Cục Cưng Có Chiêu

Chương 462: Người đàn ông này là tự tôi chọn không phải sao?

Bạch Tử Đồng không ngờ Thẩm Hạ Lan lại đột nhiên hỏi câu hỏi này, không khỏi sửng sốt giây lát, sau đó cười cười nói: “Không có vấn đề gì lớn cả, chỉ là hơi yếu sau khi sảy thai thôi, không phải tôi đã nói rồi sao?”

“Bác sĩ Bạch, Tử Đồng, cô không cần phải giấu tôi đâu, cô biết tôi có thể chịu được mà. Nếu như thật sự xảy ra vấn đề gì, cô nhất định phải nói cho tôi biết, cơ thể này là của tôi, tôi không hy vọng mình là người cuối cùng được biết”

Hai cách xưng hô Thẩm Hạ Lan gọi ra, khiến Bạch Tử Đồng nhất thời không biết nên nói cái gì.

€ô ta dường như thấy được bóng dáng mình trước kia ở trên người Thẩm Hạ Lan.

Kiên cường như thế, độc lập như thế, không muốn liên lụy tới người khác như thế.

Nghĩ đến tình cảnh Diệp Ân Tuấn bây giờ, nghĩ đến trước đó Thẩm Hạ Lan chỉ có một mình tựa như phải một mình chiến đấu, hai mắt Bạch Tử Đồng có chút ẩm ướt.

“Tôi không muốn giấu giếm cô, Hạ Lan, thân thể của cô đúng là không quá tốt”

Lời Bạch Tử Đồng nói khiến tim Thẩm Hạ Lan nhất thời nhảy lên.

“Cô có ý gì?

“Lần trước sảy thai cô đã bị thương đến căn bản, sau đó tuy đã điều dưỡng khá tốt rồi, Sếp Diệp đối với cô cũng rất quan tâm săn sóc, nhưng mà tôi cũng không biết vấn đề từ đâu, tử cung của cô có chút suy yếu, thậm chí ẩn ẩn có dấu hiệu xuất huyết. Lân này đến kỳ kinh nguyệt cô ra rất nhiều máu chính là một dấu hiệu đấy”

Lời Bạch Tử Đồng nói khiến Thẩm Hạ Lan cảm thấy như sấm sét giữa trời quang.

“Tử cung suy yếu là có ý gì?”

“Loại bệnh này trong giới y học rất ít gặp, thông thường thì tình trạng tử cung xuất huyết tương đối nhiều, hiện tượng tử cung suy yếu này thì tôi đã từng nghe qua, nhưng mà chưa từng thấy lâm sàng bao giờ.

Tôi đã xét nghiệm qua thành phần máu của cô, trong máu của cô có một loại vật chất, rất kỳ lạ, hoàn toàn dung hợp vào trong máu cô, nhưng tính tổn hại đối với cơ thể cô lại rất lớn”

Lúc nghe Bạch Tử Đồng nói như vậy, Thẩm Hạ Lan nhất thời nhớ đến trước đó thím Trương cường ngạnh nhét viên thuốc gì đó vào miệng mình.

Lẽ nào là vì viên thuốc ấy?


“Lúc trước tôi bị sảy thai, thím Trương có cho tôi uống một loại thuốc, tôi không biết là thuốc gì, nhưng mà có lẽ có liên quan tới việc này”

Thẩm Hạ Lan hồi tưởng lại.

Sắc mặt Bạch Tử Đồng càng trở nên khó coi.

“Nếu như là như vậy, thì gay go rồi”

“Vì sao?”

“Thím Trương phát điên rồi. Không biết vì nguyên nhân gì, tin tức từ thủ đô truyền tới như vậy, có lẽ sau khi xảy ra xung đột với người khác trong nhà giam nữ, không biết vì sao bà ta lại phát điên. Bây giờ đã đưa đi kiểm tra rồi, trạng thái tinh thần thất thường.

Hơn nữa đã được chuyển tới một địa điểm bí mật để chữa trị rồi. Nếu như thật sự là do bà ta động tay động chân gì với cô, dựa vào tình trạng bà ta bây giờ, cũng không có cách nào giúp đỡ được cô. Thím Trương trong lĩnh vực y học có thể được xem như bậc kỳ tài.

