Con Rể Quyền Quý
Chương 1681
24@-
Chương 1681:
Đôi chân Trương Thác hơi cong lại, lưng hơi cúi về phía trước, trông như một con dã thú chuẩn bị bổ nhào vào con mồi, ánh mắt cũng trở nên sắc bén: “Trước giờ tôi vẫn chỉ đi theo một nguyên tắc, ở thế giới này, thà giết sai chứ không bỏ qua, bắt đầu từ khoảnh khắc tôi bảo Bạch Bào Nhân tạo cơ hội cho hai bố con Tấn Uy Nghiêm chạy trốn, tôi đã suy nghĩ kĩ, ai xuất hiện trước mặt tôi, tôi sẽ giết người đó”
Cường Kiếm vẫy vẫy tay, từ một góc của sân ga một người lại một người từ từ xuất hiện, bao gồm cả người báo tin cho Cường Kiếm khi nãy.
Hai bố con Tấn Uy Nghiêm cũng từ ngã rẽ đó đi ra, hai người đều mang vẻ mặt thù hận nhìn Trương Thác, cổ tay phải của Tấn Uy Nghiêm cũng bị tầng tầng lớp lớp vải băng bó lại.
“Trương đảo chủ, chúng tôi có rất nhiều người muốn ngăn cản anh, anh muốn giết ai đây?” Cường Kiếm cũng nắm chặt nắm đấm.
Trương Thác chỉ nhẹ nhàng mở lời: “Giết tất cả”
Những người xuất hiện xung quanh Trương Thác không dưới bốn mươi người, và cũng dễ dàng nhìn thấy bốn mươi người này toàn là những cao thủ, đặc biệt là Cường Kiếm đang đứng trước mặt Trương Thác, thân là chưởng kiếm sử của Cục Chín, thực lực của Cường Kiếm cũng chẳng hề thua kém so với Bạch Bào Nhân.
Phải biết Bạch Bào Nhân là một trong những cao thủ tuyệt đỉnh với thực lực Ngưng Khí, thân thủ như thế được đặt ở đương thời hoàn toàn có thể nói là tuyệt đỉnh.
Cường Kiếm cười lạnh một tiếng: “Chúng tôi có tổng cộng bốn mươi bảy người ở đây, anh có thể giết được bao nhiêu người?”
Giết tất cả” Ánh mắt Trương Thác chợt lóe sáng và trực tiếp lao vào Cường Kiếm.
“Giết anh ta!” Cường Kiếm lớn tiếng quát lên, những người còn lại đêu nhanh chóng lấy ra binh khí đặt ở thắt lưng và xông vào Trương Thác.
Trận chiến được châm ngòi trong chốc lát, một mình Trương Thác đơn độc quyết chiến với bốn mươi bảy vị cao thủ, trong số đó có một cường giả thuộc cảnh Ngưng Khí nhìn sang đó thấy một mình Trương Thác bị bao vây tứ phía, một cảnh tượng khiến người khác tuyệt vọng.
Thế nhưng những trận chiến đấu như thế này, Trương Thác đã trải qua thật sự rất nhiều rất nhiều trong những năm gần đây!
Trên sân ga không hề có người ngoài, đây là địa điểm mà Cường Kiếm cố tình tuyển chọn, anh ta dự định sẽ chôn vùi hoàn toàn truyền kỳ của thế giới ngầm tại nơi này.
Tấn Uy Nghiêm bị đứt một bàn tay, tay trái cầm lấy một khẩu súng và nhắm chuẩn vào Trương Thác, chỉ cần có cơ hội, ông ta tuyệt đối sẽ không chút do dự mà bóp cò.
“Ha ha!” Từng năm đấm của Trương Thác đánh bại từng người và phát ra một trận cười lớn, từ khi trở về núi Côn Sơn, anh vẫn chưa từng ra tay với toàn bộ sức mạnh, trận chiến đấu ngày hôm nay khiến anh cảm thấy vô cùng sảng khoái, đồng thời những điều vẫn luôn kìm nén trong đáy lòng dường như được giải toả ở một mức độ nào đó.
