Cùng Nhau Trị Trà Xanh
Chương 4: Hoàn
223@-16.
Tần Triệt còn chưa kịp trả lời, cửa phòng ngủ đã bị gõ mạnh.
"Hai đứa xuống ăn cơm đi."
Là giọng nói của mẹ chồng tôi.
Tôi nhìn lướt qua Tần Triệt, nắm chặt tay của anh ấy nói: "Buổi tối hôm nay, đây chính là anh nói."
Mặt hắn lập tức đỏ rực lên, nhỏ giọng trả lời: "Biết rồi."
Hai chúng tôi cùng nhau đi xuống dưới nhà, dì giúp việc đã làm xong một bàn lớn đồ ăn, toàn là các món mà tôi thích.
Vừa mới ngồi xuống, Tô Hòa đã cầm đũa bắt đầu gắp thức ăn cho tôi.
"A Triệt, anh ăn món này đi, bình thường anh thích món này nhất."
"A Triệt..."
Ai ngờ Tần Triệt lại đúng vào lúc này lên tiếng: "Anh anh anh anh, cô là con gà mái đang muốn đẻ trứng hay sao?"
Tô Hòa nghe xong lời này, mắt lập tức hồng hồng.
Mẹ chồng thấy thế lập tức răn dạy <<tôi>>: "Hứa Tư Tư, đây chính là thái độ cô đối đãi với khách à? Mà cũng không trách được dù sao cũng sinh ra từ khu ổ chuột, nói chuyện cũng không có chút tố chất nào."
Tôi cũng nói lại: "Con dạy vợ con như thế đấy!"
Mẹ chồng nghe tôi nói như thế xong liền sửng sốt: "A Triệt, con nói cái gì?"
Tôi để đũa xuống, nghiêm túc nhìn mẹ chồng: "Mẹ, con đã cưới Tư Tư thì Tư Tư sẽ là người phụ nữ duy nhất của con, mẹ lại cứ nhắm vào cô ấy như thế cũng chính là nhắm vào con, chẳng nhẽ mẹ không biết mẹ làm như thế con của mẹ cũng sẽ rất đau lòng hay sao?"
Mẹ chồng ngập ngừng không biết nói gì, hết nhìn tôi lại nhìn sang Tần Triệt.
Tôi lại chuyển mắt nhìn về phía Tô Hòa: "Còn cô, vẻ ngoài xinh xắn, gia thế cũng tốt, muốn kiểu đàn ông nào chẳng có tại sao lại cứ muốn đâm đầu vào làm người thứ ba?"
Tô Hòa ngạc nhiên nhìn tôi, miệng giật giật lại chỉ nói ra được mấy chữ: "Em, em..."
Tôi đem đồ ăn mà cô ta gắp vào trong chén của tôi trả lại: "Thật xin lỗi, những món này tôi đều không thích ăn. Hơn nữa vợ tôi không thích cô, nếu cô còn chút tự trọng thì về sau không cần đến nhà tôi nữa."
Tô Hòa không nhịn được nữa, nước mắt bắt đầu chảy ra, cuối cùng trực tiếp đứng lên rời đi.
Tần Triệt cực kỳ vui vẻ, đi tới cửa hướng về phía Tô Hòa vẫy vây tay: "Đi thong thả không tiễn, cũng hẹn không bao giờ gặp lại."
17
Bữa cơm này ăn khá là nhanh chóng.
Mẹ chồng ăn cơm xong không nói một câu liền rời đi.
Tiễn mẹ chồng xong tôi đem Tần Triệt ngăn ở cổng.
"Vậy, chuyện ban nãy anh nói có được tính không?"
Tần Triệt đỏ mặt, ánh mắt đảo quanh bốn phía: "Đương nhiên tính, ta là nam tử hán đại trượng phu, khẳng định đã nói được thì làm được."
Tôi vui vẻ trựa tiếp ôm anh ấy lên: "Vậy bây giờ chúng ta hiện tại liền làm tròn lời hứa."
Tần Triệt bị tôi bế lên gấp đến độ thét lên: "Không được không được, em chẳng nhẽ chưa từng nghe nói: "dục tốc bất đạt à, trời thì vẫn sáng, lại vừa ăn cơm xong, anh muốn đi lại một chút."