Nếu như bà ta một lòng hướng thiện, nói không chừng sẽ trở thành một nhân vật tầm cỡ trong giới y học rồi ấy chứ, đáng tiếc”

Bạch Tử Đồng cực kỳ khâm phục tài năng y học của thím Trương, nhưng đối với nhân phẩm người này lại không dám khen tặng.

Thẩm Hạ Lan nghe đến đây, liền biết mình không còn bao nhiêu hy vọng nữa rồi.

€ô không khỏi có chút bi thương.

“Tình huống của tôi như vậy, tình trạng xấu nhất là gì?”

Cô cần phải biết mình sẽ biến thành bộ dạng thế nào.

Một đời này vẫn còn quá nhiều việc chưa làm, quá nhiều người chưa ở bên đủ, bây giờ đột nhiên biết được tin dữ này, cô cảm thấy liệu có phải đời trước.

mình đã đắc tội ông trời, nên đời này mới phải chịu nhiều kiếp nạn như vậy không.

Bạch Tử Đồng có chút vô lực nói: “Tôi cũng không biết nữa, bây giờ tôi chỉ có thể bảo đảm tử cung của cô sẽ không xuất hiện tình trạng xuất huyết nữa thôi, nhưng lại không có cách nào khiến tử cung cô ngừng suy yếu. Khoảng thời gian này có lẽ là một năm, có lẽ chỉ mấy tháng, nếu như thật sự đến một bước ấy, tôi sẽ kiến nghị cô phẫu thuật cắt bỏ tử cung. Có điều việc này vẫn cần cô suy nghĩ thật kỹ, dù sao tử cung đối với một người phụ nữ mà nói quan trọng thế nào tôi cũng biết”



“Cắt bỏ sao? Như vậy có phải có nghĩa, sau này tôi sẽ không thể có con được nữa phải không? Thậm chí còn có thể đánh mất đi quyền lợi của một người phụ nữ”

Câu hỏi của Thẩm Hạ Lan Bạch Tử Đồng không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể im lặng chốc lát sau đó nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức, gần đây tôi vẫn luôn nghiên cứu thành phần máu của cô, Tô Nam cũng tham gia nghiên cứu, cô cứ yên tâm, chúng tôi đều sẽ dốc toàn lực ứng phó”

Nhìn vào đôi mắt chân thành tha thiết của Bạch Tử Đồng, Thẩm Hạ Lan biết, có lẽ ban đầu là vì có quan hệ với Diệp Ân Tuấn, nên vợ chồng họ mới tận tâm tận lực như thế, nhưng giờ phút này, Bạch Tử: Đồng là thật sự muốn tốt cho cô.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên nở nụ cười.

“Không sao đâu, tôi tin tưởng hai người, cho dù thật sự không làm được gì, tôi cũng không trách hai người đâu. Dù sao con người có lúc này lúc kia mà, ai cũng không đoán trước được. Tôi sẽ dùng trạng thái tốt nhất đối mặt với cuộc sống sau này. Có điều chuyện này vẫn xin Tử Đồng giữ bí mật giúp tôi, bất kể là với ai, đặc biệt là cô ngốc kia”

Thẩm Hạ Lan nhìn Lam Tử Thất vẫn chìm trong giấc ngủ bên cạnh mình, nhìn nước miếng của cô chảy tràn khắp nơi, hình như đang mơ một giấc mơ rất đẹp, khóe môi không khỏi hơi hơi cong lên.

Bạch Tử Đồng nhìn tương tác giữa hai người, hạ thấp giọng hỏi: “Tình cảm của hai người vì sao lại tốt như vậy? Bình thường con gái với nhau, tình cảm rất ít khi tốt đến như thế mà”

“Có lẽ đã vượt qua tình bạn, trở thành một sự †ồn tại giống như tình thân rồi. Cô gái này từ nhỏ đã là trẻ mồ côi, bị cha mẹ ruột vứt bỏ. Nhưng mà cố tình cô ấy lại kiên cường, không chịu khuất phục như thế, tự dưỡng thành cho mình tính cách mạnh mẽ. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên trông thấy cô ấy đánh cho một tên con trai chạy mất dép, chính bản thân cô ấy đều thương tích đầy mình, lại vẫn nói với tôi, cô ấy thắng rồi. Khoảng khắc đó, tôi thật sự rất đau lòng. Kể từ lúc ấy, chúng tôi liền ở cạnh nhau. Bao nhiêu năm rồi, nhưng Tử Thất vẫn luôn ở bên tôi, bất kể tôi làm ra quyết định gì, bất kể tôi ngốc nghếch bao nhiêu, cho dù cô ấy nổi giận đùng đùng, thế nhưng vẫn đều nghĩ cho tôi. Nếu để cho cô ấy biết tình trạng của tôi bây giờ, có lẽ sẽ sụp đổ mất. Tôi chỉ hy vọng những ngày sau này của cô ấy có thể hạnh phúc hơn một chút, ít phải rơi nước mắt hơn một chút thôi”

Tình cảm của Thẩm Hạ Lan và Lam Tử Thất khiến cho Bạch Tử Đồng có chút ngưỡng mộ.

