Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 120

105@-
Trên đường đến nhà [Mi có gan không], hai người không trò chuyện quá nhiều, trái lại, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu điên cuồng oanh tạc khu bình luận, đoán già đoán non xem nhà của anh đại này sẽ trông như thế nào.

Trải qua quá trình thảo luận cẩn thận, tất cả mọi người đều nghĩ, nhà của anh đại này sẽ giống với con người của y, nghiêm túc, nghiêm cẩn, khắp nơi đều là dấu vết của cuộc sống sinh hoạt, vô cùng tiện nghi. Nói cụ thể hơn nữa thì chính là, gia cụ trong phòng đều phải nhường đường cho anh đại "Gan to" này, không thể cản trở quyết tâm phấn đầu vì sự nghiệp cày game của anh đại, vậy mới xứng là nhà của "Gan đại vương".

Nhưng mà, kết quả lại nằm ngoài dự đoán của tất cả bọn họ.

Nhà của [Mi có gan không] là nhà tranh nhỏ được tặng trong gói quà nạp lần đầu, bên trong nhà được được đối phương nâng cấp, mở rộng thêm bảy phòng nhỏ, phòng khách, phòng ngủ chính, phòng sách, phòng ăn, nhà bếp, buồng tắm, toilet, đầy đủ lệ bộ. Theo như lời của y, mục tiêu nâng cấp tiếp theo chính là làm cho mình một phòng làm việc.

Đồ đạc trong nhà y không khoa trương như nhà [Hạt tía tô], tất cả lấy thoải mái dễ chịu làm chủ. Theo như cách nói của [Mi có gan không] thì chính là, ở ngoài y đã chăm chỉ chơi game, cố gắng rèn luyện kỹ năng sinh hoạt đủ rồi, về nhà mình, y chỉ muốn thả lỏng nghỉ ngơi, để cơ thể và tinh thần được thư giãn.

Lúc y nói lời này, cả người đều lười biếng dựa vào ghế salon bằng da, trọng lượng cơ thể khiến nệm ghế hơi lún xuống, khiến người ta nhìn mà chỉ muốn thử nhún nhún mấy cái xem ghế có êm không. Dáng vẻ y lúc này, cùng với lúc mọi người nhìn thấy y ở chỗ khác hoàn toàn khác nhau.

Thấy biểu cảm thích ý hướng thụ trên mặt [Mi có gan không], khán giả trầm mặc mấy giây, không thể không thừa nhận đối phương nói rất có lý. Chơi game mà, lúc cần nghiêm túc thì nên nghiêm túc, lúc muốn nghỉ ngơi, tự nhiên cũng phải toàn tâm toàn ý mà thả lỏng.

Chờ tham quan nhà của [Mi có gan không] xong, Mạc Tụng cùng [Hạt tía tô] lại lần lượt dẫn khán giả đến nhà của [Xới cho tôi bát cơm], [Mơ về ngôi sao xưa], [Vảy Xám], [Thoát Xác], [Bé Điệp], [Nằm chơi cũng thắng]... cũng nhà của không ít những người chơi khác, mỗi một lần đều mang đến trải nghiệm vô cùng mới mẻ cho khán giả, thậm chí trong còn để lại rất nhiều những khoảnh khác đang nhớ trong chuyến thăm.

Ví dụ như heo rừng đại ca của [Vảy Xám] dẫn theo đàn em của nó đứng xếp thành hai hàng ngoài cửa sân, chào đón khách khứa bằng tiếng gáo rú vang dội, ví dụ như lúc Mạc Tụng cùng [Hạt tía tô] đến nhà của [Bé Điệp], hoa cô trồng trong sân đúng lúc nở rộ, lại ví dụ như [Nằm chơi cũng thắng] lười chăm sóc đám gà con bình thường, nên giao bọn nó cho thú cưng của mình trông nom, kết quả là đám gà chạy tán loạn trong sân, bới tung ruộng đất của anh ta lên.

Ngay cả khu vui chơi trên tường mà [Thoát Xác] làm riêng cho [Tinh linh quặng] trong nhà gỗ nhỏ của mình, cũng đều được mọi người nhất trí khen ngợi.