Cường Kiếm khi đố n với Trương Thác, càng đánh càng thấy hoảng, anh ta biết rõ thực lực mạnh bạo của quân vương địa ngục, cũng biết sự việc xảy ra ở Chúc thị ngày hôm đó, quân vương địa ngục tràn đầy khí thế quay trở về, càn quét ba thị tộc lớn, khiến bọn họ bắt buộc phải nhận chủ nhân, nhưng Cường Kiếm lại thấy trong ba thị tộc lớn vẫn tồn tại những cao thủ mạnh nhất, chẳng qua là đang ở cảnh giới Hoá Hình, bản thân thân là Ngưng Khí vẫn có thể áp đảo, cho dù quân vương địa ngục có ngang ngược thì có thể ngang ngược đến đâu chứ.
Nhưng trận chiến hôm nay lại khiến Cường Kiếm nhìn rõ một cách triệt để quân vương địa ngục còn khủng khiếp hơn trong truyền thuyết!
Điều khiến Cường Kiếm kinh sợ nhất chính là tuổi tác của đối thủ đang đứng trước mắt chẳng qua chỉ vừa hai mươi tuổi!
Đối với những quyền thủ và võ giả bình thường, hai mươi mấy tuổi có lẽ là lúc cơ thể họ phát triển tốt nhất và mạnh nhất, nhưng đối với những cao thủ biết khí công mà nói, hai mươi mấy tuổi chỉ có thể nói là người mới bắt đầu, khí sẽ thay đổi chức năng cơ thể, tăng cường sức mạnh thể chất của một người, nếu như hai người đều sở hữu thiên phú giống nhau, ở cùng một độ tuổi, người thường xuyên luyện tập khí công trong mười năm tuyệt đối có thể áp đảo người luyện khí công trễ mười năm, nhưng hiện tại rõ ràng không phải như thế.
Cường Kiếm biết rõ bản thân lớn hơn quân vương địa ngục mười mấy tuổi, đối phương hiện tại cũng chỉ mới hơn hai mươi đã có thực lực như thế này, nếu như để anh ta tiếp tục luyện thêm mấy năm thì sẽ tiến triển đến bước nào?
Con Rể Quyền Quý
Chương 1681:
Đôi chân Trương Thác hơi cong lại, lưng hơi cúi về phía trước, trông như một con dã thú chuẩn bị bổ nhào vào con mồi, ánh mắt cũng trở nên sắc bén: “Trước giờ tôi vẫn chỉ đi theo một nguyên tắc, ở thế giới này, thà giết sai chứ không bỏ qua, bắt đầu từ khoảnh khắc tôi bảo Bạch Bào Nhân tạo cơ hội cho hai bố con Tấn Uy Nghiêm chạy trốn, tôi đã suy nghĩ kĩ, ai xuất hiện trước mặt tôi, tôi sẽ giết người đó”
Cường Kiếm vẫy vẫy tay, từ một góc của sân ga một người lại một người từ từ xuất hiện, bao gồm cả người báo tin cho Cường Kiếm khi nãy.
Hai bố con Tấn Uy Nghiêm cũng từ ngã rẽ đó đi ra, hai người đều mang vẻ mặt thù hận nhìn Trương Thác, cổ tay phải của Tấn Uy Nghiêm cũng bị tầng tầng lớp lớp vải băng bó lại.
“Trương đảo chủ, chúng tôi có rất nhiều người muốn ngăn cản anh, anh muốn giết ai đây?” Cường Kiếm cũng nắm chặt nắm đấm.
Trương Thác chỉ nhẹ nhàng mở lời: “Giết tất cả”
Những người xuất hiện xung quanh Trương Thác không dưới bốn mươi người, và cũng dễ dàng nhìn thấy bốn mươi người này toàn là những cao thủ, đặc biệt là Cường Kiếm đang đứng trước mặt Trương Thác, thân là chưởng kiếm sử của Cục Chín, thực lực của Cường Kiếm cũng chẳng hề thua kém so với Bạch Bào Nhân.
Phải biết Bạch Bào Nhân là một trong những cao thủ tuyệt đỉnh với thực lực Ngưng Khí, thân thủ như thế được đặt ở đương thời hoàn toàn có thể nói là tuyệt đỉnh.
