Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Chương 154
81@-Bảy rưỡi tối, bốn người Tề Giai An, Miêu Tường Vi, Ngu Thiền, Hướng Tuyết Kiều ở trong nhóm chat "Cả nhà vui vẻ làm nông" điên cuồng kể lại trải nghiệm trong game của mình, phát hiện Lâm Ôn Hoan mất tăm mất tích, bèn thúc giục cô nàng kể lại, xem có thu hoạch đặc biệt vào trong game không.
"Từ từ hãy, để cho tôi thở cái đã, tôi vừa mới kể cho ba mẹ tôi xong!" Lâm Ôn Hoan gửi một cái emotion hình cá mắm lên, hai, ba phút sau mới chậm rãi kể: "Mấy bà cũng biết đấy, tôi là dựa theo công lược của anh đại [Yêu Tinh] đăng trên Xingbo để làm, quy trình của chúng ta không khác nhau là mấy, nhưng mà nói đến thu hoach đặc biệt... Cũng không phải không có ~"
Miêu Tường Vi: "Bà câu cái gì mà câu, ai mà không có trải nghiệm mới mẻ trong game chứ, nhanh nói đi nhanh nói đi!"
Ngu Thiền: "Đúng rồi đấy, tôi mở được cuốc vàng trong gói quà nạp lần đầu mà cũng có nói gì đâu!"
Hướng Tuyết Kiều: "Gì?! Bà mở được cuốc vàng á, thế sao nãy không nói?"
Ngu Thiền: "Hì hì, không phải còn chờ Hoan Hoan đến à, tin tức nặng ký như vậy, đương nhiên phải đông đủ hết rồi mới nói chứ."
Lâm Ôn Hoan: "0.0, đội ơn bà nhé, còn cố ý chờ tôi tới rồi mới nói cơ đấy, nhưng mà tôi chẳng thèm ước ao đâu, tôi mua mấy gói công cụ vàng cùng hộp trang phục bất ngờ, kiểu gì cũng sẽ lấy được mấy món công cụ vàng với một bộ trang phục hoàn chỉnh."
Nói xong, cô gửi một bức ảnh chụp màn hình trong game, bên trong là một chiếc liềm vàng, ấm nước cùng một bộ váy ngắn màu hồng nhạt thêu hình bướm, khiến bốn người còn lại nhìn mà nước miếng chảy ròng ròng.
Tề Giai An dường như có hơi thất vọng: "Số Hoan Hoan tốt thật đấy, sau khi vào game tôi cũng mua mấy món này, lại chẳng mở ra được thứ nào tốt cả, mặc niệm mấy giây cho tiền tiêu vặt đáng thương của tôi. Nhưng mà hai hôm nay giỏ thực phẩm của tôi mở, lại không bị rùng món nào cả, tôi ăn được hai mươi món hoàn toàn không giống nhau, thực sự quá tuyệt vời."
Nói xong, lập tức gửi ảnh ghép hai mươi món ăn của mình vào trong nhóm, khiến cả đám bị món ngon tập kích.
Hướng Tuyết Kiều phóng to bức ảnh này lên, tỉ mỉ ngắm nghía từ đầu đến đuôi, mới cảm khái nói: "Trước đây lúc xem livestream, tôi đã biết đồ ăn thức uống trong game nhất định là rất ngon rồi, lúc đó còn nghĩ phòng phát sóng chỉ mở đồng bộ khứu giác và vị giác có 30%, cho dù có nói là 100%, phỏng chừng cùng chẳng có ai là không tin? Kết quả sự thực nói cho tôi biết, sự khác biệt giữa xem livestream với tự mình trải nghiệm là vô cùng to lớn, hiện giờ tôi có cảm giác, livestream mới chỉ thể hiện được 1/10 những gì trong game thôi, không đăng nhập vào chơi thật sự không thể tận hưởng cảm giác sảng khoái này!!"
Lời của cô xem như đã nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người trong nhóm, được tất cả tán thành nhiệt liệt.