Thời gian dần trôi qua, tâm trạng nôn nóng của khán chậm rãi bình tĩnh lại. Nhưng loại bình tĩnh này chỉ là tạm thời giống như một giấc ngủ đông ngắn ngủi, chờ đến thời điểm, nó sẽ lao ra khỏi mặt nước, lần nữa náo động.


Rời khỏi nhà của khách mời thứ ba đếm từ dưới lên trong danh sách, Mạc Tụng và [Hạt tía tô] liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng mỉm cười.

Mạc Tụng thở phào nhẹ nhõm một hơi, thăm dò hỏi khán giả đang theo dõi livestream như đang thả thính: "Tiếp theo, nơi mà chúng ta đến tham quan chính là nhà của hai khách mời cuối cùng trong buổi phát sóng hôm nay, bọn họ là hàng xóm, đồng thời cũng là hai game thủ có mặt sớm nhất trong trò chơi. Hai người họ đã tạo nên không ít truyền thuyết trong game và trên diễn đàn, khiến người người phải say sưa thảo luận. Tôi nói như vậy, chắc mọi người đã đoán được hai người này là ai rồi đúng không?"

Không ít khán giả hứng phấn đến độ mặt mũi đỏ bừng: "Cuối cùng cũng chờ được! Anh đại [Lê Bạch] và anh đại [Yêu Tinh] tới rồi! Tôi cuối cùng cũng có thể nhìn xem bên trong nhà họ trông như thế nào, tôi tin, hai người họ tuyệt đối sẽ không khiến chúng ta thất vọng!"

Mạc Tụng cười "Ha ha": "Mọi người đều đã đoán được, vậy chúng tôi sẽ không lãng phí thời gian nữa, lập tức xuất phát ngay đây!"

Nhà Bạch Lê và Văn Tinh Diệu ở phía bên kia làng, không giống với lúc Mạc Tụng và [Hạt tía tô] cưỡi tôm tít đến khu nhà của những người chơi kia, lần này bọn họ đi trên con đường chính trong làng, trên đường thậm chí còn đi ngang qua mấy người chơi đang tập đi xe đạp, nhanh như chớp đã xuất hiện ở ngoài cửa nhà Bạch Lê.

Lúc này, hai nhân vật chính trong miệng khán giả, đang ngồi dưới giàn dây leo ở nhà Bạch Lê, thong thả uống trà, thấy máy quay quét tới thì nhàn nhã lên tiếng chào hỏi với khán giả xem live.

Khán giả đáp lại càng nhiệt tình hơn: "Anh đại [Lê Bạch]! Anh đại [Yêu Tinh]!! A a a, đây là lần đầu tiên tôi cách hai anh đại gần như vậy đấy, quan hệ của hai người đúng là tốt y như lời đồn, là bạn thân đúng không, chắc chắn là bạn thân rồi, không sai đi đâu được!"

Bạch Lê chớp chớp mắt, cảm thấy comment này nói không sai, thì thế dứt khoát thừa nhận luôn: "Đúng vậy, chúng tôi là bạn rất thân."

Bàn tay vừa xiết chặt của Văn Tinh Diệu chậm rãi buông ra.

Hàn huyên một lúc, Mạc Tụng hỏi hai người xem sẽ tới nhà ai tham quan trước, Văn Tinh Diệu chủ động đứng lên, tỏ ý có thể đi nhà hắn trước.


"Ha ha ha, tôi hiểu tôi hiểu, ứng cử viên nặng ký luôn phải để xuống cuối cùng, đúng không?" Mạc Tụng không nhịn được, nở một nụ cười "Tôi hiểu mà", nháy mắt với Văn Tinh Diệu và Bạch Lê, "Hai ngươi đều là khách mời chủ chốt của buổi livestream hôm nay, ai trước ai sau đều như nhau cả, nhưng mà tôi muốn phỏng vấn anh đại [Lê Bạch] một chút, anh "Bạn thân" này của cậu, xưa nay vẫn luôn khiêm tốn vậy hả?"