Cường Kiếm cười lạnh một tiếng: “Chúng tôi có tổng cộng bốn mươi bảy người ở đây, anh có thể giết được bao nhiêu người?”
Giết tất cả” Ánh mắt Trương Thác chợt lóe sáng và trực tiếp lao vào Cường Kiếm.
“Giết anh ta!” Cường Kiếm lớn tiếng quát lên, những người còn lại đêu nhanh chóng lấy ra binh khí đặt ở thắt lưng và xông vào Trương Thác.
Trận chiến được châm ngòi trong chốc lát, một mình Trương Thác đơn độc quyết chiến với bốn mươi bảy vị cao thủ, trong số đó có một cường giả thuộc cảnh Ngưng Khí nhìn sang đó thấy một mình Trương Thác bị bao vây tứ phía, một cảnh tượng khiến người khác tuyệt vọng.
Thế nhưng những trận chiến đấu như thế này, Trương Thác đã trải qua thật sự rất nhiều rất nhiều trong những năm gần đây!
Trên sân ga không hề có người ngoài, đây là địa điểm mà Cường Kiếm cố tình tuyển chọn, anh ta dự định sẽ chôn vùi hoàn toàn truyền kỳ của thế giới ngầm tại nơi này.
Tấn Uy Nghiêm bị đứt một bàn tay, tay trái cầm lấy một khẩu súng và nhắm chuẩn vào Trương Thác, chỉ cần có cơ hội, ông ta tuyệt đối sẽ không chút do dự mà bóp cò.
“Ha ha!” Từng năm đấm của Trương Thác đánh bại từng người và phát ra một trận cười lớn, từ khi trở về núi Côn Sơn, anh vẫn chưa từng ra tay với toàn bộ sức mạnh, trận chiến đấu ngày hôm nay khiến anh cảm thấy vô cùng sảng khoái, đồng thời những điều vẫn luôn kìm nén trong đáy lòng dường như được giải toả ở một mức độ nào đó.
Cường Kiếm khi đố n với Trương Thác, càng đánh càng thấy hoảng, anh ta biết rõ thực lực mạnh bạo của quân vương địa ngục, cũng biết sự việc xảy ra ở Chúc thị ngày hôm đó, quân vương địa ngục tràn đầy khí thế quay trở về, càn quét ba thị tộc lớn, khiến bọn họ bắt buộc phải nhận chủ nhân, nhưng Cường Kiếm lại thấy trong ba thị tộc lớn vẫn tồn tại những cao thủ mạnh nhất, chẳng qua là đang ở cảnh giới Hoá Hình, bản thân thân là Ngưng Khí vẫn có thể áp đảo, cho dù quân vương địa ngục có ngang ngược thì có thể ngang ngược đến đâu chứ.
Nhưng trận chiến hôm nay lại khiến Cường Kiếm nhìn rõ một cách triệt để quân vương địa ngục còn khủng khiếp hơn trong truyền thuyết!
Điều khiến Cường Kiếm kinh sợ nhất chính là tuổi tác của đối thủ đang đứng trước mắt chẳng qua chỉ vừa hai mươi tuổi!
Đối với những quyền thủ và võ giả bình thường, hai mươi mấy tuổi có lẽ là lúc cơ thể họ phát triển tốt nhất và mạnh nhất, nhưng đối với những cao thủ biết khí công mà nói, hai mươi mấy tuổi chỉ có thể nói là người mới bắt đầu, khí sẽ thay đổi chức năng cơ thể, tăng cường sức mạnh thể chất của một người, nếu như hai người đều sở hữu thiên phú giống nhau, ở cùng một độ tuổi, người thường xuyên luyện tập khí công trong mười năm tuyệt đối có thể áp đảo người luyện khí công trễ mười năm, nhưng hiện tại rõ ràng không phải như thế.
Cường Kiếm biết rõ bản thân lớn hơn quân vương địa ngục mười mấy tuổi, đối phương hiện tại cũng chỉ mới hơn hai mươi đã có thực lực như thế này, nếu như để anh ta tiếp tục luyện thêm mấy năm thì sẽ tiến triển đến bước nào?
Con Rể Quyền Quý
Đánh giá:
Truyện Con Rể Quyền Quý
Story
Chương 1681
10.0/10 từ 33 lượt.