Ngu Thiền còn nói, cô đã lên diễn đàn game âm thầm khoe khoang, so sánh việc này, khiến những dân mạng không cướp được tiêu chuẩn thèm thuồng không nhịn được khóc tu tu, thiếu điều chưa lăn ra đất ăn vạ, để Lê Lê nâng cấp thiết bị tạo dựng game tiếp.
Lâm Ôn Hoan phá lên cười, hỏi thăm nhiệm vụ mà mấy cô bạn mình nhận được trong game: "Đúng rồi, thôn tôi cuối cùng chọn kiểu nhà vườn giống thôn Nấm á, so với loại thứ tư, vật liệu yêu cầu thoạt nhìn ít hơn hẳn, hiện giờ tất cả người trong thôn đều đang cố gắng cày nhiệm vụ, tranh thủ xây xong nhà thật sớm đây! Mấy bà thì sao, thôn mấy bà chọn kiểu nhà nào thế?"
Nhắc đến chuyện này Miêu Tường lại thấy tức: "Tôi sắp tức muốn chết rồi, không biết đám người kia nghĩ thế nào, không dưng cả đám lại đi chọn kiểu nhà đầu tiên, chính là nhà trúc kiểu nông thôn ấy, thoạt nhìn cũng không tệ, nhưng vật liệu chỉ cần có tí xíu, tôi đoán chắc chỉ ba đến năm ngày gì đó là làm xong thôi, cạnh tranh xếp hạng điểm cống hiến rất kịch liệt, dù sao tôi cũng bỏ cuộc rồi. Hơn nữa, nhiệm vụ đơn giản như vậy, cứ có cảm giác phần thưởng nhận được sẽ không tốt lắm, aiz..."
"Ha ha ha, tôi thấy thôn của Tường Vi lên lấy tên là "Thôn cá muối" đi, khó khăn lắm mới cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, sao lại đi chọn cái đơn giản nhất vậy không biết, không nỗ lực tí nào cả!" Hướng Tuyết cười khúc khích, "Tôi với Hoan Hoan giống nhau nè, đều chọn cái thứ ba, còn bên A Thiền, ban nãy cô ấy nói chỗ mình chọn loại thứ hai, Giai Giai, bên bà thì sao, chọn cái nào vậy?"
Tề Giai An "Oa" một tiếng, khóc luôn tại chỗ: "Số tôi khổ quá mà! Thôn bọn tôi chọn ngay cái thứ tư khó nhằn nhất!! Các chị em, chờ thôn trưởng thôn mấy bà có nhà mới to đẹp để ở, thì đừng quên mấy đứa cu li bốc vác tội nghiệp như tôi nha QAQ!"
Bốn người không ngờ được, trong nhóm bọn họ lại có người xui xẻo như vậy, cười phá lên, vừa cười vừa xoa đầu an ủi cô nàng, để cô nàng đến những mặt tốt của lựa chọn này, một khi ngôi nhà khánh thành, thôn bọn họ sẽ vươn mình vùng lên ngay!
Tính cách Tề Giai An vốn sáng sủa lạc quan, khóc một chút, lại được chị em bạn dì an ủi, rất nhanh đã không còn nghĩ đến vấn đề khiến người ta đau hết cả lòng cả mề này nữa.
Trao đổi về những vật phẩm dùng tiền nạp để mua xong, năm người lại nói đến level hiện tại của mình, trước mắt trồng được mấy loại cây, học kỹ năng sinh hoạt nào, nhận được nhiệm vụ gì từ chỗ năm NPC mới kia.
Trò chuyện độ nửa tiếng đồng hồ, chuông báo thức nhắc cà rốt trong game đã đến giờ thu hoạch của Lâm Ôn Hoan vang lên, vì thế dứt khoát nói tạm biệt với các chị em, hào hứng chạy lên game thu hoạch rau màu.
Cũng trong lúc đó, nhân viên hỗ trợ trác Thụy liên lạc với Bạch Lê, nói với cậu một chuyện.
"Hả, anh nói gì cơ?" Trong mắt Bạch Lê hiện lên vẻ nghi hoặc, "Có người của công ty sản xuất dịch dinh dưỡng tìm anh, nói là muốn liên hệ với tôi, bàn chuyện hợp tác kinh doanh à?"
