Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 156: “Tôi ra giá mười tệ!”

87@-
Theo suy nghĩ của Dương Thiên, Hạ Dung có mắt nhìn vô cùng thiển cận. Nếu như Hạ Dung chọn Ngô Hiên thì sau này chắc chắn không có kết cục tốt.  

Gương mặt Trịnh Vân Long tràn đầy thống khổ, cậu ta nhìn nhóm người Dương Thiên, nước mắt chảy ra: “Đây là lần đầu tiên tôi thích một cô gái, không ngờ đến cuối cùng lại là tự mình đa tình. Thì ra cô ấy không có một chút cảm giác nào với tôi cả. Ha ha...”  

Nhìn dáng vẻ thương tâm của Trịnh Vân Long, nhóm người Dương Thiên, Phùng Thiếu Phong, Lý Kim Hâm cũng khó chịu vô cùng. Nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, bọn họ cũng không tiện nói nhiều, chỉ có thể âm thầm an ủi Trương Vân Long.  

Bốn người đi tới một nhà hàng nhỏ, Trịnh Vân Long gọi hai két bia, uống không ngừng nghỉ.  

Mùi vị của thất tình vô cùng đau khổ, nếu như không tự mình trải qua thì sẽ khó mà cảm nhận được.  

Giống như lúc trước Dương Thiên yêu thầm Tần Ngữ Huyên, sau khi bị cô từ chối, mặc dù hắn không thể hiện ra mặt, nhưng trong lòng lại chua xót vô cùng. Thậm chí, đến khi Tần Ngữ Huyên giới thiệu bạn trai của mình với hắn, trong lòng hắn cũng không dễ chịu gì.  

Trịnh Vân Long uống say.  

Ba người Dương Thiên đỡ cậu ta về phòng ngủ. May mà có Dương Thiên ở đây, nếu không, dựa vào hình thể của Trịnh Vân Long thì cho dù Phùng Thiếu Phong và Lý Kim Hâm hợp sức thì cũng không thể nào khiến cậu ta nhúc nhích.  

Sau khi trở về ký túc xá, mấy người bọn họ lại bắt đầu vùi vào đọc sách, chuẩn bị cho kỳ thi hai ngày tới.  


Dương Thiên đã đọc hết những phần trọng điểm mà giáo viên nhắc, hắn hầu hết đã ghi nhớ toàn bộ rồi. Ngồi một lúc thấy nhàm chán, Dương Thiên lôi điện thoại ra.  

Hắn mở Wechat, tìm kiếm tên của Long Thiên Y. Những lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, Dương Thiên và Long Thiên Y thường trò chuyện qua Wechat.  

“Thiên Y, đang chấp hành nhiệm vụ sao?” Dương Thiên suy nghĩ, sau đó gửi một tin nhắn.  

“Ừ.” Một lúc lâu sau Long Thiên Y mới trả lời lại, chỉ nhắn một từ đơn giản.  

Dương Thiên tắt Wechat đi, Long Thiên Y đã trả lời như vậy chứng tỏ bây giờ cô không có thời gian.  

Hắn ở ký túc xá không tiện tu luyện, Dương Thiên chỉ đành tiếp tục nghịch điện thoại.  

Lúc này Phùng Thiếu Phong và Lý Kim Hâm cũng đã ôn bài xong, ai cũng bận chuyện của mình.  

Hả?  


Dương Thiên thấy trên điện thoại của mình còn một phần mềm phát sóng trực tiếp, chính là phần mềm mà trước đây hắn tải để xem Hoan Hoan.  

Dương Thiên mở app, nghĩ ngợi một chút rồi tìm đến phòng livestream của Hoan Hoan.  

“Hoan nghênh đế vương Duyên Hà Trường Lưu đã đến phòng livestream!”  

Ngay khi Dương Thiên vào phòng livestream của Hoan Hoan thì trên khung bình luận nhảy ra dòng này.  

