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Phá vỡ hàng phòng ngự của đối phương khó như vậy sao? Lúc này, Lam Long chợt lóe lên một ý nghĩa. Đột nhiên anh ta nhớ tới trận đấu tay đôi vừa rồi với Diệp Lâm.
Khi đó, Diệp Lâm cũng dùng nắm đấm vô lực như bông để khắc chế nắm đấm mạnh mẽ của mình.
Cùng là long quyền nhưng vừa có thể vừa mềm, cũng vừa có thể cứng.
Trong phút chốc, Lam Long đã hiểu ra bí mật của chiêu thức này, chỉ có kết hợp giữa cứng và mềm mới có thể trở nên bất khả chiến bại và đương đầu với mọi đòn tấn công biến hóa.
"Đi chết đi!"
Cùng lúc đó, miên chưởng của Mạc Viễn Sơn cũng phản công.
Đánh thẳng vào ngực Lam Long.
Thấy vậy, Lam Long lại tạo tư thế.
"Long Thần Bải Vỹ!"
Phản công!
"Haha... Vẫn chưa bỏ cuộc sao? Dù có đánh hàng trăm lần thì cũng đừng có mơ...
Mạc Viễn Sơn cười lớn, như thể nắm chắc cơ hội chiến thắng.
Anh ta cho rằng miên chưởng của mình có thể dễ dàng vô hiệu hóa sức mạnh long quyền của đối thủ.
Nhưng lần này, long quyền lại im lặng.
Ngay cả tiếng rồng gầm đi kèm với long quyền cũng có vẻ lười biếng và trầm thấp hơn, như thể đang đi ngủ.
Ngay sau đó, long quyền đánh vào lòng bàn tay của Mạc Viễn Sơn.
Nó cũng yếu ớt yếu ớt như bông, như thể đối phương chưa hề dùng chút sức lực nào.
Thấy vậy, Mạc Viễn Sơn không khỏi ngạc nhiên, nhận ra có điều gì đó bất thường.
Không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.
Mạc Viễn Sơn cảm thấy lòng bàn tay đau nhói như bị kim đâm.
Ngay sau đó, một cảm giác đau đớn ập đến trên mặt và lan khắp cơ thể. "Ahl"
Mạc Viễn Sơn đau đớn, không khỏi hét lên.
Nhìn lại lòng bàn tay của mình, anh ta thấy chúng đã bị đẩy ra từ lúc nào, tạo ra một tư thế mở.
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh kỳ lạ bỗng lao thẳng tới trước mặt anh ta với sức tàn phá khủng khiếp.
Chấn động này khiến cánh tay của Mạc Viễn Sơn bị gãy thành nhiều đoạn! "Làm sao có thể?"
Mạc Viễn Sơn nhìn cánh tay vặn vẹo đến mức gần như biến dạng của mình. Cuối cùng, Quyền Xuất Như Long!
Nắm đấm của Lam Long giống như chuồn chuồn chạm vào nước, nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi của Mạc Viễn Sơn.
Sắc mặt của Mạc Viễn Sơn trở nên méo mó, toàn thân run rẩy. Anh ta đã hoàn toàn bị đánh bại bởi cú đấm nhẹ nhàng này. Cả người bay ra xa.
Thất bại hoàn toàn!
Cuồng Long Vượt Ngục