Công ty sản xuất dịch dinh dưỡng thì có thể hợp tác với cậu làm cái gì? Bạch Lê có chút hoang mang, nguyên chức của cậu là Nông thần, kiêm chức người thiết kế game nông trại bình thường (Chắc vậy*), cậu thì có gì liên quan đến công ty sản xuất dịch dinh dưỡng nhỉ, đừng nói là bọn họ muốn chạy quảng cáo trong game của cậu nhé?
*Gốc là bushi. Tôi tra thì đây là một cách nói đùa, không ác ý, kiểu "chắc vậy, chính nó" ý.
So với sự bối rối của Bạch Lê, Trác Thụy đã sớm biết được ý tưởng của đối phương lại cảm thấy vô cùng kích động, các đường dây mạng, ở chỗ Bạch Lê không nhìn thấy, anh ta hưng phấn đền mức mặt mũi đỏ bừng, còn thở gấp, chỉ muốn túm lấy tay Bạch Lê điên cuồng lắc, thuyết phục cậu đồng ý với đối phương. Nhưng lý trí nói cho anh ta biết, anh ta không thể làm ra hành vi vô lễ này, vẫn nên bình tĩnh giải thích rõ thì hơn.
"Đúng vậy, đúng là hợp tác." Trác Thụy nói, "Chuyện là trung tuần tháng trước, cư dân mạng xem livestream "mukbang" trong trò chơi xong thì có cảm giác thèm ăn, nhưng họ không ưng khẩu vị dịch dinh dưỡng trong tay, bèn lên Xingbo @ Thực phẩm Vị Cổ, thúc giục bọn họ liên hệ hợp tác với cậu Bạch. Nhưng khi đó bên công ty Vị Cổ còn đang bận nghiên cứu cho ra mắt sản phẩm mới, nên quên mất việc này, chờ cuối tháng có người đăng báo cáo kiểm tra sức khỏe của mình lên mạng vũ trụ, muốn dùng cái đó để chứng minh lợi ích to lớn của "Vùng đất điền viên" với chứng đứt gãy gien, khiến game một lần nữa lên hotsearch, bên công ty Thực Phẩm Vị Cổ mới nhớ đến chuyện lần trước, bèn vội vội vàng vàng báo cáo lên cấp trên."
"Lần này là tổng giám đốc của "Thực phẩm Vị Cổ" tự mình tới đây trao đổi với chúng tôi, nói là muốn nhờ chúng tôi chuyển lời cho cậu Bạch, hợp tác nghiên cứu ra loại dịch dinh dưỡng có hương vị giống thức ăn trong game, còn về việc phân chia lợi nhuận thế nào, tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, không tiện hỏi thăm, vẫn nên để cậu Bạch đồng ý rồi tự mình bàn bạc với bọn họ thì hơn."
Bạch Lê đã hiểu đại khái ý của Trác Thụy, chính là có công ty sản xuất dịch dinh dưỡng, phát hiện thức ăn trong game có cơ hội kinh doanh rất lớn, những khổ nổi không có được dữ liệu liên quan, không thể nghiên cứu ra hương vị tương ứng, vì thế mới tìm đến người thiết kế trò chơi là cậu, thử xem có thể hợp tác được hay không.
Trước đó, Bạch Lê vẫn không nghĩ gì về phương diện này. Số lượng lớn rau dưa cậu trồng trong sân, chỉ là để mai mốt quy mô gieo trồng lớn hơn, có thể mang rau dưa đến kỳ thu hoạch bán ra bên ngoài, lại quên mất thế giới này có một thứ đồ ăn càng nhanh chóng tiện lợi hơn, chính là dịch dinh dưỡng. Phần lớn người dân vũ trụ đều không đủ tài chính để ăn rau dưa hữu cơ đắt đỏ, dịch dinh dưỡng mới là nhu yếu phẩm cần thiết cho cuộc sống của họ.
Nhưng mà, hương vị dịch dinh dưỡng cũng không ngon lành như trong tiểu thuyết miêu tả, nhạt nhẽo không nói, còn luôn có chút hương vị kỳ quái bên trong, nếu không phải không có lựa chọn nào khác, ai mà muốn mua chúng nó làm cơm ăn ba bữa của mình chứ. Cái này cũng chính là lý do, tại sao "Thực phẩm Vị Cổ" tháng nào cũng cho ra mắt sản phẩm mới, còn không phải vì lo người ăn đến phát ngán sao?