Tôi nhìn anh ấy, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta đi dạo cho tiêu cơm à?"
Tần Triệt dùng sức gật đầu: "Đúng, chúng ta đi dạo một chút cho tiêu cơm."
Cứ như thế hai chúng tôi đi vòng quanh biệt thự hết vòng này đến vòng khác."
Mãi cho đến lúc trời tối tôi mới kéo anh ấy về nhà.
Đóng cửa phòng lại, tôi vội vàng ôm eo của Tần Triệt.
Tần Triệt đỏ mặt nói: Vậy anh đi tắm trước, em đợi anh."
"Ồ?" hai mắt tôi tỏa sáng, đi đến gần anh ấy: "Cùng nhau tắm?"
Cứ như vậy, tối hôm đó cuối cùng tôi cũng đạt được ý nguyện.
Đến sáng hôm sau bởi vì không thể nào đi làm nên cả hai chúng tôi cùng xin nghỉ phép.
Tôi nhìn Tần Triệt đang nằm bên cạnh, nhịn không được hít sâu một hơi.
Cảm giác này như kiểu đang nằm mơ, thật là quá sung sướng.
Thời gian thoải mái cứ như vậy trôi qua được hơn một tháng.
Điều khiến cho tôi không vui cuối cùng cũng đến, ban đêm hai chúng tôi đang nằm trên giường, chỉ nghe thấy bên ngoài cửa sổ có tiếng sấm chớp đùng đùng.
Mà Tần Triệt vốn dĩ đang ngủ say trên giường lập tức bật dậy.
18
Da đầu tôi tê dại, nhìn tiếng sấm ngoài cửa sổ chỉ biết thở dài phàn nàn, sao ông trời lại không có mắt như thế, vì sao không cho tôi ở lại thân xác này thêm 1 đoạn thời gian nữa.
Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ thì Tần Triệt đã chuẩn bị xong nước tắm, nằm trong bồn gọi tôi đi đến.
Tôi làm theo những gì anh ấy chỉ đạo, giả vờ trượt chân ngã, sau đó tiếp xúc thân mật với anh ấy.
Chờ hai chúng tôi mở mắt ra, anh ấy vẫn trong thân xác tôi và ngược lại.
Tôi nhìn thế liền vô cùng vui vẻ, thế mà không bị đổi trở về.
Tần Triệt ngồi trong bồn tắm, tinh thần uể oải tựa như muốn khóc.
Tôi chạm tay vào khuôn mặt anh ấy khẽ nâng lên, nhẹ nhàng an ủi: "Đừng khóc, đừng khóc, mặc kệ em là con trai hay con gái em đều sẽ bảo vệ anh cả đời."
Tần Triệt không nói lời nào, tôi biết anh ấy đang lâm vào suy nghĩ của riêng mình cho nên chỉ có thể im lặng ngồi cạnh anh ấy.
Tôi nhìn sọt rác trong nhà vệ sinh thì bỗng nhiên một luồng suy nghĩ kéo đến.
Nếu tôi nhớ không nhầm, Tần Triệu đã hơn một tháng rồi chưa tới chu kỳ.
Thế là tôi hỏi một câu: "Tần Triệt, anh đã trải nghiệm qua ngày rụng dâu chưa?"
Tần Triệt suy nghĩ chút sau đó lắc đầu: "Có vẻ như chưa có."
"Không có..."
Tôi cảm thấy sự tình có vẻ đã có chuyện xảy ra.
Chẳng nhẽ anh ấy mang thai rồi?
Tần Triệt thấy biểu cảm hiện tại của tôi liền có chút hốt hoảng: "Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?"
Tôi sợ sẽ dọa đến anh ấy liền cười cười nói: "Không có việc gì, chỉnh là thuận miệng hỏi một chút, nghĩ đến lúc mà anh đến tháng thì sẽ buồn cười lắm."
Đêm hôm ấy tôi vui đến mức không ngủ được.
Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau tôi không để tài xế chở chúng tôi đến công ty, mà bảo tài xế chở chúng ta đến bệnh viện.
19.
Cho đến khi thấy tôi dẫn anh ấy đến thẳng khoa phụ sản, Tần Triệt mới cảm thấy không đúng.