Bạch Lê thật sự ngẩng đầu lên, nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: "Đây cũng không hẳn là khiêm tốn nhỉ, chỉ là nghiêm túc cân nhắc sau có đưa ra kết quả tương đối thích hợp thôi. Giống anh nói đó, quan hệ bọn tôi rất tốt, ai trước ai sau cũng có khác biệt gì đâu?"

"Ừ, [Lê Bạch] nói đúng." Văn Tinh Diệu ở bên cạnh cũng gật đầu, bày tỏ thái độ của mình.

Nghe hai người trả lời, Mạc Tụng, [Hạt tía tô] cùng khán giả xem live đồng loạt cạn lời.

Qua mấy giây, trên khu bình luận mới có người phát biểu ý kiến.

"Ừm... Sao mà tôi thấy bầu không khí giữa hai anh đại cứ quái quái thế nhỉ? Không hiểu sao lại có cảm giác chồng hát chồng khen hay! Mặt ngây thơ.jpg"

"Hóa ra không phải chỉ có mình tôi thấy vậy, yên tâm rồi."

"Ai trước ai sau cũng không quan trọng, nhưng ai trên ai dưới vẫn phải thương lượng trước mới tốt nha ~"

"Lầu trên, tôi hoài nghi thím đang lái xe, chứng cớ đã rõ ràng, nhanh lên thuyền với tôi!"

"Mấy người đang nói cái gì vậy, chúng ta không phải tới đây để xem bài trí trong nhà anh đại hả, đừng có đánh lái sang chuyện khác có được không!"

Đề tài đang chuyển hướng một cách ám muội cứ thế bị mạnh mẽ lôi trở lại. Bạch Lê nhìn bình luận của khán giả, lại nghĩ bọn họ đang nói đùa nên không để trong lòng, cười một cái rồi qua qua.


Về phần Văn Tinh Diệu, mặc dù biết khán giả chỉ thuận miệng mới nói vậy, nhưng trong lòng hắn lại không kiềm chế được thấy căng thẳng, chỉ có thể dùng sức banh mặt mới không khiến tâm trạng mình lúc này lộ ra mảy may nào.

Mạc Tụng cười khan, không tiếp lời, khéo léo đi theo sau Văn Tinh Diệu, hướng về phía nhà hắn.

Chờ đi vào sân rồi, y mới phát hiện bố trí bên trong cho người ta một cảm giác rất quen thuộc, bên phải nhà là biệt thự gà cùng biệt thự vịt nho nhỏ, bên trái dùng dây leo quấn thành một cái giá, bên dưới kê bàn cùng mấy cái ghế ngồi, một gốc cây trông rất quen mắt được rửa ráy sạch sẽ đặt trong góc, nếu không nhìn mấy khối ruộng tán loạn trong sân thì nhà bên này chính là đối xứng lại của căn nhà bên cạnh mà!

Khán giả cũng phát hiện ra điều này, hưng phấn kêu "Ố á" liên hồi, tất cả đều nở một nụ cười mà ai cũng hiểu.

Văn Tinh Diệu bị cười cho không hiểu ra sao, "Học sinh kém" học tập "Học sinh giỏi" không phải chuyện rất bình thường à, sao mấy người này phải ngạc nhiên thế!

Cánh tay duỗi về phía trước, đẩy cửa nhà tranh nhỏ của mình ra.

Thiết kế trong phòng của Văn Tinh Diệu, tựu chung lại thì chính là phong cách lạnh nhạt, kiềm chế, hình dáng và cấu tạo trong nhà đều tương đối hiện đại, các loại gia cụ đều có vẻ khiêm tốn, nhưng trong khiêm tốn lại lộ vẻ xa hoa, trong xa hoa lộ vẻ khí phách, tuy số lượng không nhiều, nhưng thoạt nhìn đều là đồ chất lượng.