Nhưng nếu... Hương vị dịch dinh dưỡng được cải thiện, có mùi vị giống như thức ăn thông thường, thì mọi chuyện sẽ khác. Chỉ cần làm một hoặc hai loại có hương vị thật chuẩn, những cư dân mạng xem livestream xong, đang khao khát được ăn đồ ăn trực tiếp còn không phát điên lên à, đảm bảo không phải lo lắng về vấn đề tiêu thụ sản phẩm nữa.
Ít nhất, người dân vũ trụ sẽ không còn coi việc uống dịch dinh dưỡng thành hành vi khiêu chiến lòng dũng cảm nữa, vị giác của bọn họ cũng được cứu vớt.
Bạch Lê nghĩ đến những bạn mạng vì không cướp được tiêu chuẩn đăng nhập mà ngày ngày vào khu đánh giá game, rồi lại lên Xingbo gào khóc, cười cười, nhắn lại cho Trác Thụy: "Vậy thì gặp mặt một lần đi, sáng mai tôi còn có chút việc phải làm, để ba giờ chiều rồi gặp có được không?"
Trác Thụy nào dám ý kiến ý cò gì, vội nói ngay: "Được được, tôi giúp cậu chuyển lời cho bên kia. Cậu Bạch, "Có việc" mà cậu nói là chuyện trứng thú cưng nở đúng không, hề hề, tôi có trông thấy thông báo livestream của Mì Gấu Đỏ rồi, đến lúc đó, tất cả nhân viên trong phòng tôi đều định đi xem đấy!"
Hai người lại nói thêm vào câu, hẹn ba giờ chiều mai gặp ở văn phòng tiếp khách ảo trên mạng vũ trụ của "Giải thi đấu thiết kế game giả lập", Trác Thụy dùng lý do "Không quấy rầy Bạch Lê làm việc" nói tạm biệt, kết thúc cuộc trò chuyện lần này.
Bạch Lê login vào game, vừa ra cửa thì gặp ngay cảnh Văn Tinh Diệu đang bận bịu trong sân, cậu nghĩ một chút rồi nói chuyện này lại cho đối phương nghe.
Nghe xong, Văn Tinh Diệu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi có chút ấn tượng với người tên Lôi Báo này, anh ta cũng là thú nhân, từng tham gia quân ngũ, sau đó do mắc chứng đứt gãy gien, lại đúng lúc cha anh ta qua đời, là người thừa kế duy nhất, anh ta chỉ có thể xuất ngũ, về nhà kế thừa sản nghiệp, cũng chính là "Công ty Thực phẩm Vị Cổ". Mấy năm nay, anh ta điều hành công ty không tồi, nhưng thời gian làm việc ngắn, năng lực không đủ, số lần khẩu vị dịch dinh dưỡng mới nghiên cứu ra bị người chê bai càng lúc càng nhiều. Tôi nghe Đường Nghênh nói, chứng đứt gãy gien của anh ta hình như càng ngày càng nghiêm trọng, thường xuyên không khống chế được tính tình, nhưng mà ngoài việc tính tình tương đối nóng nảy ra, anh ta làm người vẫn khá chính trực."
Bạch Lê không ngờ, một đối tượng hợp tác tình cơ tìm tới, lại chính là người quen của Văn Tinh Diệu, nghe đối phương nói, nếu đôi bên thực sự hợp tác với nhau, chắc cũng tin tưởng được.
Một đêm bình an vô sự. Sáng hôm sau, còn chưa đến chín giờ, hai mười người chơi có trứng thú cưng, bao gồm cả Bạch Lêvà Văn Tinh Diệu đã tập trung tại quảng trường trung tâm của thôn, chờ lần livestream này chính thức bắt đầu.
