Con Rể Quyền Quý
Chương 2393
22@-
Chương 2393:
“Vậy thì thất là có lõi” Trương Thác chép miệng, “Hình như tôi đã hủy mất cơ hội của ông rồi”
Tà thần thực không để bụng mở miệng: “Hiện giờ linh thể của tôi đã bắt đâu ngưng tụ, chỉ cần có thể tìm cho tôi một thân thể phù hợp, tôi vẫn có thể trọng sinh”
Trương Thác nhướng mày: “Ông tự tin bản thân có thể sống tiếp như vậy sao? Ông cảm thấy tôi sẽ không giết ông?”
Tà Thần trầm mặc vài giây, rồi mới tiếp tục nói: “Cậu hỏi cái gì tôi đều trả lời, chẳng lẽ cậu vẫn muốn giết tôi?”
“A” Trương Thác cười nói: “Đừng lo lắng, tạm thời sẽ không giết ông, tôi vẫn còn chút chuyện muốn hỏi ông, ông có biết gì về nền văn minh tấm Trái Đất không?”
“Cậu muốn hỏi cái gì?”
Trương Thác húp một muỗng canh thịt dê, “Tất cả”
Tà thân dừng một chút, tiếp tục nói: “Lấy ví dụ đơn giản vậy đí, tâm Trái Đất không có mặt trời và mặt trăng, nhưng vẫn có ngày và đêm, không có ánh sáng tự nhiên, không có mưa gió, người ở nới đó muốn có được cái gì sẽ có được cái đó, hơn nữa thời kỳ của rất nhiều năm về trước mà các người vẫn gọi nơi này là Hung Nô, mà bây giờ nơi đây đã phát triển đến bực này, chẳng lẽ ở đó sẽ kém các người sao? Nhưng các người vẫn còn may là vì những người ở nền văn minh tâm Trái Đất không biết đến sự tổn tại của nền văn minh trên mặt đất này, nhận thức của mỗi nền văn minh đều bị hạn chế ở một mức độ nhất định, bọn họ cũng không rằng trên mặt đất cũng có nhân loại tồn tại, có thể cũng nghĩ giống các người rằng chỉ có hành tinh này, mới có sự sống, nhưng bên ngoài vũ trụ lớn như vậy ai dám nói chắc được đây?”
Tà thần nói vậy làm Trương Thác cảm thấy áp lực rất lớn, trên hành tinh này thật sự có những người như vậy tồn tại sao? Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của Tà Thần, thì những người đó mới là người khống chế hành tinh này, nếu nền văn minh tâm Trái Đất và nền văn minh trên mặt đất gặp nhau, vậy dựa theo trình độ phát triển thì những người trên mặt đất không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào!
Trương Thác lắc đầu, cố loiaj bỏ những suy nghĩ này, hiển nhiên những điều này anh chưa cần phải suy nghĩ lúc này, nếu không có thực lực, cho dù nghĩ nhiều cũng có ích gì?
Trương Thác hỏi ra vấn đề mấu chốt: “Hồn thiêng rốt cuộc là tồn tại như thế nào, làm cách nào mới có thể khống chế hồn thiêng?”
“Mỗi một truyền thừa, đều có một hồn thiêng ở đó” Trong giọng nói của Tà Thần lộ vẻ khinh thường, “Nếu không anh cho rằng chỉ dựa vào cái truyền thừa đó, làm sao có thể trấn áp tôi lâu như vậy, chẳng qua là do những hồn thiêng khác vẫn luôn đối nghịch với tôi mà thôi, nhưng dù vậy thì đã sao một thứ được gọi là hồn thiêng truyền thừa vô cùng mạnh mẽ, cũng chỉ có thể đối phó được với một mảnh nhỏ linh thể của tôi, đợi đến lúc linh thể của tôi ngưng tụ hoàn toàn, bọn họ trong mắt tôi cùng lắm chỉ là những con kiến, vung tay một cái là có thể diệt sạch.
Lâu Lan xuất hiện Trong giọng điệu của Tà Thần, có ẩn chứa một cảm giác kiêu ngạo.
Trương Thác rất hiếu kỳ, “Trong linh thể của các ông, cũng tồn tại mắt xích khinh thường?”
“Mạnh mẽ và yếu đuối, bất luận ở đâu, đều tồn tại cả” Tà Thần nói với giọng điệu thản nhiên, “Sau khi đạt đến cảnh giới khống linh, linh thể có thể tồn tại lâu dài, nhưng thời gian tồn tại vẫn có hạn, một số linh thể, có thể thông qua thủ đoạn của mình, để mình có thể sống lâu hơn, còn một số linh thể khác, hoàn toàn làm mất đi tôn nghiêm của bản thân, chỉ có thể phụ thuộc vào người khác để sinh tồn, đợi một ngày cậu bước vào khống linh, cậu sẽ hiểu rõ sự khác biệt giữa các linh thể”
Con Rể Quyền Quý
Chương 2393:
“Vậy thì thất là có lõi” Trương Thác chép miệng, “Hình như tôi đã hủy mất cơ hội của ông rồi”
Tà thần thực không để bụng mở miệng: “Hiện giờ linh thể của tôi đã bắt đâu ngưng tụ, chỉ cần có thể tìm cho tôi một thân thể phù hợp, tôi vẫn có thể trọng sinh”
Trương Thác nhướng mày: “Ông tự tin bản thân có thể sống tiếp như vậy sao? Ông cảm thấy tôi sẽ không giết ông?”
