Con Rể Quyền Quý
Chương 1966
21@-
Chương 1966:
Vệ sĩ khom người nói: “Quản gia nói Tây Hạ đã mở ra, cũng là lúc cậu chủ nên trở về kế thừa đại thống”
“Trở về?” Thanh niên tuấn tú tháo kính đen xuống, vẻ mặt không kiên nhãn: “Tôi đang sống yên lành ở đây mà lại kêu tôi về nơi lạc hậu đó hả? Lão già đó bị khùng à? Còn đại thống nữa chứ! Đại thống chó má!”
Vệ sĩ khom lưng đứng một bên, không lên tiếng.
“Được rồi, anh lui ra trước đi” Thanh niên tuấn tú phất tay: “Nói với lão già đó là trong vòng hai tháng tôi sẽ trở về một chuyến. Còn nữa, kêu ông ta tháng này gửi nhiều tiền cho tôi một chút. Tổ tiên của tôi để lại nhiều tiền như thế cho tôi, một tháng ông ta chỉ cho tôi mấy tỷ là có ý gì? Muốn chiếm đoạt tài sản mà tổ tiên tôi để lại hả?”
“Tôi đã biết” Vệ sĩ cúi đầu, sau đó lui ra.
Vệ sĩ vừa lui ra, một cô gái vóc dáng gợi cảm, diện mạo xinh đẹp ngoi lên mặt nước, làn da mịn màng còn dính giọt nước. Cô gái này vừa lộ diện đã khiến cho đám người mẫu trẻ chung quanh bể bơi đều trở nên mờ nhạt. Cô gái cầm một chiếc khăn tắm, lau mái tóc ướt nhẹp, sau đó nói: “Các cô đều lui xuống đi”
Giọng của cô gái này rất nhẹ, nhưng lại tràn đầy uy nghiêm. Các mỹ nữ bên bể bơi đều nhanh chóng rời đi, kể cả hai mỹ nữ đang massage cho thanh niên tuấn tú.
Cô gái sải bước đi đến trước mặt thanh niên tuấn tú: “Anh Dương Quốc Hưng, tôi nghĩ vụ hợp tác của chúng ta cũng nên tiến hành đến bước tiếp theo, mấy năm qua Phản Tổ Minh chúng tôi đã giúp đỡ anh 360 triệu đô la Mỹ, cũng đã đến lúc anh báo đáp cho chủ nhân rồi. Chờ khi nào chúng tôi lấy được thứ đang cần thì sẽ tiếp tục thanh toán cho anh năm tỷ đô la Mỹ, cả đời anh sẽ cần lo chuyện tiền nong nữa”
“Ha ha ha” Dương Quốc Hưng cười thờ ơ: “Thật không ngờ truyền thừa này còn đáng giá như thế. Một vương thất đã quy tàn gần ngàn năm, lấy truyền thừa của nó làm được cái đinh gì? Vẫn là biệt thự mỹ nữ mới chân thật. Các cô thích thì cứ lấy đi”
Cô gái đi sang một bên, khui một chai Screaming Eagle 1992, rót cho mình và Dương Quốc Hưng mỗi người một ly, sau đó bưng ly rượu đi tới trước mặt Dương Quốc Hưng: “Vậy thì chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Dương Quốc Hưng không kiêng nể nhìn chằm chằm cô gái, nở nụ cười: “Dĩ nhiên rồi”
Trên Thái Bình Dương, đảo Bồng lai. Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Hội Thần Ẩn đông phương được tổ chức khiến các thế lực thuộc về Hội Thần Ẩn của đại lục đông phương đều lần lượt trình diện. Hội Thần Ẩn đại lục đông phương có tổng cộng là tứ bộ thập tam gia thế lực lớn, vô số thế lực nhỏ. Mỗi người đều đi thuyền lên hoang đảo.