Cô ta thấp giọng nói: “Cô cứ yên tâm, tôi sẽ không nói cho cô ấy biết đâu, nhưng cô phải phối hợp với tôi để chữa bệnh mới được”

“Tôi sẽ phối hợp, dù sao tôi cũng sợ chết mà”

Thẩm Hạ Lan bật cười.

Bạch Tử Đồng nhìn thấy được từ trong mắt cô ánh lên vẻ kiên cường.

“Cô thật sự khiến tôi phải khâm phục đấy, cho dù yếu yếu ớt ớt, nhưng lại không phải người phụ nữ bình thường nào có thể so sánh được”

“Đừng thổi phồng tôi như thế, đó”

Tôi sẽ kiêu ngạo: Thẩm Hạ Lan cùng Bạch Tử Đồng đồng thời bật cười, nhưng mà Bạch Tử Đồng biết, trong lòng Thẩm Hạ Lan vẫn rất bất an, vẫn có chút sợ hãi.


Không một ai sau khi biết được bệnh tình của mình lại có thể bình tĩnh, lãnh đạm được cả, chỉ là có người chấp nhận được, có người lại không chấp nhận được thôi.

Cô ta đột nhiên có hơi đau lòng cho Thẩm Hạ Lan.

“Có tin tức gì của Sếp Diệp chưa?”

Bạch Tử Đồng đột nhiên hỏi, khiến Thẩm Hạ Lan hơi hơi sửng sốt.

Cô vẫn luôn cảm thấy Bạch Tử Đồng và Tô Nam hẳn là biết tung tích của Diệp Ân Tuấn mới phải, bây giờ nghe cô ta hỏi như thế, lại nhìn Bạch Tử Đồng, trong mắt cô ta ít nhiều có chút trốn tránh, nhịn không được nói: “Vẫn chưa, có điều hẳn là sắp quay về rồi nhỉ? Anh ấy đã rời đi nhiều ngày như vậy rồi mà. Anh ấy là người rất quyến luyến gia đình, trước kia mỗi lần đi công tác đều không vượt quá một tuần, nên tôi nghĩ chắc anh ấy sắp về rồi đấy”

“Cô không trách anh ấy không ở bên cạnh trong lúc mình cần có người ở bên nhất à?”

Câu hỏi của Bạch Tử Đồng khiến Thẩm Hạ Lan hơi hơi sửng sốt, sau đó cười nói: “Tôi nghe nói trước kia cô từng là vợ quân nhân. Tô Nam ngày trước lúc còn trong quân ngũ rất xuất sắc nhỉ”

Những chuyện này cô đều nghe ngóng được từ chỗ Lam Tử Thất đó.

Thấy Thẩm Hạ Lan đột nhiên chuyển chủ đồ, Bạch Tử Đồng hơi hơi sửng sốt, lại vẫn cười nói: “Đúng vậy, anh ấy vì tôi nên mới đổi nghề, nếu như bây giờ còn ở trong quân ngũ, có lẽ tiền đồ sẽ càng rộng mở hơn nữa”

“Sự lựa chọn của mỗi người đều không giống nhau, có thể ở trong mắt cô, Tô Nam từ bỏ cuộc sống quân đội là một việc rất đáng tiếc, nhưng không phải là cá sao biết được niềm vui của cá? Cô sao có thể biết được cuộc sống bây giờ của Tô Nam không phải là cuộc sống mà anh ấy mong muốn chứ?”

Câu nói của Thẩm Hạ Lan khiến Bạch Tử Đồng đột nhiên ngây người, ánh mắt nhìn Thẩm Hạ Lan càng thêm kính phục.

“Cô có một trái tim không giống bất cứ người nào khác”

“Trái tim ấm áp lung linh ấy hả?”

Thẩm Hạ Lan cười đến có chút tự hào.