Cùng lúc đó, Chúc Mặc Lăng login cùng lúc với Bạch Lê và Văn Tinh Diệu cũng âm thầm vào phòng phát sóng của Mạc Tụng, ngồi xuống ghế tựa bằng gỗ lim tơ vàng của mình, ôm hộp bỏng ngô lớn mới nổ, nhàn nhã thong thả xem.
Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
"Từ từ hãy, để cho tôi thở cái đã, tôi vừa mới kể cho ba mẹ tôi xong!" Lâm Ôn Hoan gửi một cái emotion hình cá mắm lên, hai, ba phút sau mới chậm rãi kể: "Mấy bà cũng biết đấy, tôi là dựa theo công lược của anh đại [Yêu Tinh] đăng trên Xingbo để làm, quy trình của chúng ta không khác nhau là mấy, nhưng mà nói đến thu hoach đặc biệt... Cũng không phải không có ~"
Miêu Tường Vi: "Bà câu cái gì mà câu, ai mà không có trải nghiệm mới mẻ trong game chứ, nhanh nói đi nhanh nói đi!"
Ngu Thiền: "Đúng rồi đấy, tôi mở được cuốc vàng trong gói quà nạp lần đầu mà cũng có nói gì đâu!"
Hướng Tuyết Kiều: "Gì?! Bà mở được cuốc vàng á, thế sao nãy không nói?"
Ngu Thiền: "Hì hì, không phải còn chờ Hoan Hoan đến à, tin tức nặng ký như vậy, đương nhiên phải đông đủ hết rồi mới nói chứ."
Lâm Ôn Hoan: "0.0, đội ơn bà nhé, còn cố ý chờ tôi tới rồi mới nói cơ đấy, nhưng mà tôi chẳng thèm ước ao đâu, tôi mua mấy gói công cụ vàng cùng hộp trang phục bất ngờ, kiểu gì cũng sẽ lấy được mấy món công cụ vàng với một bộ trang phục hoàn chỉnh."
Nói xong, cô gửi một bức ảnh chụp màn hình trong game, bên trong là một chiếc liềm vàng, ấm nước cùng một bộ váy ngắn màu hồng nhạt thêu hình bướm, khiến bốn người còn lại nhìn mà nước miếng chảy ròng ròng.
Tề Giai An dường như có hơi thất vọng: "Số Hoan Hoan tốt thật đấy, sau khi vào game tôi cũng mua mấy món này, lại chẳng mở ra được thứ nào tốt cả, mặc niệm mấy giây cho tiền tiêu vặt đáng thương của tôi. Nhưng mà hai hôm nay giỏ thực phẩm của tôi mở, lại không bị rùng món nào cả, tôi ăn được hai mươi món hoàn toàn không giống nhau, thực sự quá tuyệt vời."
Nói xong, lập tức gửi ảnh ghép hai mươi món ăn của mình vào trong nhóm, khiến cả đám bị món ngon tập kích.
Hướng Tuyết Kiều phóng to bức ảnh này lên, tỉ mỉ ngắm nghía từ đầu đến đuôi, mới cảm khái nói: "Trước đây lúc xem livestream, tôi đã biết đồ ăn thức uống trong game nhất định là rất ngon rồi, lúc đó còn nghĩ phòng phát sóng chỉ mở đồng bộ khứu giác và vị giác có 30%, cho dù có nói là 100%, phỏng chừng cùng chẳng có ai là không tin? Kết quả sự thực nói cho tôi biết, sự khác biệt giữa xem livestream với tự mình trải nghiệm là vô cùng to lớn, hiện giờ tôi có cảm giác, livestream mới chỉ thể hiện được 1/10 những gì trong game thôi, không đăng nhập vào chơi thật sự không thể tận hưởng cảm giác sảng khoái này!!"
Lời của cô xem như đã nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người trong nhóm, được tất cả tán thành nhiệt liệt.
Ngu Thiền còn nói, cô đã lên diễn đàn game âm thầm khoe khoang, so sánh việc này, khiến những dân mạng không cướp được tiêu chuẩn thèm thuồng không nhịn được khóc tu tu, thiếu điều chưa lăn ra đất ăn vạ, để Lê Lê nâng cấp thiết bị tạo dựng game tiếp.