Trương Thác và Ma Y đã ở trên đảo Bồng Lai được hai ngày, từ ban đầu trên đảo Bồng Lai chỉ có hai người cho tới bây giờ, số người trên đảo đã hơn ngàn người. Đông Phương Vân Khởi lúc trước từng cùng Trương Thác đuổi giết Mại Lạc, cùng Tân Phúc đều đã lên đảo. Nhà Đông Phương và nhà họ Tân đều là một trong mười ba nhà của đại lục Đông Phương, thế lực khổng lồ, mặc dù số người lên đảo của hai nhà không nhiều, nhưng họ đều là tinh anh, thực lực yếu nhất cũng là Biến Hóa Cảnh hậu kỳ.
Nhà họ Tiết của Đông Hòa và nhà họ Kim của Hàn Quốc mà lúc trước Ma Y nhắc nhở Trương Thác còn chưa lên đảo. Bát Kỳ Bộ và Thiên Chiếu Bộ của Nhật Bản đã tới.
Trương Thác, Ma Y, Đông Phương Vân Khởi và Tân Phúc ngồi cùng một chỗ. Ma Y nói: “Mặc dù đại lục Đông Phương đều thuộc về Hội Thần Ẩn, nhưng lại có quy tắc kế nhiệm khác với Hội Thần Ẩn. Ở đây, giáo chủ tiền nhiệm có thể xác định ứng cửa viên giáo chủ nhiệm kỳ kế tiếp, nhưng không thể lập ra quy tắc lựa chọn, chỉ có thể cho quyền ưu tiền. Muốn đảm nhiệm chức vị giáo chủ thì đơn giản, nhưng cũng rất khó. Nói là đơn giản bởi vì theo quy tắc, cậu chỉ cần đánh bại tất cả những người khiêu chiến mình là được, thắng làm vua, thua làm giặc. Còn nói khó là vì những người sẽ khiêu chiến cậu đều không phải là kẻ yếu, chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà chiến đấu. Tôi, gia chủ Đông Phương cùng gia chủ Tân đều không thể giúp cậu, cậu hiểu chưa?”
Trương Thác gật đầu.
Con Rể Quyền Quý
Chương 1966:
Vệ sĩ khom người nói: “Quản gia nói Tây Hạ đã mở ra, cũng là lúc cậu chủ nên trở về kế thừa đại thống”
“Trở về?” Thanh niên tuấn tú tháo kính đen xuống, vẻ mặt không kiên nhãn: “Tôi đang sống yên lành ở đây mà lại kêu tôi về nơi lạc hậu đó hả? Lão già đó bị khùng à? Còn đại thống nữa chứ! Đại thống chó má!”
Vệ sĩ khom lưng đứng một bên, không lên tiếng.
“Được rồi, anh lui ra trước đi” Thanh niên tuấn tú phất tay: “Nói với lão già đó là trong vòng hai tháng tôi sẽ trở về một chuyến. Còn nữa, kêu ông ta tháng này gửi nhiều tiền cho tôi một chút. Tổ tiên của tôi để lại nhiều tiền như thế cho tôi, một tháng ông ta chỉ cho tôi mấy tỷ là có ý gì? Muốn chiếm đoạt tài sản mà tổ tiên tôi để lại hả?”
“Tôi đã biết” Vệ sĩ cúi đầu, sau đó lui ra.
Vệ sĩ vừa lui ra, một cô gái vóc dáng gợi cảm, diện mạo xinh đẹp ngoi lên mặt nước, làn da mịn màng còn dính giọt nước. Cô gái này vừa lộ diện đã khiến cho đám người mẫu trẻ chung quanh bể bơi đều trở nên mờ nhạt. Cô gái cầm một chiếc khăn tắm, lau mái tóc ướt nhẹp, sau đó nói: “Các cô đều lui xuống đi”
Giọng của cô gái này rất nhẹ, nhưng lại tràn đầy uy nghiêm. Các mỹ nữ bên bể bơi đều nhanh chóng rời đi, kể cả hai mỹ nữ đang massage cho thanh niên tuấn tú.