Anh ấy hất tay tôi ra, sống chết cũng không chịu đi làm kiểm tra.
"Hứa Tư Tư, em dẫn anh đến đây làm gì? Không phải chu kỳ mới trễ có một tuần thôi sao? Không phải phụ nữ các em thỉnh thoảng chậm vài ngày cũng là bình thường sao?
Tôi cười đáp lại anh ấy: "Đúng đúng đúng, chậm vài ngày cũng là bình thường, nhưng cũng vì nghĩ đến sức khỏe của anh cả thôi, chẳng may chu kỳ của anh đến không đều thì sao? Chu kỳ không đều sẽ tăng nhanh tốc độ lão hóa, chẳng nhẽ anh muốn để khuôn mặt thiếu nữ tươi trẻ xinh đẹp này của em biến thành bà lão à?"
"Khuôn mặt Tần Triệt đầy sự nghi ngờ nhìn tôi: "Không muốn, nhưng mà em thật sự dẫn anh đến để kiểm tra cái này à?"
Tôi một bên an ủi anh ấy, một bên kéo anh ấy đến khoa phụ sản: "Kiểm tra một chút, kiểm tra một chút."
Không bao lâu, Tần Triệt cầm que thử thai đi ra.
"Bác sĩ nói để anh đi kiểm tra nước tiểu."
Tôi gật gật đầu, biểu lộ ra thái độ quả nhiên như thế.
Anh ấy không yên tâm hỏi lại tôi: "Hứa Tư Tư, em nói đi, không phải là anh mang thai rồi chứ?""
Tôi cực kỳ nghiêm túc nhìn Tần Triệt: "Yên Tâm, kể cả là anh có mang thai, em cũng sẽ phụ trách."
"Tần Triệt: "..."
Mười phú sau, Tần Triệt cẩm que thử thai đi ra.
Tôi nhìn que thử thai, thấy trên que thử thai hiện lên hai vạch đỏ đậm lập tức vui vẻ.
Khuôn mặt Tần Triệt tràn đầy đau khổ hỏi tôi: "Đây có nghĩa là gì?"
Tôi giả vờ đau lòng nhìn hắn: "Lão bà, hình như em thật sự mang thai rồi."
20.
Tần Triệt kẽ lảo đảo.
Tôi vội vàng đỡ lấy anh ấy.
"Nhưng mà đây cũng mới chỉ là suy đoán của em thôi, chúng ta cần nghe bác sĩ nói."
Nhưng mà chờ hai chúng tôi đi vào, bác sĩ cũng kết luận là Tần Triệt thật sự mang thai.
Tôi cảm ơn bác sĩ, ôm Tần Triệt lên xe.
Ngồi trong xe tôi vui mừng một cách lạ thường.
Thì ra chùng chồng tráo đổi linh hồn xong, ngoại trừ có thể cảm nhận được niềm sung sướng khi làm đàn ông, tôi lại còn có thể bỏ qua được quá trình mang thai đầy đau khổ.
Tôi quay đầu, nhìn về phía Tần Triệt nói: "Vợ ơi, anh cảm thấy có đổi hay không đổi trở về thật ra cũng không còn quan trọng nữa rồi, em thấy sao?"
Khuôn mặt Tần Triệt như là oán phụ nhìn tôi.
"Em cảm thấy có chút thú vị."
Vì để tránh cho tần Triệt rơi vào trạng thái trầm cảm thai kỳ, tôi bắt đầu bổ não cho anh ấy: "Anh nghĩ kỹ lời em nói xem mà xem, con chính là trời cao ban xuống cho chúng ta, mà ông trời lại để anh với em trao đổi thân phận, chính là để anh có thể trải nghiệm một lần hạnh phúc khi được làm mẹ, Người đàn ông khác là gì có phúc như thế này, anh nên trân quý cơ hội lần này."
Tần Triệt nhìn tôi, vành mắt hồng hồng, tôi biết anh ấy nhất định là bị lời nói của tôi làm cho cảm động.
"Từ khi <<Tôi>> mang thai, thái độ của mẹ chồng đối cử với <<Tôi>> cũng cải biến khá nhiều.