Lâm Ôn Hoan phá lên cười, hỏi thăm nhiệm vụ mà mấy cô bạn mình nhận được trong game: "Đúng rồi, thôn tôi cuối cùng chọn kiểu nhà vườn giống thôn Nấm á, so với loại thứ tư, vật liệu yêu cầu thoạt nhìn ít hơn hẳn, hiện giờ tất cả người trong thôn đều đang cố gắng cày nhiệm vụ, tranh thủ xây xong nhà thật sớm đây! Mấy bà thì sao, thôn mấy bà chọn kiểu nhà nào thế?"
Nhắc đến chuyện này Miêu Tường lại thấy tức: "Tôi sắp tức muốn chết rồi, không biết đám người kia nghĩ thế nào, không dưng cả đám lại đi chọn kiểu nhà đầu tiên, chính là nhà trúc kiểu nông thôn ấy, thoạt nhìn cũng không tệ, nhưng vật liệu chỉ cần có tí xíu, tôi đoán chắc chỉ ba đến năm ngày gì đó là làm xong thôi, cạnh tranh xếp hạng điểm cống hiến rất kịch liệt, dù sao tôi cũng bỏ cuộc rồi. Hơn nữa, nhiệm vụ đơn giản như vậy, cứ có cảm giác phần thưởng nhận được sẽ không tốt lắm, aiz..."
"Ha ha ha, tôi thấy thôn của Tường Vi lên lấy tên là "Thôn cá muối" đi, khó khăn lắm mới cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, sao lại đi chọn cái đơn giản nhất vậy không biết, không nỗ lực tí nào cả!" Hướng Tuyết cười khúc khích, "Tôi với Hoan Hoan giống nhau nè, đều chọn cái thứ ba, còn bên A Thiền, ban nãy cô ấy nói chỗ mình chọn loại thứ hai, Giai Giai, bên bà thì sao, chọn cái nào vậy?"
Tề Giai An "Oa" một tiếng, khóc luôn tại chỗ: "Số tôi khổ quá mà! Thôn bọn tôi chọn ngay cái thứ tư khó nhằn nhất!! Các chị em, chờ thôn trưởng thôn mấy bà có nhà mới to đẹp để ở, thì đừng quên mấy đứa cu li bốc vác tội nghiệp như tôi nha QAQ!"
Bốn người không ngờ được, trong nhóm bọn họ lại có người xui xẻo như vậy, cười phá lên, vừa cười vừa xoa đầu an ủi cô nàng, để cô nàng đến những mặt tốt của lựa chọn này, một khi ngôi nhà khánh thành, thôn bọn họ sẽ vươn mình vùng lên ngay!
Tính cách Tề Giai An vốn sáng sủa lạc quan, khóc một chút, lại được chị em bạn dì an ủi, rất nhanh đã không còn nghĩ đến vấn đề khiến người ta đau hết cả lòng cả mề này nữa.
Trao đổi về những vật phẩm dùng tiền nạp để mua xong, năm người lại nói đến level hiện tại của mình, trước mắt trồng được mấy loại cây, học kỹ năng sinh hoạt nào, nhận được nhiệm vụ gì từ chỗ năm NPC mới kia.
Trò chuyện độ nửa tiếng đồng hồ, chuông báo thức nhắc cà rốt trong game đã đến giờ thu hoạch của Lâm Ôn Hoan vang lên, vì thế dứt khoát nói tạm biệt với các chị em, hào hứng chạy lên game thu hoạch rau màu.
Cũng trong lúc đó, nhân viên hỗ trợ trác Thụy liên lạc với Bạch Lê, nói với cậu một chuyện.
"Hả, anh nói gì cơ?" Trong mắt Bạch Lê hiện lên vẻ nghi hoặc, "Có người của công ty sản xuất dịch dinh dưỡng tìm anh, nói là muốn liên hệ với tôi, bàn chuyện hợp tác kinh doanh à?"
Công ty sản xuất dịch dinh dưỡng thì có thể hợp tác với cậu làm cái gì? Bạch Lê có chút hoang mang, nguyên chức của cậu là Nông thần, kiêm chức người thiết kế game nông trại bình thường (Chắc vậy*), cậu thì có gì liên quan đến công ty sản xuất dịch dinh dưỡng nhỉ, đừng nói là bọn họ muốn chạy quảng cáo trong game của cậu nhé?
