Công Lược Trái Tim
Chương 997
Chương 997: Đừng nhạy cảm.
Ánh mắt Lâm Gia Văn nhìn vào đĩa trái cây, sau đó cậu lặng lẽ liếc nhìn cô ấy một cái, khi phát hiện ra cô ấy đang chăm chú nhìn màn ảnh máy vi tính, thì bỗng nhiên nhanh trí xiên một miếng táo tây, cắn một nửa để lại một nửa, rồi đưa về phía Thẩm Hâm Dao.
Một âm tiết phát ra từ cổ họng: “Cho.”
Thẩm Hâm Dao vừa mở bốn hộp thoại trên màn hình máy tính, khi cô ấy xoay người lại, vì cách Lâm Gia Văn quá gần nên mặt cô ấy xẹt qua trái táo tây, sau đó nhìn thấy bộ dạng miệng Lâm Gia Văn đang cắn trái táo tây, lúc này khoảng cách của hai người rất gần, nên chỉ cần cô ấy thoáng mở miệng thì có thể cắn quả táo mà không cần cúi người về phía trước.
Cô ấy khẽ cau mày không đáp.
Lâm Gia Văn ôm lấy đầu của cô, miệng đối miệng chuyển miếng táo tây vào trong miệng Thẩm Hâm Dao.
Một nửa bị cậu cắn nóng trong miệng, Thẩm Hâm Dao bất đắc dĩ nói: “Nước miếng của anh dính hết lên trái táo tây rồi.”
“Anh không có bẩn.” Lâm Gia Văn cười hỏi: “Ăn có thấy ngon không?”
Thẩm Hâm Dao không để ý tới cậu, cô ấy vừa nhai táo tây vừa cho anh xem màn hình máy vi tính: “Em nhất định phải báo cáo tình huống này cho công ty, anh xem tên gọi là nữ vương này đi, trò chuyện với bốn chàng trai có danh tính khác nhau cùng một lúc, có một doanh nhân, một y tá, một tiếp viên hàng không và một bà chủ.”
Cô chỉ vào một hộp thoại trên màn hình: “Bọn họ gửi ảnh cho nhau, không biết cô ấy lấy ảnh của các mỹ nữ ở đâu ra rồi gửi nói đây là mình, chắc là thấy đối phương đẹp trai, nên nói với người ta mình là bà chủ. Em cũng rất buồn bực, từ cuộc nói chuyện của bọn họ em phát hiện ra đối phương lại tin.”
“Nói không chừng cô ấy chính là bà chủ.”
Thẩm Hâm Dao lạnh lùng hừ một tiếng: “Là bà chủ thật à, vậy mà có thời gian nói chuyện phiếm với đồng thời bốn tên đàn ông ở chỗ này à? Họ còn có thân phận khác nhau. Theo em, đây chính là một con đàn bà hám trai.”
Lâm Gia Văn nhìn Thẩm Hâm Dao: “Sao em khẳng định người ta là nữ vậy? Nói không chừng người ta là nam đấy, đăng ký tài khoản là nữ, nhưng có khi ngay cả đàn bà hám trai cũng chả phải.”
Thẩm Hâm Dao: “…”
Cô lại không thể phản bác, bởi vì Lâm Gia Văn nói có lý.
“Anh nói xem cô ta có phải là tên lưa gạt không, muốn được cái gì đó từ trên người những người này?” Thẩm Hâm Dao suy đoán.
“Em có thể viết ra một kế hoạch để tránh bị lừa. Hệ thống tốt nhất là không được phép chuyển tài khoản và không được phép giao dịch tiền. Nếu chỉ giao lưu thì mấy người cũng phải làm rất riêng tư, đều không dùng thân phận thật, như vậy sẽ có ba cách đăng ký, là sử dụng số điện thoại di động, Wechat, và QQ, chúng được sử dụng để xác định xem thông tin mà người dùng đã đăng ký có phải là thật hay không..”
Thẩm Hâm Dao xiên một miếng táo tây đưa tới bên mép Lâm Gia Văn, cô ấy nói: “Anh viết giúp em đi.”
“Một miếng táo là hối lộ được anh sao?” Lâm Gia Văn không mở miệng.