Chỉ là, từ lúc ban đầu cay nghiệt bây giờ lại biến thành nói liên miên không ngớt: "Con phải bồi bổ tốt thân thể, thì sắp tới mới có thể sinh cho Tần gia chúng ta một bé trai kháu khỉnh mập mạp."
"Canh này là phải uống, không thể để cho cháu trai mập mạp của mẹ thiếu dinh dưỡng được."
Mà tôi chờ ngày chờ đêm, cuối cùng cũng chờ đến ngày Tần Triệt đinh sinh con, tôi cuối cùng cũng được làm bố.
Ngày Tần Triệt được đẩy vào phòng sinh, la hét ầm ĩ.
Tôi ở bên ngoài phòng sinh lo lắng đợi, tận hai giờ sau Tần Triệt mới được y tá đẩy từ phòng sinh ra.
Nhìn tiểu tử thúi trắng trẻo mập mạp bên cạnh anh ấy, tôi đi lên hôn lên trán anh ấy một cái nói: "Vợ ơi, em đã vất vả rồi."
Hắn cười mếu máo, nhếch miệng nói: "Làm phụ nữ thật khổ."
21.
Tôi mời vú em tốt nhất đến chăm sóc Tần Triệt.
Hết tháng cữ cuối cùng Tần Triệt cũng có thể tự tám được.
Lúc tôi đưa khăn tắm cho anh ấy, không cẩn thận giẫm lên cục xà bông, trượt chân ngã, lần nữa cùng Tần Triệt tiếp xúc thân mật.
Chờ đến lúc tôi mở mắt ra, đã nhìn thấy Tần Triệt trong bộ dạng đàn ông đứng trước mặt mình.
Cuối cùng tôi cũng nhận ra, vì lẫn trượt chân này mà chúng tôi đã đổi trở lại.
Tần Triệt nhìn tay và cơ ngực của mình, lại nhìn khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc của tôi mà mừng đến phát khóc.
Chỉ có tôi lúng tùng nhìn anh ấy hỏi: "Chồng ơi, nếu không anh lại đưa khăn cho em xong trượt chân lần nữa?"
- Hoàn-
Cùng Nhau Trị Trà Xanh
Tần Triệt còn chưa kịp trả lời, cửa phòng ngủ đã bị gõ mạnh.
"Hai đứa xuống ăn cơm đi."
Là giọng nói của mẹ chồng tôi.
Tôi nhìn lướt qua Tần Triệt, nắm chặt tay của anh ấy nói: "Buổi tối hôm nay, đây chính là anh nói."
Mặt hắn lập tức đỏ rực lên, nhỏ giọng trả lời: "Biết rồi."
Hai chúng tôi cùng nhau đi xuống dưới nhà, dì giúp việc đã làm xong một bàn lớn đồ ăn, toàn là các món mà tôi thích.
Vừa mới ngồi xuống, Tô Hòa đã cầm đũa bắt đầu gắp thức ăn cho tôi.
"A Triệt, anh ăn món này đi, bình thường anh thích món này nhất."
"A Triệt..."
Ai ngờ Tần Triệt lại đúng vào lúc này lên tiếng: "Anh anh anh anh, cô là con gà mái đang muốn đẻ trứng hay sao?"
Tô Hòa nghe xong lời này, mắt lập tức hồng hồng.
Mẹ chồng thấy thế lập tức răn dạy <<tôi>>: "Hứa Tư Tư, đây chính là thái độ cô đối đãi với khách à? Mà cũng không trách được dù sao cũng sinh ra từ khu ổ chuột, nói chuyện cũng không có chút tố chất nào."
Tôi cũng nói lại: "Con dạy vợ con như thế đấy!"
Mẹ chồng nghe tôi nói như thế xong liền sửng sốt: "A Triệt, con nói cái gì?"
Tôi để đũa xuống, nghiêm túc nhìn mẹ chồng: "Mẹ, con đã cưới Tư Tư thì Tư Tư sẽ là người phụ nữ duy nhất của con, mẹ lại cứ nhắm vào cô ấy như thế cũng chính là nhắm vào con, chẳng nhẽ mẹ không biết mẹ làm như thế con của mẹ cũng sẽ rất đau lòng hay sao?"
Mẹ chồng ngập ngừng không biết nói gì, hết nhìn tôi lại nhìn sang Tần Triệt.