*Gốc là bushi. Tôi tra thì đây là một cách nói đùa, không ác ý, kiểu "chắc vậy, chính nó" ý.
So với sự bối rối của Bạch Lê, Trác Thụy đã sớm biết được ý tưởng của đối phương lại cảm thấy vô cùng kích động, các đường dây mạng, ở chỗ Bạch Lê không nhìn thấy, anh ta hưng phấn đền mức mặt mũi đỏ bừng, còn thở gấp, chỉ muốn túm lấy tay Bạch Lê điên cuồng lắc, thuyết phục cậu đồng ý với đối phương. Nhưng lý trí nói cho anh ta biết, anh ta không thể làm ra hành vi vô lễ này, vẫn nên bình tĩnh giải thích rõ thì hơn.
"Đúng vậy, đúng là hợp tác." Trác Thụy nói, "Chuyện là trung tuần tháng trước, cư dân mạng xem livestream "mukbang" trong trò chơi xong thì có cảm giác thèm ăn, nhưng họ không ưng khẩu vị dịch dinh dưỡng trong tay, bèn lên Xingbo @ Thực phẩm Vị Cổ, thúc giục bọn họ liên hệ hợp tác với cậu Bạch. Nhưng khi đó bên công ty Vị Cổ còn đang bận nghiên cứu cho ra mắt sản phẩm mới, nên quên mất việc này, chờ cuối tháng có người đăng báo cáo kiểm tra sức khỏe của mình lên mạng vũ trụ, muốn dùng cái đó để chứng minh lợi ích to lớn của "Vùng đất điền viên" với chứng đứt gãy gien, khiến game một lần nữa lên hotsearch, bên công ty Thực Phẩm Vị Cổ mới nhớ đến chuyện lần trước, bèn vội vội vàng vàng báo cáo lên cấp trên."
"Lần này là tổng giám đốc của "Thực phẩm Vị Cổ" tự mình tới đây trao đổi với chúng tôi, nói là muốn nhờ chúng tôi chuyển lời cho cậu Bạch, hợp tác nghiên cứu ra loại dịch dinh dưỡng có hương vị giống thức ăn trong game, còn về việc phân chia lợi nhuận thế nào, tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, không tiện hỏi thăm, vẫn nên để cậu Bạch đồng ý rồi tự mình bàn bạc với bọn họ thì hơn."
Bạch Lê đã hiểu đại khái ý của Trác Thụy, chính là có công ty sản xuất dịch dinh dưỡng, phát hiện thức ăn trong game có cơ hội kinh doanh rất lớn, những khổ nổi không có được dữ liệu liên quan, không thể nghiên cứu ra hương vị tương ứng, vì thế mới tìm đến người thiết kế trò chơi là cậu, thử xem có thể hợp tác được hay không.
Trước đó, Bạch Lê vẫn không nghĩ gì về phương diện này. Số lượng lớn rau dưa cậu trồng trong sân, chỉ là để mai mốt quy mô gieo trồng lớn hơn, có thể mang rau dưa đến kỳ thu hoạch bán ra bên ngoài, lại quên mất thế giới này có một thứ đồ ăn càng nhanh chóng tiện lợi hơn, chính là dịch dinh dưỡng. Phần lớn người dân vũ trụ đều không đủ tài chính để ăn rau dưa hữu cơ đắt đỏ, dịch dinh dưỡng mới là nhu yếu phẩm cần thiết cho cuộc sống của họ.
Nhưng mà, hương vị dịch dinh dưỡng cũng không ngon lành như trong tiểu thuyết miêu tả, nhạt nhẽo không nói, còn luôn có chút hương vị kỳ quái bên trong, nếu không phải không có lựa chọn nào khác, ai mà muốn mua chúng nó làm cơm ăn ba bữa của mình chứ. Cái này cũng chính là lý do, tại sao "Thực phẩm Vị Cổ" tháng nào cũng cho ra mắt sản phẩm mới, còn không phải vì lo người ăn đến phát ngán sao?