Cô gái sải bước đi đến trước mặt thanh niên tuấn tú: “Anh Dương Quốc Hưng, tôi nghĩ vụ hợp tác của chúng ta cũng nên tiến hành đến bước tiếp theo, mấy năm qua Phản Tổ Minh chúng tôi đã giúp đỡ anh 360 triệu đô la Mỹ, cũng đã đến lúc anh báo đáp cho chủ nhân rồi. Chờ khi nào chúng tôi lấy được thứ đang cần thì sẽ tiếp tục thanh toán cho anh năm tỷ đô la Mỹ, cả đời anh sẽ cần lo chuyện tiền nong nữa”
“Ha ha ha” Dương Quốc Hưng cười thờ ơ: “Thật không ngờ truyền thừa này còn đáng giá như thế. Một vương thất đã quy tàn gần ngàn năm, lấy truyền thừa của nó làm được cái đinh gì? Vẫn là biệt thự mỹ nữ mới chân thật. Các cô thích thì cứ lấy đi”
Cô gái đi sang một bên, khui một chai Screaming Eagle 1992, rót cho mình và Dương Quốc Hưng mỗi người một ly, sau đó bưng ly rượu đi tới trước mặt Dương Quốc Hưng: “Vậy thì chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Dương Quốc Hưng không kiêng nể nhìn chằm chằm cô gái, nở nụ cười: “Dĩ nhiên rồi”
Trên Thái Bình Dương, đảo Bồng lai. Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Hội Thần Ẩn đông phương được tổ chức khiến các thế lực thuộc về Hội Thần Ẩn của đại lục đông phương đều lần lượt trình diện. Hội Thần Ẩn đại lục đông phương có tổng cộng là tứ bộ thập tam gia thế lực lớn, vô số thế lực nhỏ. Mỗi người đều đi thuyền lên hoang đảo.
Trương Thác và Ma Y đã ở trên đảo Bồng Lai được hai ngày, từ ban đầu trên đảo Bồng Lai chỉ có hai người cho tới bây giờ, số người trên đảo đã hơn ngàn người. Đông Phương Vân Khởi lúc trước từng cùng Trương Thác đuổi giết Mại Lạc, cùng Tân Phúc đều đã lên đảo. Nhà Đông Phương và nhà họ Tân đều là một trong mười ba nhà của đại lục Đông Phương, thế lực khổng lồ, mặc dù số người lên đảo của hai nhà không nhiều, nhưng họ đều là tinh anh, thực lực yếu nhất cũng là Biến Hóa Cảnh hậu kỳ.
Nhà họ Tiết của Đông Hòa và nhà họ Kim của Hàn Quốc mà lúc trước Ma Y nhắc nhở Trương Thác còn chưa lên đảo. Bát Kỳ Bộ và Thiên Chiếu Bộ của Nhật Bản đã tới.
Trương Thác, Ma Y, Đông Phương Vân Khởi và Tân Phúc ngồi cùng một chỗ. Ma Y nói: “Mặc dù đại lục Đông Phương đều thuộc về Hội Thần Ẩn, nhưng lại có quy tắc kế nhiệm khác với Hội Thần Ẩn. Ở đây, giáo chủ tiền nhiệm có thể xác định ứng cửa viên giáo chủ nhiệm kỳ kế tiếp, nhưng không thể lập ra quy tắc lựa chọn, chỉ có thể cho quyền ưu tiền. Muốn đảm nhiệm chức vị giáo chủ thì đơn giản, nhưng cũng rất khó. Nói là đơn giản bởi vì theo quy tắc, cậu chỉ cần đánh bại tất cả những người khiêu chiến mình là được, thắng làm vua, thua làm giặc. Còn nói khó là vì những người sẽ khiêu chiến cậu đều không phải là kẻ yếu, chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà chiến đấu. Tôi, gia chủ Đông Phương cùng gia chủ Tân đều không thể giúp cậu, cậu hiểu chưa?”
Trương Thác gật đầu.
Con Rể Quyền Quý
Đánh giá:
Truyện Con Rể Quyền Quý
Story
Chương 1966
10.0/10 từ 33 lượt.