Trong lúc dẫn mọi người tham quan nhà, có khán giả nhiệt tình đã trực tiếp báo giá niêm yết của mỗi món đồ mua trong khu mua sắm game lên phần bình luận, không có chút bất ngờ nào, giá cả mỗi món ở đây đều tương đối đắt đỏ, ngay cả ly thủy tinh để uống nước trong phòng cũng đã có giá 100 tinh tệ một cái.

Mà đồ như vậy, mỗi gian phòng phải có đến không dưới mười cái.

Đối diện phòng khách để một bể cá bỏ không rất lớn, Mạc Tụng để ý thấy bèn thuận miệng hỏi một câu.


Văn Tinh Diệu nghĩ một chút, trực tiếp thả chủ nhân ban đầu của bể cá này từ không gian thú cưng ra. Cá Koi màu vàng có chữ "Phú" trên lưng vừa mới được thả ra đã lập tức nhả một cái bong bóng nước thật lớn bao quanh mình, sau đó trôi nổi trên không trung, một đôi mắt cá màu đen nghi hoặc đánh giá mấy người có mặt, ngoại trừ chủ nhân của mình, thậm chí còn dùng đuôi cá của nó cà cà tay Bạch Lê làm quen.

Bạch Lê mỉm cười sờ sờ nhóc con này, ngón tay đẩy nhẹ một cái, đẩy nó về phía Văn Tinh Diệu.

Hôm nay mấy người ở đâu đều mặc đồ tối màu, thêm nữa là đồ đạc trong nhà cũng thuần tông lạnh, dưới ánh đèn trắng ấm áp, cá Koi vàng tự nhiên trở thành tồn tại bắt mắt nhất.

Văn Tinh Diệu giải thích: "Bể cá kia vốn chuẩn bị cho con cá Koi này, dù sao màu sắc của nó rất hiếm thấy, đem đi giao nhiệm vụ cứ có cảm giác không nỡ, đúng lúc thấy khu mua sắm có bày bán bể cả, cho nên tôi mới mua một cái, chuẩn bị để nuôi cá. Kết quả chưa được mấy ngày, nó đã trở thành thú cưng của tôi, bể cá cũng vì thế mà bỏ không, chờ sau này có cơ hội, tôi lại ra bờ sông xem có thể câu được con cá nào không."

Khán giả vừa nghe, lập tức bày tỏ, bọn họ tin vào vận may của anh đại [Yêu Tinh], nói không chừng lần sau hắn đi câu cá, có thể câu được một con cá đặc biệt nữa ấy chứ!

Tham quan hết mấy phòng trong nhà, khán giả tinh ý phát hiện ra, căn phòng có diện tích lớn nhất không phải là phòng khách mà lại là nhà bếp. Đồng thời, trong nhà bếp cũng là nơi được trang trí hoàn chỉnh nhất, riêng chén đũa mâm bát để ngoài đã có mười mấy bộ rồi, màu sắc hoa văn nào cũng có, ai không biết có khi còn nghĩ Văn Tinh Diệu chuyên mua bán dụng cụ nhà ăn.

"Chuyện gì vậy? Sao nhà bếp lại rộng thế, anh đại rất thích tự mình nấu ăn à? Nhưng nấu ăn không phải chỉ cần chuẩn bị một ít dụng cụ cần thiết là được à, chỉ cần có bếp với nồi là có thể nấu được ở bất cứ đâu mà?"

"Đậu, đậu, đậu má, cái giá dựng sát tường kia có phải đều là gia vị không, nhiều quá đi, trong game có nhiều gia vị vậy luôn hả?"

"Chậc, đừng có nói gia vị, mấy ông nhìn chỗ góc tường kìa, màu đỏ hồng quen thuộc kia, chắc chắn là mứt dâu tây, không còn nghi ngờ gì nữa!"

"Ái chà chà, không ngờ anh đại [Yêu Tinh] lại có một mặt ít ai biết như vậy, chuẩn anh nội trợ đảm đang! Yêu yêu ~~"

Nói chung, nghìn từ vạn chữ đều hội tụ thành một câu mà mọi người muốn nói với Văn Tinh Diệu: Anh đại, có chuyện gì với anh thế!?
Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà Truyện Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà Story Chương 120
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...