Tôi lại chuyển mắt nhìn về phía Tô Hòa: "Còn cô, vẻ ngoài xinh xắn, gia thế cũng tốt, muốn kiểu đàn ông nào chẳng có tại sao lại cứ muốn đâm đầu vào làm người thứ ba?"
Tô Hòa ngạc nhiên nhìn tôi, miệng giật giật lại chỉ nói ra được mấy chữ: "Em, em..."
Tôi đem đồ ăn mà cô ta gắp vào trong chén của tôi trả lại: "Thật xin lỗi, những món này tôi đều không thích ăn. Hơn nữa vợ tôi không thích cô, nếu cô còn chút tự trọng thì về sau không cần đến nhà tôi nữa."
Tô Hòa không nhịn được nữa, nước mắt bắt đầu chảy ra, cuối cùng trực tiếp đứng lên rời đi.
Tần Triệt cực kỳ vui vẻ, đi tới cửa hướng về phía Tô Hòa vẫy vây tay: "Đi thong thả không tiễn, cũng hẹn không bao giờ gặp lại."
17
Bữa cơm này ăn khá là nhanh chóng.
Mẹ chồng ăn cơm xong không nói một câu liền rời đi.
Tiễn mẹ chồng xong tôi đem Tần Triệt ngăn ở cổng.
"Vậy, chuyện ban nãy anh nói có được tính không?"
Tần Triệt đỏ mặt, ánh mắt đảo quanh bốn phía: "Đương nhiên tính, ta là nam tử hán đại trượng phu, khẳng định đã nói được thì làm được."
Tôi vui vẻ trựa tiếp ôm anh ấy lên: "Vậy bây giờ chúng ta hiện tại liền làm tròn lời hứa."
Tần Triệt bị tôi bế lên gấp đến độ thét lên: "Không được không được, em chẳng nhẽ chưa từng nghe nói: "dục tốc bất đạt à, trời thì vẫn sáng, lại vừa ăn cơm xong, anh muốn đi lại một chút."
Tôi nhìn anh ấy, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta đi dạo cho tiêu cơm à?"
Tần Triệt dùng sức gật đầu: "Đúng, chúng ta đi dạo một chút cho tiêu cơm."
Cứ như thế hai chúng tôi đi vòng quanh biệt thự hết vòng này đến vòng khác."
Mãi cho đến lúc trời tối tôi mới kéo anh ấy về nhà.
Đóng cửa phòng lại, tôi vội vàng ôm eo của Tần Triệt.
Tần Triệt đỏ mặt nói: Vậy anh đi tắm trước, em đợi anh."
"Ồ?" hai mắt tôi tỏa sáng, đi đến gần anh ấy: "Cùng nhau tắm?"
Cứ như vậy, tối hôm đó cuối cùng tôi cũng đạt được ý nguyện.
Đến sáng hôm sau bởi vì không thể nào đi làm nên cả hai chúng tôi cùng xin nghỉ phép.
Tôi nhìn Tần Triệt đang nằm bên cạnh, nhịn không được hít sâu một hơi.
Cảm giác này như kiểu đang nằm mơ, thật là quá sung sướng.
Thời gian thoải mái cứ như vậy trôi qua được hơn một tháng.
Điều khiến cho tôi không vui cuối cùng cũng đến, ban đêm hai chúng tôi đang nằm trên giường, chỉ nghe thấy bên ngoài cửa sổ có tiếng sấm chớp đùng đùng.
Mà Tần Triệt vốn dĩ đang ngủ say trên giường lập tức bật dậy.
18
Da đầu tôi tê dại, nhìn tiếng sấm ngoài cửa sổ chỉ biết thở dài phàn nàn, sao ông trời lại không có mắt như thế, vì sao không cho tôi ở lại thân xác này thêm 1 đoạn thời gian nữa.
Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ thì Tần Triệt đã chuẩn bị xong nước tắm, nằm trong bồn gọi tôi đi đến.
Tôi làm theo những gì anh ấy chỉ đạo, giả vờ trượt chân ngã, sau đó tiếp xúc thân mật với anh ấy.
Chờ hai chúng tôi mở mắt ra, anh ấy vẫn trong thân xác tôi và ngược lại.