Nhưng nếu... Hương vị dịch dinh dưỡng được cải thiện, có mùi vị giống như thức ăn thông thường, thì mọi chuyện sẽ khác. Chỉ cần làm một hoặc hai loại có hương vị thật chuẩn, những cư dân mạng xem livestream xong, đang khao khát được ăn đồ ăn trực tiếp còn không phát điên lên à, đảm bảo không phải lo lắng về vấn đề tiêu thụ sản phẩm nữa.
Ít nhất, người dân vũ trụ sẽ không còn coi việc uống dịch dinh dưỡng thành hành vi khiêu chiến lòng dũng cảm nữa, vị giác của bọn họ cũng được cứu vớt.
Bạch Lê nghĩ đến những bạn mạng vì không cướp được tiêu chuẩn đăng nhập mà ngày ngày vào khu đánh giá game, rồi lại lên Xingbo gào khóc, cười cười, nhắn lại cho Trác Thụy: "Vậy thì gặp mặt một lần đi, sáng mai tôi còn có chút việc phải làm, để ba giờ chiều rồi gặp có được không?"
Trác Thụy nào dám ý kiến ý cò gì, vội nói ngay: "Được được, tôi giúp cậu chuyển lời cho bên kia. Cậu Bạch, "Có việc" mà cậu nói là chuyện trứng thú cưng nở đúng không, hề hề, tôi có trông thấy thông báo livestream của Mì Gấu Đỏ rồi, đến lúc đó, tất cả nhân viên trong phòng tôi đều định đi xem đấy!"
Hai người lại nói thêm vào câu, hẹn ba giờ chiều mai gặp ở văn phòng tiếp khách ảo trên mạng vũ trụ của "Giải thi đấu thiết kế game giả lập", Trác Thụy dùng lý do "Không quấy rầy Bạch Lê làm việc" nói tạm biệt, kết thúc cuộc trò chuyện lần này.
Bạch Lê login vào game, vừa ra cửa thì gặp ngay cảnh Văn Tinh Diệu đang bận bịu trong sân, cậu nghĩ một chút rồi nói chuyện này lại cho đối phương nghe.
Nghe xong, Văn Tinh Diệu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi có chút ấn tượng với người tên Lôi Báo này, anh ta cũng là thú nhân, từng tham gia quân ngũ, sau đó do mắc chứng đứt gãy gien, lại đúng lúc cha anh ta qua đời, là người thừa kế duy nhất, anh ta chỉ có thể xuất ngũ, về nhà kế thừa sản nghiệp, cũng chính là "Công ty Thực phẩm Vị Cổ". Mấy năm nay, anh ta điều hành công ty không tồi, nhưng thời gian làm việc ngắn, năng lực không đủ, số lần khẩu vị dịch dinh dưỡng mới nghiên cứu ra bị người chê bai càng lúc càng nhiều. Tôi nghe Đường Nghênh nói, chứng đứt gãy gien của anh ta hình như càng ngày càng nghiêm trọng, thường xuyên không khống chế được tính tình, nhưng mà ngoài việc tính tình tương đối nóng nảy ra, anh ta làm người vẫn khá chính trực."
Bạch Lê không ngờ, một đối tượng hợp tác tình cơ tìm tới, lại chính là người quen của Văn Tinh Diệu, nghe đối phương nói, nếu đôi bên thực sự hợp tác với nhau, chắc cũng tin tưởng được.
Một đêm bình an vô sự. Sáng hôm sau, còn chưa đến chín giờ, hai mười người chơi có trứng thú cưng, bao gồm cả Bạch Lêvà Văn Tinh Diệu đã tập trung tại quảng trường trung tâm của thôn, chờ lần livestream này chính thức bắt đầu.
Cùng lúc đó, Chúc Mặc Lăng login cùng lúc với Bạch Lê và Văn Tinh Diệu cũng âm thầm vào phòng phát sóng của Mạc Tụng, ngồi xuống ghế tựa bằng gỗ lim tơ vàng của mình, ôm hộp bỏng ngô lớn mới nổ, nhàn nhã thong thả xem.
Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Đánh giá:
Truyện Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Story
Chương 154
10.0/10 từ 33 lượt.