Bạch Tử Đồng đột nhiên cũng bật cười theo.

“Phải, trái tim ấm áp lung linh, cô hỏi tôi như vậy, rốt cuộc là muốn biết cái gì?”

“Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi cô, hồi còn ở trong quân ngũ, mỗi lần Tô Nam chấp hành nhiệm vụ, tôi nghe nói đều phải cắt đứt mọi liên lạc với người nhà, lúc đó cô có trách anh ấy vì không ở bên cạnh mình không?”

Thẩm Hạ Lan vừa nói dứt câu, Bạch Tử Đồng đã hiểu rồi.

Cô gái trước mặt này quả thực không giống người khác.

“Cô với tôi không giống nhau, người tôi chọn là một quân nhân, đương nhiên đã chấp nhận là vợ quân nhân thì phải chấp nhận mọi thứ rồi. Nhưng mà chồng của cô lại là một doanh nhân”

“Nhưng mà trước đây anh ấy cũng từng là một quân nhân mà I”

Lời Thẩm Hạ Lan nói khiến Bạch Tử Đồng hơi hơi sửng sốt, lại nghe cô nói tiếp: vẫn luôn tin rằng, những quân nhân xuất thân từ quân ngũ, trong lồng ngực đều có một trái tim tràn đầy nhiệt huyết, cũng có những quan niệm đúng sai của riêng mình.

Bọn họ sẽ không làm chuyện gian ác, sẽ không vi phạm pháp luật, bọn họ sẽ luôn chung thủy với vợ mình, sẽ luôn trung thành với gia đình nhỏ cũng như với Tổ quốc của mình. Thế nên cho dù bây giờ anh ấy là một doanh nhân, nhưng những gì đã khắc sâu vào xương tủy sẽ không bao giờ thay đổi. Lần này Ân Tuấn đột nhiên rời đi, sau đó bặt vô âm tín, tất cả mọi người đều nói có lẽ anh ấy đã bỏ trốn theo một người phụ nữ nào khác ròi, cũng có người nói anh ấy vô tình vô nghĩa, bỏ đi ngay lúc tôi cần người bên cạnh nhất, nhưng mà liệu có ai biết lý do anh ấy rời đi thực sự là gì? Tôi vẫn luôn tin tưởng, trong tim anh ấy có tôi, có gia đình. Như vậy là đủ rồi! Trời đất của một người đàn ông rộng lớn vô cùng, việc mà bọn họ muốn làm, cũng không phải mỗi một việc đều nói cho người phụ nữ của mình nghe, chỉ cần trong lòng anh ấy còn nhớ đến tôi, thì tôi còn phải oán trách gì nữa chứ? Người đàn ông này là tự tôi chọn lựa không phải sao?”

Bạch Tử Đồng đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Mọi người đều cho rằng Thẩm Hạ Lan sẽ cảm thấy ấm ức, có lẽ trong một khoảnh khắc nào đó Thẩm Hạ Lan quả thật có ấm ức đấy.

Nhưng mà trước giờ không một ai ngờ, tình cảm Thẩm Hạ Lan dành cho Diệp Ân Tuấn lại cố chấp như thế, kiên định như thế.

Cho dù Diệp Ân Tuấn không nói lời nào đột nhiên rời đi, không dặn dò lại câu gì, nhưng cô vẫn tin tưởng anh ấy như thế, tin tưởng người đàn ông mà mình lựa chọn, tin tưởng tình cảm chấp nhất của mình.

Bạch Tử Đồng đột nhiên cảm thấy mình không thể so được với Thẩm Hạ Lan.

Những năm này ở trong bệnh viện, đã thấy qua đủ loại người, khiến cô ta dường như quên đi mất bản tâm của mình.

Đúng vậy!

Chỉ cần có tình yêu, chỉ cần vững tin vào tình cảm của nhau, thì còn có lý do gì mà không thể chờ đợi được nữa?

Bạch Tử Đồng nhìn Thẩm Hạ Lan, từng câu từng chữ nói: “Cô yên tâm đi, anh ấy sẽ trở về thôi!

Hơn nữa sẽ bình an, hoàn hảo trở về! Anh ấy, Diệp Ân Tuấn, xứng đáng được Thẩm Hạ Lan chờ đợi!”

Cục Cưng Có Chiêu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cục Cưng Có Chiêu Truyện Cục Cưng Có Chiêu Story Chương 462: Người đàn ông này là tự tôi chọn không phải sao?
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...