Tôi nhìn thế liền vô cùng vui vẻ, thế mà không bị đổi trở về.
Tần Triệt ngồi trong bồn tắm, tinh thần uể oải tựa như muốn khóc.
Tôi chạm tay vào khuôn mặt anh ấy khẽ nâng lên, nhẹ nhàng an ủi: "Đừng khóc, đừng khóc, mặc kệ em là con trai hay con gái em đều sẽ bảo vệ anh cả đời."
Tần Triệt không nói lời nào, tôi biết anh ấy đang lâm vào suy nghĩ của riêng mình cho nên chỉ có thể im lặng ngồi cạnh anh ấy.
Tôi nhìn sọt rác trong nhà vệ sinh thì bỗng nhiên một luồng suy nghĩ kéo đến.
Nếu tôi nhớ không nhầm, Tần Triệu đã hơn một tháng rồi chưa tới chu kỳ.
Thế là tôi hỏi một câu: "Tần Triệt, anh đã trải nghiệm qua ngày rụng dâu chưa?"
Tần Triệt suy nghĩ chút sau đó lắc đầu: "Có vẻ như chưa có."
"Không có..."
Tôi cảm thấy sự tình có vẻ đã có chuyện xảy ra.
Chẳng nhẽ anh ấy mang thai rồi?
Tần Triệt thấy biểu cảm hiện tại của tôi liền có chút hốt hoảng: "Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?"
Tôi sợ sẽ dọa đến anh ấy liền cười cười nói: "Không có việc gì, chỉnh là thuận miệng hỏi một chút, nghĩ đến lúc mà anh đến tháng thì sẽ buồn cười lắm."
Đêm hôm ấy tôi vui đến mức không ngủ được.
Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau tôi không để tài xế chở chúng tôi đến công ty, mà bảo tài xế chở chúng ta đến bệnh viện.
19.
Cho đến khi thấy tôi dẫn anh ấy đến thẳng khoa phụ sản, Tần Triệt mới cảm thấy không đúng.
Anh ấy hất tay tôi ra, sống chết cũng không chịu đi làm kiểm tra.
"Hứa Tư Tư, em dẫn anh đến đây làm gì? Không phải chu kỳ mới trễ có một tuần thôi sao? Không phải phụ nữ các em thỉnh thoảng chậm vài ngày cũng là bình thường sao?
Tôi cười đáp lại anh ấy: "Đúng đúng đúng, chậm vài ngày cũng là bình thường, nhưng cũng vì nghĩ đến sức khỏe của anh cả thôi, chẳng may chu kỳ của anh đến không đều thì sao? Chu kỳ không đều sẽ tăng nhanh tốc độ lão hóa, chẳng nhẽ anh muốn để khuôn mặt thiếu nữ tươi trẻ xinh đẹp này của em biến thành bà lão à?"
"Khuôn mặt Tần Triệt đầy sự nghi ngờ nhìn tôi: "Không muốn, nhưng mà em thật sự dẫn anh đến để kiểm tra cái này à?"
Tôi một bên an ủi anh ấy, một bên kéo anh ấy đến khoa phụ sản: "Kiểm tra một chút, kiểm tra một chút."
Không bao lâu, Tần Triệt cầm que thử thai đi ra.
"Bác sĩ nói để anh đi kiểm tra nước tiểu."
Tôi gật gật đầu, biểu lộ ra thái độ quả nhiên như thế.
Anh ấy không yên tâm hỏi lại tôi: "Hứa Tư Tư, em nói đi, không phải là anh mang thai rồi chứ?""
Tôi cực kỳ nghiêm túc nhìn Tần Triệt: "Yên Tâm, kể cả là anh có mang thai, em cũng sẽ phụ trách."
"Tần Triệt: "..."
Mười phú sau, Tần Triệt cẩm que thử thai đi ra.
Tôi nhìn que thử thai, thấy trên que thử thai hiện lên hai vạch đỏ đậm lập tức vui vẻ.
Khuôn mặt Tần Triệt tràn đầy đau khổ hỏi tôi: "Đây có nghĩa là gì?"
Tôi giả vờ đau lòng nhìn hắn: "Lão bà, hình như em thật sự mang thai rồi."
20.
Tần Triệt kẽ lảo đảo.