“Ôi! Đại gia Duyên Hà Trường Lưu lại tới rồi! Mau mau mau! Mọi người mau hít tí khí chất của đại gia!”  

“Đại gia, cầu bao nuôi!”  

“Hả? Thực sự là đại gia Duyên Hà Trường Lưu sao? Đã hơn một tháng không thấy rồi đấy!”  

“Tôi là người mới, xin hỏi một chút, Duyên Hà Trường Lưu này là ai thế?”  

...  

Phòng livestream lập tức bùng nổ.  

Từ một tháng trước, khi Dương Thiên tặng cho Hoan Hoan mười triệu thì mức độ phổ biến của Hoan Hoan trên nền tảng này đã được giữ ổn định đến bây giờ. Hoan Hoan trở thành một trong những hoạt náo viên nổi tiếng nhất app này, số người xem mỗi lần lên tới 1,5 triệu!  

Lúc này Hoan Hoan đang đi dạo với bạn, nhân tiện livestream nói chuyện với mọi người một chút. Đột nhiên, dòng chữ “Hoan nghênh đế vương Duyên Hà Trường Lưu đã đến phòng livestream!” nhảy ra khiến cô ngẩn người, sau đó nhanh chóng tươi cười: “Hoan nghênh Duyên Hà Trường Lưu đã tới xem buổi livestream của Hoan Hoan.”  

Một tháng trước, ID Duyên Hà Trường Lưu này đã tặng cho cô cả mươi triệu, khiến cô lo sợ không yên, tưởng người này có ý với mình. Nhưng sau khi tặng xong thì Duyên Hà Trường Lưu lại đi luôn, giống như biến mất khỏi thế giới này vậy, không hề xuất hiện lại nữa.  

Trong lòng Hoan Hoan vô cùng phức tạp, một mặt, cô rất cảm kích vì người này đã tặng cho cô nhiều như vậy, một mặt cũng lo lắng người này có mục đích gì khác.  

Nhưng cảm kích vẫn chiếm nhiều hơn.  

“Oa! Hoan Hoan, Duyên Hà Trường Lưu chính là người lần trước tặng cho cậu hẳn mười triệu đúng không?” Cô bạn thân của Hoan Hoan hâm mộ nói.  

Hoan Hoan gật đầu.  

“Duyên Hà Trường Lưu đại đại, anh có muốn nghe bài gì không? Hoan Hoan hát cho anh nghe.” Hoan Hoan tươi cười.  


“Oa! Hoan Hoan hát đi! Hát đi!”  

“Tôi mới nhặt được một cọng lông chân của Duyên Hà Trường Lưu đại đại, đấu giá đây!”  

“Tôi ra giá mười tệ!”  

...  

Nhìn những dòng bình luận vô cùng sôi nổi, Dương Thiên bật cười: “Không cần đâu, chị cứ livestream như bình thường là được!”  

Dương Thiên nhìn thấy Hoan Hoan thì vẫn vô cùng cảm kích chuyện lần trước. Nhưng hắn cho rằng mình cũng đã báo đáp cô rồi, trong lòng cũng không còn gánh nặng nữa.  

Dương Thiên nói xong thì không lên tiếng nữa, chỉ ở trong phòng livestream yên lặng nhìn Hoan Hoan phát sóng.  

Không thể không nói, Hoan Hoan rất có sức hấp dẫn. Buổi livestream của cô vô cùng thoải mái và hòa đồng, thỉnh thoảng lại có những tên lửa phóng lên. Dương Thiên nhìn một chút, cảm thấy tâm trạng cũng được thả lỏng.  

Dương Thiên xem một lúc rồi lại nạp vào tài khoản của mình một trăm nghìn tệ, sau đó chọn mười cái tên lửa, ấn gửi tặng.
Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị Truyện Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị Story Chương 156: “Tôi ra giá mười tệ!”
9.8/10 từ 24 lượt.
loading...