Lâm Gia Văn bất đắc dĩ mà cưng chiều cô ấy, kéo cô ấy ra khỏi máy tính, rồi mình ngồi trước máy tính để giúp cô ấy viết kế hoạch.
Những thiếu sót mà cô tìm thấy trong quá trình sử dụng ứng dụng này đối với cậu mà nói, chỉ là việc cỏn con.
Mấy phút cậu đã viết xong mạch lạc rõ ràng.
Cậu quay đầu nhìn về phía Thẩm Hâm Dao, với vẻ mặt hơi nghiêm túc: “Hâm Dao, em thích công việc này không?”
Thẩm Hâm Dao nhìn cậu, trong lòng cô ấy hiểu rõ cậu có ý gì khi hỏi câu này: “Thích chứ, sau khi nhưng kết hôn với anh, em sẽ sa thải nó.”
Cô nói nghiêm túc: “Bây giờ là làm online, nên tương đối nhàn, trước đây một thời gian đó, bình thường em đều tăng ca, anh cũng biết trong khoảng thời gian đó em đều tan làm lúc rất khuya, nhưng khi em đã dấn thân vào phát triển phần mềm, thì mặc kệ thành công hay thất bại, em đều sẽ có hạng mục mới, em sẽ luôn trong guồng quay của công việc như thế này, sẽ bề bộn nhiều việc một thời gian, rồi nghỉ ngơi vài ngày lại bề bộn nhiều việc. Nhưng em biết, anh còn bận rộn hơn, nếu chúng ta kết hôn mà đều bận rộn như vậy, thì sẽ không có ai chăm lo nhà cửa. Hiện tại sức khỏe ông nội không tốt, có thể anh sẽ tiếp quản nhà máy dệt, đến lúc đó có thể anh còn bận rộn hơn. Em muốn chăm sóc tốt cho cuộc sống của anh, nên chỉ có thể từ bỏ công việc, để anh không buồn phiền ở nhà.”
Lâm Gia Văn không nghĩ tới cô ấy lại suy nghĩ nhiều như vậy, mặc dù cậu vừa mới hỏi cô và cũng muốn sau khi kết hôn, hai người đều không bận rộn như vậy.
Không nghĩ tới cô ấy đã nghĩ kỹ vậy, cô ấy chủ động từ bỏ công việc.
Trong lòng cậu rất cảm kích.
Cậu đưa tay ra và ôm cô vào lòng.
“Em còn trẻ tuổi như vậy, không làm việc sẽ xa rời xã hội.”
Thẩm Hâm Dao dán mặt lên ngực của cậu cà cà: “Không phải anh đã gánh vác trách nhiệm từ rất sớm sao? Gả cho anh, giúp anh chăm sóc gia đình, để anh chuyên tâm vào sự nghiệp, cũng là trách nhiệm của em, lại nói, gánh nặng của anh còn nặng hơn của em, từ lúc ông nội Thiệu đặt cho anh cái tên này là có thể thấy được, anh không giống với anh trai chị gái anh.”
Cô ấy ngẩng đầu lên: “Em muốn mỗi ngày anh trở về, đều có thể thấy em, em nấu cơm chờ anh về.”
Lâm Gia Văn không nói gì, cậu chỉ ghì cô ấy thật chặt.
Cảm ơn cô ấy đã thấu hiểu cậu, cảm ơn cô ấy hi sinh vì mình.
“Cám ơn em.”
“Tương lai của chúng ta còn cùng đi cả đời, hà tất phải nói câu cảm ơn.” Thẩm Hâm Dao cười với cậu: “Đừng nhạy cảm thế, đây không phải là tính cách của anh.”
Lâm Gia Văn nhướng mắt, khóe mắt cậu có cười, cậu cúi đầu hôn lên trán của cô ấy: “Anh sẽ không để cho em thất vọng đâu.”
“Em tin tưởng anh.” Thẩm Hâm Dao cười híp mắt, cô ấy bỗng nhiên nghĩ đến chuyện ở trong trung tâm mua sắm: “Khi em đến trung tâm mua sắm với em gái em hôm nay, em đã thấy Giang Mạc Hàn.”
Công Lược Trái Tim