Tôi vội vàng đỡ lấy anh ấy.
"Nhưng mà đây cũng mới chỉ là suy đoán của em thôi, chúng ta cần nghe bác sĩ nói."
Nhưng mà chờ hai chúng tôi đi vào, bác sĩ cũng kết luận là Tần Triệt thật sự mang thai.
Tôi cảm ơn bác sĩ, ôm Tần Triệt lên xe.
Ngồi trong xe tôi vui mừng một cách lạ thường.
Thì ra chùng chồng tráo đổi linh hồn xong, ngoại trừ có thể cảm nhận được niềm sung sướng khi làm đàn ông, tôi lại còn có thể bỏ qua được quá trình mang thai đầy đau khổ.
Tôi quay đầu, nhìn về phía Tần Triệt nói: "Vợ ơi, anh cảm thấy có đổi hay không đổi trở về thật ra cũng không còn quan trọng nữa rồi, em thấy sao?"
Khuôn mặt Tần Triệt như là oán phụ nhìn tôi.
"Em cảm thấy có chút thú vị."
Vì để tránh cho tần Triệt rơi vào trạng thái trầm cảm thai kỳ, tôi bắt đầu bổ não cho anh ấy: "Anh nghĩ kỹ lời em nói xem mà xem, con chính là trời cao ban xuống cho chúng ta, mà ông trời lại để anh với em trao đổi thân phận, chính là để anh có thể trải nghiệm một lần hạnh phúc khi được làm mẹ, Người đàn ông khác là gì có phúc như thế này, anh nên trân quý cơ hội lần này."
Tần Triệt nhìn tôi, vành mắt hồng hồng, tôi biết anh ấy nhất định là bị lời nói của tôi làm cho cảm động.
"Từ khi <<Tôi>> mang thai, thái độ của mẹ chồng đối cử với <<Tôi>> cũng cải biến khá nhiều.
Chỉ là, từ lúc ban đầu cay nghiệt bây giờ lại biến thành nói liên miên không ngớt: "Con phải bồi bổ tốt thân thể, thì sắp tới mới có thể sinh cho Tần gia chúng ta một bé trai kháu khỉnh mập mạp."
"Canh này là phải uống, không thể để cho cháu trai mập mạp của mẹ thiếu dinh dưỡng được."
Mà tôi chờ ngày chờ đêm, cuối cùng cũng chờ đến ngày Tần Triệt đinh sinh con, tôi cuối cùng cũng được làm bố.
Ngày Tần Triệt được đẩy vào phòng sinh, la hét ầm ĩ.
Tôi ở bên ngoài phòng sinh lo lắng đợi, tận hai giờ sau Tần Triệt mới được y tá đẩy từ phòng sinh ra.
Nhìn tiểu tử thúi trắng trẻo mập mạp bên cạnh anh ấy, tôi đi lên hôn lên trán anh ấy một cái nói: "Vợ ơi, em đã vất vả rồi."
Hắn cười mếu máo, nhếch miệng nói: "Làm phụ nữ thật khổ."
21.
Tôi mời vú em tốt nhất đến chăm sóc Tần Triệt.
Hết tháng cữ cuối cùng Tần Triệt cũng có thể tự tám được.
Lúc tôi đưa khăn tắm cho anh ấy, không cẩn thận giẫm lên cục xà bông, trượt chân ngã, lần nữa cùng Tần Triệt tiếp xúc thân mật.
Chờ đến lúc tôi mở mắt ra, đã nhìn thấy Tần Triệt trong bộ dạng đàn ông đứng trước mặt mình.
Cuối cùng tôi cũng nhận ra, vì lẫn trượt chân này mà chúng tôi đã đổi trở lại.
Tần Triệt nhìn tay và cơ ngực của mình, lại nhìn khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc của tôi mà mừng đến phát khóc.
Chỉ có tôi lúng tùng nhìn anh ấy hỏi: "Chồng ơi, nếu không anh lại đưa khăn cho em xong trượt chân lần nữa?"
- Hoàn-
Cùng Nhau Trị Trà Xanh
Đánh giá:
Truyện Cùng Nhau Trị Trà Xanh
Story
Chương 4: Hoàn
10.0/10 từ 47 lượt.