Tà Thần trầm mặc vài giây, rồi mới tiếp tục nói: “Cậu hỏi cái gì tôi đều trả lời, chẳng lẽ cậu vẫn muốn giết tôi?”
“A” Trương Thác cười nói: “Đừng lo lắng, tạm thời sẽ không giết ông, tôi vẫn còn chút chuyện muốn hỏi ông, ông có biết gì về nền văn minh tấm Trái Đất không?”
“Cậu muốn hỏi cái gì?”
Trương Thác húp một muỗng canh thịt dê, “Tất cả”
Tà thân dừng một chút, tiếp tục nói: “Lấy ví dụ đơn giản vậy đí, tâm Trái Đất không có mặt trời và mặt trăng, nhưng vẫn có ngày và đêm, không có ánh sáng tự nhiên, không có mưa gió, người ở nới đó muốn có được cái gì sẽ có được cái đó, hơn nữa thời kỳ của rất nhiều năm về trước mà các người vẫn gọi nơi này là Hung Nô, mà bây giờ nơi đây đã phát triển đến bực này, chẳng lẽ ở đó sẽ kém các người sao? Nhưng các người vẫn còn may là vì những người ở nền văn minh tâm Trái Đất không biết đến sự tổn tại của nền văn minh trên mặt đất này, nhận thức của mỗi nền văn minh đều bị hạn chế ở một mức độ nhất định, bọn họ cũng không rằng trên mặt đất cũng có nhân loại tồn tại, có thể cũng nghĩ giống các người rằng chỉ có hành tinh này, mới có sự sống, nhưng bên ngoài vũ trụ lớn như vậy ai dám nói chắc được đây?”
Tà thần nói vậy làm Trương Thác cảm thấy áp lực rất lớn, trên hành tinh này thật sự có những người như vậy tồn tại sao? Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của Tà Thần, thì những người đó mới là người khống chế hành tinh này, nếu nền văn minh tâm Trái Đất và nền văn minh trên mặt đất gặp nhau, vậy dựa theo trình độ phát triển thì những người trên mặt đất không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào!
Trương Thác lắc đầu, cố loiaj bỏ những suy nghĩ này, hiển nhiên những điều này anh chưa cần phải suy nghĩ lúc này, nếu không có thực lực, cho dù nghĩ nhiều cũng có ích gì?
Trương Thác hỏi ra vấn đề mấu chốt: “Hồn thiêng rốt cuộc là tồn tại như thế nào, làm cách nào mới có thể khống chế hồn thiêng?”
“Mỗi một truyền thừa, đều có một hồn thiêng ở đó” Trong giọng nói của Tà Thần lộ vẻ khinh thường, “Nếu không anh cho rằng chỉ dựa vào cái truyền thừa đó, làm sao có thể trấn áp tôi lâu như vậy, chẳng qua là do những hồn thiêng khác vẫn luôn đối nghịch với tôi mà thôi, nhưng dù vậy thì đã sao một thứ được gọi là hồn thiêng truyền thừa vô cùng mạnh mẽ, cũng chỉ có thể đối phó được với một mảnh nhỏ linh thể của tôi, đợi đến lúc linh thể của tôi ngưng tụ hoàn toàn, bọn họ trong mắt tôi cùng lắm chỉ là những con kiến, vung tay một cái là có thể diệt sạch.
Lâu Lan xuất hiện Trong giọng điệu của Tà Thần, có ẩn chứa một cảm giác kiêu ngạo.
Trương Thác rất hiếu kỳ, “Trong linh thể của các ông, cũng tồn tại mắt xích khinh thường?”
“Mạnh mẽ và yếu đuối, bất luận ở đâu, đều tồn tại cả” Tà Thần nói với giọng điệu thản nhiên, “Sau khi đạt đến cảnh giới khống linh, linh thể có thể tồn tại lâu dài, nhưng thời gian tồn tại vẫn có hạn, một số linh thể, có thể thông qua thủ đoạn của mình, để mình có thể sống lâu hơn, còn một số linh thể khác, hoàn toàn làm mất đi tôn nghiêm của bản thân, chỉ có thể phụ thuộc vào người khác để sinh tồn, đợi một ngày cậu bước vào khống linh, cậu sẽ hiểu rõ sự khác biệt giữa các linh thể”
Con Rể Quyền Quý
Đánh giá:
Truyện Con Rể Quyền Quý
Story
Chương 2393
10.0/10 từ 33 lượt.